Xấu Nữ Thành Hotboy

Chương 12: Cá hoàng hoa lẩn trốn




Sau khi quay xong quảng cáo Cố An Kỳ không hề hỏi đến nó. Đây là nguyên tắc từ trước đến nay của cô, khi đã cố gắng hoàn thành một cách tốt nhất phần việc của mình thì những việc còn lại hoàn toàn không còn liên quan đến mình nữa. Từ trước tới giờ cô chỉ quan tâm tới làm việc, nếu đã làm xong, việc chờ đợi kết quả cô không đặt trong lòng.

Ngày tiếp theo, Chu Á Kiệt đáp ứng yêu cầu của Cố An Kỳ cho cô nghỉ ngơi một ngày, Cố An Kỳ thừa dịp lúc rảnh rỗi cất tài liệu đã chuẩn bị kĩ vào một túi hồ sơ rồi gửi đi.

Phong bì kia là thứ mấu chốt giúp Tiêu Thắng Hinh trở mình, Cố An Kỳ rất rõ nếu túi hồ sơ này lọt ra ngoài thì sẽ gây ra hậu quả gì, thành hay bại phụ thuộc vào lúc này.

Chuyện của Tiêu Thắng Hinh cô không thể ra mặt, tuy nhiên không có nghĩa là cô không thể nặc danh giúp Tiêu Thắng Hinh đúng không?

Gửi đi một túi hồ sơ mất khoảng hai ba ngày, chuyện sau đó cô không hỏi đến nữa. Cô chỉ tạo ra một cơ hội cho Tiêu Thắng Hinh, đây là khả năng mà trước mắt cô có thể nghĩ đến, Tiêu Thắng Hinh chỉ có một cơ hội trở mình duy nhất, có thể nắm chắc nó và phấn đấu vươn lên hay không thì quyền quyết định vẫn thuộc về cô ấy.

Thắng Hinh, dốc hết sức làm đi, cơ hội chỉ có một, chỉ khi cố gắng thì cậu mới có thể đoạt lại địa vị vốn có.

Nghĩ tới đây, Cố An Kỳ không khỏi thở dài, tương lai sẽ phát triển như thế nào cô hoàn toàn không thể đoán được, đây cũng không phải điều mà cô có thể đoán trước. Những điều nên làm thì cô đã làm rồi, chỉ hy vọng Tiêu Thắng Hinh có thể trở mình.

Cố An Kỳ cởi khăn quàng cổ và cái áo lông nặng nề ra. Làm xong việc này đã đến chạng vạng, bụng không đói nên cô pha một tách trà xanh, sau khi bật máy sưởi, cô tựa vào xích đu đung đưa như có như không. Xích đu vang lên từng tiếng “Cót két”, “Cót két” mang theo vài phần cũ kỹ thêm mấy phần hoài cổ.

Sau khi trùng sinh đến thế giới này không lâu, Cố An Kỳ hiểu mình không trở về được nữa, rất nhiều chuyện phải bắt đầu lại từ đầu. Chẳng qua vào thời điểm yên tĩnh, cô vẫn không thể ngăn chặn bản thân hoài niệm về những ngày trước kia, về ngôi nhà mà cô chưa hề được quay về, về lúc được đưa vào cô nhi viện hay về lúc mới ra mắt, trí nhớ như những con sóng mãnh liệt tuôn trào. Cô lặng lẽ nhớ lại, những đau khổ, toan tính lúc đó, những ngày tháng gian nan trước kia, hiện tại đều trở thành những thứ đáng để hoài niệm nhất.

“Cót két”, “Cót két” cô khép mắt nghe âm thanh xích đu vang lên, từng tiếng rồi lại từng tiếng, cho đến khi cô mơ màng chìm vào giấc ngủ.

Cố An Kỳ thật sự vô cùng mệt mỏi, chẳng những mệt mỏi về sức khỏe mà áp lực tâm lý chèn ép khiến cô không thở nổi. Cô là người có yêu cầu rất cao với bản thân, theo chủ nghĩa hoàn mỹ, luôn phấn đấu đi theo hướng tốt nhất.

Dây càng căng thì càng dễ đứt, cô hiểu điều này, chẳng qua cuộc sống xảy ra quá nhiều chuyện khiến cô không thể không buộc chặt thần kinh mà cẩn thận đối phó.

Lý do cô từ chối Trịnh Văn Quân và Hàn Dịch Phong cũng không phải nói dối, hiện tại tinh lực của cô không còn chỗ cho thứ xa xỉ như tình yêu. Cô muốn cố gắng quay tốt phần diễn của mình để trở về sân khấu. Cô chỉ muốn biết ai đã tính toán hại cuộc đời cô, cướp đi mọi thứ của cô.

Cô có rất nhiều thù hận không bỏ xuống được, giờ phút này cô không có tâm trí nào để nghĩ đến chuyện yêu đương.

Cố An vô tình thiếp đi trên xích đu, ước chừng đến nửa đêm cô mới từ từ tỉnh lại. Không có nguyên nhân gì khác, chỉ là vì bụng cô trống rỗng, Cố An Kỳ không quên lời bác sĩ dặn, dạ dày cơ thể này rất nhạy cảm, không chịu được đói, cô tùy tiện ném chút rau nấu canh rồi uống vào bụng. Sau khi cẩm thấy dạ dày đã ấm áp, thoải mái hơn, cô rửa mặt chuẩn bị đi ngủ.

Cô không muốn nghĩ chuyện quảng cáo, cô muốn chuẩn bị cho bộ phim mình sẽ đảm nhận vai diễn viên chính đầu tiên 《 Tình yêu cuối cùng 》, nhân vật Hàn Lâm Nhi cũng không đơn giản, đây là cô gái có khá nhiều “mặt”, mẫn cảm yếu ớt nhưng ẩn nhẫn kiên cường, yếu đuối nhát gan nhưng dũng cảm không ngại, đối mặt với cái chết sắp đến, lòng cô không yên nhưng lại mang theo một chút kiên định bình tĩnh.

Cố An Kỳ thích nhân vật Hàn Lâm Nhi, mặc dù nhân vật này và cô có tính cách khác nhau, cô không nghịch ngợm, gây sự như vậy, nhưng lại đều có thể làm ra những việc khiến người ta phải kinh ngạc, có lẽ đây cũng là nguyên nhân lúc trước Trần Văn Nhã giao cho Cố An Kỳ đảm đương nhân vật này trong lần gặp đầu tiên.

Nhân vật Hàn Lâm Nhi có rất nhiều cảnh diễn nội tâm, cung bậc cảm xúc cũng dao động từ vui vẻ sung sướng đến buồn khổ bi thương, vì vậy cũng đủ không gian để cô phát huy bản lĩnh. Lúc này vẫn chưa tìm được nghệ sĩ nam đóng vai người yêu của cô, nhưng cô cảm thấy với trình độ soi mói của Trần Văn Nhã và Dư Quả sẽ không tìm người qua loa đại khái.

Đầu tư cho bộ phim này coi như đã xong, trước mắt chắc cũng có thể tiến hành một bộ phim điện ảnh được đầu tư nhỏ. Vì đây không phải bộ phim được đầu tư, chế tác lớn nên rất nhiều chỗ trong nguyên tác cần Cố An Kỳ và nhân viên phải điều chỉnh. Cố An Kỳ nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau chuẩn bị đến phòng làm việc của Dư Quả xem xét tiến độ cải biên*.

(*cải biên: sửa đổi hoặc biên soạn lại)

“Cô không xem hiệu quả quảng cáo à?” Chu Á Kiệt tò mò hỏi, “Cô không lo lắng hiệu quả không tốt sao?”

Quảng cáo lần này ảnh hưởng trực tiếp đến sự nghiệp tương lai của Cố An Kỳ nhưng sao cô không hề lo lắng chút nào?

“Quay thì cũng quay xong rồi, lo lắng gì nữa?” Cố An Kỳ lười biếng nói, “Huống hồ, tôi tin vào bản lĩnh của đạo diễn Lâm, đội của anh ấy chuyên quay đề tài huyền huyễn võ hiệp, có dây chuyền chế tác hình 3D, đương nhiên sẽ có kinh nghiệm quay mấy quảng cáo nhỏ bé này, tôi lo lắng vô ích làm gì? Nếu phải so sánh thì quảng cáo lần này không phải còn quan trọng với tôi hơn sao?”

《 Tình yêu cuối cùng 》 mấy tuần nữa sẽ khỏi quay, chắc cô vẫn kịp tham gia lễ trao giải “Bông hoa vàng” năm nay. Lần đầu tiên đảm nhận vai nữ chính mà muốn giành được giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất kỳ thật khá khó khăn, thậm chí có thể nói là không thể nào.Từ khi “Bông hoa vàng” xây dựng tới nay, chưa từng có nghệ sĩ nào lần đầu tiên diễn nam nhân vật chính, nữ nhân vật chính, nam phụ, nữ phụ mà đạt được giải thưởng này, thông thường phải diễn ít nhất hai ba bộ phim, hơn nữa đạt được tiếng vang lớn thì mới có cơ hội giành được.

Cố An Kỳ là người rất thực tế, mục tiêu năm nay của cô cũng không cao, chỉ cần lọt vào danh sách đề cử là được. Lọt vào danh sách đề cử có nghĩa thực lực của cô được khẳng định, hơn nữa vô hình chung nâng cao giá trị con người cô trong giới. Không hề thiếu nghệ sĩ trong lúc trao giải thưởng XX đột ngột phất lên, thu hoạch được không ít vị trí đại diện. Lọt vào danh sách đề cử đối với Cố An Kỳ là một cơ hội vô cùng tốt, nhưng muốn có tên trong danh sách đó cũng không phải chuyện đơn giản, số lượng phim quay trong một năm phải khổng lồ, số tiền bảo hiểm không cần biết lớn hay nhiều cũng phải quá ba chữ số, nhưng lọt vào mà đoạt được giải thưởng, chậc chậc, lại là đếm trên đầu ngón tay.

“Cô đã nhắm tới ‘Bông hoa vàng’ rồi à ?” Chu Á Kiệt nghe ra ý của Cố An Kỳ, híp mắt nhìn cô.

“Tuy nhiên chỉ là lọt vào danh sách đề cử mà thôi, năm nay nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tuyệt đối không rơi xuống đầu tôi không phải sao?” Cố An Kỳ lạnh nhạt nói, kỳ thật giải thưởng “Bông hoa vàng” cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất lọt vào tay ai cũng không khó đoán. Lúc trước cô thống trị “Bông hoa vàng” ba năm liên tục, vào năm ngoái “Bông hoa vàng” đã khắc tên cô vào đại sảnh, một mặt tượng trưng cho sự xuất sắc của cô, khẳng định uy quyền tuyệt đối cho cô về mặt diễn xuất, mặt khác cũng có ý nghĩa cô không cần phải tranh giải thưởng này với nghệ sĩ khác nữa.

Hứa Toa Toa vốn vẫn bị cô chèn ép, năm nay chắc chắn sẽ dốc hết sức để giành lấy vị trí này. Cô ta từ “bị Lâm Huyên Di đè bẹp” trở thành “chị cả của Thời đại tinh thượng “, các mối quan hệ được mở rộng, diễn xuất cũng được gọi là tốt, nếu xét trên các phương diện này thì khả năng cô ta đoạt được giải thưởng khá cao. Chỉ cần “Thời đại tinh thượng” có thế lực trong ban giám khảo thì chỉ sợ giải diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay sẽ lọt vào tay cô ta.

“Cố An Kỳ, có đôi khi quá thấu hiểu mọi chuyện cũng không phải chuyện tốt.” Chu Á Kiệt cau mày nói, cũng không phủ nhận cách nói của Cố An Kỳ.

“Không phải vẫn tốt hơn không hiểu gì rồi cứ để tâm vào mấy chuyện không đâu sao?” Cố An Kỳ đáp lại, vẻ mặt hờ hững, “Chu tiên sinh, tôi sẽ chịu trách nhiệm với diễn xuất của mình, vì vậy anh không cần quan tâm.”

“Ý tôi không phải thế.” Chu Á Kiệt thở dài, không phải anh không thấy được Cố An Kỳ nghiêm túc với diễn xuất bao nhiêu. Anh nói như vậy chỉ là vì Cố An Kỳ luôn xem thấu mọi chuyện, ngụy trang quá nhiều đến mức nhạy cảm với mọi thứ xung quanh, cuộc sống như vậy thì quá vất vả.

Hiện tại cô không ôm quá nhiều hi vọng vào điều gì, chỉ cố gắng làm, cố gắng hoàn thành mà thôi. Thế giới của cô dường như tất cả đều là màu xám, không có sự phân biệt giữa trắng và đen. Không có ngạc nhiên, cũng không có thất vọng.

“Đúng rồi, 《 Tình yêu cuối cùng 》 chọn xong nhân vật chưa?” Cố An Kỳ hỏi, “Có tiến triển gì mới không?”

“Nói đến việc này nhân tiện tôi cũng nói cho cô một tin tức tốt.” Chu Á Kiệt dừng một chút rồi nói “Lúc này 《 Tình yêu cuối cùng 》 được tài trợ rất nhiều, khả năng có thể từ đầu tư nhỏ trở thành đầu tư lớn.”

“Ồ?” Cố An Kỳ nhướng mi, mắt hạnh hơi nheo lại.

Kỳ quái, đến Dư Quả trực tiếp kêu gọi mà còn không kiếm được nhiều tài chính, sao đột nhiên lại kiếm được khoản tài trợ lớn như thế? Phải biết rằng bộ phim này chẳng những diễn viên mà ngay cả đạo diễn cũng là tân binh hoặc sinh viên vừa tốt nghiệp không lâu, nhà tài trợ chắc không đến mức chưa cân nhắc mà đã đầu tư một số tiền lớn như vậy chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.