Xuất Giá Nam Nhân

Chương 19: Tháo cũi sổ lồng dựng kế mưu - Kiếm pháp cao minh chưa là đủ




Sau lưng Giang Nam, trong động uyên phát ra tiếng răng rắc đinh tai nhức óc, tiên quang tuôn trào trong hố đã biến mất, thay thế là một cự thú xấu xí nhảy ra khỏi giếng. Cự thú tràn ngập khí thế tà ác nhất thế gian táp hướng Giang Nam.

Tịch diệt ác thú!

Keng!

Giang Nam vẫn đối diện Đông A Đạo Nhân, một kiếm quang bay ra khỏi trán, xẹt qua không trung. Tịch Diệt ác thú sau lưng Giang Nam bị cắt thành ai khúc, cơ thể khổng lồ lướt qua hai bên hắn đập vào cung điện lầu vũ.

- Ngươi cũng hiểu đại đạo tịch diệt?

Con ngươi Đông A Đạo Nhân co rút, giọng the thé nói:

- Đúng rồi, mới rồi ngươi nói cũng có một động uyên, hay ngươi cũng là người chăn nuôi dưới tay địa đế?

Đông A Đạo Nhân không ngờ Tịch Diệt ác thú chết mau người, làm gã không kịp thấy rõ thực lực của Giang Nam.

Động uyên từng là thủ đoan cường đại nhất của Giang Nam, động uyên cắn nuốt người khác, kéo bọn họ vào trong sẽ bị Tịch Diệt ác thú ăn mất. Giang Nam hiểu biết động uyên, Tịch Diệt ác thú không kém gì Đông A Đạo Nhân, thậm chí hắn tự mình giết ác thú động uyên, biết điểm yếu của nó.

Thực lực Tịch Diệt ác thú ngang ngửa với Tiên Vương đỉnh cao bát Tiên Vương, nếu đổi lại người khác dù là Tiên Quân cũng sẽ bó tay bó chân. Bởi vì động uyên ác thú là sinh linh do đại đạo tịch diệt sinh ra, cắn nuốt tất cả, bất cứ công kích nào đều trở thành chất dinh dưỡng cho Tịch Diệt ác thú.

Nhưng trước mặt Giang Nam thì Tịch Diệt ác thú không là gì, một nhát kiếm là phân thây nó.

Đây là kết quả Giang Nam tăng trưởng thực lực, bởi vì hắn tinh thông đại đạo tịch diệt, thắng Tịch Diệt ác thú. Động uyên ác thú chẳng những không thể cắn nuốt bất cứ năng lượng nào của Giang Nam, ngược lại bị một thanh kiếm hấp thu đại đạo, chết ngắc.

Giang Nam mỉm cười hỏi lại:

- Người chăn nuôi của Tịch Diệt Đạo Nhân?

Kiếm quang chợt lóe ẩn vào trán Giang Nam, hắn cười nói:

- Ta là người tự do, sao làm nô tài của Tịch Diệt Đạo Nhân được? Đông A Đạo Nhân, Tịch Diệt đã bị phân thây trấn áp, ngươi đừng đi theo hắn nữa. Hãy nói tung tích của hai người kia, ta tha cho ngươi một con đường sống, từ nay ngươi tiêu dao tự tại không bị Tịch Diệt khống chế.

Đông A Đạo Nhân lấy lại bình tĩnh, giơ tay lên:

- Không bị Tịch Diệt đại đế khống chế?

Đông A Đạo Nhân mỉa mai:

- Từ xưa đến nay mười một thời đại có ai không bị Tịch Diệt đại đế khống chế? Muốn trường sinh bất diệt thì phải bái vào môn hạ của đại đế, chờ đại kiếp nạn đến là đại đế sẽ ngắt trái, cắt đầu người xuống. Phản đồ, ngươi vốn là kẻ chăn nuôi của đại đế lại phản bội đại đế, thứ như ngươi không có cả vinh hạnh được đại đế cắt đầu!

Đông A Đạo Nhân giơ tay lên, xuất hiện dị tượng ngôi sao trên trời rơi xuống, thiên tượng hỗn loạn. Các vì ao rơi lộp bộp, đây là đại thần thông đại đạo tịch diệt.

- Cảnh giới của ngươi thua xa ta, tuy có chút bản lĩnh nhưng chênh lệch cảnh giới rõ rành rành. Hôm nay ta thay đại đế tiêu diệt phản đồ nhà ngươi, Tịch Diệt Thiên Tinh!

Thần thông này ẩn chứa tinh túy đại đạo tịch diệt thiên địa không tồn, đại đạo không tồn, bất cứ người nào đối diện chiêu này đều bị áp chế. Đại đạo bị áp chế, thậm chí tan rã, đạo quả nghiêng, nguyên thần rơi vào tịch diệt.

Mảnh đất lành sụp đổ, hoàng thành cung vàng dát ngọc trong khoảnh khắc thành bột phấn, dãy núi sụp đổ tan nát. Các thành trì, thành thị, phòng ốc, ruộng nước ngoài thành, kênh rạch, sông hồ trong Thiên Vũ quốc đều biến thành hư ảo.

Một kích của Đông A Đạo Nhân kéo những Hỗn Độn thiên quốc di chuyển bên ngoài tập trung vào bàn tay gã, ngôi sao trên bầu trời cũng bị cuốn lấy. Các tinh ạch tàn phá bay tới, kéo cái đuôi dài đập vào người Giang Nam.

Cảnh tượng này thật như vũ trụ tịch diệt.

Trong trán Giang Nam bỗng có con mắt tựa lá liễuc từ từ mở ra, mắt không có con ngươi tựa như vòng xoáy.

Đại thần thông của Đông A Đạo Nhân hầu như bị con mắt phá vỡ. Di tượng các ngôi sao rơi biến mất, chỉ còn lại những tinh hạch tàn phá bị bàn tay Đông A Đạo Nhân kéo theo vẫn lao hướng Giang Nam.

Giang Nam giơ tay lên, hai lòng bàn tay chạm vào nhau. Các tinh hạch tànp há nổ tung. Đông A Đạo Nhân bị lực lượng hùng hồn từ lòng bàn tay Giang Nam chấn xương cốt kêu răng rắc, người nhanh chóng thụt lùi. Một chuỗi tiếng nổ liên tục vang lên.

Chân Đông A Đạo Nhân đạp xuống là mặt đất nổ tung, mảnh đất vốn bị đại thần thông Tịch Diệt Thiên Tinh san bằng, giờ Đông A Đạo Nhân giẫm chân xuống, mặt đất rung rinh, các ngọn núi to lớn nhô lên. Chân Đông A Đạo Nhân giẫm xuống đất quá mạnh, đè ép vỏ mặt đất dồn lại thành các ngọn núi.

Mỗi khi Đông A Đạo Nhân đạp chân xuống là mấy dãy núi hùng vĩ xinh đẹp tựa đạo qua kiếm kích nhô lên. Đông A Đạo Nhân lùi trăm bước, xa mấy ngàn dặm nhô lên hai, ba vạn núi to tựa kiếm tựa qua, xen kẽ giao nhau, cực kỳ sắc bén.

Giang Nam cất bước đuổi theo, nháy mắt đến trước mặt Đông A Đạo Nhân. Giang Nam bỗng cảm giác có nguy hiểm mãnh liệt, ovọi vàng thụt lùi.

Xoẹt!

Một tia sáng rực rỡ bay ra từ bàn tay Đông A Đạo Nhân xẹt qua ngực Giang Nam, cắt một lỗ hổng dài cả thước.

Đó là kiếp quang, ánh sáng hủy diệt chỉ sinh ra trong tịch diệt kiếp. Tước thọ tước khí tước đạo hạnh, trảm thần trảm nguyên trảm đạo quả, phá hỏng đạo cơ một kiếp.

Kiếp quang cực kỳ nguy hiểm, sức mạnh vô địch. Giang Nam không dám nói có thể khống chế kiếp quang. Không biết Đông A Đạo Nhân dùng cách gì mà thu được một luồng kiếp quang.

Kiếp quang này sắc bén không gì sánh được, dù cơ thể Giang Nam cường đại cũng không đối kháng nổi. Chỗ kiếp quang cắt qua máu chảy ròng ròng, miệng vết thương không khép lại được.

Không chỉ thế, Giang Nam cảm giác tu vi của mình bị cắt một chút.

Khi kiếp quang đến, đạo quả của Giang Nam run rẩy, dường như kiếp quang chạm nhẹ một cái sẽ bị trảm đạo quả, diệt nguyên thần, giết thần hồn.

Đông A Đạo Nhân công kích thành công, gã bay lên, kiếp quang như giao long sắc bén bay đầy trời.

Đông A Đạo Nhân lao tới, cười to bảo:

- Xem ra ngươi không được đại đế truyền dạy, tự mình lần mò, chưa biết ý nghĩa tịch diệt. Tiểu qur, Tịch Diệt đại đế mới là vĩnh hằng, duy nhất, là tồn tại vạn cổ bất diệt!

kiếp quang rực rỡ chói lòa, cực kỳ hoàn mỹ, cũng siêu nguy hiểm. Nơi kiếp quang xẹt qua hư không vỡ vụn, tất cả bị hủy. Trước kia Đông A Đạo Nhân đã được Tịch Diệt Đạo Nhân truyền dạy, hiểu cách hút và vận dụng kiếp quang.

Xoẹt!

Giang Nam lại bị thương, kiếp quang tước pháp lực của hắn, mỗi một lần bị thương là tu vi lại giảm mạnh. Nếu Giang Nam không kịp né e rằng đạo quả cũng bị giết.

kiếp quang không phải pháp bảo nhưng hơn hẳn pháp bảo. Nó sắc bén, quỷ dị, cường đại, nếu bị kiếp quang cắt trúng sẽ là sát kiếp ngập đầu.

Đại đạo tịch diệt của Giang Nam không cách nào luyện hóa dư âm kiếp quang trong cơ thể, điều này chứng minh tạo nghệ đại đạo tịch diệt của hắn đúng là yếu kém, không được tinh túy.

Keng!

Trán Giang Nam toát ra kiếm quang, nguyên thủy chứng đạo kiếm như thất luyện chém ra. Kiếm quang chớp động, trong phút chốc không biết chém bao nhiêu nhát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.