Xuyên Không Ký Sự

Chương 12




Liên tục suốt một tuần trời Kim Hậu kiên trì “luyện” ra sinh tố và nấu một vài món ngon cho bầy Miêu Hầu Tử. Mọi chuyện cũng tiến triển theo đúng như hướng hắn dự tính trước, dần dần bầy khỉ này cũng đã bắt đầu quen với sự hiện diện của hắn. Thế nên bây giờ Kim Hậu đã có thể thoải mái hái đi bất kỳ những cây linh dược nào hắn cần mà không vấp phải sự phản đối của bọn khỉ.

Ngoài ra thì trong suốt một tuần này, Kim Hậu phải bận bịu cho việc lấy lòng những chú khỉ nên hắn được Bạch lão miễn cho tập luyện, nhưng bù lại hắn phải đọc một chồng sách “dược điển” dày cộp chất cao như núi. Đây là những cuốn sách ghi chép thông tin về các loại linh dược khác nhau. Tất nhiên là bằng vào khả năng tiếp thu rất nhanh của mình, hắn cũng đã học được ít nhiều kiến thức bổ ích từ số sách này.

Ở bên trong sơn động quen thuộc cạnh thác nước, Kim Hậu đang chống cằm chăm chú theo dõi từng động tác nhẹ nhàng và rất thong dong của Bạch lão trong lúc luyện chế Hồi Lực đan.

Hồi Lực đan, như đã biết là một loại đan đặc biệt có tác dụng hồi phục cả ma lực lẫn đấu khí. Cho nên loại đan dược này với người tu luyện Đấu Pháp quyết như Kim Hậu mà nói, thật sự như là đi giữa sa mạc mà gặp được ốc đảo. Ngoài ra thì loại đan này không có phẩm cấp. Cụ thể là tại đai lục Vô Biên, Đấu Khí đan, Ma lực dược tề và Hồi Lực đan là ba loại đan dược đặc biệt bởi vì phẩm cấp và tác dụng của nó hoàn toàn dựa vào người luyện chế và đẳng cấp của linh dược. Nói cho dễ hiểu thì luyện dược sư có tu vi cao và có linh dược tốt thì sẽ luyện ra những loại đan dược này ở phẩm cấp cao. Còn nếu tu vi thấp, linh dược bình thường thì phẩm cấp của chúng sẽ thấp.

Ngọn lửa màu xanh lục của Bạch lão lúc này tựa như một dàn nhạc giao hưởng mà lão lại giống một người nhạc trưởng đang rất bình tĩnh chỉ huy dàn nhạc này. Lúc lão hất tay mạnh lên thì chúng bùng cháy dữ dội, lúc lão úp chậm bàn tay xuống thì chúng lại cháy lưa thưa nhẹ nhàng như sắp tắt. Ngọn lửa luôn tuân theo răm rắp bất cứ mệnh lệnh cầu kỳ nào của lão.

Tất cả những động tác ấy nhìn bề ngoài thì có vẻ rất dễ dàng, nhưng phải biết rằng, để điều chỉnh nhiệt độ làm sao cho có thể chiết xuất tinh hoa từ linh dược có được hiệu quả cao nhất thì ngoài yếu tố ngọn lửa ra, còn phụ thuộc rất nhiều vào người điều khiển chúng. Nếu muốn được nhàn nhã giống như Bạch lão thì cần đòi hỏi có một lượng tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ và kinh nghiệm phải dày dặn mới có thể khống chế tất cả các công đoạn được chính xác tới từng li như vậy.

Kim Hậu lại dồn sự chú ý của mình vào Mộc Dương Cực Tinh hỏa trên tay của Bạch lão, trong lòng hắn nhất thời cũng cảm thấy hâm mộ lão không thôi. Dị hỏa nguyên tố thật khá xa so với ngọn lửa bình thường trong cơ thể, không những mạnh hơn mà còn có công hiệu luyện dược được tốt hơn rất nhiều lần. Nhưng trong thâm tâm Kim Hậu vẫn biết rất rõ, để có thể có được ngọn lửa này thì Bạch lão cũng phải đặt cược ra cả mạng sống của lão. Có đôi khi hắn cũng có một chút suy tư, rằng tại sao hắn lại chọn loại công pháp nguy hiểm như Đấu Pháp quyết khi mà bản thân hắn chỉ muốn đơn thuần muốn sống vui vẻ và chu du khắp đại lục.

Trong khi Kim Hậu còn đang đắm chìm trong hàng loạt những suy nghĩ vu vơ của bản thân, Bạch lão cũng đã bắt đầu chuyển tới công đoạn kết đan. Lão điều khiển Mộc Dương Cực Tinh Hỏa đồng loạt bao bọc hết hơn mười viên ma hạch thuộc loại tinh thuần năng lượng không có thuộc tính đã được Kim Hậu để ra sẵn, sau đó thì đột nhiên mãnh liệt tăng lên nhiệt độ của ngọn lửa để nung đốt tất cả mười viên ma hạch này cùng một lúc.

Dưới sức nóng kinh khủng của Mộc Dương Cực Tinh hỏa, phần vỏ mặt ngoài của mười viên ma hạch trong nháy mắt đều bị Bạch lão dễ dàng đốt cháy hóa thành hư vô, chỉ để lại sau mình nhiều đoàn năng lượng khác nhau trôi nổi trước mặt lão.

Hấp!

Tất cả chất lỏng chiết xuất từ linh dược lẫn luồng năng lượng từ ma hạch được Bạch lão chia đều ra thành rất nhiều phần nhỏ. Cuối cùng thì dưới sự thúc dục của Bạch lão, những phần nhỏ ấy dưới sự thiêu đốt không ngừng nghỉ của Mộc Dương Cực Tinh hỏa, bắt đầu méo mó dung hợp vào với nhau, gây nên một trận dao động năng lượng không nhỏ bên trong không gian của sơn động.

Công đoạn kết đan này diễn ra khoảng chừng hơn nửa giờ sau, trên không trung đã trôi nổi rất nhiều viên đan đã thành hình tròn trịa. Hiện chúng đang được Bạch lão không ngừng chau chuốt lại cho tới khi bề mặt của từng viên trở nên sáng bóng mịn mà, lúc ấy lão mới gật đầu chậm rãi thu lại ngọn lửa màu xanh lá cây của mình.

Hơn năm mươi viên đan dược nóng hổi đang lan tỏa ra mùi thơm nức của chúng khắp cả sơn động. Kim Hậu vừa ngửi được cái mùi quen thuộc làm cho cả tinh thần lẫn thể chất của hắn đều cảm sảng khoái ấy thì lập tức trên miệng khẽ nở một nụ cười tươi như mặt trời.

“Sư phụ, với chỗ Hồi Lực đan này thì con có thể không lo về việc tiêu hao năng lượng rồi ha?” Kim Hậu nhanh chóng lấy ra mười cái bình ngọc tốt nhất, sau đó thì chia đều mỗi một bình đựng năm viên Hồi Lực đan vào bên trong.

“Với cái đống linh dược ngươi hái về thế kia thì đủ cho ngươi dùng xả láng một thời gian rồi. Thôi không mất tập trung nữa, lại đây chuẩn bị nghe vi sư giảng cho ngươi rõ một số điều trước khi luyện hóa Xích hỏa.”

Cẩn thận thu mười bình ngọc vào bên trong nhẫn không gian, Kim Hậu lúc này mới vui vẻ thỏa mãn ngồi nghiêm chỉnh xuống, sau đó hướng ánh mắt mong chờ nhìn Bạch lão hiện đang lơ lửng ở hướng đối diện.

“Như đã hứa, tiếp theo vi sư sẽ luyện cho ngươi một viên đan để bảo vệ thân thể để đề phòng bất trắc trong quá trình hấp thụ Xích hỏa. Nó có tên gọi là Hộ thể linh mạch đan, đẳng tam phẩm đan dược. Có công dụng bảo vệ thân thể ngươi trong lúc hấp thụ Xích Hỏa. Đấu pháp quyết một khi được cường hóa thì nó sẽ tự động đem Xích Hỏa đi theo lộ tuyến kinh mạch chạy dọc quanh thân thể ngươi một vòng, làm gây lên một trận đau đớn rất thống khổ. Xích hỏa dù sao cũng là một lực lượng từ bên ngoài, không phải là đấu khí hay ma lực, vì vậy nguy cơ thân thể bị tổn thương cùng kinh mạch bị tàn phá là rất cao. Thế nên trong quá trình cường hóa này, ngươi phải có viên Hộ Thể Linh Mạch đan này trợ giúp chống chọi lại sức phá hoại của Xích Hỏa. Ngươi có hiểu mấu chốt trong lời nói của vi sư không?”

Kim Hậu gật đầu biểu thị đã hiểu rõ, nói cho ngắn gọn thì nếu đấu pháp quyết được cường hóa thì trong quá trình thăng cấp ấy nó sẽ kéo Xích Hỏa kéo đi khắp thân thể của Kim Hậu. Và điều mấu chốt Bạch lão nói ở đây là trong quá trình Xích Hỏa đang “đi dạo” ấy, hắn phải kiên trì chịu đựng cho tới khi Đấu pháp quyết hoàn thành xong một vòng tuần hoàn vận chuyển này.

Nhìn vào ánh mắt bình tĩnh như mặt nước của Kim Hậu, Bạch lão cũng đã biết hắn đã hiểu hết được những gì lão vừa mới nói, cho nên lại tiếp tục giảng giải cho Kim Hậu:

“Sau khi Đấu pháp quyết mang Xích Hỏa đi một vòng bên trong thân thể ngươi thì sẽ chuyển sang bước quyết định thành công hoặc là thất bại. Đó là ngươi phải sử dụng tinh thần lực của mình ép ngọn lửa dung nhập vào bên trong vòng xoáy năng lượng của mình. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng nếu như ngươi vận dụng tinh thần lực của mình dù chỉ sai sót một điểm thôi thì công sức sẽ như là đem muối bỏ biển đấy. Bên cạnh đó, một khi thành công dung nhập Xích hỏa vào vòng xoáy thì đến lúc đó Đấu pháp quyết sẽ thể hiện ra hết sự kỳ diệu của nó, cho nên đến lúc đó thầy trò chúng ta sẽ kiểm chứng xem bộ công pháp đến tột cùng là thần kỳ đến mức nào.”

“Con hiểu rồi thưa sư phụ.” Gương mặt của Kim Hậu lúc này đây tỏ ra cực kỳ nghiêm trọng.

“Cứ thả lỏng đi, không cần phải làm cái bộ mặt như vậy, dù sao thì đây cũng là thú hỏa mà thôi. Nếu có điều gì bất chắc thì đã có vi sư chống lưng cho ngươi cho nên đừng sợ.” Bạch lão chứng kiến gương mặt nghiêm trọng của Kim Hậu thì cười xòa một tiếng rồi nói.

“Được rồi, sẵn tiện hôm nay luyện chế Hộ Thể Linh Mạch đan thì ta muốn nhân dịp này truyền thụ cho ngươi một bí quyết mà trong suốt nhiều năm qua ta đã rút ra được.”

Bạch lão hất tay đem chín loại linh dược lơ lửng lên trước mặt, sau đó chỉ vào từng cái nói:

“Luyện chế Hộ Thể Linh Mạch đan ở đây ta có: Ma hạch cấp hai mộc hệ, một gốc Mộc Huyên Hương, hai quả Diễm Kinh quả, một cây Huyết Linh Chi…” Sau khi liệt kê ra một loạt tên linh dược mà lão bầy ra cho Kim Hậu n nhìn thì Bạch lão bắt đầu nghiêm mặt đi sâu vào vấn đề.

“Như ngươi đã biết, trong những loại sách dược điển mà cả tuần trước ta ép ngươi đọc, chúng có ghi chú những đặc tính và công dụng của linh dược, thậm chí còn có cuốn ghi chép cả loại linh dược nào phù hợp với những loại đan nào.v.v. Thì vậy, đó là những kinh nghiệm quý báu được ghi chép lại của những bậc tiền bối đi trước để lại cho những người đi sau như chúng ta. Tuy nhiên sau nhiều năm chuyên tâm nghiên cứu luyện dược, ta đã nhận ra những kinh nghiệm này mặc dù rất tốt nhưng nó lại tồn tại một mặt trái khác. Nói ví von thì chả khác gì như một con dao hai lưỡi cả.”

“Hả?! Sư phụ, tại sao người lại nói như vậy? Những cuốn sách đó chẳng phải là những luyện dược đại tông sư để lại cho hậu bối sau này sao? Tại sao người lại ví những kinh nghiệm đó như một con dao hai lưỡi?” Sắc mặt của Kim Hậu liền trở nên ngỡ ngàng sau lời tuyên bố xanh rờn của Bạch lão.

“Mỗi một loại linh dược đều có một dược tính độc đáo của riêng nó, mà trong những quyển dược điển kia mặc dù được ghi chép rất tỉ mỉ nhưng chủ yếu cũng chỉ là những dược tính chính của linh dược đó mà thôi. Hoàn toàn không chú ý đến những công dụng “khác” của những loại linh dược ấy.” Bạch lão nhấn mạnh nói.

“Sư phụ, con vẫn chưa hiểu ý người muốn nói.” Kim Hậu nhíu lại đôi lông mày của mình.

“Lấy ví dụ đơn giản thế này nhé, ngươi có biết Kim Túc Thảo công dụng bình thường của nó là gì không?” Bạch lão chỉ vào một bó Kim túc thảo đang lơ lửng trước mặt hỏi.

“Kim túc thảo là một loại linh dược rất phổ biến, thuộc loại ôn tính linh dược có tác dụng tăng cường điều hòa khí huyết lưu chuyển trong cơ thể. Hơn nữa còn có thể dùng để chữa một số bệnh như cảm cúm, sốt cao… Ngoài ra trong luyện dược thuật thì nó là một loại phụ dược rất hay được dùng để điều chế nhị phẩm đan dược.” Kim Hậu một hơi nói ra vanh vách công dụng của cây linh dược.

“Chính xác, nói ngắn gọn là bên trong Kim túc thảo chứa đựng một loại năng lượng rất ôn nhuận. Nếu ta sử dụng Huyết Linh Chi là một loại linh dược hàn tính kết hợp với một quả Diễm Kinh Quả là linh dược nhiệt tính, sau đó sử dụng một số lượng lớn Kim Túc Thảo để trung hòa hai loại linh dược đối lập thuộc tính với nhau này thì sẽ cho ra một loại chất lỏng trung tính. Mà trong đan phương gốc của Hộ Thể Linh Mạch đan thì cần có một loại linh dược trung tính cực kỳ quý hiếm đó là Tam Sắc Lan Linh Hoa. Sau khi chiết xuất tinh hoa từ loại linh dược này thì chúng ta cũng sẽ có được một loại chất lỏng trung tính giống y như chất kết hợp từ ba loại linh dược ở trên.” Bạch lão nói tới đây thì ngắt quãng mỉm cười đầy ý tứ nhìn Kim Hậu.

“Sư phụ, vậy chẳng phải là…” Hai mắt của Kim Hậu chợt sáng lên, giống như là hắn đã nắm bắt được dụ ý của Bạch lão.

Bạch lão thấy Kim Hậu rất nhanh chóng hiểu ra được vấn đề thì cũng hài lòng gật đầu mỉm cười nói:

“Đúng vậy, Tam Sắc Lan Linh Hoa trong tự nhiên rất khó tìm, trên thị trường thì có giá cực kỳ đắt đỏ, thậm chí có khi còn không thể mua được bằng kim tệ. Thế nhưng Huyết Linh Chi và Diễm Kinh quả mặc dù cũng trân quý nhưng cũng không tới nỗi giống như Tam Sắc Lan Linh Hoa, hơn nữa Kim Túc Thảo thì mi đi một vòng trong rừng là hái ra được cả bó. Vì vậy đôi khi đi theo một cái mốc dập khuôn của những người đi trước cũng không phải là một ý hay đâu.”

Kim Hậu ngồi trầm mặc suy tư một hồi lâu…

Quá tinh diệu! Quá sáng tạo! Quá tài giỏi!

Những từ này là hắn đang muốn dành cho Bạch lão, đây thực sự là một cách luyện dược cực kỳ thâm ảo, có khi đến cả những vị luyện dược đại tông sư viết ra những cuốn dược điển kia cũng chưa hề nghĩ tới những điều này!

Sở dĩ Bạch lão ví những kinh nghiệm trong sách như con dao hai lưỡi là bởi vì nếu như chỉ biết răm rắp đi theo lối mòn của người đi trước thì sẽ không bao giờ tìm ra được con đường đích thực của chính mình. Thế cho nên trong luyện dược thuật cũng cần phải có sáng tạo, nó giống như là một bài toán mà khi cho một đề bài với một dãy số dài dằng dặc. Thay vì giải theo công thức cố định và tốn sức thì tại sao không vận dụng và sáng tạo ra một hệ thức khác để có thể dễ dàng tính toán, lại vừa tiết kiệm thời gian mà kết quả cho ra cũng như nhau.

“Sư phụ, người rốt cục hồi còn sống là mấy phẩm luyện dược sư vậy.” Kim Hậu không nhịn được trước sự uy vũ của Bạch lão mà tò mò hỏi một câu.

“Ta đã nói rồi, tu vi của ngươi chưa đủ thì chưa có tư cách để biết. Cho nên nếu muốn tìm ra lời giả đáp thì hãy tự thân vận động tìm câu trả lời đi thôi.” Bạch nhẹ nhàng đáp lại hắn.

“Híc người nói giống hệt như mẹ của con vậy, vì sao cứ phải nhìn vào thực lực mà giấu diếm những chuyện không phải là bí mật cơ chứ.” Kim Hậu cười khổ nói.

“Không nói ra đó là tốt cho ngươi, để ngươi có thể thoái mái chăm chỉ tu luyện không bị ảnh hưởng đến việc tu luyện của ngươi chứ còn sao nữa. Thôi, đừng ngồi đó lải nhải chuyện linh tinh nữa. Chuẩn bi tinh thần luyện hóa Xích hỏa đi, trong vòng ba giờ nữa sẽ có Hộ Thể Linh Mạch đan cho ngươi dùng.” Bạch lão lại bắt đầu vận ra Mộc Dương Cực Tinh Hỏa, chuẩn bị bắt tay vào việc luyện chế Hộ Thể Linh Mạch đan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.