Vượt Âm Dương

Chương 5: 5: Tìm Mami Cho Baba




Lúc Tống Triết cùng Tiêu Thiên dạo chơi ngoài vườn hoa, Tiêu lão từ cửa sổ phòng sách nhìn thấy hai người, ông hài lòng mỉm cười, cảm khái nói: "Nhiều năm như vậy rồi, tảng đá lớn trong lòng rốt cuộc cũng buông xuống!"

Tiêu phụ cũng cảm khái không thôi, Tiêu mẫu nắm tay Tiêu Văn Đình, nước mắt lã chã rơi nhưng trong lòng cũng rất cao hứng.

Hoàng đại sư nói: "Mặc dù tôi không thể nhìn thấu mệnh cách của Tống Triết nhưng từ diện mạo có thể biết được không phải người gian ác, chỉ riêng khả năng có hấp thu sát khí đã đủ làm nhân tài bậc nhất giới huyền học."

Tiêu Văn Đình cũng chen miệng nói: "Tống Triết đương nhiên là người tốt rồi, lần đầu tiên con gặp em ấy, em ấy vừa mới cứu một đứa bé, lần gặp thứ hai, em ấy cứu cả nhà con, nhân phẩm căn bản không cần phải nói."

Người Tiêu gia cũng biết chuyện này nên mới nguyện ý để Tiêu Thiên thân cận, một đại sư thiện tâm năng lực cao siêu lấy việc giúp người làm niềm vui như vậy quả thực cầu mà không được. Với lại Tống Triết hiện giờ còn trẻ mà đã có tiềm lực đáng sợ như vậy, tương lai sau này quả thực không thể lường được.

Ngay lúc này điện thoại Tiêu Thiên đổ chuông. Trợ lý nói trường cấp ba mà Tiêu gia tài trợ đang nháo quỷ, đã chết ba học sinh, nhà trường đã báo cho cảnh sát nhưng vô dụng, không giải quyết được gì. Hôm qua đã tìm một đại sư tới, kết quả vị đại sư kia té gãy chân, lập tức trả lại tiền bỏ chạy.

Hiện giờ lòng người bàng hoàng, lại còn gần tới kỳ thi cuối kỳ nên nhà trường dứt khoát tổ chức thi sớm rồi cho học sinh trở về nhà, sợ xảy ra thêm chuyện ngoài ý muốn, hiện giờ hỏi ý Tiêu Thiên nên làm thế nào.

Tống Triết ở bên cạnh nghe thấy liền theo bản năng nhíu mày, đã chết ba người, ác quỷ này có vẻ có lệ khí rất nặng.

Tiêu Thiên nói mình sẽ lập tức qua đó, sau đó cúp máy, thực áy náy nói: "Xin lỗi, trường học anh tài trợ xảy ra chút chuyện, anh phải qua đó xem một chút."

"Không sao, thật ra thì vừa nãy tôi cũng nghe được một chút, là ma quỷ quấy phá à? Cần tôi giúp một tay không?" Làm xong chuyện còn có thể hấp thu âm khí gia tăng thực lực, cậu thực sẵn lòng a.

Tiêu Thiên nghe vậy, ánh mắt có chút dịu dàng: "Có phiền em không?" Anh vốn định tìm Hoàng đại sư.

"Đâu có gì, mọi người đều là bạn mà!" Tự dán mác bạn bè cho quan hệ của hai người, Tống Triết đi tới trước một bước, thấy Tiêu Thiên còn đứng yên tại chỗ, tựa hồ đang nghĩ ngợi gì đó, Tống Triết liền gọi: "Đi thôi, bạn tốt, còn ngẩn ra đó làm gì?"

Tiêu Thiên sửng sốt một chút, tiếp đó nhìn sườn mặt Tống Triết mà khẽ cong cong môi: "Đúng vậy, là bạn!" Đây là lần đầu tiên anh kết giao một người bạn, cảm giác thực sự quá tuyệt vời.

Trước khi rời đi, Tiêu Thiên có nói qua tình huống với nhóm Tiêu lão, Tiêu lão biết Tống Triết cũng đi thì lập tức giơ hai tay hai chân đồng ý, trước kia ông sợ Tiêu Thiên tới những nơi này thì sát khí sẽ nặng hơn. Thế nhưng có Tống Triết ở, Tiêu lão hoàn toàn không lo lắng, chỉ mong suốt mười ngày nửa tháng Tiêu Thiên cứ dính lấy Tống Triết càng nhiều càng tốt.

Sau khi đến trường học, trợ lý đã chờ sẵn ngoài cổng, thấy Tiêu Thiên tới vội vàng nghênh đón: "Boss, nhóm viện trưởng đã chờ sẵn trong phòng hiệu trưởng, trường đã tạm nghỉ, học sinh đều quay về nhà, chỉ còn lại giáo viên chấm điểm bài thi cùng bảo an mà thôi."

"Tình huống của ba học sinh đã chết là thế nào?" Tống Triết hỏi.

Âm khí trong trường rất nặng, chúng hình thành thành một vòng xoáy nhỏ. Nếu học sinh còn tiếp tục ở lại trường thì phỏng chừng đã chết thêm vài người nữa. Nhìn vòng xoáy kia, mặc dù hấp thu thứ này là đại bổ nhưng trước nay thấy chuyện liên quan tới mạng người cậu không thể nào bỏ mặc không quản.

Đây là lần đầu tiên trợ lý gặp Tống Triết, nghe cậu hỏi vậy thì có chút do dự, thấy Tiêu Thiên tỏ ý mới tiếp tục nói: "Cả ba đều là nữ sinh, nữ sinh đầu tiên chết trong ký túc xá, lúc bạn cùng phòng thức dậy thì phát hiện cô bé úp mặt trong bồn rửa mặt, gọi thử thì phát hiện cô bé đã chết. Nhân viên pháp y nói cô bé trượt chân đụng phải bồn rửa mặt bị choáng đầu nên ụp mặt vào bồn, sau đó bị ngộp nước mà chết. Thế nhưng vấn đề là nếu bị hôn mê thì làm sao giữ nguyên tư thế đó trong một khoảng thời gian dài đến mức chết ngộp. Bên cạnh sát cảm thấy có người thừa dịp cô bé té xỉu, đỡ thân thể cô bé rồi dìm chết."

"Bất quá trong phòng ngủ tổng cộng có bốn nữ sinh, phát sinh động tĩnh lớn như vậy mà không có ai phát hiện à? Hơn nữa cả ba nữ sinh kia đều không có thù oán gì với cô bé, căn bản không có động cơ gây án. Vì thế trong trường nổi lên lời đồn là có nữ quỷ quấy phá hại chết nữ sinh kia."

"Nữ sinh thứ hai chết trong nhà vệ sinh lầu hai của trường. Chín giờ tối là thời gian kết thúc giờ tự học, mười giờ rưỡi tắt đèn, không ít học sinh sẽ nán lại tới mười giờ mới quay về ký túc xá. Mười giờ rưỡi mà nữ sinh kia vẫn chưa quay lại, cô giám thị tới kiểm tra không thấy liền hỏi cô bé kia đã đi đâu. Bạn cùng phòng nói không biết, rất có thể vẫn còn ở phòng học. Nữ sinh rất chăm chỉ, bình thường chờ tới sát giờ tắt đèn mới quay lại ký túc xá đánh răng rửa mặt ngủ nghỉ, cô giám thị cũng biết chuyện này nên không để ý lắm, chỉ nói lúc cô bé quay về phải tới phòng giám thị báo cáo. Nào ngờ hơn mười một giờ vẫn không thấy bóng dáng. Lúc này bạn cùng phòng bắt đầu cảm thấy kỳ quái, cô bé ngồi cùng bàn nhịn không được đi tìm cô giám thị, nói bạn mình vẫn chưa quay về phòng."

"Cô giám thị báo lại cho trường để bảo an tới lầu dạy học kiểm tra một chút. Trước đó bảo an đã tới kiểm tra lầu dạy học, mỗi phòng học đều đã tắt đèn nên ông không đi lên kiểm tra. Bình thường vào giờ này sẽ không còn học sinh lang thang ở dãy lầu dạy học nữa, phòng học lúc này tối tăm âm trầm có chút dọa người."

"Kết quả, bảo an không tìm được nữ sinh kia trong phòng học mà là nhà vệ sinh nữ. Bởi vì nhà vệ sinh nữ sáng đèn nên ông mới tiến vào xem thử, không ngờ thấy cô bé nữ sinh kia chết đuối trong bồn rửa mặt. Tình huống giống hệt như cô nữ sinh đầu tiên đã chết, cũng là bị đụng vào đầu rồi ngất xỉu úp mặt vào bồn, chết đuối."

"Kết quả pháp y là không hề có dấu vết giãy dụa, cũng không có dấu vết trói buộc. Cứ hệt như tai nạn ngoài ý muốn, thế nhưng tin đồn trong trường có nữ quỷ lại ngày càng ầm ĩ hơn."

Trợ lý nói tới đây thì rùng mình, ban ngày ban mặt mà sợ tới ứa mồ hôi lạnh. Tống Triết chưa thỏa mãn hỏi: "Còn nữ sinh thứ ba?"

"Người thứ ba thì vừa mới phát sinh mấy hôm trước, nửa đêm chết ở bồn rửa tay ngoài phòng ăn. Bồn rửa tay kia vừa dài lại hẹp nhưng lại bị chết chìm. Lần này thì không thể không tin là có có ma quỷ quấy rối."

Bồn rửa tay dài của phòng ăn là loại dài có hơn mười vòi nước, diện tích khá lớn, muốn đầy nước phải tốn một khoảng thời gian khá lâu, muốn dìm chết người trong hoàn cảnh như vậy quả thực phải phí không ít công sức.

Hơn nữa thời điểm chết đều là nửa đêm, nếu thực sự có người hại thì hung thủ nhất định là người trong trường, chỉ cần kiểm tra xem ai vắng mặt ở ký túc xá là biết ngay.

Vấn đề cũng chính là điểm này, khoảng thời gian này tất cả mọi người đều có chứng cứ ngoại phạm.

Kỳ túc xá học sinh bị khóa cửa, chỉ có cô giám thị có chìa khóa, người bên ngoài không vào được, người bên trong cũng không ra được. Hơn nữa cảnh sát cũng đã kiểm tra cô giám thị, không hề có xích mích hay xung đột gì với ba nữ sinh đã chết.

Ký túc xá giáo viên mặc dù không quản lý nghiêm như ký túc xá học sinh nhưng bên cạnh lối ra vào có camera giám sát, thời điểm ba nữ sinh chết, căn bản không có ai ra vào, cả ba nữ sinh cứ như tự dưng bị người ta giết, à không, phải nói là bị quỷ giết.

"Bên cảnh sát không có tiến triển gì à?" Tiêu Thiên nhíu mày.

Trợ lý thở dài: "Cũng gần nửa tháng rồi, nếu có tiến triển thì trường học cũng không tới mức tìm đại sư tới làm pháp."

"Ôi chao, còn chuyện nữ quỷ kia?" Tống Triết lại hỏi.

Trợ lý hắng giọng tỏ ra sợ sệt: "Mỗi trường đều có một câu truyện ma, trường này cũng không ngoại lệ."

Tiêu Thiên lạnh mắt nhìn qua tỏ vẻ khiển trách trợ lý nhà mình giả thần giả quỷ.

Tống Triết ngược lại bật cười: "Quả thực là vậy, trường của tôi trước kia cũng vậy." Từ tiểu học đến đại học đều không ngoại lệ, ký túc xá nữ sinh, nhà vệ sinh khu dạy học đều là những địa điểm phát sinh ra những câu chuyện ma quỷ.

Trợ lý giống như gặp được người thân, gật gù hệt như gà mổ thóc: "Đúng đúng đúng, trường tôi cũng vậy. Còn trường này thì nghe nói trước kia có một nữ sinh rất đẹp, bởi vì bạn cùng phòng ghen tị với vẻ đẹp của cô bé, ghen tị vì người mình thích lại thích cô bé nên lúc gặp trong nhà vệ sinh đã cố ý huých một cái, nào ngờ cô nữ sinh kia ngã đụng đầu rồi ngất xỉu ụp mặt vào bồn rửa mặt, chết ngộp. Nghe nói hai người bạn cùng phòng phát hiện cô bé té xỉu nhưng không hỗ trợ, cứ vậy nhìn cô bé chết đuối, thậm chí có người sợ cô bé ngã xuống sẽ không chết ngộp nên còn cố ý điều chỉnh tư thế. Mặc dù không biết câu chuyện này là thật hay giả nhưng chuyện đều là ba nữ sinh thì có độ tương tự khá cao!"

"Chuyện này phát sinh bao lâu rồi?"

Trợ lý suy nghĩ một chút: "Hừm, đại khái là hơn hai mươi năm trước đi!"

"Tình huống của ba người bạn cùng phòng kia hiện giờ ra sao?"

"Phỏng chừng đã hơn ba mươi, có lẽ đã kết hôn sinh con rồi! Bởi vì chuyện này, cho dù không vào tù thì cũng không học đại học được."

Tống Triết đột nhiên có một ý tưởng: "Anh có thử điều tra quan hệ của ba nữ sinh đã chết với ba người bạn cùng phòng kia không?"

Đầu óc trợ lý mơ hồ: "Không a, chỉ là tin đồn thôi, cậu tưởng là thật à?"

Từ sau khi tiếp xúc với Tống Triết, Tiêu Thiên ngày càng tin tưởng mấy chuyện linh dị thần quái này hơn, nghe Tống Triết nói vậy liền hiểu cậu muốn gì: "Em hoài nghi nữ quỷ kia đang trả thù ba người bạn cùng phòng của mình à? Ba nữ sinh này rất có thể là con gái của ba người kia?"

Tống Triết tán thưởng nhìn Tiêu Thiên: "Không sai, rất có thể."

Trong lòng ôm oán khí, bị kẹt lại trong ngôi trường này không thể rời đi, ngẫu nhiên phát hiện con gái của hung thủ sát hại mình xuất hiện ở nơi này thì làm sao nhịn được.

Giết giết giết, chỉ sợ đó là suy nghĩ duy nhất lúc này của nữ quỷ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.