Vưu Vật Quân Sư

Chương 11




vẫn là một mảng hồng vân vô cùng vô tận, phảng phất không có giới hạn.

Mặc dù ở trên máy giám thị, không có bất kỳ số liệu biểu hiện ở không gian vũ trụ phía trước có chỗ gì khác biệt, nhưng mà loại hồng vân thần bí quái dị tới cực điểm này, lại có thể mang đến cho người ta một loại áp lực không gì sánh kịp.

Từ khi chiếm được tiểu vương miện, Phương Minh Nguy đối với mình hấp thu linh hồn đã có thể làm được triệt để khống chế.

Coi như là cách xa nhau vô số năm ánh sáng, tiểu vương miện cũng có thể dùng một loại phương thức huyền diệu cảm ứng được linh hồn tồn tại, hơn nữa biết rõ trạng thái của linh hồn giờ phút này.

Một lần trước đó khi rời hồng vân, Phương Minh Nguy từng để lại đây hơn trăm linh hồn. Hắn là muốn thí nghiệm khi mình chủ động đem linh hồn để lại ở trong hồng vân, sẽ phát sinh dị biến gì hay không.

Quả nhiên, những linh hồn ở lại trong hồng vân kia đã xuất hiện biến hóa. Bảy thành trong chúng nó, đã hoàn toàn biến mất ở trong hồng vây. Cũng không phải chúng nó bị hồng vân hòa tan, mà là bị linh hồn cường đại khác trong hồng vân thôn phệ.

Phương Minh Nguy trước khi đi, đối với hơn trăm linh hồn này phân biệt hạ đạt mệnh lệnh khác nhau.

Trong đó ba thành là có thủ tại chỗ, thu nạp hồng vân, mượn cái này tăng cường thực lực. Mà còn thừa bảy thành, thì chia nhau đi vào chỗ sâu trong hồng vân mà tìm hiểu.

Kết quả có thể nghĩ, những linh hồn tiến vào thăm dò hồng vân thậm chí ngay cả một cái cũng không có sinh tồn. Từ đó có thể biết, ở trong mảng hồng vân này, ẩn nấp rất nhiều linh hồn cao cấp vượt quá tưởng tượng.

Đương nhiên, ngoại trừ những linh hồn quỷ không may này ra, còn có gần bốn mươi linh hồn vẫn may mắn còn an toàn tồn tại.

Chủng nó có thể may mắn còn tồn tại nguyên nhân lớn nhất, là vì chúng nó cũng không có xâm nhập vào trong hồng vân. Mà chỉ ở tại chỗ hấp thu thổ nạp hồng vân, tăng cường năng lực bản thân.

Thông qua lần biến hóa này, Phương Minh Nguy đã tạm thời ra được một kế luận không chính xác lắm.

Ở trong mảng hồng vân này cũng có thể lực phân chia, ở trong một khu vực có một thậm chí nhiều linh hồn đặc biệt cường đại mà. Chúng nó thực lực mạnh, cũng không dưới đại sư tinh thần hệ chân chính. Hơn bốn mươi linh hồn sớ dĩ có thể may mắn còn tồn tại nguyên nhân lớn nhất hẳn là ở lần săn bắn linh hồn trước đó, mình đã ngoài ý muốn đem hai linh hồn cường đại nhất trong khu vực này bắt đi.

Chính vì hai linh hồn mạnh nhất đã biến mất. Mới khiến cho khu vực này trong hồng vẫn đã không có loại lực lượng tuyệt đối cường hoành. Mà những linh hồn còn lại, đối mặt với hơn bốn mươi linh hồn đã thu nạp lượng lớn hồng vân, thành công tiến cấp đã ngoài cấp mười một thì căn bản cũng không làm gì được.

Mặc dù không có bất cứ chứng cớ gì có thể chửng thực suy đoán của Phương Minh Nguy, nhưng mà giác quan thứ sáu của hắn tự nói với mình có lẽ đó chính là tình huống chân thật của mảng hồng vân này.

Lái một phi thuyền cờ trung của quốc gia cấp năm đi tới trước hồng vân, Phương Minh Nguy cẩn thận sưu tầm hồi lâu, mới xem như tìm được khu vực hồng vân chứa linh hồn thu phục lúc trước.

Để lại linh hồn Ai Khắc phụ trách thao túng phi thuyền. Phương Minh Nguy liền mang lên tiểu vương miện, đem hơn bốn mươi linh hồn trong hồng vân thu nhận trở về.

Dưới sự trợ giúp của tiểu vương miện, khoảng cách không gian đã hoàn toàn không thành vấn đề. Hầu như là trong lúc Phương Minh Nguy động niệm, hơn bốn mươi linh hồn kết thành đoàn đã toàn bộ đi tới trong đầu Phương Minh Nguy.

Cẩn thận thể ngộ biến hóa những linh hồn này, Phương Minh Nguy trong lòng có chút kinh ngạc.

Không đến một năm, ngắn ngủn không đến một năm, những linh hồn này nguyên bản chỉ vẹn vẹn có cấp sáu, cấp bảy đã có được tiến bộ nhảy vọt. Mỗi linh hồn phát ra hào quang đều là cực kỳ mãnh liệt, thậm chí còn không dưới phần đông linh hồn cấp mười lăm.

Thấy được tình hình này, Phương Minh Nguy trong lòng đại động.

Chỉ cần vận dụng thoả đáng, một linh hồn đẳng cấp cao có khả năng phát huy ra công dụng vượt xa cả ngàn linh hồn cấp thấp.

Trong căn cứ có hơn vạn linh hồn cấp thấp, tuy nhìn trên số lượng thì rất nhiều, nhưng mà chỉ cần ba linh hồn cấp mười lăm thao túng ba chiến hạm cấp Thanh Tùng tiến đến, cũng đủ để đem căn cứ đã cải tạo qua này nghiền thành bình địa.

Nếu như hơn vạn linh hồn trú ở trong căn cứ đều có được thực lực cấp mười lăm mà nói...

Ý nghĩ này phảng phất như một cỗ thuỷ triều không cách nào ngăn cản loại dâng lên, khiến cho Phương Minh Nguy lập tức khó có thể tự bình tình. Chỉ là do dự một lát, Phương Minh Nguy lập tức quyết định hồng vân đã có tác dụng lớn như vậy, nếu như mình không sử dụng mà nói, chẳng phải là biến thành ngu ngốc sao.

Hắn đã hạ quyết tâm, muốn đem linh hồn trong căn cứ dời một nửa tới đây, tuy làm như vậy, sẽ làm cho lực lượng phòng hộ trong căn cứ tại ngắn hạn giảm bớt đi nhiều. Nhưng một khi phần đông linh hồn thăng cấp, như vậy chúng nó sẽ trở thành giúp đỡ cường đại nhất của mình

Có chút nhắm hai mắt lại, Phương Minh Nguy cũng không có ý định quay về căn cứ, mà là gọn gàng dứt khoát thông qua tiểu vương miện, 

hướng về phía tám ngàn linh hồn trong căn cứ hạ đạt nhiệm vụ, mệnh lệnh tự bạo truyền cảm khí.

Sau một khắc, trong căn cứ vô số truyền cảm khí trong cơ giáp, chiến hạm cùng các loại hệ thống phòng hộ như là mọc cánh loại bay khỏi vị trí công tác, hơn nữa ở trên đống rác đều tự bạo.

Sau đó, những linh hồn này tại một loại lực lượng thần bí hấp dẫn, thành công bay vào trong đầu Phương Minh Nguy.

Trung tâm tử địa cùng căn cứ khoảng cách cũng không gần, nhưng mà linh hồn sau khi tự bạo lại phảng phất căn bản cũng không có bị khoảng cách này ảnh hưởng. Tiểu vương miện có một cỗ lực lượng thần kỳ, có thể ở trong vương miện mở ra một cái thông đạo, đem địa điểm đó cùng bên trong vương miện liên thông với nhau. Mà những linh hồn kia sau khi tự bạo, khôi phục tự do thì thông qua thông đạo này, bằng tốc độ nhanh nhất bay trở về bên người Phương Minh Nguy.

Trong lúc bất tri bất giác, Phương Minh Nguy trên mặt xuất hiện một nụ cười vui vè, đã thành công.

Trong lòng của hắn vạn phần cao hửng, tuy hắn sớm đã có dự cảm, mình đã có thể không đếm xỉa khoảng cách cảm ứng được linh hồn tồn tại, tất nhiên cũng có thể không đếm xỉa khoảng cách đem chúng gọi trở về.

Hắn sỡ dĩ không cho phi thuyền trở về, thật ra có một bộ phận nguyên nhân rất lớn là muốn thí nghiệm xem, mình suy đoán có chính xác hay không.

Hôm nay xem ra, tiểu vương miện quả nhiên không để cho mình thất vọng.

Nhưng mà, nụ cười trên mặt Phương Minh Nguy rất nhanh đã biến thành cười khổ, mặc dù tiểu vương miện có thể không đếm xỉa khoảng cách gọi về linh hồn. Nhưng mà, hao phí lực lượng tinh thần cũng có điểm quá lớn.

Chỉ trong chốc lát này, lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy đã tiêu hao một phần mười.

Phải biết rằng, giờ phút này Phương Minh Nguy là một vị cao thủ lực lượng tinh thần cao tới cấp mười hai, một phần mười toàn bộ lực lượng tinh thần của hắn, trình độ đã không thua hắn lúc cường thịnh lên tới cấp mười một.

Khẽ vuốt tiểu vương miện trên đầu, Phương Minh Nguy lập tức rõ ràng, cái kỹ năng này mình cũng không thể thi triển quá độ, bởi vì chỗ hao phí tinh lực của nó cũng thật sự là quá lớn, đến mức ngay cả chính hắn cũng vô pháp gánh chịu trong thời gian dài.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, Phương Minh Nguy đem tám ngàn linh hồn cùng nhau đưa vào trong hồng vân.

Cảnh tượng tám ngàn linh hồn đồng loạt thu nạp hồng vân có chút đồ sộ, mà ngay cả khối hồng vân này cũng nổi lên biến hóa vi diệu. Chỉ là, tất cả biến hóa cũng chỉ là trong một khu vực mà thôi, bởi vì hồng vân phạm vi thật sự quá lớn, lớn đến tình trạng căn bản là không cách nào do đạc.

Cho nên trong khu vực này hồng vân tuy bốc lên khá lợi hại, nhưng mà đối với chỉnh thể hồng vân mà nói, lại căn bản cũng không có bất luận ảnh hưởng gì.

Nhìn những linh hồn này điên cuồng thôn phệ hồng vân, Phương Minh Nguy trong mắt tinh quang lóe lên rồi biến mất.

Từ khi có lực lượng cường đại, chuyện mà hắn hướng tới nhất chính là trở thành Vương Tự Cường thứ hai. Dùng tình huống hôm nay xem ra, nguyện vọng này cuối cùng sẽ có một ngày thực hiện được.

Nhưng mà, chính vì thái độ của đế quốc Nữu Man đối với hắn trước ngạo mạn sau cung kính khiến cho hắn rõ ràng tầm quan trọng của thực lực. Cho nên đối với hắn giờ phút này mà nói, bức thiết hy vọng có thể trong thời gian ngắn nhất đề cao năng lực của mình.

Vô luận là tiếp nhận điều kiện của Lâm Minh Chí, hay giờ đây quyết đoán tự bạo tám ngàn truyền cảm khí, đều biểu hiện khát vọng của Phương Minh Nguy giờ phút này đối với lực lượng cùng thực lực.

Hít thật sâu một hơi khí lạnh, Phương Minh Nguy hiểu rõ, một năm sau, những linh hồn này khi đại thành, sẽ đại biểu cho thế lực của mình đề cao.

Hơn tám nghìn linh hồn cấp mười lăm, có thể điều khiển hơn tám nghìn chiến hạm cấp Thanh Tùng. Nếu có thực lực nghe rợn cả người bực này, như vậy mặc dù là gặp đại sư tinh thần hệ chân chính mình cũng tuyệt đối sẽ không ở hạ phong.

Bỗng nhiên, Phương Minh Nguy sắc mặt có chút biến đổi, hắn phát giác, tám ngàn linh hồn tựa như là thiếu mộ.

Dưới tiểu vương miện sưu tầm, hắn hầu như không phí bao nhiêu khí lực tìm đến đầu sỏ gây rối. Một linh hồn hơi mạnh một chút vừa mới đánh lén một linh hồn mới đến, đang điên cuồng thu nạp lực lượng trong đó.

Thấy được một màn kinh tàm này, Phương Minh Nguy mới nhở tới, ở trong mảng hồng vân này cũng không phải thiên đường an nhàn, mà là có rất nhiều linh hồn cường đại.

Trước kia gửi hơn bốn mươi linh hồn, đều là đã thu nạp hồng vân nhất định phát triển đến đã ngoài cấp mười, hơn nữa dưới tình huống đoàn kết nhất trí, mới có năng lực tự bảo vệ mình Mà những linh hồn này bất quá là những linh hồn cấp sáu, cấp bảy nhỏ yếu mà thôi. Nếu cứ để ở nơi này bỏ mặc kệ, như vậy chờ một năm sau, có thể may mắn còn tồn tại, chỉ sợ trong mười còn không tới một.

Suy khi suy nghĩ một lát, Phương Minh Nguy đem ba linh hồn trăm cấp mười lăm đưa vào trong hồng vân, có những linh hồn cao cấp này thủ hộ, trong này, hẳn là có thể vững như bàn thạch.

Làm xong tất cả những cái này, Phương Minh Nguy thu hồi thần niệm, đem ánh mắt dời về phía ba động vật bị nhốt ở trong lồng. 

Ngầm lại quái vật khổng lồ cao tới mười mét, rồi nhìn lại ba động vật nhỏ trước mắt này, Phương Minh Nguy ngược lại hít một hơi khí lạnh.

Cỗ hồng vân này quá tà môn, cũng quá lợi hại. Ngay cả động vật nhỏ như vậy cũng có thể biến mạn tì mẽ như thế, như vậy nếu như hắn đưa tới là một quái thú Phất Lãng Khắc mà nói, thì sẽ biến thành dạng quái vật gì?

Hắn tinh tường nhớ rõ, ở trong binh thành Mễ Tư Lan, còn giam giữ một số quái thú Phất Lãng Khắc bắt được. Hoa Danh Đường cũng không có hảo tâm mà nuôi không những này quái thú khổng lồ này, dụng ý của hắn rất rõ ràng, đem những sinh vật cao mười thước này làm vật thí nghiệm, để cho các khoa học gia giải phẫu nghiên cứu, muốn tìm ra nhược điểm lớn nhất của quái thú Phất Lãng Khắc.

Đối với Hoa Danh Đường đến tột cùng nghiên cứu ra thứ gì, Phương Minh Nguy cũng không có hứng thú. Nhưng mà, đối với những quái thú Phất Lãng Khắc còn sót lại kia, hắn lại cảm thấy rất hứng thú.

Trong lòng không ngừng tính toán, phải làm thế nào mới có thể dưới tình huống người không biết, quỷ không hay mà có được một hai quái thú để mình thử nghiệm.

Nếu như biên độ tăng cường của quái thú Phất Lãng Khắc có thể cùng những động vật nhỏ như chó mèo sánh vai mà nói, như vậy sức chiến đấu của quái thú Phất Lãng Khắc sẽ tăng cường đến một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi. Coi như là gặp chiến giáp cao cấp, chúng nó cũng sẽ không có bất luận chỗ nào thua kém.

Nghĩ đến đây, Phương Minh Nguy trong lòng lập tức nóng bỏng lên, hận không thể giờ phút này để cho hắn tới thử nghiệm, nhìn xem mình dự đoán có chính xác hay không.

Nhưng mà, ở trong tử địa hoang vu này, nếu muốn tìm quái thú Phất Lãng Khắc, khó khăn cũng thật sự là quá lớn một chút.

Thu hồi nguyện vọng không hợp thực tế trong lòng, Phương Minh Nguy hiểu rằng, chỉ có sau khi trở về, mới có thể nghĩ biện pháp từ trong tay Hoa Danh Đường lừa gạt ra vài quái thú Phất Lãng Khắc.

Chỉ là, phải dùng cớ gì? Hơn nữa một khi thí nghiệm thành công, mình sẽ giải thích như thế nào về phía mọi người, những quái thú Phất Lãng Khắc biến dị này là từ đâu xuất hiện?

Cũng không thể nói, mình sau khi thuần hóa, còn có biện pháp khiến chúng nó thực lực tăng vọt đến tận như thế.

Thở dài thật sâu, đem những ý niệm này trong đầu đều vứt bỏ, xem ra thông qua con đường Hoa Danh Đường này là không thể thực hiện được. Bởi vì có quá nhiều người chú ý, nếu xảy ra sơ sót gì, đây chính là hối hận không kịp.

Trong lòng khẽ động, Phương Minh Nguy đem chủ ý đánh tới những khu vực nguy hiểm ở biên cảnh đế quốc.

Những địa phương này hắn mặc dù chưa có đi qua, nhưng mà nghe nói tại đó, có rất nhiều sinh vật mạnh mẽ, thậm chí còn có thể dùng thân thể cùng chiến hạm vũ trụ giao đấu.

Đế quốc ở những nơi đó cũng đã hạ đại khí lực, nhưng mà gần đây hiệu quả quá mức bé nhỏ.

Nhưng mà, nơi đó đối với Phương Minh Nguy mà nói, không thể nghi ngờ lại là thiên đường lý tưởng nhất.

Chỉ cần thoát khỏi cấm vệ quân bảo vệ, Phương Minh Nguy có thể bạo gan sử dụng toàn bộ thực lực, mà thực lực của hắn giờ phút này, cho dù là gặp quân chính quy của đế quốc Nữu Man, hắn cũng sẽ không chút nào sợ hãi.

Đã định chủ ý, Phương Minh Nguy quyết định quay về đế quốc, bắt đầu bố trí tất cả những cái này.

Đối với tàu bảo vệ hạ đạt mệnh lệnh trở về địa điểm xuất phát, chỉ chốc lát sau, con chó cùng con chim trở về đến phi thuyền, hơn nữa đi tới trong phòng tổng lái.

Trong lòng hạ đạt một mệnh lệnh, béo muội lười biếng đi tới.

Cũng không biết ba sinh vật chết mà sống lại làm ra dạng câu thông gì, tóm lại về sau con chó cùng con chim rõ ràng cho thấy lấy béo muội làm đầu.

Nhìn thấy ba động vật ở chung hòa thuận, Phương Minh Nguy trong lòng tràn đầy cảm giác buồn cười.

Con mèo, chó cùng chim lại có thể im lặng sống chung một chỗ, thật sự là một loại cảnh tượng kỳ dị.

Chẳng biết tại sao, có lẽ nguyên nhân là bởi vì ở trong cơ thể những động vật này đóng quân là linh hồn mà Phương Minh Nguy phái đi ra, tóm lại hắn đối với ba tiểu tử này là mười phần yên tâm, hơn nữa có chúng nó ở bên người, bản thân cũng tương đương với nhiều hơn ba cao thủ cấp mười tiềm phục âm thầm bảo vệ.

Dù sao, vô luận là ai cũng tuyệt đối không thể tưởng được, ba tiểu tử này lại có năng lực cường đại như thế.

Đã làm xong thí nghiệm, như vậy Phương Minh Nguy cũng bắt đầu chuẩn bị một chuyện cuối cùng.

Đã phát hiện các loại ảo diệu của hồng vân, Phương Minh Nguy tất nhiên sẽ không bỏ mặc không cần. Mà chuyện hắn muốn làm nhất hôm nay, chính là đem những hồng vân này thu thập.

Chỉ là, thu thập hồng vân cũng là một chuyện khá phiền toái cùng khó khăn. Trong tàu bảo vệ bay trở về chiến thuyền, căn bản cũng không có nửa điểm hồng vân tồn tại.

Tựa như vừa rời khỏi mảng hồng mây tạ tập này, những hồng vân này liền lập tức tự động tiêu tán, căn bản không cách nào bảo tồn.

Tuy Phương Minh Nguy mỗi lần thông qua tiểu vương miện chỉ huy linh hồn, ít nhiều đều mang một ít hồng vân trở về.

Nhưng mà, số lượng này thật sự là quá ít, coi như là điều cả ngàn linh hồn ra vào, thu thập được hồng vân bất quá cũng chỉ vẹn vẹn có một đám nho nhỏ mà thôi, ’y

Suy nghĩ hồi lâu, Phương Minh Nguy rốt cuộc quyết định đích thân lái phi thuyền tiến vào trong hồng vân.

Nếu hồng vân này đối với người sống mà nói cũng không có gì nguy hại, như vậy bay vào đi trực tiếp hấp thu, mới là biện pháp tốt nhất. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.