Xuân Hạ Thu Đông

Chương 6-1: Bet you thought you"d seen the last of me 1




Hàng Tiểu Ý đi tìm Hàng Vũ Tề, rồi hai người lại đi tìm Hàng Thi Thi, hậu trường rất loạn, mỗi người đều bận rộn với việc của mình, do Hàng Tiểu Ý ở đài truyền hình nên có chút quen mặt, không thì bọn họ đã bị đuổi ra ngoài rồi.

Từ xa đã nhìn thấy Hàng Thi Thi đang chen lấn trong đám người, nhân viên nói với họ những thứ cần chú ý khi lên sân khấu, Hàng Tiểu Ý và Hàng Vũ Tề khó khăn lắm mới chen vào được, thì nghe nhân viên nói kết quả đã , mời các cô chuẩn bị lên sân khấu.

Hàng Tiểu Ý và Hàng Vũ Tề trơ mắt nhìn Hàng Thi Thi biến mất trước mắt bọn họ, trên sân khấu giọng MC đã vang lên, Hàng Tiểu Ý xoa trán: "Anh hai, anh nói Hàng Thi Thi có ngốc không?"

Hàng Vũ Tề hừ lạnh một tiếng: "Cô ta không phải ngốc, mà là quá thông minh, em thử nghĩ sức ảnh hưởng của một người lọt vào top ba sao sánh được với tin là em gái Hàng Vũ Hằng chứ."

Hàng Tiểu Ý suy nghĩ một lát, cảm thấy quả thật là vậy, nhưng mà nếu như cô ta sớm đã có dự định như thế, thì làm sao phải chịu cảnh Tần Vũ trêu đùa?

Thiệu Thành Hi gọi điện đến, nói anh đã tới, Hàng Tiểu Ý ra ngoài đón anh, hai người không quay về chỗ ngồi, mà đứng ở phía sau xem.

"Quan hệ giữa Anh và Tần Vũ rất tốt sao?" Hàng Tiểu Ý hỏi.

"Hả?" Bên trong quá ồn, Thiệu Thành Hi không nghe được, nên ghé tai vào sát  môi Hàng Tiểu Ý.

Hàng Tiểu Ý cũng ghé vào tai anh hỏi lại, Thiệu Thành Hi gật đầu.

Nhìn thấy một người đàn ông đang không ngừng nhìn về phía bọn họ chen lấn, vì thế Thiệu Thành Hi đưa tay ra ôm Hàng Tiểu Ý vào lòng.

Hàng Tiểu Ý không hề giãy giụa, bởi vì bên cạnh rất nhiều người chen tới chen lui, vóc người Thiệu Thành Hi lại cao, đúng lúc chừa ra cho cô một không gian nhỏ thoải mái dễ chịu.

Thiệu Thành Hi đứng đằng sau, một tay ôm eo cô, tựa cằm lên vai cô, ghé sát vào tai cô nói chuyện: "Em họ của em thật là biết lừa người."

Hàng Tiểu Ý từ trong ngực anh ngửa đầu liếc anh: "Sao em cảm thấy anh có vẻ hả hê nhỉ?"

Thiệu Thành Hi cười trầm thấp, đưa tay vuốt tóc cô.

Trên sân khấu MC đã bắt đầu tuyên bố kết quả cuộc thi, từ điểm mà ban giám khảo chấm chọn ra top 3

MC giơ tờ giấy trong tay: "Điểm thi đã có, người thứ tư và thứ ba chỉ kém nhau 2 điểm, mà trong tay tôi người thứ 3 là người có được 3 điểm của khách quý Hàng Vũ Hằng, mọi người đoán thử xem có phải người đc 3đ từ Hàng Vũ Hằng là thí sinh số 5 Hàng Thi Thi không? Nếu quả thật là thí sinh số 5, vậy thứ tự cuộc thi sẽ có thay đổi không đây?

Hàng Tiểu Ý biết Hàng Vũ Hằng sẽ không cho điểm cho Hàng Thi Thi, điều cô lo lắng hiện tại là con nhỏ ngốc Hàng Thi Thi lên sân khấu sẽ ăn nói lung tung.

Nhìn ra được lo lắng của cô, Thiệu Thành Hi nói nhỏ vào tai cô: "Hàng Thi Thi lợi dụng Vũ Hằng, chỉ vì muốn nổi tiếng, vì thế sẽ không ngốc đến nỗi ăn nói bậy bạ đâu."

"Thế sao trước đó anh vẫn để anh hai em đi tìm cô ta?"

"Sau khi cúp điện thoại anh đã suy nghĩ, ngộ nhỡ cô em họ này khờ thật thì sao? Vì vậy anh nói với Tần Vũ cứ trực tiếp không cho cô ta lên sân khấu, huống chi người đại diện của anh ba em không phải người dễ chọc vào, vì thế chuyện nhỏ như vậy chẳng lẽ không xử lí được."

Hàng Tiểu Ý nhịn không được nhéo cánh tay Thiệu Thành Hi một cái, không ngờ cô đã lo lắng vô ích một trận.

MC trên sân khấu đã thành công tạo không khí khẩn trương, mở tờ giấy màu đỏ trong tay ra, lớn tiếng nói: "Người được khách quý Hàng Vũ Hằng ưu ái đêm nay là thí sinh số hai Đồng Tâm, vì thế top 3 hôm nay là ..”

Xin mời top 3 thí sinh lên sân khấu, mọi người hãy vỗ tay và chúc mừng cho họ nào.

Quả nhiên theo như lời của Thiệu Thành Hi, chỉ có top 3 lên sân khấu.

"Vũ Hằng, tôi còn có một vấn đề muốn hỏi, tại sao phải chia ba điểm cho hai thí sinh vậy?" MC nhìn về phía Hàng Vũ Hằng.

Hàng Vũ Hằng nói giỡn: "Bởi vì tôi đói bụng, lại rất muốn ăn" Khiến mọi người cười vang.

Xem như chương trình đã kết thúc trong không khí vui vẻ, Hàng Tiểu Ý lắc đầu: "Nhất định ngày mai anh ba lại xuất hiện trên trang đầu rồi."

Hai người bước vào phòng nghỉ của Hàng Vũ Hằng, Hàng Vũ Hằng đã ở đó, vẫn là bộ dáng thở phì phò: "Hàng Thi Thi đâu rồi, bảo cô ta đến đây."

Hàng Vũ Tề lắc đầu: " Người ta đã đi từ sớm, điện thoại cũng không gọi được, xem ra là muốn trốn rồi."

Hàng Vũ Hằng thong thả bước quanh phòng, một bên hổn hển cằn nhằn: "Anh nói xem cô ta có phải bị bệnh hay không, mẹ của cô ta lại ngu ngốc, đầu óc có bệnh."

Ngoài cửa, Đồng Tâm nhìn vào phòng thăm dò, thấy Hàng Tiểu Ý, dùng khẩu hình nói: "Không có chuyện gì chứ?"

Hàng Tiểu Ý vẫy tay, bảo cô ấy vào, Đồng Tâm lặng lẽ đi vào, bước đến bên cạnh Hàng Tiểu Ý, đang nhìn Hàng Tiểu Ý thì thấy Thiệu Thành Hi, có chút kinh ngạc: "Thiệu Thành Hi?"

Thiệu Thành Hi khẽ nói: "Đã lâu không gặp."

Đồng Tâm bộ dạng giống như gặp quỷ: "... Đúng thật là đã lâu không gặp." Ánh mắt nhìn về... mang theo ý hỏi, Hàng Tiểu Ý vẫy tay trả lời cô, nhỏ giọng nói: "Hôm khác sẽ tìm cậu giải thích."

Đồng Tâm gật đầu nói: "Anh ba cậu không sao chứ?"

Hàng Tiểu Ý nhìn Hàng Vũ Hằng rồi chép miệng đáp: "Sắp đạt đến giới hạn rồi."

"Vũ Hằng, anh đừng gấp, thực ra đây không phải chuyện lớn gì, nhiều lắm thì truyền thông chỉ nói anh đến giúp đỡ cho em gái mình thôi, có chút mượn công làm ý riêng, nhưng mà cuối cùng Hàng Thi Thi cũng không nằm trong ba thứ hạng đầu, vậy nên cũng không quấy động nhiều, hình tượng của anh ắt hẳn không ảnh hưởng gì đâu.." Quản lý của Hàng Vũ Hằng đứng bên cạnh an ủi.

"Đây không phải vấn đề hình tượng, vấn đề lớn nhất bây giờ là Hàng Thi Thi cô ta lợi dụng tôi, cô ta lại dám lợi dụng tôi, Hàng Vũ Hàng tôi  để cô ta lợi dụng là lợi dụng sao? Chuyện tôi cảm thấy phiền nhất cuộc đời là của hai mẹ con cô ta, mỗi lần Hàng Thi Thi cứ chạm đến giới hạn chịu đựng của tôi, nếu tôi không dạy dỗ lại cô ta, tên tôi ba chữ Hàng Vũ Hằng sẽ viết ngược lại.."

Hàng Vũ Hằng mạnh bạo giật cà vạt khỏi cổ, hung hăng ném xuống đất, vẫn cảm thấy không hết giận, lại cởi thêm áo khoác quăng xuống đất.

Quản lý của anh biết rõ thói quen của anh và cả bộ dạng lúc tức giận,  phối hợp nói: "Bây giờ vấn đề là Hàng Thi Thi muốn vào ngành giải trí, chuyện tối nay xem là khởi đầu đi, chắc chắn còn lợi dụng thân phận em gái của Vũ Hằng để phát triển đấy, bây giờ chúng ta có hai lựa chọn, một là mọi người tìm cô ta nói chuyện, làm cô ta bỏ ý định lợi dụng Vũ Hằng để nổi tiếng, hai là nếu cô ta không đồng ý, chúng ta giúp cô ta kí hợp đồng với công ty, sau đó sẽ theo dõi cô ta từng giây từng phút, đừng để cô ta làm ra chuyện ngu ngốc gì, cứ ký với cô ta đi, tránh cô ta lợi dụng Vũ Hằng triệt để để nổi tiếng, dù sao bây giờ là thời của anh, không nên có chút sai lầm nào.”

"Cô bị bệnh à? Ký với cô ta, rồi cả ngày để cô ta lượn qua lượn lại trước mặt tôi?" Hàng Vũ Hằng nổi giận: "Đầu óc cô đã bị cô ta lây nhiễm rồi hả?"

Hàng Vũ Tề nhíu mày, quát lớn: "Hàng Vũ Hằng, nói thôi, sao phải gào to như thế."

Hàng Vũ Hằng ngồi trên ghế thở phì phò, không nói tiếng nào.

Quản lý nhìn về phía Hàng Vũ Tề: "Vấn đề chủ chốt là các người có họ hàng, không còn cách nào khác, anh Hàng cảm thấy thế nào?"

Hàng Vũ Tề nhíu mày suy nghĩ: "Cái thứ nhất chắc chắn là không được rồi, chỗ thím ba không dễ qua, vì vậy không nên thử, không thể thực hiện được đâu, về cái hai, chẳng phải là để chuyện bé xé ra to sao?"

Quản lý im lặng, suy nghĩ phương án tốt hơn.

"Tôi xin nói một câu." Thiệu Thành Hi tựa lưng vào tường, một tay khoác lên vai Hàng Tiểu Ý: "Nếu hiện tại đòi hỏi nhiều như thế thì quả thật có chút phiền, các người nói đến là đến nói đi là đi, nhưng mà vì hình tượng của Vũ Hằng trước mặt công chúng, và Hàng Thi Thi vì mượn danh tiếng của Vũ Hằng để đạt được hiệu quả nổi tiếng, cho nên cô ta sẽ không ngốc đến nỗi đi bôi đen Vũ Hằng, minh tinh bây giờ ai không bị bôi đen chứ, vậy thì vệ sĩ để làm gì? Công ty các người lớn như thế, chẳng lẽ ngay cả một cô gái còn không giải quyết được?"

"Rồi nói về Hàng Thi Thi, đừng nói cô ta là em ruột Vũ Hằng, cho dù là em ruột thật, nhưng không có tác phẩm gì, chỉ nhờ vào danh hiệu em gái Vũ Hằng, cô nghĩ cô ta sẽ nổi được vai ngày? có thể có bao nhiêu fan? không đến mấy ngày, ai còn nhớ cô ta là ai? Cô thật sụ muốn đưa cô ta vào công ty, thì đời này Vũ Hằng sẽ bị buột lại bởi cô ta, chuyện gì cô ta làm, Vũ Hằng chỉ nằm cũng bị trúng đạn, cho nên ý tôi là, cho bằng cử lý qua loa, tùy ý cô ta, xem cô ta có thể đạt được gì.”

Hàng Tiểu Ý vốn không muốn Hàng Thi Thi ký hợp đồng với công ty Hàng Vũ Hằng, vừa nghe Thiệu Thành Hi nói, vội gật đầu tán thành: "Em thấy Thành Hi nói rất đúng." Liền nhận được ánh mắt từ Nhan Giai và Hàng Vũ Tề.

Hàng Tiểu Ý xấu hổ cười, bỏ tay Thiệu Thành Hi đang đặt trên vai cô thả xuống.

Quản lý gật đầu: "Bây giờ chỉ có thể làm vậy, nhưng mọi người đều là họ hàng vẫn nên nói cho cô ta hiểu, có thể  tránh được một số vấn đề đó."

Hàng Vũ Tề cau mày nhẹ gật đầu, có chút đau đầu.

"Xong chưa, bàn bạc xong rồi à?" Hàng Vũ Hằng đã lâu không lên tiếng lại đột nhiên nói chuyện, cầm áo khoác trên đất lên: "Không còn chuyện gì thì tôi đi ăn cơm đây."

"Ăn cơm? Muộn như vậy ăn cơm cái gì?" Quản lý có chút buồn bực.

Cánh tay dài của Hàng Vũ Hằng vươn ra, chỉ về hướng Đồng Tâm đang đứng trong góc nhìn mũi chân: "Không phải Đồng Tâm mời anh ăn khuya sao? Đi thôi, anh đói rồi."

Đồng Tâm vô tội nằm cũng trúng đạn, ánh mắt xinh đẹp chợt lóe: "Hàng sư huynh, đó chỉ là lời khách sáo trên sân khấu, anh đừng tưởng thật chứ?"

"Tại sao không tin chứ? Hàng Vũ Hằng trừng mắt: "Điểm đã chia cho em rồi, em còn định đổi ý sao?"

Đồng Tâm nhếch miệng, phần gì chứ, thêm hay không cũng không có tác dụng.

"Hàng sư huynh, bây giờ anh lại minh tinh lớn, đêm hôm khuya khoắt em và anh ra ngoài ăn khuya, nếu bị phát hiện thì sao đây? Em không muốn lên trang đầu đâu, hay là em chuyển khoản tiền này cho anh, lúc nào anh ăn cũng đc,đều do em mời." Đồng Tâm định đợi Hàng Tiểu Ý, bây giờ không đợi được rồi, chỉ có vẫy tay với Hàng Tiểu Ý: "Tiểu Tiểu, tớ đi trước, hôm khác sẽ cùng nhau ăn cơ." Sau đó một giây cũng không dừng lại mà chạy mất dạng.

Hàng Vũ Hằng đứng yên tại chỗ, nghẹn họng, tiến thoái lưỡng nan.

Hàng Tiểu Ý bận rộn lôi kéo Thiệu Thành Hi đi khỏi: "Đi mau, đi mau, em không muốn ở lại căn phòng này."

Hàng Vũ Tề cũng bận rộn kéo Nhan Giai rời khỏi chốn thị phi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.