Xuân Yến

Chương 47: Cứ thế xuyên qua rồi




Khán giả đều bị kéo đến một bên, thành viên Sát Lục đoàn cũng bắt đầu lui về phía sau, bọn người Dịch Nhiên bị vây quanh trong hình tròn, nòng súng tối om mà vô tình ngắm ngay bọn họ, chỉ cần ra lệnh một tiếng, có thể làm cho bọn họ lập tức biến thành tổ ong.

“Các ngươi nói không giữ lời, chúng ta thắng hai trận!” Lăng Cảnh tức giận, tuy sớm đoán được Đào Lục Sát sẽ có hành động, nhưng không nghĩ tới dám trắng trợn như thế, vận dụng quân đội lực lượng vũ trang.

Đào Lục Sát cười dối trá như trước, “Lăng phó đoàn trưởng, từ xưa binh bất yếm trá, chỉ cần đạt tới mục đích cần gì phải quan tâm quá trình?”

“Ngươi!” So về dối trá, không có người là đối thủ Đào Lục Sát.

Lão Hàn lặng lẽ tới gần Dịch Nhiên, thấp giọng nói, “Dịch thiếu, một hồi chúng tôi giúp cậu mở 1 con đường máu, cậu mang lão đại chạy mau.”

“…”

Lơ đãng, Dịch Nhiên nhớ tới kiếp trước lão Hàn nói, ‘Dịch thiếu, tôi tới ngăn chặn tang thi, cậu chạy mau! Tôi đáp ứng lão đại, phải hảo hảo bảo vệ cậu, không thể để cho cậu bị thương tổn!’ Nhìn lão Hàn thật sâu, cho đến khi đem lão Hàn đổ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mới thu hồi tầm mắt, ngược lại đánh giá bốn phía, 10, 20, 30…

Trên trăm binh sĩ, hôm nay hai bên chỉ cho phép mang 20 thủ hạ, nếu như cậu không có đoán sai, giờ phút này ngoài cửa khẳng định có người Sát Lục đoàn. Nếu như mình tiên hạ thủ vi cường…

Trong mắt Dịch Nhiên hiện lên một vòng sát ý, hay là giết Trần thiếu tướng trước?

Trần thiếu tướng trốn ở cuối cùng một cái giật mình, hắn chưa từng giết người, từ trước kia đến hiện tại, hắn đều là nắm giữ thực quyền, chỉ cần ra lệnh một tiếng, giúp hắn giết người tựa như biển, nhưng hôm nay hắn thật sự sợ, Lãnh Dịch vỡ vụn ra từng khối, chết không nhắm mắt, mắt tròn nhìn mình lom lom, làm cho hắn sợ hãi, giết người không đáng sợ, một viên đạn thì có thể giải quyết, đáng sợ nhất chính là phương thức giết người, giống như hiện tại.

18 miếng băng nhận ẩn dưới áo hai tay, khi Dịch Nhiên muốn tính toán huyết tẩy tràng quyết đấu, bên ngoài lại có một tiếng súng.

Ngay sau đó, một lão nhân tóc trắng xuất hiện ở cửa ra vào, đi theo phía sau như cũ là quân nhân vũ trang, ông ta vừa xuất hiện, những người vây ở cửa ra vào tự động tránh ra, Dịch Nhiên nghĩ, xem ra người này lai lịch không nhỏ, hiện tại ba nhóm người cộng lại, mình tuyệt đối không phải là đối thủ, vẫn là mang theo Ngao Mộ Thiên chạy trối chết a…

Vừa thấy Dịch Nhiên đem tầm mắt phóng tới trên người Ngao Mộ Thiên, lão Hàn ngầm hiểu đưa qua, “Xin nhờ.”

Tiếp nhận Ngao Mộ Thiên, Dịch Nhiên tính toán thừa dịp hiện tại mà tiên phát chế nhân, trước hết diệt trừ nhất định là lão nhân đi vào cuối cùng này, không thấy Trần thiếu tướng nhìn thấy lão nhân này đều vẻ mặt sợ hãi sao? Cho nên lão nhân này chức vị cao nhất, có thể tiện thể đem Trần thiếu tướng diệt trừ luôn, rắn mất đầu mới có lợi cho đục nước béo cò!

Không đợi Dịch Nhiên phát động công kích, lão đầu kia đã đi tới, khí thế trời sinh cho thấy lão nhân không tầm thường, ông ta không cần nói, người ngăn cản ở người phía tự động vì ông nhường đường.

“Cậu chính là Dịch Nhiên?” Lão nhân cẩn thận đánh giá Dịch Nhiên, thoả mãn gật đầu.

Dịch Nhiên bị nhìn không giải thích được, bất quá đúng lúc, lão nhân kia tự động đưa tới cửa.

Lão nhân thấy Dịch Nhiên trên tay có động tác, bình tĩnh nghiêng mắt nhìn tay phải Dịch Nhiên, “Yên tâm, ta không phải là địch nhân của cậu, ta là người cậu muốn tìm.”

Người muốn tìm? Người ở B thị cậu muốn tìm sao? Hơn nữa địa vị còn không nhỏ? Đột nhiên, Dịch Nhiên trong đầu linh quang lóe lên, thốt ra, “Thẩm thượng tướng?”

Thẩm Trứ Húc gật gật đầu, “Không sai, ta là người cậu muốn tìm, đồng dạng, cậu cũng là người ta muốn tìm.”

“…” Tuy không rõ đối phương nói cái gì, nhưng Dịch Nhiên có thể xin thề, đối phương nhất định là cùng cấp bậc lão Lục kia, 1 ổ cáo già!

Hết chương 65.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.