Vượt Ải Mẹ Chồng

Chương 26: Món nợ phong lưu




Mấy bữa nay, ngày nào nó cũng xem lịch, xem qua xem lại, xem tới xem lui vẫn không thấy chán.Hắn nhìn nó tí ta tí tởn, không nói gì mà chỉ bụm miệng cười

- Có chuyện gì mà vui quá vậy_hắn

- Không liên quan đến cậu_nó

Hắn xuống bếp, lấy cho nó ly sữa

- Uống sữa đi rồi còn ngủ này_hắn

Nó không nói gì, chỉ cười, cười cười cười và cười.Nó ngoan ngoãn uống hết ly sữa rồi lên giường ngủ

Tối hôm quá, nó mơ một giấc mơ hồng….

- Dậy đi học kìa con heo kia_hắn

- Hừ….cái tên chết bầm này, hiếm lắm mới mơ giấc mơ đẹp thế này_nó lí nhí

- Sắp đói chết tới nơi rồi đây này, xuống nấu đồ ăn lẹ đi vợ_hắn

- Biết rồi, xuống liền nè_nó

Nó nấu vài món đơn giản rồi đi học…Hắn không ra khỏi xe, nói vọng ra

- Hôm nay chồng cúp nhé, cứ nói với thầy cô là chồng bệnh nha_hắn nói xong rồi phóng xe đi luôn

- Học hành kiểu gì mà cúp hoài vậy nè_nó

Từ đằng xa, Tú Linh chạy lại chỗ nó, Minh Nhật lẽo đẽo theo sau

- Chồng mày đâu rồi sao hôm nay không đi học_Linh

- Hắn lại cúp học nữa rồi_nó ngán ngẩm

*Tại trung tâm thương mại*

- Cô ơi, cháu ở đây_hắn vẫy tay

- Có chuyện gì mà thiếu gia đến gặp cô thế này_cô hắn

- Cháu muốn tìm một món cho bạn gái_hắn

- Là Thiên Hân ấy hả, cô nghĩ món quà này là thích hợp nhất_cô Hắn

- Cô cháu có khác…cô khỏi cần gói, cháu phải đưa chúng đến tiệm đã_hắn

- Làm gì vậy_cô hắn

- Từ từ cô sẽ biết mà, nói trước mất vui_hắn

- Đây, về trường đi nha, cúp hoài_cô nó

Hắn về trường, đúng tiết của thầy Toán.Thấy hắn vào, ổng coi như không biết, tiếp tục giảng bài

- Tưởng cúp buổi hôm nay_nó

- Cúp rồi lỡ ai bắt cóc vợ thì sao_hắn

- Lãng xẹt_nó

Tan học, hắn chở nó về nhà, giao cho nó mấy việc lặt vặt rồi lấy cớ có việc đi gặp Tú Linh và Minh Nhật.Đến chỗ hẹn, mọi người đang bàn tán sôi nổi, trong đó có cả anh nó, Minh Phong và Trương Nhi

- Tao nghĩ nên tổ chức ở bãi biển_Minh Nhật

- Không, tổ chức ở nhà là tiện lợi nhất_anh nó

- Tao thấy ở nhà cũng được á_Minh Phong

- Vậy đi, tổ chức ở nhà cho thoải mái, ở nhà anh Hiếu nha, ba mẹ anh đi công tác hết rồi mà_hắn

Vậy là tụi hắn phải mất cả buổi chiều để thảo luận.Người thì chuẩn bị bánh kem, người thì bóng bay, kẻ thì quà sinh nhật,v..v…Làm xong việc thì hắn chuồn về với nó luôn…không dám la cà.Thấy hắn về, nó ra tận cửa đón

- Đi đâu mà tối thui mới về_nó

- Đi công chuyện một chút mà vợ_hắn

Nó nguýt hắn, không nói gì thêm.Tâm trạng hôm nay của nó khá vui nên không muốn truy cứu thêm

Tối…nó trằn trọc mãi không ngủ được….chỉ cần nghĩ đến ngày mai là nó đã vui đến phát điên rồi, ngủ ngáy gì nữa!!!

Hôm sau, nó dậy rất sớm…làm VSCN xong mới để ý là hắn đã ra khỏi nhà từ rất sớm.Nó lấy điện thoại gọi điện cho Tú Linh…chả thấy ai bốc máy.Buồn quá, nó về nhà chơi với ba mẹ

Kính coong

- Hân đấy à con_dì Bảy

- Con chào dì

Nó vào nhà, cầm vài thức ăn hộp nó đã chuẩn bị sẵn

- Không có ai ở nhà à dì_nó

- Mọi người đi làm từ sáng sớm rồi con_dì Bảy

- Vậy con về luôn đây_nó

Nó về nhà hắn…Quái lạ, rõ ràng hôm nay là sinh nhật mình cơ mà, sao mọi người lại bận chuyện vào đúng ngày hôm nay cơ chứ….số mình đúng là đen đủi mà

*Tại nhà nó

- Thiếu gia ơi, tiểu thư đi rồi_dì Bảy

- Cảm ơn dì,Hân đi rồi mọi người ơi, mau ra chuẩn bị lẹ đi kẻo không kịp bây giờ_hắn

Mọi người….mỗi người từ một góc trốn chạy ra tiếp tục làm công việc của mình

Trong lúc mọi người đang vui vẻ chuẩn bị sinh nhật cho nó thì ở nhà, nó đang bồn chồn, đứng ngồi không yên

- Mọi người quên thật rồi sao ta_nó

XONG RỒI_hắn reo lên

Trong nhà nó, phòng khách như cung điện, còn nhà bếp thì lộn xộn như bãi chiến trường…ruy băng thừa một nơi, bóng bay bể một nơi…

- Rồi….2 tiếng nữa, đợi khi trời tối hắn rồi gọi Hân đến…bây giờ thì chuẩn bị quà cho nó đi đã_Tú Linh

Cả bọn mỗi đứa đi một cái trung tâm thương mại chọn quà cho nó.Riêng hắn thì vẫn bình tĩnh kiểm tra lại mọi thứ đã ổn cả chưa

- Không đi mua quà à_Tú Linh

- Mua rồi_hắn

- Ứ ừ…ghê nha…sinh nhật vợ có khác_Tú Linh

2 tiếng sau

- Đến giờ rồi, gọi mau đi_Minh Nhật

- Từ từ coi nào_hắn

Hắn rút điện thoại, gọi “Bà xã yêu”.Thấy hắn gọi, nó vội bốc máy…chưa để hắn nói lời nào cả, nó đã xổ cho hắn một chầu hoành tráng

- Đi đâu từ sáng sớm mà giờ mới gọi biết bà đây buồn lắm không hả, lần sau đi đâu phải thông báo biết nghe chưa bla bla bla_nó nói một lèo

- Tao thấy tội may quá….làm ơn mắc oán_Minh Nhật

- Biết rồi mà, anh vợ đang bị bệnh này, về nhà mau đi_hắn

- Anh hai bị bệnh hả, về liền về liền_nó cúp máy, tháo chiếc tạp dề rồi chạy thẳng về nhà

Nó về đến nhà…bấm chuông ỉnh ỏi mà vẫn không ấy ai trả lời.Thò tay vào cổng thì thấy cổng không khóa.Đi hết cái sân rộng như sân vận động, nó vào nhà…cửa cũng không khóa, thay vào đó là nhà tối thui, không có một ánh đèn

- Nhà mình có ăn trộm hay sao ta_nó cầm chiếc thoại rọi đường

Nó lần mò đường vào phòng khách…ra giữa phòng, nói gọi

- Hai ơi…anh hai ơi_nó

*Phụt….bùng bùng

- SURPRISE…ngạc nhiên chưa_cả bọn đồng thanh

- Ơ…cái quái gì đang xảy ra vậy…em nghe nói anh hai bị bệnh mà_nó

- Đó chỉ là cái cớ để đưa nhóc đến đây thôi_anh nó

- Thế anh………………………_nó

- Thế anh thế em gì, hôm nay là sinh nhật mày mà, phải tạo bất ngờ mới vui chứ_Tú Linh

Từ trong bếp, hắn bưng ra chiếc bánh xem 3 tầng có ghi chữ “HAPPY BIRTHDAY VỢ YÊU _ BẠCH THIÊN HÂN”

- Chúc mừng sinh nhật vợ_hắn

- Mau cầu nguyện rồi thổi nến đi_Minh Nhật

Nó chắp hai tay lại…nhắm mắt cầu nguyện

-*Phù*_nó thổi nến, cắt bánh kem chia cho mọi người

- Ăn uống xong rồi chứ gì..quà đê quà đê_Minh Nhật

Mỗi người mang ra một món quà tặng nó, hộp xanh hộp đỏ gì nó cũng có tuốt

- Em bóc ra ha_nó

- Tùy em_anh nó

Nó bưng đống quà ra bàn ăn…bóc cẩn thận từng cái một.Nào là gấu bông, quần áo, cả giày nữa….còn một hộp cuối cùng…chính là quà của hắn

- Quà của chồng mày đó Hân, mở lẹ đi, càng nhỏ thì càng có giá trị à nha_Tú Linh hối

- Tao biết mà_nó

Nó từ từ mở hộp quà nhỏ nhắn xinh xắn ra.Bên trong có một tấm thiệp nhỏ và một cặp nhẫn kim cương.Hắn lấy một chiếc nhẫn trong số hai cái nhẫn đó ra…đeo vào tay nó.Nó ngắm nghía chiếc nhẫn mới trong bàn tay nhỏ xinh của mình

- Ngắm nhìn gì nữa, may đeo cho chồng đi này_hắn

Nó bật cười, lấy chiếc nhẫn còn lại đeo vào tay cho hắn.Tụi FA phản bác

- Kiểu này chắc tao phải kiếm any sớm_Trương Nhi

- Tụi bay làm anh sởn hết cả da gà, hôm nay sinh nhật Hân chứ có phải đám cưới của tụi bay đâu mà mần gì khủng khiếp vậy_anh nó

- Thấy chưa con, kiếp FA là vậy đấy, tao đã có Tú Linh hiền lành dễ thương sống cùng tao đến trọn đời rồi

- Eow_tất cả mọi người đồng thanh

- Tao thấy mày còn khủng khiếp hơn cả tụi này nữa_Minh Phong

Tiệc sinh nhật dù có vui đến đâu thì cuối cùng cũng phải tàn.Mọi người ra về hết, nó theo hắn về nhà

- Món quà này vợ có thích không_hắn

-Thích chứ, đẹp lắm, mà nhẫn này kì kì nha, hãng H&B lần đầu tiên tớ thấy đấy_nó

[Ôi cái con ngốc này, bệnh thiếu chất xám lại tái phát nữa rồi..H&B là tên tôi và cậu đấy.Cứ ngốc thế này thì phải làm sao đây??_hắn nghĩ bụng,]

Cố gắng nín cười nhưng không thể

- Có gì vui mà cười vậy hả_nó trừng mắt

- À…có gì đây, hang H&B sau này cậu sẽ biết thôi mà, khỏi thắc mắc_hắn

Tuy đây là lần đầu tiên nó đón sinh nhật thiếu ba mẹ nhưng có hắn và mọi người, nó đã thấy hạnh phúc lắm rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.