Xấu Nữ Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 2: Tên của ta là Lăng Sảnh Nhi!!!




Vu Nhai phớt lờ người âm trầm, lao thẳng hướng hành lang, ẩn vào bóng tối. Vu Nhai thấy người âm trầm hơi khựng người không đuổi theo thì yên lòng. Mới rồi tà nhẫn đệ thất trảm bạo phá khiến trận pháp người im lặng, người âm trầm bày bố có thiếu sót, cộng với một người đã chết, không thể hoàn toàn khống chế bốn phía.

Bảo cá bên phải không chỉ có một lành lang, một gian phòng, mà nó có nhiều phân loại khác. Đường đường là Huyền Bảo Lâu của Huyền Thần điện không thể nào đơn sơ được, nó cho Vu Nhai cơ hội. Vu Nhai không vội bỏ chạy, người âm trầm biết bí mật của hắn nên phải xử lý gã.

- Tiểu tử, ngươi không trốn thoát, ngoan ngoãn đi ra chịu chết!

Người âm trầm buồn bực tìm kiếm Vu Nhai, gã ngẫu nhiên cảm ứng được hắn nhưng không hoàn toàn nắm bắt. Lúc người âm trầm ra tay sẽ phát hiện Vu Nhai đã chạy đi chỗ khác, gã không thể rời đi. Nên biết người âm trầm chỉ còn đường tiêu diệt Vu Nhai, nếu không đừng nói về sau tiểu tử có tiềm lực to lớn này báo thù, Huyền Thần điện cũng không bỏ qua cho gã. Chỉ cần người chết sẽ không nói được, mới bảo đảm người âm trầm an toàn.

Người âm trầm không quên Vu Nhai dùng mỏ nhọn chọc ma pháp sư cường đại nhất tức điên. Thêm nữa người âm trầm đường đường là thiên binh sư sao có thể bỏ chạy trước một tiểu tử địa binh sư? Người âm trầm chưa từng suy nghĩ điều này.

Chợt có thanh âm từ bên trên vọng xuống:

- Ám ảnh tiệt sát, minh ám giao thác . . .

Vu Nhai nhờ nhánh Ám Hắc Ma Vân căn bổ sung nhiều lực lượng bị tiêu hao, rốt cuộc bắt được cơ hội nhất kích tất sát. Sau khi đánh hụt Vu Nhai nhanh chóng rụt về, tìm cơ hội khác.

Thời gian chậm rãi trôi, Vu Nhai ám sát người âm trầm lần thứ chín nhưng vẫn hụt, lực lượng của hắn chậm rãi hồi phục. Người âm trầm thì bực mình muốn chết nhưng dần bắt giữ được quy luật, mấy lần gã phản kích chém vài vết thương trên người Vu Nhai. Trong lần thứ chín cuối cùng người âm trầm vỗ ra một chưởng làm Vu Nhai suýt đi bán muối.

Người âm trầm tin tưởng dù bây giờ Vu Nhai không chết nhưng chắc chắn bị thương nặng, dù lực lượng hồi phục dược chút ít thì sao?

Đúng là Vu Nhai bị thương khá nặng. Vẫn là câu nói cũ, chênh lệch đẳng cấp quá lớn. Người âm trầm đã chuẩn bị sẵn sàng, Vu Nhai không có cơ may ám sát thành công. Hơn nữa người âm trầm là kỵ sĩ chính thức, mạnh hơn thiên binh sư bình thường rất nhiều.

Đương nhiên Vu Nhai có Ám Hắc Ma Vân căn căn nguyên tuôn trào lực lượng không dứt, tạm thời đè nén vết thương.

- Ám ảnh tiệt sát, minh ám giao thác . . .

Cảm ứng được lực lượng của Vu Nhai, người âm trầm lạnh lùng cười:

- Vẫn là chiêu này, tiểu tử, ngươi hết trò mèo rồi sao?

Người âm trầm hành động, gã quyết tâm tiêu diệt Vu Nhai, không cho tiểu tử này có cơ hội nào. Cứ kéo dài thế này e rằng sẽ khiến người khác chú ý.

Rất nhanh người âm trầm phát hiện có điều lạ, lực lượng của Vu Nhai vẫn là ám ảnh tiệt sát, nhưng trong tay hắn không phải kiếm mà là Thí Thần Ma Nhẫn khủng bố tuyệt vọng. Người âm trầm suýt quên tiểu tử này có huyền binh bản mệnh khủng bố. Nghĩ đến bốn chữ huyền binh bản mệnh là tim người âm trầm rớt cái bị ch.

Đúng rồi, chín lần ám sát Vu Nhai đều không sử dụng Thí Thần Ma Nhẫn, có lẽ lần này sẽ khác.

Khi người âm trầm nhận ra điều đó thì Thí Thần Ma Nhẫn đã đâm tới trước mặt, không phải ám ảnh tuyệt sát mà là thí thần tuyệt thượng bộ chi tà ảnh cuồng đao, lưỡi dao khủng bố không ngừng cắt hướng người âm trầm, tốc độ nhanh đến không kịp phản ứng. Chỉ một giây rồi Vu Nhai bay ngược về, không đấu dây dưa với người âm trầm, đó cũng là nguyên nhân hắn còn sống.

- Tiểu tử, vô dụng, dù ngươi có dùng bao nhiêu chiêu cũng vô dụng, nhưng ta ngày àng khâm phục ngươi. Nếu sớm biết ngươi khủng bố như vậy ta sẽ không nhận Nhàn quận chúa dụ dỗ ngược lại sẽ thân thiện với ngươi, đáng tiếc . . .

Người âm trầm nói thật, với biểu hiện của Vu Nhai chờ khi hắn trưởng thành sẽ là nhân vật đỉnh cao Thần Huyền đại lục.

- Lúc trước ngươi cố ý dùng kiếm pháp khiến ta bản năng quên ngươi có ma nhẫn, ta suýt trúng chiêu, nhưng ngươi vẫn thất bại.

- Ám ảnh tiệt sát . . .

Vu Nhai không nói nhảm với người âm trầm, cũng không núp trốn nữa, lại công kích. Lần này là ám ảnh tiệt sát thật sự, nhưng người âm trầm đã sớm thói quen. Vu Nhai đổi sang Thí Thần Ma Nhẫn, vẫn không làm gì được người âm trầm. Vu Nhai lại đổi, Thất Tinh Thần Kích, thất tinh điểm tướng, lần này rốt cuộc có hiệu quả. Dường như người âm trầm thích ứng được Vu Nhai âm u bỗng chuyển sang chiêu thức đại khai đại hợp làm gã hơi luống cuống, nhưng chẳng qua là phòng ngự chậm hơn chút.

- Phản nghịch chi chuy!!!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thất Tinh Thần Kích thu về đổi thành phản nghịch chi chuy, cơ hồ không gián đoạn. Vẫn là cách cũ, không cho người âm trầm thở dốc một hơi nào. Tuy nhiên không có kết quả gì. Đế long kiếm kỹ, cự kiếm mở ra, lần này lại có hiệu quả. Cổ Đế Long linh không thua kém gì Thôn Thiên kiếm, tuyệt kỹ của nó cũng rất khủng bố, đương nhiên không đáng sợ như thôn thiên nhất thức.

Vẫn chỉ buộc người âm trầm thụt lùi được mấy bước.

Sau khi đại khai đại hợp đổi thành Phong Doanh kiếm kỹ phiêu dật, trong phút chốc người âm trầm bị buộc liên tục thụt lùi. Nếu bây giờ có ia nhìn thấy trận chiến đấu này có lẽ sẽ kinh ngạc không nói nên lời.

Bây giờ người âm trầm đã sửng sốt. Tuyệt kỹ của tiểu tử này thật tạp, không ngừng thay đổi thì thôi, huyền binh bản mệnh của hắn thanh nào cũng trên thánh binh, thả ra các tuyệt kỹ toàn làm người điên cuồng. Nếu là tuyệt kỹ, huyền binh bình thường thì người âm trầm đã sớm giải quyết địa binh sư Vu Nhai.

Hơn nữa thiên binh sư bị địa binh sư buộc đến mức này quá nghịch thiên, người âm trầm trở thành người chứng kiến sự kiện.

- Bính tiễn thuật. Nhiễu tiễn thuật, phá!

Cự ly kéo giãn, Vu Nhai dùng cự nỗ. Từng đợt mũi tên ánh sáng xẹt qua hành lang. Mọi người đều biết cao thủ mạnh đến mây sợ nhất là tiễn thủ kéo giãn khoảng cách, bọn họ thường có thể vượt cấp hoặc mấy cấp bắn chết cao thủ.

- Không lẽ cự nỗ cũng là huyền binh bản mệnh của tiểu tử này? Cha nó, thế đi mũi tên có thể đổi hướng? Sao tiểu tử này biến thái quá vậy?

Người âm trầm sửng sốt. Mũi tên ánh sáng có tác dụng hơn mấy đợt công kích trước, tuy không làm người âm trầm bị thương nhưng buộc gã tránh né, nghiêm trọng phá hủy trận pháp xung quanh, phong kín đường đi của gã.

- Thôn thiên nhất thức!

Vu Nhai bắn xong mười mấy mũi tên lại bộc phát ra tuyệt chiêu mạnh thứ hai của hắn, mạnh thứ nhất là thôn thiên nhị thức. Vu Nhai sợ về sau không sức đánh nên không dùng, dù sao Ám Hắc Ma Vân căn bổ sung lực lượng không nhanh đến thế.

Tóm lại chiêu này phải phát huy ra hiệu quả, nhất định . . .

Người âm trầm bị mười mấy mũi tên ánh sáng chặn đường, thiên binh sư phải đỡ một kiếm này, không cách nào tránh khỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.