Xảo Muội Muội

Chương 2: Phát hiện ra không cùng một cấp bậc




Edit + Beta: Nhã Vy

Im lặng một lát, Yến Thanh Vi lại hỏi Thập Tam: “Anh còn chưa nói làm sao mà vào ở trong nhà nghỉ.”

“Tôi không khác tên trộm kia lắm, tôi bắt hắn giao CMND ra, hắn nói ở nhà, ta liền để hắn đưa tôi về nhà hắn, đem CMND cho tôi.”

“Hắn trên đường cũng không chạy, không cầu cứu?”

“Tôi điểm huyệt hắn, không giải sẽ rất đau. Hắn không dám chạy, về sau tôi liền vào ở nhà nghỉ đó.”

“Vì sao không vào khách sạn nổi tiếng? Không phải càng tiện nghi sao?”

“Chỗ đó, chỗ đó cách chỗ này gần hơn.”

Yến Thanh Vi cảm thấy nội tâm bỗng chốc mềm nhũn, nghi vấn đối với đạo đức quan của Thập Tam trở nên mờ nhạt: “Số tiền kia đủ để ở một tháng sao?”

“Vốn không đủ, nhưng tôi đàm phán với quản lí, vì thời gian ở dài, nên cho tôi ưu đãi. Tôi còn đi ra ngoài mấy lần, tìm được vài người xấu… là đủ rồi, bây giờ còn có thừa.”

“Anh còn có thể đàm phán giá tiền?”

“Tôi nghĩ, quần áo còn có thể ưu đãi, ở trọ thời gian dài chắc có thể thử. Thử một chút, quả nhiên là được.”

…Cho nên ấy à, phải hỏi sao Thập Tam thông minh như vậy? Tìm người gần tuổi mượn chứng minh, tìm nơi ở tiện nghi, tìm cách kiếm tiền. Yến Thanh Vi yên lặng.

Cô không biết rằng, Ảnh vệ, cũng không phải chỉ biết giết người. người giám hộ bọn họ đề ra rất nhiều nhiệm vụ, đối mặt với hoàn cảnh lạ lẫm, có địch nhân ẩn nấp trong bóng tối, không có năng lực biến hóa linh hoạt thì đã sớm toi mạng rồi.

Kinh nghiệm tàn khốc khảo nghiệm sinh tồn, năng lực thích ứng của Thập Tam cùng với thông minh nhạy bén, thực chất còn vượt xa hơn trí tưởng tượng của cô.

Cô chợt nhớ tơi: “Ngày đó, sao anh lại đột nhiên xuất hiện? Là một mực đi theo tôi sao?”

“Tôi… Tôi…” Thập Tam đỏ ửng thối lui, sắc mặt bắt đầu trắng bệch. Hắn sợ nhất bị hỏi chuyện này, dù sao chống lại mệnh lệnh, vụng trộm đi theo chủ nhân cũng là một dạng bất kính.

Yến Thanh Vi an ủi hắn: “Thập Tam, không phải sợ, tôi không trách anh. Chỉ là muốn biết chuyện gì đã xảy ra.”

“Tôi không biết nên làm cái gì, có lẽ nên đi nơi nào đó, lại lo lắng chủ nhân không có người bảo vệ, cho nên, cho nên thường đến thăm chủ nhân. Thập Tam phạm sai lầm, xin chủ nhân trách phạt.” Trong lòng của hắn tự bổ sung, hắn muốn bảo vệ chủ nhân, chỉ cần có thể phòng thủ bên người, dù cho nàng không thấy, cũng không hay biết.

Thì ra là Thập Tam thật sự thường xuyên trộm trở về xem cô, Yến Thanh Vi đừng không được mà nhếch khóe miệng lên, có chút đắc ý, có chút ngọt ngào: “Cho nên anh thấy có người muốn đánh tôi, thì liền đi ra?”

“Người nọ dám khi nhục chủ nhân, thật sự đáng tội chết vạn lần!” Trong mắt Thập Tam hiện lên một tia sắc lạnh, về sau lại tự trách nói: “Thập Tam bảo vệ chủ nhân không tốt, cũng đáng bị phạt.”

“Anh không sai, đừng tự nhận lỗi về mình.” Yến Thanh Vi ấn Thập Tam đang chuẩn bị đứng dậy nhận tội ngồi xuống, ân cần hỏi: “Lúc anh đi trên người còn bị thương, bây giờ đã khỏi chưa?”

Bởi vì ôn hòa hỏi thăm như vậy, trong mắt Thập Tam có chút gợn sóng: “Đa tạ chủ nhân quan tâm, đẫ tốt rồi.”

Yến Thanh Vi có chút không tin: “Tôi nhớ lúc đó anh bị thương vô cùng nghiêm trọng, lúc ở bên ngoài đều hôn mê bất tỉnh, nhanh như vậy đã tốt lên rồi?”

Thập Tam gật đầu xác định: “Thật sự là khỏi hết rồi, vốn dĩ nội lực hỗn loạn, bây giờ cũng thuận rồi, còn mạnh lên không ít.” Hắn lộ ra thần sắc khó hiểu: “Tôi cũng không biết vì sao, vốn thương thế kia không thể khỏi được, sau khi tới nơi này, lại khỏi hết rồi, hơn nữa còn khôi phục rất nhanh.”

Yến Thanh Vi cũng khó hiểu, ở phương diện võ công, cô một chút cũng không hiểu, căn bản không biết cái gì. Chỉ là, Thập Tam xuyên tới đây, theo lệ cũ, người xuyên đến có chút phúc lợi, có lẽ Thập Tam ở nơi này thích hợp sinh tồn hơn, có thể là phúc lợi thuần túy, dù sao bây giờ nhìn hắn cũng rất khỏe mạnh.

Khoan khoan, đợi chút, giống như vô cùng khỏe mạnh rồi hả?

Cô nhớ rõ Thập Tam một tháng trước cao một mét tám, bây giờ so với trước kia hình như cao hơn một chút? Thân hình hắn nhìn cũng không biến hóa lớn lắm, nhưng là, sao lại nhìn khỏe mạnh hơn như vậy?

“Thập Tam, anh cao hơn?”

“Hả?” Thập Tam nghi hoặc: “Không biết.”

Yến Thanh Vi khẽ nâng tay: “Đứng lên tôi nhìn xem.”

“Vâng.” Thập Tam thuận theo đứng lên, dáng người thẳng tắp, nhưng mà…

“Ngẩng đầu, cúi đầu thấy cao hơn không?”

“Vâng.” Thập Tam ngẩng đầu, buông tầm mắt xuống, có chút khẩn trương khiến khóe miệng nổi lên.

Yến Thanh Vi làm nghề gì chứ? Lấy tư liệu đấy, bao nhiêu đối tượng tình nghi đều là cô đi chụp ảnh, cho nên cô nhìn dáng cao bao nhiêu tương đối chuẩn.

Hiện tại cô xác định, Thập Tam thật sự cao lớn hơn, so ra phải cao thêm 2cm nữa.

Điều này sao có thể? Thập Tam ra ngoài hơn một tháng, hơn nữa hắn cũng nói hắn đã 20 ròi. Được rồi, cho dù cổ nhân có mấy tuổi là tuổi mụ, hắn thực tế 19 tuổi, cũng không thể dài ra như vậy? Như vậy về sau hắn có thể cao hơn nữa không? Còn có thể biến hóa khác không?

Được rồi, những chuyện này có thắc mắc cũng không biết rõ được. Có lẽ chất lượng sinh hoạt của Thập Tam quá kém, lại quá mệt nhọc, bây giờ điều kiện tốt rồi, nên bổ sung thân thể cần thiết nữa chứ?

Hiện tại vấn đề cần thiết là, an bài cho Thập Tam thế nào, ý kiến Thập Tam thế nào. Cô chắc chắn sẽ không đuổi Thập Tam đi, như vậy cần có ý định lâu dài.

Yến Thanh Vi nghĩ, với tư cách là người bảo hộ của Thập Tam, cô sẽ có trách nhiệm với hắn. Trước khi hắn có thể hiểu rõ xã hội, có thể độc lập, cô sẽ giữ hắn bên người, chăm sóc tốt, dạy bảo tốt, như vậy mới yên tâm.

Cô cho rằng mình hoàn toàn là tư cách bảo hộ, cũng lấy thân phận “Trưởng bối” đối đãi với Thập Tam, lại không nghĩ rằng, cô trong lòng hắn căn bản không phải là trưởng bối, càng không phát hiện, phần quan tâm, lo lắng, vui sướng kia, cũng không phải là tình cảm của một “Trưởng bối.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.