Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!

Chương 26




Oanh... ầm

Tảng đá ngay lập tức bị hắn một quyền đánh nát, nhìn thấy tảng đá lớn nặng vài trăm cân bị mình một quyền không mang theo một chút chân nguyên đánh nát hắn gật đầu hài lòng:

- Một quyền này tuy không mang theo chân nguyên lực nhưng cũng có thể cùng hậu thiên cảnh lục trọng hoặc thất trọng không kém hơn bao nhiêu nếu có thể luyện đến đại thành cũng có thể cùng hậu thiên cảnh cửu trọng đánh ngang nhau. 

Tuy bây giờ hắn nhục thể đã mạnh nhưng chân nguyên lực còn kém rất nhiều, Đại hội săn bắn cũng gần kề phải tranh thủ nâng cao tu vi, đem ba bộ vũ kỹ luyện thành khi đó mới có cơ hội cùng những thanh niên trẻ tuổi các gia tộc tranh tài.

Thu thập tâm tình của mình hắn đi đến những cọc đá đã được hắn buộc trên dàn cây chỉ cần dùng lực đẩy những cọc đá sẽ theo quán tính đến va chạm vào người, nếu để cho người thấy nhất định sẽ tưởng hắn bị điên thích ngược đãi bản thân vì mỗi cọc đá này khi chạm vào người có thể gây thương tích thậm chí có thể gẫy xương, nhưng đối với Triệu Thiên thì hắn không bận tâm đối với hắn nhiêu đây không ăn thua gì:

- Cũng nhanh tập thôi thời gian cũng không còn sớm.

Nhìn sắc trời một hồi hắn tiến đến dùng bán thân trần đứng ở chính giữa những cọc đá thân thủ trung tấn, dùng lực nhẹ đẩy đi những cọc đá kia hắn toàn thân thả lỏng, những cọc đá theo quán tính đến đánh thẳng vào hắn

Đùng... đùng...

Cắn răng cố nén kêu ra tiếng chịu đựng từng lần va chạm, trên thân hắn sau vài lần va chạm đã hiện lên màu nhạt đỏ, tuy hắn đã thành công luyện bì nhưng bị ngoại lực va chạm mãnh liệt như vậy cũng không nào không đau đớn huống chi đây là những cọc đá cứng rắn so với dùng gỗ va chạm càng mãnh liệt thêm.

Đùng... đùng...

Lại liên tiếp đánh vào Triệu Thiên trên người đã xuất hiện các vết đỏ, nhưng hắn vẫn không kêu lên hơn nữa toàn thân cũng từ thả lỏng dần dần theo từng lần va chạm trở nên cứng rắn.

Liên tiếp chịu đựng hơn ba canh giờ hắn trên người vết thăm đỏ càng nhiều, mồ hôi trôi trượt khắp thân da thịt của hắn cũng bắt đầu trở nên rắn chắc, thấy mình thân thể cũng đạt yêu cầu hắn từ thế trung tấn đứng dậy tung ra quyền vào những cọc đá kia.

Oanh... oanh...

Những cọc đá kia bị hắn vung quyền đều không chịu được bạo nổ, nhìn những mảnh vụn Triệu Thiên hít thật sâu thu thập tâm tình nhìn bầu trời:

- Cũng không còn sớm phải trở về thôi.

Triệu Thiên mặc lấy y phục vào không chút nào để ý đến những vết đỏ bầm trên da hay đau đớn liền một mạch chạy về.

Lúc hắn trở về cũng không Thấy Triệu Như Hương cùng Triệu Thiên Hùng chỉ có một mình Lâm Quân Nghi đang chuẩn bị làm cơm, vì vậy liền hỏi:

- Mẫu thân, phụ thân cùng muội muội đâu sao ta không thấy bọn họ?

Lâm Quân Nghi nhìn Triệu Thiên trên mặt mang theo nụ cười ôn nhu nói:

- Phụ thân ngươi vừa lúc nãy được gia gia ngươi cho người gọi hắn nói là có chuyện quan trọng cần nói, còn Như Hương tiểu nha đầu này nàng từ khi trở về không nói lời nào liền chạy vào trong phòng tới giờ còn chưa ra, Thiên nhi hôm nay các ngươi gặp chuyện gì làm nha đầu kia phải như vậy sao?

Từ lúc Triệu Như Hương trở về liền một mực trốn trong phòng không ra, nhìn thấy nữ nhi như vậy nàng cũng rất lo vì vậy liền hỏi đến Triệu Thiên ngày nay có chuyện gì làm Triệu Như Hương như thế.

Triệu Thiên nghe vậy cũng chỉ cười nha đầu kia đến giờ còn ngượng ngùng trốn trong phòng không ra, nhìn thấy mẫu thân lo lắng hắn liền bịa chuyện nói:

- Chắc là muội muội hôm nay đi ra ngoài chơi thân thể cảm thấy mệt mỏi nên ở trong phòng ngủ đi.

Lâm Quân Nghi nghe hắn nói nàng trong lòng lo lắng tiêu tan nhìn hắn nói:

- Ngươi nói cũng phải nha đầu này ít khi ra ngoài chơi, còn ngươi nữa cũng nên nghỉ ngơi đi hôm nay đi theo nha đầu kia chắc cũng mệt rồi, chừng nào đến giờ ăn ta sẽ gọi ngươi.

- Cài này ta đi trước

Hắn cũng không từ chối bởi vì hắn còn phải tiến hành giai đoạn kế tiếp luyện thể, nhìn hắn rời đi Lâm Quân Nghi cũng không nói gì, lúc trước hắn vì tu luyện mà ngày đêm vất vả làm cho nàng rất lo còn bây giờ hắn hắn có thể tu luyện nàng lại càng lo thêm.

Triệu Thiên sau khi trở về phòng mình liền đem nước đun nóng bỏ vào trong thùng tắm sau đó lấy ra những thảo dược đã mua tất cả đều bỏ vào trong thùng, qua một lúc nước trong thùng chuyển sang màu đen

- Như vậy có thể vào ngâm được rồi.

Hắn nhìn nước trong thùng chuyển sang màu giống như trong phương pháp tu luyện liền đem trên người y phục cởi bỏ sau đó tiến vào trong thùng ngâm mình.

A... a

Triệu Thiên sau khi tiến lập tức liền cảm giác đau đớn gấp mấy lần, trên thân giống như có những ngọn châm đâm vào người hắn trên mặt nổi lên đau đớn gân xanh đều nổi:

- Không ngờ lại đau đớn đến như vậy so với trước đây luyện thể càng lớn hơn.

Hắn cắn răng nén đau bắt đầu theo phương pháp tu luyện hấp thu dược lực, lúc này mới chính thức đau khổ, trên thân những chỗ bầm đỏ tím trong lúc luyện tập gây ra chịu tác dụng của dược liệu mà gây ra đau đớn so với ban đầu lớn gấp bội. nhưng hắn vẫn kiên trì cắn răng không phát ra tiếng kêu trên mặt đều nhanh tái gân xanh đều nổi. 

Theo thời gian trôi qua đau đớn cũng dần dần biến mất thay vào đó là sự thoải mái, Triệu Thiên trên mặt cũng trở lại bình thường không còn khó chịu như lúc ban đầu, theo hắn vận chuyển theo phương pháp tu luyện bên trong xương cốt bắt đầu kêu lên:

Két... két...

Nước trong thùng cũng theo hắn hấp thu dần trở nên hơi nhạt đi, da thịt hắn cũng theo vậy mà trở nên rắn chắc hơn trước rất nhiều toàn thân lỗ chân lông điều mở rộng toàn lực hấp thu trên người những vết bầm đỏ tím cũng theo dược lực mà khôi phục.

Rất nhanh dược lực trong thùng bị hắn hấp thu gần hết nước trong thùng từ màu đen bị hắn hấp thu hết liền trở nên trong suốt, Triệu Thiên cũng từ trong tỉnh lại nhìn một chút da thịt mình trở nên rắn chắc hơn trước liền kinh ngạc:

- Không ngờ hấp thu hết bao nhiêu đây dược lực da thịt mình so với trước càng thêm rắn chắc, xương cốt so với trước cứng hơn nhiều nhưng cách đại thành còn thiếu một chút.

Tuy nói vậy nhưng kết quả nhiêu đây cũng đủ để hắn hài lòng, dược thảo trong tay hắn vẫn còn thời gian cũng vì đó hắn cũng nhẹ nhõm thở ra lại nhìn nước trong thùng lúc này trong suốt mới cười:

- Nước này so với trước càng thêm trong suốt làm nước uống chắc cũng được a.

Nghĩ như vậy hắn không khỏi rùng mình, ngay lúc này bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa:

- Ca ca, mẫu thân để ta đến gọi ngươi ra ăn cơm.

Người đến không ai khác ngoài tiểu muội hắn Triệu Như Hương nàng sau khi trở về liền trốn trong phòng bây giờ mới ra.Nghĩ đến nàng trốn không gặp mình Triệu Thiên vừa mặc vào y phục khóe miệng mang theo cười tà:

- Tiểu muội, không phải muội còn đang trốn ở trong phòng không muốn gặp ta sao?

Triệu Như Hương bên ngoài nghe hắn nói vậy mặt cười đỏ lên trong lòng xấu hổ không thôi liền ấp úng nói:

- Muội... muội... không có trốn chỉ là.... hơi mệt nên mới ở trong phòng nghỉ ngơi.

Nàng vừa nói xong cửa phòng bỗng nhiên mở ra liền thấy Triệu Thiên đứng gần xác nàng không khỏi hoảng hốt kêu một tiếng liền thối lui nhưng không ngờ lại vấp phải cục đá cả người ngã nhào ra sau

Triệu Thiên thấy muội muội mình muốn ngã liền nhanh chóng đỡ lấy, ôm trọn lấy thân thể Triệu Như Hương vào trong lòng một cảm giác mềm mại từ tay truyền đến kèm theo đó là một mùi hương nữ nhi làm hắn ngây ngươi.

Triệu Như Hương đang nghĩ mình sẽ ngã liền nhắm mắt lại nhưng một hồi không cảm thấy đau đớn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng ôm lấy mình vội mở mắt ra, trước mắt liền xuất hiện một gương mặt tuấn tú, kèm theo hơi thở nam nhân mãnh liệt làm nàng tim không khỏi đập mạnh. Thấy hắn ngây người nhìn mình nàng mặt cười càng thêm đỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.