Xú Khách Vô Hình Chưởng

Chương 9




Lúc bí thư Tiêu Quân của Lâm Lập Phong xuất hiện tại phòng làm việc của Chris, hắn đã biết mục đích chuyến đi đó.

Đôi môi mỏng nhếch lên nụ cười lạnh, hắn lạnh lùng nhìn Tiêu Quân.

“Mời ngồi, bí thư Tiêu.” Hắn dùng tay ra dấu mời ngồi.

Tiêu Quân ý cười đầy mặt ngồi xuống trước mặt hắn, không nghĩ đến tiếng trung của người ngoại quốc này lại chuẩn đến thế.” Chris tiên sinh, trung văn của ngài thật là tốt. Ngài từng tới Trung Quốc trước đó sao?”

“Tôi sinh ra tại Trung Quốc.” Chris thừa nhận mình cũng là một người Trung Quốc.

Tiêu Quân lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, ” À, thì ra là người cùng nhà a.”

Thật hay cho một câu người cùng nhà! Chris cười lạnh. Bọn họ đúng thật là người cùng nhà a.

Nếu hôm nay thân phận hắn bị công khai ra ngoài, không biết mọi người Lâm gia định thế nào với hắn? Có long trọng hoan nghênh một thân nhân lâu năm lưu lạc trở về Lâm gia không?

Trong mắt hắn tràn đầy sự châm biếm.

“Chris tiên sinh, tôi nghĩ hẳn là ngài đã biết tôi vì sao mà đến.”

Chris nhíu mày, ” Xin Tiêu tiên sinh cứ nói thẳng ra.”

Tiêu Quân bài bản nói: ” Chris tiên sinh, hôm nay tôi tới đây đại diện cho Lâm thiếu phu nhân và quý công ty xin hhủy hợp đồng.”

“Ừm, hủy hợp đồng?” Chris nhướng lông mày, ” Lâm Lập Phong đưa ra điều kiện gì?”

“Chúng tôi dựa theo yêu cầu có trên hợp đồng, bồi thường ngài tất cả tổn thất.”

“Cứ như vậy?” Chris lạnh lẽo giương mắt nhìn. Hắn còn tưởng Lâm Lập Phong sẽ ném cho hắn một tờ chi phiếu trống không, tùy ý hắn điền con số vào.

“Đúng. Chris tiên sinh, ngài có ý kiến gì không?”

“Không, anh cứ làm thế đi.” Chris lãnh đạm. Hắn hiểu Hạ Tử Tinh bị động thai khí cần nằm trên giường nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Hủy hợp đồng chỉ là chuyện sớm muộn.

Tiêu Quân lại lần nữa lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không ngờ Chris dễ dàng đáp ứng hắn như vậy.

“Cám ơn ngài đã thông cảm. Chris tiên sinh.” Tiêu Quân vui vẻ.

“Không có gì. Thân thể Tử Tinh có khỏe không?” Cô ở nhà nghỉ ngơi cũng tầm một tháng chăng?

“Lâm thiếu phu nhân rất khỏe, cám ơn ngài đã quan tâm. Nếu không có chuyện gì, tôi xin phép về trước.”

Chris nhẹ nhàng vuốt cằm, nhìn Tiêu Quân rời đi. Suy nghĩ của hắn bay xa, không biết Hạ Tử Tinh hiện tại thế nào? Thân thể có khỏe? Hoặc là, hiện tại cô đang hạnh phúc trong ngực Lâm Lập Phong sao?

Nghĩ vậy, hắn không khỏi cau mày. Hắn rất muốn đi thăm cô, mặc dù cô hận hắn nhưng hắn vẫn cứ quan tâm cô.

Thật hèn hạ! Hắn nguyền rủa mình.

Đẩy cửa phòng làm việc ra, hắn nói với Tổng giám: ” Hạ Tử Tinh và Nại Nhĩ Tư ta hủy hợp đồng, cậu tìm một người mẫu xinh đẹp khác thay thế cô ấy đi.”

“Dạ, vâng.”

Chris xoay người rời đi, mọi người liền bàn tán.

“Nghe nói, lần đó Hạ Tử Tinh té xuống suýt thì sinh a.”

“Đúng vậy. Cho nên mới muốn ở nhà dưỡng thai a~~.”

“Thật hạnh phúc! Nếu có thể vì Lâm gia sinh nhi tử, thân phận của cô ta rất quý giá rồi.”

“Mọi người đều là người, làm sao mạng của cô ta lại tốt như vậy?Quả thực là nhân trung long phượng a!”

“Được Lâm Lập Phong – trưởng tôn của Lâm gia coi trọng, cô ta đã sớm bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng rồi.”

Phượng Hoàng?! Lệ hừ lạnh, vận tốt của Hạ Tử Tinh rất nhanh sẽ chấm dứt thôi. Cô đang chờ nhìn nàng ta thống khổ từ trên trời rớt xuống đây.

Khuôn mặt thanh tú ấy hiện ra vẻ châm biếm làm cho người ta sợ hãi, đôi mắt lạnh lẽo tràn ngập oán hận làm người khác không muốn nhìn thẳng vào……

Lâm Lập Phong ngồi trong phòng làm việc xem giấy tờ, bỗng nhiên bí thư mang một bưu kiện đặt xuống trước mặt anh, cung kính: ” Tổng tài, là bưu kiện của ngài.”

Lâm Lập Phong nhìn bưu kiện một chút, trong lòng nghi ngờ, là ai gửi bưu kiện cho anh? Anh cũng không nhận được điện thoại từ trước……

Anh mở bưu kiện ra, bên trong có hai bao đồ. Trước tiên, anh xé mở một bao trong đó, thoáng chốc sắc mặt đại biến!

Bên trong rơi ra ảnh Hạ Tử Tinh và Chris quay cuồng ở trên giường! Anh nhìn qua những bức hình, mặt tái nhợt một mảnh. Ai có thể nói cho anh biết, rốt cuộc là chuyện gì đây?

Tại sao Tử Tinh lại cùng tên Chris kia ở trên giường? Hơn nữa còn ám muội như vậy? Chẳng lẽ bọn họ đã……

Chẳng lẽ Tử Tinh đã phản bội anh?

Anh nhìn kỹ bối cảnh mấy tấm hình, anh nhận ra đó là gian phòng khách sạn của cô lúc anh đến đảo Hải Nam.

Chẳng lẽ trước khi anh đến đảo Hải Nam tìm cô, cô đã phản bội anh? Đã cùng Chris phát sinh quan hệ?

Nhất thời anh cảm thấy cả người lạnh băng!

Ánh mắt quét tới bao còn lại, anh lấy tốc độ nhanh nhất xé mở, rơi ra một máy ghi âm. Anh vội vàng mở máy ghi âm, bên trong truyền đến thanh âm Hạ Tử Tinh: ” Anh đàng hoàng nói cho tôi biết, đêm đó tôi uống rượu say, chúng ta rốt cuộc có phát sinh quan hệ hay không?”

Tiếp theo là thanh âm Chris: ” Sao vậy? Em hoài nghi bé con trong bụng là của anh?”

Trái tim Lâm Lập Phong thoáng chốc như vào bị ngàn vạn độc châm xuyên vào, cơ hồ muốn lấy mạng anh. Anh nhắm mắt lại, bên tai lần nữa truyền ra thanh âm Chris cuồng vọng: ” Ha ha ha…… Thật buồn cười! Vợ của Lâm Lập Phong lại mang thai con của tôi! Thế giới này cũng quá bi ai a!”

“Anh thật hy vọng bé con mau mau ra đời! Không biết có tóc vàng mắt xanh giống anh không??”

“Anh nói láo cái gì?! Nó là con của tôi và Lập Phong! Đừng chạm vào nó!!”

“Bé con cũng có thể là con của hai chúng ta a! Em yêu.”

Lâm Lập Phong cảm thấy trái tim mình như bị xé thành từng mảnh nhỏ. Anh tức giận bừng bừng ném máy ghi âm trong tay xuống đất. Gương mặt tuấn tú trở nên cuồng nộ, băng sương, tròng mắt sắc bén phát ra lửa giận làm mọi người bên cạnh sợ hãi.

“Tổng tài……” Bí thư Lý mang theo văn kiện đang muốn tìm anh ký tên.

“Cút! Mau cút đi!” Anh gầm thét, bước nhanh vào thang máy.

Tất cả mọi người bị anh làm cho sợ đến ngây ngốc đứng một bên không dám lên tiếng. Từ trước tới giờ chưa từng thấy khuôn mặt tổng tài thịnh nộ đến như thế, không biết đã xảy ra chuyện gì?

Rời nhanh khỏi phòng làm việc, đi tới hầm đậu xe, anh dùng tốc độ nhanh nhất đi về nhà.

“Thiếu gia, sao cậu lại trở về?” Ngọc tẩu thấy còn đang giờ làm việc mà Lâm Lập Phong bỗng nhiên trở về, rất kinh ngạc.

Khuôn mặt Lâm Lập Phong bừng bừng giân xông lên tầng hai, Ngọc tẩu sợ hết hồn hết vía.

Cửa phòng “binh” một tiếng bị một lực mạnh đẩy ra, Hạ Tử Tinh giật mình. Từ trên giường ngồi dậy, đón nhận khuôn mặt Lâm Lập Phong lãnh khốc đen tối như tử thần, lưng không khỏi lạnh lẽo!

Đôi mắt ngăm đen thâm thúy tràn đầy lửa giận, khuôn mặt kiên nghị căng cứng, anh từng bước từng bước lại gần cô phong thái như tử thần đang ép tới gần, lòng cô như đông lại, từ đáy lòng dâng lên dự cảm không tốt.

Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cô có thể đoán được không phải là chuyện tốt lành gì.

Bỗng nhiên anh tức giận ném một chồng đồ vào cô, thoáng chốc cô thấy được rất nhiều tấm hình giống như lá cây rớt xuống giường. Cô cúi đầu nhìn, không ngờ lại là hình ảnh ở đảo Hải Nam đêm đó, cô bị Chris áp đảo trên giường.

Gương mặt cô trong phút chốc trắng bệch một mảnh. Là ai chụp hình? Trái tim cô như rớt xuống đầm sâu lạnh băng! Cả người phát run!

“Nói cho tôi biết! Cô cùng hắn ta bắt đầu từ bao giờ?” Thanh âm Lâm Lập Phong tràn bi thương từ trên đỉnh đầu truyền tới.

Hạ Tử Tinh ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt giận giữ của anh, cô hiểu cô có giải thích thế nào cũng không thể giải thích rõ ràng mọi chuyện!

Cô cúi thấp đầu, không nói lời nào.

Anh nhìn cô xấu hổ cúi đầu, một câu cũng không nói, không có bất kỳ giải thích gì. Lửa giận trong lòng càng nóng bỏng hơn!

Anh cường ngạnh nắm cánh tay cô lung lay cô: ” Em! Em giải thích đi! Em cùng hắn có quan hệ bất chính không? Em trả lời tôi đi!”

Nước mắt ủy khuất tràn đầy khuôn mặt cô, cô cắn chặt môi mình, một câu cũng không lên tiếng. Cô không biết nên giải thích với anh như nào? Bọn họ có phát sinh quan hệ hay không? Bọn họ quả thật đã phát sinh “tình một đêm” a!

Anh muốn cô mở lời nói cho anh biết thế nào, nói cô hối hận, cô khổ sở?

Cô chỉ có thể cúi đầu yên lặng rơi lệ.

“Em không phải nói yêu tôi sao? Đây là tình yêu của em à?”

Hạ Tử Tinh liều mạng lắc đầu, giọng nói khàn khàn lộ ra đau đớn: ” Không phải! Em là thật sự yêu anh! Lập Phong.”

“Câm miệng! Cô… con người dối trá! Cô rốt cuộc muốn lừa gạt tôi tới khi nào? Có phải không cô định chờ tới khi đứa bé ra đời, cô mới nói cho tôi nó là của Chris, mà không phải của tôi?” Lâm Lập Phong đỏ mắt gầm thét.

Anh tin tưởng cô! Đổi lại lại là cô lừa gạt vô tận! Anh đau lòng như muốn vứt luôn mạng sống!

Hạ Tử Tinh cả người cứng đờ! Ánh mắt mỹ lệ kinh hoảng nhìn anh, chẳng lẽ anh đã biết? Anh biết em bé có thể không phải là của anh hắn?!

Là ai nói cho anh biết ? Chẳng lẽ là Chris?! Tất cả đều do Chris gây nên? Tên đàn ông ti tiện kia đã nói hết thảy cho Lâm Lập Phong?

“Tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy? Cô! Cô !” Anh mạnh bạo nắm chặt cánh tay cô, như muốn bẻ gảy cánh tay cô vậy. Trên cánh tay truyền đến đau đớn làm cô không khỏi cau mày.

“Xin lỗi, Lập Phong.” Cô nghẹn ngào nói không thành tiếng.

Sắc mặt Lâm Lập Phong như tro tàn, như vậy là cô thừa nhận quan hệ với Chris? Cô thật sự phản bội anh! Đứa bé trong bụng cô thậm chí còn không phải là của anh! Anh lại đi toàn tâm toàn ý yêu cô!

Yêu! Anh bi thương cười một tiếng. Đúng ! Anh yêu cô! Anh yêu cô gái luôn dối gian này! Trong lòng anh đau khổ khôn xiết.

Anh lạnh băng buông cô ra, từng bước lui về phía sau, tròng mắt lạnh lùng nhìn chăm chú cô, đôi môi mỏng từng chữ từng chữ vô tình phun ra: ” Cô làm tôi khinh thường! Hạ Tử Tinh! Cô cút cho tôi! Vĩnh viễn tôi không muốn nhìn cô nữa!”

Cô che miệng thương tâm rơi lệ, tròng mắt sưng đỏ nhìn anh, bi ai hỏi: ” Anh thật sự muốn em rời đi?”

“Đúng! Cô lập tức, lập tức, cút đi!” Lâm Lập Phong nhấn rõ từng chữ rét lạnh……

Hạ Tử Tinh tan nát cõi lòng từ trên giường đứng lên, bả vai mãnh khảnh run lên, từng bước đi tới cửa. Anh nhìn bả vai gầy yếu của cô, bóng lưng mãnh khảnh, trái tim đó cũng như bị vắt kiệt. Anh nắm chặt hai đấm tay, ức chế vọng động muốn ôm giữ cô lại của mình.

anh mới sập cửa thật mạnh, một tay đấm vào vách tường. Lập tức, bụi trên tường rớt xuống một mảnh lớn. Tay anh cũng ứ máu một khối lớn.

Anh cảm thấy rất đau, rất đau! Đau vào tận tim! Loại cảm giác tan nát cõi lòng này như muốn ép điên anh!

Vì sao anh chiều chuộng cô như thế, yêu thương cô như thế, cô lại muốn phản bội anh?! Chẳng lẽ anh không đáng giá được yêu? Ba anh vứt bỏ anh, Dư Tuyết Lâm vứt bỏ anh, hiện tại ngay cả Hạ Tử Tinh cũng phản bội anh!

Tròng mắt anh dâng lên hận ý không ngôn ngữ nào diễn tả hết! Trái tim anh hận không cách nào thoát ra, anh phải tìm người phát tiết!

Anh mở cửa, bước nhanh xuống tầng dưới, đi tới gara, lái xe rời đi. Tốc độ ô tô y như mũi tên làm Hạ Tử Tinh nhìn thấy một thân mồ hôi lạnh.

Cô lo lắng lái xe đi theo phía sau anh, mãi đến nhà Chris, xe mới dừng lại.

Thì ra anh đi tìm Chris! Hạ Tử Tinh khóa xe, vội vàng đuổi vào nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.