Xin Chào, Tình Huống Này Đã Kéo Dài Bao Lâu Rồi?

Chương 15: Mang thai




Sở Mộ đang trong tham ngộ chỉ cảm thấy kiếm ý trong thế giới tinh thần run lên, loại cảm giác phong mang kia dường như tăng cường thêm một bước, còn chưa kịp cẩn thận cảm nhận đã cảm thấy toàn thân bị một cỗ lực lượng không thể kháng cự bao trùm, ý thức trở nên hoảng hốt.

Khi ý thức của Sở Mộ khôi phục lại mới phát hiện ra mình xuất hiện ở bên ngoài Danh Kiếm lâu. Giống như mình còn có những Kiếm giả khác, không nhiều không ít, tổng cộng có một trăm.

Sở Mộ là người đầu tiên tỉnh táo lại, những Kiếm giả khác cũng lục tục tỉnh táo lại.

- Thời gian trôi qua thật nhanh.

- Ta thực sự hi vọng có thêm vài ngày, kiếm ý của ta tăng lên những năm phần.

- Ta tăng lên tới sáu phần.

Đám Kiếm giả một mặt nghị luận, một mặt bay lên trên không, rời khỏi Danh Kiếm đảo.

- Không biết hiệu quả tìm hiểu của Sở Mộ kia thế nào?

- Chắc có lẽ không chênh lệch với chúng ta là bao.

Có suy đoán, nhưng mà không có ai tới hỏi Sở Mộ. Một mặt phi hành, một mặt Sở Mộ cảm nhận kiếm ý trong thế giới tinh thần, hắn phát hiệna r kiếm ý quả nhiên tăng lên tới bảy thành, tiến vào đại thành.

Ngoài ra hình thức ban đầu của Kiếm phách, cũng bởi vì kiếm ý đạt tới đại thành mà càng trở nên ngưng thực. Uy năng tản mát ra cũng tăng lên một bậc.

Trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, kiếm ý từ sáu thành ba tăng lên tới bảy thành, trọn vẹn tăng lên bảy phần. Hơn nữa còn đột phá bình cảnh, nói ra tuyệt đối kinh người.

Sở Mộ thở dài một hơi, chuyến đi Man Hoang cổ vực kia tăng lên tu vi kiếm nguyên. Đi Vạn Nguyên cung tăng áo nghĩa, đi Danh Kiếm lâu tăng lên kiếm ý. Hôm nay hắn đã hoàn thành, thực lực so với trước kia đột nhiên tăng mạnh, không biết tăng lên gấp bao nhiêu lần.

Đáp xuống Danh Kiếm thành, nhận được rất nhiều ánh mắt kinh sợ của các Kiếm giả, Sở Mộ nhanh chóng đi lên phía trước. Đám người này tự động tách ra một con đường.

Tìm một khách điếm bao trọn một gian phòng lớn, Sở Mộ đóng cửa phòng rồi ngồi xếp bằng, lấy ra Hoang Thạch nhũ ngàn năm phục dụng. Bắt đầu luyệnhoóa.

Từ Nguyên cực cảnh đại thành tăng lên tới Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong, năng lượng cần thiết so với từ Nguyên cực cảnh tiểu thành tăng lên tới tiểu thành đỉnh phong còn nhiều hơn. Nhưng mà đối với Sở Mộ có Hoang Thạch nhũ ngàn năm mà nói, chỉ là chuyện nhỏ.

Ước chừng hai thời thần sau, Sở Mộ thoát khỏi trạng thái tu luyện,tu vi kiếm nguyên đột nhiên tăng lên tới Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong, hơn nữa vô cùng vững chắc, rất là tinh thuần

Năng lượng ẩn chứa bên trong Hoang Thạch nhũ ngàn năm vô cùng tinh thuần, căn bản không cần Sở Mộ đi chiết xuất đã tự động chuyển hóa, hiệu suất cực cao.

Mà khi Sở Mộ luyện hóa năng lượng trong Hoang Thạch nhũ ngàn năm chuyển thành tu vi kiếm nguyên. Danh Kiếm Hào Kiệt hội mới cũng đang được tiến hành. Mấy vạn Kiếm giả liên tục ngự không phi hành phóng về phía Danh Kiếm đảo. Nhìn qua rậm rạp, chằng chịt như châu chấu đang đi gây hại cho hoa màu vậy.

Cả quá trình không hề dài, Chân Không Kiếm Vương vẫn nhìn, mang theo một chút hi vọng nhỏ. Hi vọng lần này còn có thể chứng kiến một Kiếm giả hiểu được Không chi lực, đáng tiếc cuối cùng khó tránh khỏi có chút thất vọng. Bởi vì không có.

Thất vọng chỉ thoáng qua mà thôi. Chân Không Kiếm Vương hiểu rõ, tìm hiểu Không chi lực vô cùng khó khăn, bởi vậy Kiếm giả có thể tìm hiểu được Không Chi lực quá ít, quá ít. Hắn chỉ có thể đem mục tiêu đặt lên trên người Sở Mộ mà thôi.

Sau khi Sở Mộ đi ra khỏi phòng trọ, thuận tiện đi nghe ngóng một chút. Lần Danh Kiếm Hào Kiệt hội này, Bách Lý Sương lần này được như ý nguyện, đạt được vị trí thứ nhất, coi như là thỏa mãn nội tâm sính cường của nàng.

Chỉ có điêu bản thân nàng ta có thỏa mãn hay không cũng chỉ có bản thân nàng ta mới biết được.

Người như Bách Lý Sương lưu lại ấn tượng tương đối sâu cho Sở Mộ, vô cùng sinh cường.

Giống như trước đó, ngày đầu tiên cơ bản không có ai đi khiêu chiến. Mỗi một người đều đang chuẩn bị.

Sở Mộ đi tới bờ Danh Kiếm hồ, không nhanh không chậm dạo bước. Phía sau có một người vội vàng chạy tới, xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ, đây là tiểu nhị của Vọng Kiếm tửu lauua.

- Các hạ, có người mời ngươi tới tầng thứ năm Vọng Kiếm tửu lâu chúng ta.

Tiểun hị của điếm trực tiếp nói với Sở Mộ.

- Tầng thứ năm sao?

Sở Mộ hơi kinh hãi, quy củ của Vọng Kiếm tửu lâu hắn từng nghe nói. Kiếm giả có thể lên tầng thứ năm tuyệt đối không tầm thường, chính bản thân hắn cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tiểu nhị của điếm chỉ phụ trách truyền lời. Sau khi nói xong lập tức xoay người rời đi. Sở Mộ đứng nguyên tại chỗ, nhìn tiển nhị, mơ hồ có cảm giác như có người nhìn chằm chằm vào mình.

Bật cười một tiếng, sải bước bước ra, đi về phía Vọng Kiếm tửu lâu.

Có thể đi tới tầng thứ năm Vọng Kiếm tửu lâu, thân phận không tầm thường, thực lực cũng không tầm thường. Tuyệt đối không phải là chuyện đùa. Mười phần là cường giả vượt quá Nguyên cực cảnh, loại cường giả này nếu như muốn đối phó với hắn trực tiếp ra tay là được, không cần phải chơi âm mưu gì.

Tiến vào Vọng Kiếm tửu lâu rồi nhìn qua, từng tầng một đi lên trên. Đảo mắt Sở Mộ đã đi tới tầng thứ ba, đi về hướng cầu thangtiến lên tầng thứ tư.

Thú vị là không có ai tới chặn đường Sở Mộ. Hiển nhiên người của Vọng Kiếm tửu lâu cũng đã được cho biết, không ngăn cản Sở Mộ.

Tầng thứ ba Sở Mộ đã tới, tầng thứ tư hắn còn không có đặt chân qua, không biết nó là cái dạng gì nữa.

Sải bước lên đi tới tầng thứ tư. So với ba tầng trước, tầng thứ tư này cũng có kiếm giả. Khi Sở Mộ xuất hiện. Đại đa số kiếm giả tầng thứ tư đều xoay đầu lại nhìn Sở Mộ. Vốn khẽ giật mình, tiếp đó kinh ngạc.

Bởi vì vì bọn họ nhìn ra được tu vi của Sở Mộ chỉ vẹn vẹn là Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong. Tu vi như vậy chỉ đủ để ở lại tầng thứ ba, làm sao có thể đi vào tầng thứ tư này chứ?

Mà khi bọn hắn chứng kiến Sở Mộ không ngờ lại đi về phía cầu thang lên tầng thứ năm, cảm đám giật mình trong lòng càng thêm kinh ngạc.

Chương tiếp theo bị nhảy số thứ tự nội dung liền mạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.