Vượt Ải Mẹ Chồng

Chương 22: Bị ám sát




Mọi chuyện tưởng như đã xong xuôi thì nó có điện thoại.Là số lạ!

- A lô….ai đầu dây bên kia đấy ạ_nó hỏi

- Là bác đây, bác là mẹ của Nam Bảo đây_giọng bên kia trả lời

- Ơ….Con chào bác ạ_nó

- Ừ…Con có rảnh không?.....ngày mai nhà bác có buổi cơm thân mật, muốn mời con đến nấu ăn để thưởng thức tài nghệ…có được không?_mẹ hắn

- Dạ được, ngày mai cũng không có học gì nhiều ạ_nó

- Cám ơn con, bác cúp máy đây_mẹ hắn

Tút…tút…tút….mẹ hắn cúp máy.Nó không hề thấy lo lắng một chút nào, ngược lại còn thấy vui vì trước đây nó đã học qua rất nhiều khóa nấu ăn rồi.Từ món Âu đến món Á, kể cả món dân dã nhất của Việt Nam nó cũng biết nấu tuốt.

Ngày mà nó mong đợi cũng đã đến…nó đến nhà hắn từ rất sớm, mua đầy đủ đồ ăn rồi bắt tay vào nấu luôn.Nó bây giờ trông thật đẹp:chiếc váy xòe trắng hơi quá đầu gối, chiếc áo tay dài màu đen, cùng với mái tóc búi gọn gàng.Hắn cũng biết hôm nay nó đến nấu ăn nên cố ý ở nhà để giúp nó.Hắn bước khỏi phòng, xuống bếp thì thấy nó đang tỉa cà rốt…hắn chạy lại…ôm eo nó, nói nhỏ vào tai

- Có cần giúp gì không_hắn

Nó giật mình, quay lại thì hắn thả tay ra khỏi vòng eo thon gọn của nó thì *Chụt*…môi hắn chạm vào môi nó…Nó lấy lại bình tĩnh, đẩy hắn ra…

- Cái cậu này….lỡ ai thấy thì sao_nó

- Tính lừa tộc tớ à…có ai ở nhà đâu chứ_hắn cười nham hiểm

- Aish…cậu bảo giúp tớ cơ mà…nhặt đống rau ấy rồi đem đi rửa lẹ đi_nó

- Biết rồi vợ yêu_hắn

- Cái gì?....muốn chết hay sao?_nó lăm le con dao đang cầm trên tay

- Hờ…hờ…tớ chỉ giỡn thôi mà_hắn

Một tiếng sau…nhờ sự giúp đỡ của hắn…nó đã nấu xong hết toàn bộ thức ăn cho tối nay

Nhìn đống thức ăn hấp dẫn trên bàn, hắn không kiềm chế được mà mất ý thức lấy tay bốc trộm đồ ăn thì:

- Này này, ba mẹ cậu chưa về mà ăn cái gì…đợi một tẹo nữa đi_nó

- Nhưng tớ đói quá_hắn giả bộ đáng thương

Kính coong_chuông cửa nhà hắn vang lên

- Ba mẹ về rồi kìa_hắn

Nó cởi tạp dề, cùng hắn đứng ra trước cửa, đón ba mẹ hắn về

- Con chào ba mẹ/bác_hắn/nó

- Ừ…hai đứa vào nhà đi_ba hắn

- Đồ ăn thơm quá nha_mẹ hắn

Cả 4 người cùng ngồi vào bàn ăn…

- Mời hai bác ăn cơm_nó nhỏ nhẹ

- Ừ ăn đi con_mẹ hắn

Ba hắn đụng đũa trước.Vừa bỏ thức ăn vào miệng…món này thực sự rất ngon…ngon lắm mẹ nó à_lời đầu tiên ba hắn thốt lên khi ăn món ăn do nó nấu

- Umh….thực sự ngon thật…con khéo tay thật đấy_mẹ hắn khen

Nó bây giờ mới có thể thoải mái mà ăn…nó chỉ sợ món nó nấu không hợp khẩu vị với nhà hắn

- Ăn nhiều vào….tôi không thích con gái gầy như que củi đâu á_hắn gắp thức ăn vào chén nó

- Cậu thiệt tình_nó

Ba mẹ hắn bụng miệng cười.Thấy được mặt ba mẹ hắn…nó ngại quá…đạp chân hắn một phát rõ đau

- Được rồi mà….hai đứa ăn đi….ba mẹ có chuyện đột xuất…phải lên công ty bây giờ…tối nay ba mẹ sẽ về trễ Bảo nha, cứ ngủ trước rồi mai còn đi học nữa_mẹ hắn nói xong rồi cùng ba hắn đi luôn

- Haizzz…ở nhà một mình nữa rồi…buồn chết mất_hắn không còn hứng để ăn

Bỗng một cái “bóng đèn tỏa sáng” xuất hiện trên đầu hắn

- Hay là….tối nay cậu ngủ lại nhà tớ nha_hắn

- Sao như vậy được…tớ chưa có xin phép ba mẹ đâu á_nó

- Cậu lâu lâu cũng ngu quá ha…mất hết chất xám rồi à_hắn

Nó ngơ ngác như con nai vàng

- Trước khi đến đây tớ đã xin phép ba mẹ cậu cả rồi_nó

- Ôi trời…hèn chi tớ đi mà ba mẹ cứ cười cười…thì ra là cái vụ này à_nó

- Thế là ổn rồi….hôm nay ở đây nhé_hắn

- Ừ sao cũng được…đợi tớ rửa cái đống chén này đã_hắn

- Để CHỒNG phụ VỢ nha_hắn cố ý nhấn mạnh chữ “vợ chồng”

- Ừm_nó

Cuối cùng, nó cũng đã dọn dẹp xong…nhìn lên đồng hồ…chỉ đúng 8h30’.Thấy còn sớm chán, hắn và nó đi xem tivi

2 tiếng sau

“Xin mời quý khán giả đón xem tập tiếp theo vào tuần sau”_dòng chữ ong bướm xuất hiện trên màn hình tivi cũng là lúc hắn đi ngủ

Bên cạnh….nó đã ngủ say từ lúc nào.Không nỡ đánh thức nó, hắn bế nó lên phòng….

Hắn đặt nó nhẹ nhàng xuống giường, chỉnh gối cho nó rồi cũng leo lên ngủ cùng nó luôn.Nó ngủ ngon lành…rúc đầu xuống tấm thân rắn chắc ấm áp của hắn.Hắn ôm thân hình nhỏ gọn của hắn vào lòng…

- Tiểu thư ơi….dậy thay đồ rồi đi học đi ạ_thấy giọng người giúp việc có chút khác khác, nó tỉnh dậy ngay

- Thiếu gia đang đợi cô dưới nhà đấy_cô giúp việc

À à…nhớ rồi…hôm qua mình ngủ lại nhà hắn…sao mình lên được đây vậy nhỉ….còn bộ đồ đi học này nữa chứ_Nó nhìn lên đồng hồ….không suy nghĩ nữa mà chạy lẹ vào nhà vệ sinh

- Làm gì mà lâu thế, ăn lẹ rồi còn đi học_hắn

- Biết rồi….mà hôm qua cậu bế tớ lên phòng à_nó

- Chứ sao…không lẽ cậu tự mọc cánh bay lên_hắn

- Vậy cậu…._nó đưa tay hình dấu X ra trước ngực

- Cậu vừa vừa thôi….lo ăn sáng lẹ đi còn đi học…sắp trễ rồi đấy_hắn

Hôm hay xe của hắn vừa đi sửa nên phải đi bằng ô tô nhà hắn.Đến sân trường…như thường lệ….hàng trăm hàng ngàn cặp mắt sẽ hướng vào nó và hắn.Bỏ qua những con mắt ấy….hắn thản nhiên ra xe trước….mở cửa cho nó rồi nắm tay nó lên lớp

Bên dãy kia…Nguyệt Ánh và Kim Ngân đang tức điên lên vì ghen…..do nó là con gái tập đoàn lớn nên Ánh tạm thời chưa có kế hoạch gì để trừ khử nó….

- Chắc tôi chết mất_Kim Ngân

- Cậu không cần phải cuống lên như thế….chắc chắn nó sẽ không được mãn nguyện lâu nữa đâu…chỉ là bây giờ chưa có cách thôi_Nguyệt Ánh trấn an Kim Ngân

Hắn và nó vào lớp…không khác nhau là mấy…bên góc kia, Tú Linh và Minh Nhật đang thân mật ở đó kia kìa

Nó chạy vào chen ngang…

- Mày ngon ghê….bỏ tao mà đi học trước cơ đấy_nó

- Chẳng phải mày ở nhà thằng Bảo hay sao_Tú Linh

- Ờ thì sao_nó

- Thì tụi tao không muốn làm phiền tụi mày, cho tụi mày một bầu không gian lãng mạn nên đi trước đấy…_Tú Linh cười

Đến đây…nó nín luôn…thật không còn gì để trăn trối với cái con này mà

- Thôi tụi anh đây...hai đứa cứ tự nhiên như ở nhà nha_Minh Nhật kéo tay Tú Linh đi ra canteen

Hắn nắm tay nó, kéo nó xuống ghế

- Ngồi đi, tớ biết dạng cậu đẹp không cần phải khoe_hắn

- Tính chọc tức tớ đấy à_nó

- Hôm nay tớ không muốn đi học đâu…cúp nha vợ_hắn nũng nịu, tay hắn vẫn nắm chặt tay nó

- Tớ cũng vậy á...cúp hôm nay đi nha_nó

Hắn lấy xe chở nó đến thăm bà ngoại ở quê

- Bà ơi…còn đến thăm bà nè_hắn đi xung quanh nhà tìm bà nó

- Cháu trai của bà đây à_một bà lão gương mặt phúc hậu đến ôm chầm lấy hắn

- Hai đứa vào nhà lẹ đi kẻo lạnh_bà hắn

Ngôi nhà trông chẳng có vẻ gì là sang trọng nhưng rất gọn gàng, ngăn nắp

- Bà à…hôm nay cháu dẫn bạn gái tới ra mắt bà

Nó chọc tay hắn….bà hắn tiến lại gần nó…gật gật đầu rồi nói

- Cháu trai bà có khác nha, cô bé này xinh lắm_bà hắn

Buổi trưa, nó nấu vài món đơn giản mời bà hắn….Bà rất vừa ý với nó…vừa ý tất cả mọi thứ…

Chiều đến, hắn và nó mới chào tạm biệt bà để quay về thành phố

Hắn chở nó về tận nhà…mở cửa cho nó xuống xe rồi về thẳng nhà luôn

- Con gái về nhà rồi đấy à_mẹ nó

- Ờ dạ con mới về_nó

- Bạn trai con đâu rồi sao không dẫn vào nhà chơi_ba nó

- Cậu ấy vừa mới về rồi_nó

- Thế hôm qua hai đứa có làm gì không?_đến lượt anh nó chen vào hỏi nó

- Chẳng có gì cả…em lên ngủ trước đây….con không ăn cơm đâu, ba mẹ với anh cứ ăn trước

Nó chạy lẹ lên phòng, nghĩ lại tất cả những việc đã xảy ra hôm nay….Nó là một kỉ niệm đẹp của nó và hắn…mãi mãi là một kỉ niệm đẹp!

Ting....tin nhắn của hắn gửi cho nó:

- Bạn Trai: Vợ yêu ăn tối chưa vậy?

- Bạn Gái: Không ăn

- Bạn Trai: Muốn chết à, người đã gầy rồi còn bỏ cơm là sao?

- Bạn Gái: Không muốn ăn là không muốn ăn

Tán gẫu với nó một hồi...vì không muốn hắn thức khuya, hắn hối

- Bạn trai: Vợ yêu mau đi ngủ đi!

- Bạn Gái: Ừ, biết rồi mà

- Bạn Trai: Cậu ngủ ngon nha

- Bạn Gái: Ngủ ngon

- Bạn Trai: Yêu vợ nhiều lắm...<3 <3 <3

Cái gì vậy nè..._nó vừa đọc tin nhắn của hắn vừa khúc khích cười

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.