Xuyên Không: Bất Tử

Chương 43: Điểm tuyệt đối




Hắn lúc này đây thật sự cảm kích nó vô cùng.....Nhưng sự cảm kích đó đã dần biến thành sự lo lắng khi hắn nhìn thấy cánh tay đang ra sức rỉ máu kia.Tim hắn bỗng dưng hơi "nhói" nhẹ.Dìu nó đi ra xe và cùng phóng nhanh hết sức có thể để tới được bệnh viện.-----------------Bệnh Viện---------------------

Những chiếc xế hộp thay nhau dừng lại ở sân bệnh viện làm cho nhiều người chú ý và thán phục.Những con người xinh đẹp bước ra từ trong xe kiêu ngạo bước đi.Hoàng Minh luôn thấp thỏm lo âu nhìn vào tay cô em gái nhỏ mà anh càng thêm đau lòng,Thúy Kiều nhìn người yêu của mình quan tâm lo lắng cho cô em gái của anh mà cô có chút nào nó ghen ghét nhưng lại không biểu lộ ra ngoài vì cô biết nó và Hoàng Minh chỉ dừng lại ở mức anh em thôi và Hoàng Minh là của cô chỉ của một mình cô....

Đứng trước phòng cấp cứu nhìn lên cái bảng hiệu đang phát ra màu đỏ cả bọn đều không khỏi lo lắng.Người lo lắng nhất là hắn,hắn sợ mẹ hắn bỏ hắn đi,hắn sợ cái cảm giác mất đi người thân của mình,hắn sợ....hắn sợ khi không còn mẹ hắn không biết mình có thật sự sống nổi không?

"Không sao....Cô ấy chắc chắn sẽ không sao!!"Ngồi cạnh ghế cùng hắn nó không khỏi đau lòng khi nhìn hắn đau khổ như thế chỉ biết đặt tay lên vai hắn vỗ về như đang động viên hắn...mặc dù nó còn chẳng hiểu tại sao mình lại kì lạ như thế nữa!!

Đang trong cảm giác tuyệt vọng và lo sợ vô cùng mà nó lại an ủi hắn lại được nó đặt tay lên vai hắn,hắn cứ như có thêm động lực và dường như lại có thêm một chỗ dựa vững chắc.Bỗng dưng cánh cửa phòng phẩu thuật mở ra,cả bọn vui mừng chạy lại về phía bác sĩ(trừ nó).

"Mẹ tôi sao rồi?"Hắn sốt ruột hỏi.

"Thiếu gia ngài phải thật thật bình tĩnh nghe tôi nói!!"Vị bác sĩ nhẹ nhàng nói.

Hắn bấn loạn khi nghe được câu nói không như mong đợi của bác sĩ.Người hắn dường như không còn một chút sức lực....

"Bác sĩ mong ông hãy nói rõ...."Thúy Kiều nói.

"Tình trạng và sức khỏe của phu nhân hiện giờ đang rất kém....vì bệnh của phu nhân càng ngày càng trở nên nghiêm trọng nên chúng tôi cần phải phẩu thuật gấp nhưng trong lúc phẩu thuật tình trạng của bà càng nghiêm trọng hơn....Hiện giờ phu nhân đang mất rất nhiều máu tôi e là nếu ca phẩu thuật kết thúc thì nguy cơ sống sót của bà rất kém và nhóm máu bà ấy thuộc nhóm máu O-là nhóm máu khá hiếm hiện giờ nhóm máu O dự trữ trong bệnh viện đã hết.....

"Ông bác sĩ nói.

"Không cần biết máu O trong bệnh viện này có hết hay không....tôi cho ông biết nếu mẹ tôi có mệnh hệ gì thì ông à không cả gia đình ông nội trong ngày hôm nay sẽ bị tống ra đường ở!!"Hắn điên cuồng túm lấy áo bác sĩ nghiến răng "ken két" nói.

"Thiếu gia...cậu làm khó cho bác sĩ chúng tôi rồi!!Cho dù cậu có tống gia đình hay giết chúng tôi đi chăng nữa tôi cũng không thể nào làm cho phu nhân khỏe lại được.....Hiện giờ tôi đang rất cần máu để giúp cho ca phẩu thuật này thành công...Cho hỏi ở đây có ai thuộc nhóm máu O không?"Bác sĩ hỏi.

"Cả bọn chúng tôi không có ai thuộc nhóm máu......"Hoàng Minh chưa nói hết câu đã bị người nào đó chặn họng.

"Có...Tôi thuộc nhóm máu O"Một âm thanh phát ra khiến cho cả bọn phải quay lại.

Cả bọn ngạc nhiên không xuể....Người đã phát câu nói đó chính là nó....Như sét đánh ngang tai Hoàng Minh thật sự không thể tin nổi những gì mà mình vừa nghe....Anh nhớ không nhầm là anh thuộc nhóm máu A cơ mà!!Nhưng tại sao nó lại thuộc nhóm máu O?

"Ái Nhi....Lúc này không phải là lúc chúng ta đùa!!"Hoàng Minh cố gượng cười nói.

"Hoàng Mình thuộc nhóm máu A cơ mà!!Sao em nó lại thuộc nhóm máu O?Không lẽ......"Gia Bảo như vừa nghĩ ra một chuyện gì đó.

"MÀY IM ĐI!!"Hoàng Minh quát.

"Chẳng lẽ không phải là anh em ruột??"Thúy Kiều hỏi bơ quơ.

"EM CÂM MIỆNG LẠI NGAY....KHÔNG ĐỜI NÀO CÓ CHUYỆN ĐÓ.....ÁI NHI LÀ EM GÁI CỦA ANH...LÀ EM GÁI RUỘT....ÁI NHI EM NÓI RÕ CHO CHÚNG NÓ BIẾT ĐI EM KHÔNG CÓ THUỘC NHÓM MÁU O MÀ EM THUỘC NHÓM MÁU A ĐI!!NÓI ĐI!!"Hoàng Minh mất bình tĩnh liên tục hét lớn

"Tao cần một lời giải thích!!"Julia nói.

Nó buông lỏng hai tay.Cơ thể nhỏ bé nhuốm đầy máu do vết thương gây ra,nó đứng dậy nhẹ bước tới chỗ bọn hắn.Gương mặt xinh đẹp khẽ hiện rõ nét buồn rời rợi.

"Không.....Hoàng Minh tao không phải thuộc nhóm A...mà là tao thuộc nhóm máu O..."Nó dõng dạc tuyên bố.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.