Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 25




Edit: Liễu Quân

__oOo__

Kỳ lạ, thầy ấy lại không có nói muốn gặp Lily, Harry chạy về hầm, Draco đã tắm rửa đi ngủ rồi.

Tiểu tử không lương tâm! Harry buồn bực, nói thế nào mình cũng là bị lão dơi già đáng sợ mang đi trước mắt bao người, tiểu tử này cũng không lo lắng chút nào!

Harry giơ tay thi một chú mê mang, khóe miệng giơ lên một nụ cười ác ý, tiến lên hung hăn chà đạp gương mặt đáng yêu của người nào đó.

Phủi đôi tay không có miếng bụi, Harry lấy quần áo, đi vào phòng tắm.

Ngâm mình trong nước ấm, Harry thoải mái thoát ra tiếng rên rỉ, thật sự rất biết hưởng thụ! Được xưng là quý tộc Slytherin quả nhiên không giống với chỗ khác mà.

Đang hưởng thụ, đột nhiên, âm thanh của một người đàn ông xuất hiện: “Harry Potter?”

Dấu hiệu vết sẹo, ẩn ẩn tản mát ra pháp lực cường đại, đúng là Kẻ Được Chọn, nhưng mà, này là Strong Man trong tưởng tượng của anh đây sao? Bối cảnh âm nhạc: Thủy tinh vỡ vụn thành từng mảnh rơi xuống đất.

“Godric.... Anh. Chết. Chắc!” Nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, bên kia, Godric đang chờ trong phòng ngủ của Snape hắc hơi một cái.

“Xin hỏi, ngài là?” Giọng nói mang theo chút xấu hổ, nhưng xuất phát từ người có khả năng độn thổ trong Hogwarts, Harry vẫn quyết định áp chế tức giận, chỉ là cố gắng đem thân người mình giấu vào trong nước dưới bọt xà phòng.

“Đi lên, đem quần áo mặc vào, ta có lời muốn nói với con.” Salazar nhíu mày, lời nói chứa đựng uy nghiêm không thể chống lại, xoay người đi về phía một bức tượng trong góc phòng tắm, đó là một con rắn khổng lồ, Salazar gõ vào giữa bức tượng, dùng xà ngữ nói mở ra, vách tường vốn bằng phẳng chậm rãi di động sang một bên, giống như mở cửa, lộ ra toàn bộ phong cảnh đằng sau bức tường, một căn phòng trống rỗng...

Salazar vung tay lên, nước trong bồn tắm đột nhiên biến mất, mất đi sức nổi chống đỡ Harry trượt chân, té ngã xuống đáy bồn, kêu lên một tiếng, Harry hiện tại cũng không biết che bộ bị trọng điểm hay là xoa tiểu PP đáng thương của cậu nữa.

Salazar quay đầu lại, chậc chậc, cơ thể tiểu Cứu thế chủ này cũng thật nhiều sẹo, hình như khi còn bé không kịp thời khai thông pháp lực trong cơ thể mà khiến cho hơn một lần bạo động ma lực lưu lại vết sẹo, nhìn đến ghê người. Trên thực tế cũng là một biểu hiện của ma lực có độ tinh thuần cao và khả năng thiên phú dị bẩm, tiểu phù thủy nếu trời sinh có độ tinh thuần ma lực cao, như vậy từ nhỏ phải uống các loại độc dược để khai thông ma lực trong cơ thể, để ma lực và cơ thể thích nghi nhanh hơn, nếu không ma lực cường đại lại tinh thuần khi bạo động ma lực sẽ khiến cơ thể tổn thương càng lớn, nhưng bởi vì tiểu phù thủy ma lực cường đại lại tinh thuần thường là hậu đại của quý tộc, trong nhà không thể thiếu các loại độc dược điều trị, bình thường sẽ không lưu lại sẹo như vậy.

Mà Harry lại có thể ở giới Muggle bình an lớn lên, lúc ma lực bạo động làm thương tổn mà vẫn có thể áp chế chính mình, dưới tình huống không có độc dược hỗ trợ mà có thể tự khai thông ma lực mà không biến thành Muggle, nếu không gọi là thiên phú dị bẩm thì là gì?

Kỳ thật độ tinh thuần ma lực có quan hệ tới huyết thống, huyết thống tinh thuần, độ tinh thuần ma lực càng cao, điều này cũng có thể lý giải vì sao giới phù thủy luôn kiên trì lý luận thuần huyết. Cũng như cùng một thể tích, một khối vàng có chứa tạp chất, một khối là vàng ròng, cũng đồng dạng đều là vàng, nhưng, khối nào có giá trị hơn?

Vốn dĩ, Lily dù sao cũng là hậu đại Muggle, trong cơ thể Harry tuy có ma lực cường đại, nhưng cũng không có tinh thuần như bây giờ. Bởi vì muốn tinh lọc ma lực, cũng không phải không có biện pháp bồi dưỡng, nhưng mạo hiểm rất lớn, quá trình thống khổ, nếu không vượt qua sẽ thành Squib, cho nên loại phương pháp này dần biến mất.

Còn nhớ Harry chiến đấu ở kiếp trước không? Mỗi lần đều sử dụng ma lực đến khô kiệt, dùng loại phương pháp tự ngược tra tấn chính mình, nhưng Harry cũng không biết đây là một loại biện pháp tinh lọc ma lực, khi đó cậu chỉ nghĩ, mang theo chiến công hàng đầu hi sinh vì nhiệm vụ để đi gặp Merlin mà thôi.

Nhưng may là, khi đó có một giáo sư ở trạng thái linh hồn theo bên cạnh cậu, ma lực cường đại của giáo sư đưa vào giúp cậu vượt qua thời kỳ nguy hiểm, bởi vì có ma lực của giáo sư dẫn đường nên ma lực của cậu tinh khiết hơn và dung nhập vào linh hồn, thân thể cậu đối với ma lực của giáo sư không hề bài xích, chuyện này nói lên điều gì không ai biết, nhưng không thể không thừa nhận, đây đối với Harry là một chuyện tốt.

Bất quá, Salazar nheo mắt, anh nhớ tới, Dumbledore nói cuộc sống Vương tử, ít nhất sẽ có người khi Harry bị ma lực bạo động đưa độc dược khai thông chứ?

Một chú ngữ không tiếng động, Harry bay đến, rơi xuống đất, quần áo của Harry như có sinh mệnh bay về phía người cậu.

Harry nhanh chóng ăn mặc chỉnh tề, sửa sang tốt, luống cuống đi về phía gian phòng trống rỗng.

Cho dù là trọng sinh, Harry ở nhất thế cũng chỉ có hai mươi ba tuổi, những pháp sư cường đại từng gặp qua cùng lắm cũng chỉ có Dumbledore, Voldemort, nhưng Harry có thể cảm nhận được, người đàn ông trước mặt, chỉ sợ mười Dumbledreo với Voldemort cũng khó với được bóng lưng.

Trước sức mạnh tuyệt đối, phải cẩn thận khiêm tốn.

Salazar ném cho Harry một lọ độc dược, “Trừ sẹo.”

Harry nghĩ đến anh ta nói vết sẹo trên trán của mình, cười khổ lắc đầu, sờ sờ nói: “Không mất được, đây là hồn.... dấu vết của lời nguyền lưu lại.”

Này anh đương nhiên biết. Salazar nhíu mày, nhưng vẫn giải thích: “Là sẹo trên người con kìa, hay là con muốn giữ lại để tăng thêm khí chất nam tính?” Nói xong, người đã muốn đi đến lấy lại.

Như vậy cũng không tồi, sẹo đại biểu cho sức mạnh của đàn ông, tuy rằng đứa nhỏ này có chút bé, nhưng dù sao mình cũng muốn bồi dưỡng nó thành công, giữ lại chút sẹo cũng tốt.

“A, không, cảm ơn.” Harry cẩn thận cất kỹ độc dược, cậu tin tưởng người này, người này có mùi tương tự Hogwarts.

“Xin hỏi, ngài là?” Trong lòng Harry vẫn còn rất nhiều thắc mắc, ví dụ như vì sao anh ta có thể Độn thổ trong lâu đài? Còn có, vì sao cho cậu độc dược?

“Salazar Slytherin, nhớ kỹ, đây là tên đạo sư của con.”

Đầu Harry dừng lại một giây, “Salazar Slytherin!”

“Ừ, không cần mang cả tên họ ra gọi ta, con có thể gọi ta là Salazar.” Salazar sửa lại phía sau. (?)

Biết nói Xà Ngữ nhất định có quan hệ với Salazar Slytherin, có khả năng Độn thổ ở Hogwarts, chứng minh chắc chắn có quan chặc chẽ với Hogwarts, hơn nữa lại quen thuộc với các loại mật thất bên trong Slytherin, ma lực cường đại..... Được rồi được rồi, trừ bỏ một trong bộ tứ đầu sỏ (=]]]]]) Salazar Slytherin, còn có thể là ai chứ?!

“....” Harry cảm thấy thế giới này thật sự quá điên cuồng. Chính mình trọng sinh cùng lắm cũng chỉ quay lại hai mươi ba năm mà thôi, một trong bốn vị đứng đầu, đây chẳng phải là hơn một ngàn tuổi!

Nhìn thấu nghi ngờ của Harry, Salazar hiếm khi tốt bụng giải thích: “Là một pháp sư khi ma lực đạt tới giới hạn tinh khiết, có thể vào lúc sinh mệnh sắp kết thúc, lựa chọn ngủ say bảy trăm năm, sau đó, có thể mang theo thân thể mới thức tỉnh. Kỳ thật ta cũng không già như vậy, nhiều lắm cũng chỉ hai ba trăm tuổi thôi. Đương nhiên là ta nói từ thời điểm tỉnh lại.”

Hai ba trăm tuổi mà thôi.... Liên tiếp bị đã kích, Harry bây giờ cũng không biết nói gì, chuyện xảy ra hôm nay quá nhiều, làm cho cậu.... để cậu thích ứng một chút.

Nhưng mà, vẫn có một ít, Harry vẫn chưa quên, “Ngài mới nói.... Ngài là đạo sư của con? Đây là chuyện từ lúc nào?”

“Mấy ngày trước nhỉ?” Salazar nhún nhún vai, tỏ vẻ, anh cũng không nhớ rõ nữa.

“Hai ngày này, trước tiên con xóa hết các vết sẹo to nhỏ trên người cho ta. Ừm, làm cho tóc ngoan ngoãn xuống, à, còn có thường thức của con thật không xong! Còn có lễ nghi! Quả thực giống y như cái tên sư tử Godric đầu óc ngu xuẩn kia!”

Chủ nghĩa hoàn mỹ của Xà tổ đại nhân khi nhìn đến Harry trong Slytherin mà cực kỳ không phù hợp chủ nghĩa của mình hoàn toàn lâm vào trạng thái lảm nhảm một mình.

Thỉnh thoảng ném ra mấy bình dược, “Xanh lá là làm bóng, Xanh da trời là làm mềm, tím là làm sáng, yên tâm dùng, là tên sư tử ngu xuẩn kia làm, hiệu quả cũng không tệ lắm.”

Tay chân luống cuống nhận mấy bình dược, Harry đột nhiên ý thức được cái tên quen thuộc.

“Cái gì.... Godric??” Không phải là như cậu nghĩ chứ?

“Sư tử ngốc kia? Godric Gryffindor, ta nghĩ con phải biết hắn.”

“Đương nhiên.” Một giờ ngắn ngủi, Harry cảm thấy tất cả dây thần kinh của mình đứt hết toàn bộ. Lão bất tử ngàn năm tuổi chẳng lẽ còn định xuất hiện một tá?

“Rầm” một tiếng, Harry rất không hoa lệ hôn mê bất tỉnh.

“Harry? Harry?” Salazar dừng việc tìm dược, đẩy đẩy Harry nằm dưới đất, ném mấy chứ ngữ kiểm tra. Mấy chú kiểm tra trước đều phát ra ánh sáng màu cam, chỉ có chú ngữ cuối cùng kiểm tra linh hồn phát ra ánh lạnh buốt biểu hiện nguy hiểm.

“Hồn phiến? Là vị đạo của gia tộc Slytherin....” Salazar giận tái mặt, sao lại thế này? Chú ngữ kiểm tra linh hồn đầu tiên là linh hồn Harry bị tổn thương, hơn nữa trong đầu nhóc có một mảnh hồn, này rõ ràng là Lời nguyền không thể tha thứ, lấy Harry làm Hoxcrus phải không? Lại ra tay với tiểu Harry làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy (hơn nữa còn là thứ hàng loại hai thất bại, rất dọa người!).

Bây giờ mảnh hồn theo bản năng, dường như bắt đầu tiến hành từng bước xâm chiếm cắn nuốt, có điều, muốn chiếm nhà.... cũng phải xem Salazar anh có cho phép không đã!

Mặt âm trầm, Salazar đem Harry vào phòng ngủ, bỏ thêm vài cái chú Tĩnh Âm, Cách ly, đề phòng tiểu tử tóc vàng bên cạnh cảm nhận được gì đó, Salazar nhanh chóng bắt đầu.

Niệm một đoạn chú ngữ đã thất truyền từ xưa, ánh sáng màu vàng chậm rãi vây quanh Harry, Salazar lại đọc một chú ngữ mới, bắt đầu dùng quyền hạn của đại tộc trưởng nhà Slytherin, mạnh mẽ gọi linh hồn hậu đại về, một vầng sáng xanh nhạt quây quanh Harry, theo sau là một tiếng thét sắt nhọn, một luồng khói trắng xám từ trong đầu Harry chui ra, lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà từ từ biến mất.

Trên trán Salazar xuất hiện một lớp mồ hôi nhỏ, sau đó lấy ra từ trong người một lọ thủy tinh nhỏ, “Trước mi cứ ngốc đó đi!”

Ném hồn phiến vào trong, bỏ thêm một tá chú ngữ giam cầm, lúc này Salazar mới xem như yên tâm.

Thu hồi chú ngữ xung quanh, nhìn đứa nhỏ sắc mặt tái nhợt đã ngủ say, hô hấp cũng vững chắc, Salazar xoay người rời đi.

Linh hồn đứa nhỏ này cần bảo hộ một thời gian nữa, nhưng cũng không quá đáng ngại.

Dù sao cũng là hậu đại của mình làm ra loại chuyện vô liêm sỉ này, Salazar đối với đứa nhỏ này có thêm vài phần áy náy.

Đương nhiên, đối với hậu đại chưa từng gặp mặt cũng nhiều thêm mấy phần tức giận.

Giới pháp thuật, tính cách bảo vệ bé con đã xâm nhập vào lòng người, mà tứ đầu sỏ, cũng vô cùng yêu thích trẻ con, bằng không cũng sẽ không sáng lập ra Hogwarts, là nơi bảo hộ cho toàn bộ tiểu pháp sư của giới pháp thuật. Nếu có người thương tổn đối với đứa nhỏ đáng yêu, như vậy, hậu quả tự mình nghĩ đi!

Đêm này, nhất định không yên bình.

Quỹ đạo vận mệnh, sớm đã lệch đường.

Tiểu kịch trường:

Harry 【mắt hình ngôi sao 】 : Salazar, Salazar! Dạy con cái chú ngữ có thể làm quần áo tự mặc vào người đi?

Salazar 【tò mò 】 : việc này thật ra rất đơn giản. Nhưng mà, con muốn học để làm gì?

Harry 【đắc ý 】 : Học xong là con có thể nướng trên giường thêm một lát! Ngẫm lại nếu có thể tiếp tực nằm trên giường mà vẫn mặc quần áo được, thật tốt nha!

Salazar 【hộc máu 】 : Học đồ của ta sao lại lười như vậy! Dựa vào!

________

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: mỗi lần vào lúc rời giường, mọi người hẳn đều có suy nghĩ giống Harry hi vọng có một pháp thuật như vậy, có thể nán lại trên giường thêm một chút cũng tốt ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.