Xấu Nữ Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 49: Hoa Đào trang bốc cháy!!!




Vu Nhai trợn to mắt, huyền khí trong cơ thể xoay một vòng, hơi thở sự sống kỳ lạ xâm nhập vào huyền khí. Thực lực địa binh sư tam đoạn bỗng trướng lên, 7 nguyên tố bốn phía nhập vào người dung hợp với ma pháp. Thực lực địa binh sư tam đoạn tăng tiến lao nhanh lên tứ đoạn.

Nhưng ma pháp2 dựa vào tích lũy, trừ phi có dược vật tăng huyền khí nếu không thì Vu Nhai không thể đột phá ngay được.

Vu Nhai có dược vật bổ sung huyền khí, là đan dược Huyền Thần điện chủ đưa cho. Nhưng lúc này Vu Nhai không ngừng bắn tên, làm gì có thời gian uống thuốc? Hơn nữa Vu Nhai không muốn đột phá ngay.

Nếu so tài thì phải so cùng đẳng cấp, dùng thực lực ngang nhau đè Hoàng Thăng Long.

- Sao có thể như vậy? Hình như không phải hơi thở của thánh thụ. Vu tiểu tử cảm ngộ đến cái gì?

Trong cơ thể của Vu Nhai, các binh linh Khắc Liệt Luân Tư vây xem. Huyền khí xung quanh không chỉ rót vào cơ thể Tinh linh binh linh mà cũng vào người đám binh linh, bị các binh linh hấp thu. Đám binh linh cảm nhận sâu sắc hơi thở Vu Nhai mới cảm ngộ được.

Hơi thở cổ xưa, trong xa xưa chất chứa chút hy vọng sống. Khó thể nói rõ, khá huyền diệu.

Cổ Đế Long linh từ đâu chui ra ganh ghét nói:

- Nhìn lầm, thiên phú của tiểu tử này tạm đạt tiêu chuẩn.

Giọng điệu Cổ Đế Long linh đầy khinh thường, nếu nó hiểu biết về con người thì sẽ nhận ra ý nó muốn nói là rất nghịch thiên.

Cổ Đế Long linh tiếp tục bảo:

- Ta hơi hiểu địa binh sư nhân loại, không chỉ diễn hóa sinh mệnh mà con đường sinh mệnh đi cũng có thể hình thành lực lượng.

Khắc Liệt Luân Tư trợn mắt há hốc mồm hỏi:

- Ngươi nói hắn không cảm ngộ bản chất thánh thụ của Tinh linh thần nỗ mà cảm ngộ chuyện Tinh linh thần nỗ trải qua sau khi thành thần binh?

Khắc Liệt Luân Tư cảm thấy Vu Nhai muốn đột phá tiếp thì phải cảm ngộ mảnh vụn Tinh linh thần nỗ mới đúng, tức là bản chất của thánh thụ.

Thánh thụ, đã gọi là thánh đương nhiên là tồn tại trình độ sinh mệnh rất cao quý, cực phẩm. Như Khắc Liệt Luân Tư đã nói, nếu Vu Nhai có thể cảm ngộ được thánh thụ thì con đường địa binh sư từ nay bằn phẳng, đó thậm chí là mấu chốt tu sửa lại Tinh linh thần nỗ. Nhưng điều này rất khó khăn, đặc biệt hình dạng Tinh linh thần nỗ bây giờ là mảnh vụn.

Cơ bản Khắc Liệt Luân Tư không xem trọng Vu Nhai.

Khắc Liệt Luân Tư thậm chí không cho rằng Vu Nhai có cách nào khiến Tinh linh binh linh ngưng kết thành hình người. Nhưng Vu Nhai chẳng những thuận lợi khiến Tinh linh binh linh tiến hóa, thậm chí kiếm tẩu thiên phong lĩnh ngộ ra thứ vô hình là vận mệnh.

- Không sai, hơn nữa vận mệnh cũng không phải thứ gì, cảm ngộ chưa kết thúc. Nếu Vu Nhai có thể cảm ngộ được vận mệnh của Tinh linh thần nỗ thì làm được điều tương tự với vận mệnh khác. Tuy chỉ là chuyện Tinh linh thần nỗ đã trải qua, bản chất thánh thụ yếu rất nhiều nhưng có thể vô cùng tận cảm ngộ vận mệnh. Ví dụ như Vu Nhai có thể cảm ngộ được vận mệnh của chúng ta.

Cổ Đế Long linh sợ hãi nói:

- Cảm ngộ vận mệnh sẽ xuyên suốt cảnh giới địa binh sư của Vu Nhai, thật không biết tiểu tử này . . .

Cổ Đế Long linh nói đến đây thì ngừng, bỏ chạy mất. Nếu Cổ Đế Long linh nói tiếp sẽ là đề cao tiểu tử này lên mây.

Khắc Liệt Luân Tư nói thay Cổ Đế Long linh:

- Thật không biết tiểu tử này có thể đạt đến trạng thái cực hạn khủng bố gì trong địa binh sư?

Khắc Liệt Luân Tư cười khổ. Tiểu tử này đúng là kinh khủng. Lúc trước Khắc Liệt Luân Tư chọn đi theo Vu Nhai là chính xác.

ma pháp sư, Thôn Thiên kiếm cũng nhìn trộm, không ai biết hai người suy nghĩ cái gì.

Phong Doanh trong trẻo kêu lên:

- Mau nhìn kìa, Tinh linh binh linh bắt đầu tiến hóa linh thể.

Các binh linh vội nhìn sang.

Làn khói nhẹ bắt đầu sinh ra thứ trong suốt lấp lánh xuyên toa toàn thân Tinh linh binh linh, sau đó lắng đọng xuống đôi chân. Bàn chân Tinh linh binh linh từ làn khói biến thành linh thể như các binh linh, không còn là khói nhẹ vô hình.

Trong khi các binh linh trong cơ thể Vu Nhai giật mình thì bên ngoài cũng bắt đầu điên cuồng.

Người điên cuồng đầu tiên là các đại nhân vật ở lại xem cuộc chiến. Bọn họ thấy thiên địa nguyên tố đột nhiên cuốn sạch, nhìn ra được Vu Nhai lại có cảm ngộ mới về địa binh sư. Mới qua bao lâu? Vu Nhai vừa cảm ngộ từ lúc rèn huyền binh, giờ bắn tên hắn cũng cảm ngộ được?

Cha nó, tiểu tử này làm người ta tan vỡ, thiên tài cũng nên có mức độ đi?

Tư Mã Tường bình tĩnh nói:

- Lấy biển hoa của ta nhập môn, con đường sau này sẽ nhẹ nhàng rất nhiều.

Tư Mã Tường cười khẽ:

- Đương nhiên vào biển hoa của ta lập tức cảm nhận được thứ địa binh sư nên có, còn trong tình huống hắn mới đến địa binh sư vài ngày, nếu không có thiên phú mạnh thì không được.

Tư Mã Tường không khoác lác, biển hoa của gã là hao công tốn sức sắp đặt, ý cảnh trong đó trừ gã ra không ai đọc hiểu.

Tóm lại nếu không có biển hoa thì Vu Nhai sẽ không đến cảnh giới hôm nay, thậm chí khi ý thức tiếp xúc với Tinh linh thần nỗ sẽ không có linh cảm ngay. Vu Nhai sẽ không biết phải cảm ngộ vận mệnh chứ không là bản chất của thánh thụ.

Có thể nói biển hoa ảnh hưởng Vu Nhai rất lớn.

Quan trọng nhất là huyễn ảnh trong Thần Huyền Khí Điển, đệ lục trọng tên là địa diễn mệnh luân.

Lúc này Vu Nhai càng hiểu rõ hơn ý nghĩa của bốn chữ đó.

- Địa diễn: Sinh mệnh diễn hóa, nói trắng ra chính là các loại sự sống sinh trưởng trên mảnh đất này tiến hóa. Muốn tiến hóa phải có gien, nói theo kiếp trước chính là cảm ngộ gien cường đại của thánh thụ.

- Mệnh luân vẫn là vận mệnh huyền diệu.

Có lẽ vì Vu Nhai xuyên qua nên không hiểu nhiều về địa diễn, hắn phớt lờ nó đi. Mệnh luân thì quá đơn giản, chắc chắn là vận mệnh. Cho nên Vu Nhai thẳng tiến mặt này, hắn cảm ngộ rồi tiến bộ, thật đơn giản. Có lẽ Vu Nhai hơi thiên tài nhưng không đến nỗi nghịch thiên như Cổ Đế Long linh nói.

Mọi chuyện đều là cơ duyên trùng hợp.

Đương nhiên, có lẽ vận mệnh huyền diệu càng thích hợp Vu Nhai hơn. Thái cực quyền vốn là giảng cứu ý cảnh, giảng cứu các loại đại đạo, tuy rằng Vu Nhai không hiểu nhiều nhưng mạnh hơn người Thần Huyền đại lục.

Các đại nhân vật điên cuồng trước nhất, sau đó đến lượt khán giả, bởi vì bọn họ đột nhiên thấy Hoàng Thăng Long biến sắc mặt.

Tên của Hoàng Thăng Long yếu thế, mới rồi gã còn hộc búng máu.

Được rồi, thật ra Hoàng Thăng Long điên cuồng hơn khán giả nhiều.

Tại sao sẽ như vậy?

Thì ra lúc trước mũi tên của Vu Nhai biến linh động không phải ảo giác, là thật. Nhưng sao Vu Nhai làm được? Vu Nhai là kỳ binh giả cục gạch, không có binh linh cường đại, tại sao có thể khiến mũi tên trong tay đột nhiên có sinh mệnh?

Tính cách Hoàng Thăng Long dù có bình tĩnh cách mấy lúc này cũng không thể thản nhiên nổi, vì Hoàng Thăng Long biết rất nhanh gã sẽ thua.

- Chết tiệt, rốt cuộc mũi tên bắn đến khi nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.