Xâm Chiếm

Chương 8




Tác giả : Tuyệt Độc Độc ^^

Văn án :

GIÁO SƯ MỤC CỦA SINH VIÊN LẠC

Trường Đại học B, gọi là trường nữ sinh cũng không đúng, mà gọi là trường nam sinh cũng không đúng. Trường chuyên về rất nhiều khoa ngành, nhưng đa phần học sinh nữ ghi danh thi vào trường này vẫn là vì khoa thể chất, có thể nói đó đúng là khoa của thiên đường, quy tụ mọi cấp độ đẹp trai và học giỏi, và không thể thiếu “con nhà giàu”.

Nữ sinh trường thì lại thích ghi danh vào các khoa xã hội hoặc là kinh tế hoặc là thiết kế và cả y dược, riêng khoa tâm lí thì ít được ưu ái hơn vọn vẻn chỉ với 2 lớp trong 1 khoa, số sinh viên là 85 người. Không phải vì chương trình học chính khó, mà là môn học tự chọn để bổ sung không thể tìm được một giảng viên ưu tú và giảng dạy có hiệu quả cho những môn này. Kí túc xá nữ của khoa tâm lí còn kinh dị hơn, không một bóng nam sinh lai vãng, và tại phòng B8, nơi ở của bốn cô sinh viên khoa tâm lí : Trần Hàn Bội Kì, Lý Trân Trân, Tạ Hiểu Hi và nhân vật chính vẫn là Lạc An Nhiên, nếu nói ba người kia xinh đẹp thì An Nhiên được xem như là cái bóng mờ nhạt đi kế. Cô cũng kệ mọi người nhận xét, dù sao thì cô vẫn được xem là đứa học trâu nhất khoa tâm lí, chỉ lẹt đẹt môn tự chọn và môn ngoại khó, thật sự đối với cô những khóa học ngoài giờ chính đúng là cực hình.

Học kì 3 của năm thứ ba, An Nhiên vẫn ung dung thức khuya cày game, luyện phim và ngắm trai Hàn, cô thích các oppa, cô không phải người thích ngôn tình nhưng cô vẫn ao ước có một mối tình như ngôn tình. Không phải cô lười đi tìm bạn trai, mà là cô đã vuột mất những cơ hội đó thôi. Học hành đối với cô, học ít mà hiểu sâu, cúp học được xem như là một tài năng thiên bẩm trong cô. Nếu cúp hôm nay nữa, tức là cô đã vắng 2 buổi học ngoại khóa của khoa và tất cả lí do cũng chỉ vì cô muốn trộm vườn của một game thủ nào đó trên game mà cô chơi.

11h30, Bội Kì đẩy cửa vào, trước tiên là định vị tọa độ cô bạn An Nhiên đã, cô đang ủ chăn ngồi trên ghế, mặt chưa đánh, răng chưa chải và quần áo vẫn chưa thay, Bội Kì quát :

-LẠC AN NHIÊN !!! Có giáo sư mới về mà cậu đã cúp 2 buổi rồi sao ?

An Nhiên ngước ngước mặt nhìn, Trân Trân ngồi xuống ghế, uống 1 cốc nước rồi nói :

-Con khùng kia, nếu cậu còn muốn bốc mùi thì cút xuống WC của trường, tớ ngán mức độ ở bẩn của cậu rồi đó nhé ?

An Nhiên tay vẫn “tạch…tạch…tạch” con chuột, lên tiếng thì thào :

-Thế này nha, từng người một hỏi thôi. Thứ nhất, giáo sư thì giáo sư, mình có thể giả ốm, thứ hai, Trân Trân này, hôm qua mình tắm rồi nhá.

Hiểu Hi đặt mớ sách trong cặp lên bàn, cười ngặt nghẽo :

-Thôi, tụi bây còn định bắt bẽ nhau tới chết à, An Nhiên này, nể mặt lớp trường Bội Kì mà vác xác đến lớp điểm danh đi kìa.

An Nhiên nhăn nhó ngay, hất tung cái chăn rồi phi thẳng lên giường :

-Hôm nay lạnh tận 18 độ, tớ lười … A A A A …

Bội Kì đá bay cái cốc trên bàn ra ngoài cửa sổ, cô nói trong tiếng nghiến răng, đe dọa :

-Đi hoặc bị đập rồi lôi đi hả An Nhiên ?

An Nhiên run run, vội vàng thu xếp chăn gối ngay, dù sao thì Bội Kì cũng là nhị đẳng đai đen Karate của trường, cô thừa biết tốt nhất là nên an phận làm theo lời Bội Kì. Hiểu Hi vỗ vai cô ngay :

-Giáo sư không đẹp không lấy tiền nha nha nha.

An Nhiên bĩu môi, đáp lại :

-Cỡ Kim Woo Bin chưa ? Hay Kim Soo Huyn ? Ngang ngửa Hoắc Ca chứ ?

Trân Trân lấy đồ trong tủ ra ném cho An Nhiên và nói :

-Chậc, cậu cứ đến lớp là bọn tớ mừng rồi, ở đó mà Oppa mãi thôi ? Đi tắm đi, bọn mình đi ăn lẩu, tớ mới lãnh lương, tớ khao đêm nay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.