Xú Khách Vô Hình Chưởng

Chương 7




Hôm nay là buổi trình diễn thời trang của Nại Nhĩ Tư. Trong hội trường buổi trình diễn thời trang đang để một bục sân khấu chữ T cao 3 mét. Đủ loại sắc đèn, ánh đèn nê ông đều chiếu lên sân khấu T nhanh chóng phát ánh sáng chói lọi giống như ban ngày.

Ở phía sau sân khấu, các người mẫu và nhân viên đều đang làm việc, bận rộn tới lui, tạo nên cảnh tượng khí thế ngất trời.

Buổi trình diễn thời trang đã bắt đầu. Tất cả mọi người chuẩn bị kĩ công tác cuối cùng. Không khí cũng lộ ra vẻ khẩn trương!

” Lệ, mau mang giầy tới cho Tử Tinh.” Chị Lý phụ trách y phục đang giúp Hạ Tử Tinh sửa sang lại y phục, lớn tiếng gọi cô nàng hậu cần Lệ.

Lệ liếc mắt lạnh lẽo nhìn Hạ Tử Tinh một cái, đi vào trong phòng để giày. Cô liếc mắt thấy đôi giày xăng-̣đan thủy tinh xinh đẹp đặc biệt chế tạo cho Hạ Tử Tinh. Vì muốn Hạ Tử Tinh thật sáng rỡ nổi bật, Chris đã mời một nhà thiết kế Italy nổi tiếng đến thiết kế giày cho cô ta. Toàn bộ thế giới chỉ có một đôi duy nhất!

Thấy Chris để ý Hạ Tử Tinh như thế, trong lòng Lệ tràn đầy chán ghét, bất mãn.

Vì sao Hạ Tử Tinh – một bông hoa đã có chủ lại có thể mơi gọi nam nhân ưu tú như vậy thích nàng ta? Cô thật không rõ! Hạ Tử Tinh chỉ bất quá xinh đẹp một chút, nổi danh một chút xíu mà thôi, vì sao mọi tên đàn ông đều trước sau theo đuổi đến tận cùng không buông?

Hạ Tử Tinh rốt cuộc có mị lực gì?

Cô nhìn chằm chằm đôi giày xăng-̣đan xinh đẹp của Hạ Tử Tinh, thật ra cô cũng rất thích nó. Vì sao cô không phải là Hạ Tử Tinh? Vì sao cô không được Chris thích?

Cô đố kỵ xỏ chân mình vào đôi giày nhưng không cách nào đi vừa, giày quá nhỏ, chân lại quá lớn.

Thật ghê tởm! Cô ném đôi giầy đi! Sau đó nhìn thấy con dao trên bàn, trong mắt thoáng chốc chớp động lên quang mang khác thường……

Âm nhạc mười phần sống động vang dội toàn hội trường, ánh đèn đèn nê ông trên sân khấu hội tụ tại một chỗ, trọng tâm là Hạ Tử Tinh. Cô dẫn đầu đoàn người mẫu mặc trang phục của Nại Nhĩ Tư chậm rãi lên sàn diễn, phong thái tự tin, quyến rũ.

Cô mỉm cười, thân thể, phong thái, ánh mắt tinh linh chuyển động, không khỏi hấp dẫn tất cả mọi người ở đây. Ánh đèn loang loáng trên người cô không ngừng lóe sáng, nối liền không dứt. Đứng trên sàn diễn, khí chất của cô, mỗi cái nhăn mày hay nụ cười cũng không ai sánh bằng! Cô có sức hấp dẫn không thể cưỡng lại!

Chris ngưng mắt nhìn Hạ Tử Tinh kiều diễm, tròng mắt bích lục như nước hiện lên tia sáng không ngôn ngữ nào nói nên lời. Một cái nhăn mày, một nụ cười của Hạ Tử Tinh cũng làm đáy lòng hắn rung động sâu sắc, hắn cảm thấy trái tim mình như bị thiêu đốt, hành động của cô, nụ cười của cô, đều làm cho hắn động tâm không dứt.

Mới đầu, hắn tiếp cận cô, trêu cợt cô chỉ vì trả thù, muốn nhục nhã Lâm Lập Phong. Nhưng hiện giờ trái tim hắn cũng không cách nào tiên đoán được mình sẽ vì cô mà luân hãm, vì cô như thiêu đốt, là do hắn đã không lường trước.

Cô là vợ của Lâm Lập Phong thì sao? Chị dâu? Trong đầu hắn hiện lên danh xưng này, hắn không khỏi lộ ra nụ cười tà ác, trong lòng hắn chưa từng coi Lâm Lập Phong là anh trai, Hạ Tử Tinh sao có thể là chị dâu hắn được?

Thật đúng là buồn cười! Chị dâu? Anh trai? Hắn quả thực khinh thường! Lâm Lập Phong cũng xứng làm anh trai hắn?

Buổi trình diễn thời trang này đã thành công mỹ mãn! Sau khi cảm ơn lần cuối, Hạ Tử Tinh cùng đoàn người mẫu trở về phía sau sân khấu. Lúc về phía sau, đôi giày cô đi bỗng ” cộp ” một tiếng bị gẫy đứt, vì trọng tâm không vững nên cô bị rơi từ bục chữ T cao ba mét xuống đất. Nhất thời, mắt cô như nhìn thấy ánh sao tràn đầy, ngã gục trên mặt đất.

Nhân viên phía sau sân khấu và các người mẫu khác kinh hoảng chạy tới đỡ cô dậy. Thân người cô mềm nhũn tựa vào băng ghế ngồi nghỉ, đầu rất choáng váng……

” Chị không sao chứ? Tử Tinh.” Mọi người lo lắng hỏi thăm cô, mọi ánh mắt đổ vào gương mặt tái nhợt của cô.

Cô lắc đầu, có cảm giác muốn nôn mửa. Bỗng nhiên, cô cảm thấy bụng đau đớn, hạ thể như có một cỗ ấm áp chảy ra.

” Tử Tinh, trên váy của cô có máu!” Một người mẫu kinh hoảng kêu lên.

Tất cả mọi người nhìn về phía cô người mẫu đó chỉ, thoáng cái tất cả mọi người sợ ngây người. Lúc này Hạ Tử Tinh cảm thấy bụng đau đớn hơn. Cô khom người ôm bụng mình, nhẫn nhịn chịu đựng đau đớn.

Bỗng nhiên Chris đẩy đám người tránh ra, ôm lấy Hạ Tử Tinh, nói với tài xế bên cạnh: ” Mau, mau đi lái xe, chúng ta đưa Tử Tinh đến bệnh viện.”

Hạ Tử Tinh ngả vào vai Chris, đau đớn mê man làm cả người cô vô lực, rồi cô ngất đi.

Từ trong một mảnh mù sương tỉnh lại, Hạ Tử Tinh phát hiện bản thân mình đang nằm trong bệnh viện, trên tay còn có ghim châm thật dài treo ngược. Cái mũi nhạy cảm lập tức ngửi thấy mùi thuốc sát trùng làm cô chán ghét.

Cô không khỏi cau mày!

Cô giật mình, bụng lại truyền tới cơn đau mơ hồ, cô rên rỉ một tiếng.

Chris nghe thấy tiếng cô, lập tức phục hồi tinh thần. Hắn bước nhanh tới bên người cô, trong đôi mắt màu bích lục tràn ngập ân cần: ” Em cảm thấy thế nào? Không sao chứ?”

” Tôi làm sao…”

” Em đang mang thai, biết không?” Giọng nói Chris tràn ngập trách cứ. Cô nàng này lại không để tâm đến thế!

” Tôi mang thai?” Cô kinh ngạc đưa tay đặt trên bụng mình. Cô mang thai! Cô rốt cục mang thai! Đáy lòng lúc này tràn đầy vui sướng. Cô cùng Lập Phong rốt cục đã có con của mình.

Nhưng, cô vừa bị ngã, hơn nữa còn chảy máu, cái thai không sao chứ?

Trong lòng cô cả kinh! Cô muốn ngồi dậy, lập tức Chris cứng rắn ấn cô nằm xuống.

” Em không nên lộn xộn! Bác sĩ nói em phải tĩnh dưỡng.”

” Tôi, thai nhi? Nó không sao chứ?” Hạ Tử Tinh bắt được tay Chris gấp gáp hỏi.

” Không có chuyện gì.” Hắn thở dài một hơi, ” Em mới mang thai 40 ngày, còn rất yếu, em phải nghỉ ngơi nhiều vào.”

Cô nghe lời hắn, trong lòng lập tức dịu đi nhiều. Hoàn hảo, em bé vẫn còn. Cô thân thiết vuốt ve bụng mình, em bé mới có 40 ngày thôi, là cô mới mang thai.

40 ngày, trong đầu cô nhớ lại 40 ngày trước……

Thoáng chốc, mặt cô đại biến! 40 ngày, 40 ngày không phải là khoảng thời gian hôm cô uống rượu say? Buổi tối cô uống rượu say đó, cô cùng hắn…… thân nhiệt cả người như bị hút hết, trong phút chốc cô cảm thấy thân thể lạnh băng!

Cô giương mắt nghi ngờ nhìn Chris. Có thể không? Có thể là của mình và hắn sao? Cả người cô nổi da gà!

Không! Không thể! Làm sao có thể? Đứa nhỏ này nhất định là của Lập Phong! Sao có thể là Chris?

Nhưng mới 40 ngày, cùng đoạn thời gian kia rất gần a! Làm sao bây giờ? Nếu như con là của hắn, cô nên làm gì bây giờ?

Nếu như mười tháng sau cô sinh ra một em bé tóc vàng mắt xanh, cô phải làm sao bây giờ? Sao cô có thể đối mặt với Lập Phong? Cô sao có thể đối mặt với mọi người? Đối mặt với chính bản thân mình?

Sức lực trên người trong một thoáng rút ra cạn kiệt. Cả người cô rời rạc, lộ vẻ rất chán chường.

Chris nhìn ánh mắt kỳ lạ của cô, không hiểu hỏi: ” Em sao vậy?”

Hạ Tử Tinh nuốt nuốt nước miếng, cẩn thận hỏi Chris: ” Anh đàng hoàng nói cho tôi biết, đêm đó tôi uống rượu say, chúng ta rốt cuộc có phát sinh quan hệ hay không?”

Chris thoáng chốc ngây ngẩn cả người. Qua một hồi lâu, đôi môi mỏng lộ ra nụ cười tà ác cực độ: ” Sao vậy? Em hoài nghi bé con trong bụng là của anh?”

Người phía ngoài đang muốn vào thoáng chốc dừng lại ở cửa. Người đó ngây người đứng nơi đó, không nhúc nhích, thậm chí không dám thở mạnh.

Hạ Tử Tinh cúi thấp đầu, cắn môi dưới, không nói tiếng nào. Dĩ nhiên cô không hi vọng đứa con là của hắn! Nhưng cũng rất khả nghi.

Cô rất mong hắn sẽ nói, đêm đó bọn họ thật sự không phát sinh chuyện gì!

” Ha ha ha……” Chris bỗng nhiên ngửa đầu cười to: ” Thật buồn cười! Vợ của Lâm Lập Phong lại mang thai con của tôi! Thế giới này cũng quá bi ai a!”

Người đứng ngoài cửa, cả người chấn động, trong mắt phát ra hận ý nồng đậm!

Mặt Hạ Tử Tinh nhất thời trắng bệch! Tên ma quỷ này! Hắn lại cười được? Hắn cao hứng như vậy?! Quả thực quá ghê tởm!

Cô hung hăng cắn môi dưới của mình, không để thân thể mình phát run. Cô khó nhọc nhắm mắt lại, không muốn tiếp nhận hiện thực tàn khốc!

Chẳng lẽ, đêm đó bọn họ thật phát sinh quan hệ? Đứa bé này…… thật có thể là con hắn……

Nghĩ đến đây, lòng cô như bị đao cắt! Vì sao trời cao hành hạ cô như vậy? Vì sao?

Bỗng nhiên, bàn tay to dài của hắn đặt trên bụng cô, tàn nhẫn nói với cô: ” Anh thật tốt hy vọng bé con mau mau ra đời! Không biết có tóc vàng mắt xanh giống anh không?”

Hạ Tử Tinh nhất thời mở to mắt, tức giận đẩy tay của hắn: ” Anh nói láo cái gì?! Nó là con của tôi và Lập Phong! Đừng chạm vào nó!”

Đôi mắt tà mị của Chris nhìn cô, ” Bé con cũng có thể là con của hai chúng ta a! Em yêu.”

” Anh cút! Mau cút cho tôi!” Hạ Tử Tinh tức giận từ trên giường ngồi dậy. Đôi mắt to tròn quyến rũ vô hạn đã trở thành hai ngọn lửa mênh mông thiêu đốt. Ánh nhìn nóng rực như muốn thiêu chết hắn!

” Trông em rất hận anh đó! Bảo bối.” Mặt Chris tràn đầy châm biếm.

” Tôi dĩ nhiên hận anh! Hận anh chết đi được! Đồ ác ma! Anh phá hủy hạnh phúc cả đời tôi! Mau cút đi! Từ nay về sau tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!” Lửa giận đỏ rực ánh lên trong mắt cô, cô tiện tay cầm lấy cái chén bên cạnh giường ném hắn.

Chris nghiêng người tránh sự công kích của cô.

” Hắc hắc, em thật tàn nhẫn! Người Trung Quốc không phải có câu? Một đêm vợ chồng trăm năm ân nghĩa sao! Chúng ta dù sao cũng đã là vợ chồng một đêm, em tàn khốc với anh như vậy cũng thật là quá đáng?” Chris thể hiện dáng vẻ lưu manh.

” Anh cút đi cho tôi!” Hạ Tử Tinh oán giận gào thét, nước mắt thương tâm nhục nhã lập tức tràn đầy gương mặt.

Chris nhìn cô thương tâm rơi lệ, bỗng nhiên sinh ra lòng trắc ẩn. Làm cô khổ sở như vậy vốn không phải chủ ý của hắn.

” Được rồi. Em đừng lộn xộn. Nằm xuống nghỉ đi. Tức giận như vậy không có lợi cho thai nhi.” Hắn đỡ lấy, muốn dìu cô nằm xuống nghỉ ngơi.

Cô đẩy ra hắn: ” Đừng có dùng tay bẩn thỉu của anh chạm vào tôi! Nếu như là con của anh, tôi thà để nó biến mất!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.