Xin Sư Thúc Kiềm Chế

Chương 3: Lễ hội mùa hè (1)




Bác sĩ khoa phụ sản cẩn thận nhìn kỹ một lần kết quả kiểm tra trước của Tống Tương Tư, sau đó quay đầu, hỏi: "Tương Tư, tôi hỏi cô một lần cuối cùng, cô thật sự không muốn đứa bé này?"

Trên mặt của Tống Tương Tư bình tĩnh như nước, khiến cho người ta cảm thấy có một loại vô tình lạnh nhạt, mở miệng nói cũng là cảm giác lạnh thấu xương: "Không muốn. "

"Thật sự không suy nghĩ thêm chút nào?" Bác sĩ khoa phụ sản lặp lạicâu hỏi, thấy Tống Tương Tư có chút không nhịn được..., chuyển hướng ra ngoài cửa sổ, sau đó liền đưa kết quả trong tay cho Tống Tương Tư, khôi phục giọng điệu bác sĩ: "Kiểm tra không thành vấn đề, cô chuẩn bị một chút, nửa giờ sau, tôi mình làm phẫu thuật cho cô."

-

Hứa Gia Mộc và Lâm Thiên Thiên mới vừa bước vào bao sương không lâu, ba Lâm cũng chạy đến.

Lâm Thiên Thiên ôm cánh tay ba Lâm, Hứa Gia Mộc ngồi ở một bên trên ghế, nhìn một màn này, chẳng qua là cười khẽ một tiếng, rũ mi mắt xuống.

Phục vụ viên đưa thực đơn, ba Lâm trước gọi mấy món rau, sau liền nói phục vụ viên đưa thực đơn đến trước mặt Lâm Thiên Thiên và Hứa Gia Mộc.

Lâm Thiên Thiên lật thực đơn, nhìn từng món ăn, cũng nghiêng đầu, gương mặt cong lên hỏi Hứa Gia Mộc một câu: "Anh Gia Mộc, anh thích ăn món này sao?"

Mãi cho đến khi lật đến tờ cuối cùng, Hứa Gia Mộc mới nhìn Lâm Thiên Thiên nở nụ cười, giọng nói không đáng kể nói: "Hôm nay anh tới, chủ yếu là có chuyện muốn nói, không phải là tới dùng cơm, cho nên em thích ăn là được rồi."

"Vâng." Lâm Thiên Thiên cong môi, nhìn phục vụ viên tùy tiện gọi mấy món ăn, đợi đến lúc phục vụ viên xác nhận hoàn thực đơn rời đi, Lâm Thiên Thiên mới nghiêng đầu, nhìn Hứa Gia Mộc hỏi: "Anh Gia Mộc, anh có chuyện gì muốn nói với cha em sao? Anh nói đi, cha em nhất định sẽ đồng ý với anh."

Hứa Gia Mộc cười một cái: "Hôm nay anh muốn nói không phải là chuyện công tác, mà là chút chuyện riêng."

Nói tới đây, Hứa Gia Mộc dừng một lát, sau đó, lại mở miệng: "Chúng ta ăn cơm trước đi, ăn xong tán gẫu tiếp."

Ngược lại ba Lâm rất trầm tính, chững chạc gật đầu một cái.

Lâm Thiên Thiên lại đảo đôi mắt đen nhánh, thỉnh thoảng ngắm Hứa Gia Mộc.

Phục vụ viên rất nhanh liền đẩy xe nhỏ đi vào mang thức ăn lên, món ăn bày trí rất đẹp, số lượng cũng không nhiều, món rau cũng rất tinh xảo, khiến cho người ta muốn ăn ngay.

Ba người đang yên lặng ăn cơm, chẳng qua dường như Hứa Gia Mộc không muốn ăn, lúc Lâm Thiên Thiên đặt đũa xuống, phát hiện khay trước mặt anh, có hai giọt mỡ.

"Anh Gia Mộc, anh không thoải mái sao? Sao cũng không ăn?" Lâm Thiên Thiên hỏi.

Hứa Gia Mộc không lên tiếng, ánh mắt dừng trên mặt ba Lâm: "Bác trai, vấn đề bác hỏi con, vừa vặn cũng là chuyện hôm nay muốn nói với bác."

Trên mặt Lâm Thiên Thiên còn tràn đầy niềm vui: "Anh Gia Mộc, cha hỏi anh khi nào em và anh kết hôn, anh dự định lúc nào?"

Hứa Gia Mộc nhìn lướt qua nụ cười của Lâm Thiên Thiên, tiếp tục không nhanh không chậm đối mặt với ánh mắt củaba Lâm: "Đám cưới này con sẽ không làm."

Vẻ mặt Lâm Thiên Thiên trong nháy mắt ngơ ngẩn, khóe môi còn treo một nụ cười.

Ánh mắt ba Lâm nhìn Hứa Gia Mộc, thoáng hiện tia kinh ngạc.

Hai cha con cũng không ai mở miệng nói chuyện.

Trong bao sương hoàn toàn yên tĩnh không tiếng động.

Hứa Gia Mộc một thân lạnh nhạt ngồi ở trên ghế, đợi ước chừng một phút, lại lập lại lời mình vừa nói một lần: "Rất xin lỗi, đám cưới này con không làm."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.