Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Chương 5: Mẹ con (1)




Không biết Huyễn Linh Thú đã xuất hiện bên người Mặc Liên từ lúc nào, chỉ thấy nó vung cánh lên một cái, quả cầu lôi điện vừa lao tới kia lập tức bị đánh tan!

Song Dực Long dường như không hề cảm thấy sợ hãi, thấy lôi điện của mình bị đánh tan, nó liền tức giận lao nhanh về phía bên này!

Huyễn Linh Thú bình tĩnh vung cánh lần nữa, trực tiếp đánh bay Song Dực Long ra xa!

Từ đầu đến cuối, Mặc Liên vẫn đứng im một chỗ không hề nhúc nhích, Huyễn Linh Thú hoàn toàn tự động xuất hiện để bảo vệ cho hắn, căn bản không cần hắn động thủ hay ra lệnh gì cả.

Triệu hoán sư và Triệu hoán thú có thể đạt tới tình trạng gắn bó hài hòa như vậy, không phải nhờ vào quan hệ khế ước, mà là do bọn họ đã hòa làm một thể!

Mạnh Kì Thiên và Hồng Liên đồng loạt thở phào một hơi, thật không hổ là Mặc Liên!

Song Dực Long xoay người một cái giữa không trung, thân thể khổng lồ dừng lại trong rừng cây, nó nhìn chằm chằm về phía Huyễn Linh Thú gào lên một tiếng, không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ nào khác!

Mạnh Kì Thiên nói: “Con Song Dực Long này chỉ là Thần thú nhị giai mà thôi, đứng trước mặt Huyễn Linh Thú thì có là cái gì.”

Nào ngờ lời nói vừa dứt, trong rừng rậm lại truyền đến từng đợt rung chuyển, tiếp sau đó, hàng loạt những tiếng gào thét của dã thú lập tức vang lên, một tiếng lại một tiếng, chủng loại đa dạng, thật sự không biết là có bao nhiêu con tất cả!

Sắc mặt Mạnh Kì Thiên lập tức thay đổi.

Ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy vô số Thần thú chậm rãi bước ra từ trong khu rừng, con nào con nấy đều ngửa mặt lên trời gào thét, sau đó dùng ánh mắt như hổ rình mồi nhìn chằm chằm vào đám người Quang Diệu Điện!

Sao lại nhiều thế này? Thần thú mở đại hội triễn lãm sao?

Nếu không sao lại có nhiều Thần thú tụ tập ở cùng một chỗ như vậy!

Tuy rằng không có siêu giai Thần thú, thế nhưng từ nhất giai đến ngũ giai đều có cả nha, bình thường loại cấp bậc này ở trong mắt Huyễn Linh Thú không khác gì cỏ rác, nó căn bản không thèm nhìn một cái.

Nhưng mà… Chất lượng thuộc dạng thường thì thôi đi, đằng này số lượng lại càng nhiều kinh khủng!

Dường như tất cả thạch thú trong khu rừng đều xuất hiện ở nơi này!

Cẩn thận đếm qua một lượt, số lượng Thần thú không phải một trăm thì cũng là tám mươi! Quy mô và số lượng như thế này, chỉ sợ ngay cả Thánh Quân cũng phải sợ hãi thán phục một phen!

“Mạnh Kì Thiên, đây là chuyện gì?” Hồng Liên ở trong Vạn Vật Quang Lao kinh ngạc hô to, nhìn thấy tràng cảnh như vậy, ngay cả một người luôn kiêu ngạo như nàng cũng không bình tĩnh nổi.

Mạnh Kì Thiên bây giờ ngoài trừ lắc đầu ra thì cũng chỉ có thể lắc đầu, hắn cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ một lúc mà có thể gọi ra nhiều Thần thú như vậy, thực lực cỡ này, quả thật có chút không tưởng!

“Mặc Liên…” Mạnh Kì Thiên đang định trưng cầu ý kiến của Mặc Liên, ai biết vừa quay qua, vẻ mặt của hắn lập tức thay đổi!

Mặc Liên thế mà lại lao thẳng về phía Thần thú đang tụ tập!

Huyễn Linh Thú cũng theo sát phía sau hắn, tại một nơi bị Thần thú nhìn chằm chằm như vậy, hành động này không khác gì tự đâm đầu vào địa ngục!

Mạnh Kì Thiên muốn ngăn cản cũng không còn kịp nữa rồi.

Tuy có uy áp của Huyễn Linh Thú tỏa ra, nhưng khi thấy lãnh thổ của mình bị xâm phạm, đám Thần thú liền quên hết sợ hãi mà gầm lên một tiếng, tựa như một cơn thủy triều không có điểm cuối nhào về phía Mặc Liên!

Mặc Liên nhún người nhảy lên lưng Huyễn Linh Thú, khuôn mặt lạnh lùng tái nhợt mang theo một tia sát ý lãnh khốc, cảm nhận được sự nóng nảy trong lòng hắn, Huyễn Linh Thú liền liều lĩnh đại khai sát giới.

Đôi cánh tối đen mở ra, những tia chớp màu đen lập tức đan lại thành một tấm lưới đẹp mắt, những con Thần thú nào dám can đảm tới gần đều bị lưới điện chấn cho ngã quỵ.

Mạnh Kì Thiên và Hồng Liên đứng ở phía dưới xem cuộc chiến giống như có thể nhìn thấy được sát khí đã ngưng tụ thành thực chất xung quanh người Mặc Liên, hắn bây giờ giống như Tu La từ dưới địa ngục bò lên, nhẫn tâm vô tình, gặp thần giết thần thần, gặp phật giết phật!

Không có chuyện gì có thể ngăn cản màn tàn sát của hắn!

Khống chế Huyễn Linh Thú lao xuống bên dưới, vẻ mặt hắn lúc này chỉ tràn ngập nét tàn bạo!

“Mặc…” Bên tai bỗng nhiên truyền tới một thanh âm mềm nhẹ quen thuộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.