Vượt Ải Mẹ Chồng

Chương 1: Nói cho ta biết đây không phải là sự thật!




Nhi đâu-Hắn hỏi.

Còn ngủ-Hàn nói,

Kêu nó dậy ăn sáng rồi đi học-Thuỵ Anh nói.

Tôi muốn nhờ mọi người một việc-Hàn nói ngượng.

Tỏ tình???-Nó hỏi.

Sao...sao..hai...biết-Hàn đỏ mặt.

Không gì qua mắt nổi Băng-Khôi nói.

Mọi người giúp không-Hàn hỏi.

Có.Sân sau là địa điểm.Cúp học chuẩn bị đi-Nó nói.

Vậy em đi trước.Pye mọi người-Hàn nói và đi.

Còn tụi mình sao-Thuỵ Anh hỏi.

Làm như vậy nè...-Nó bàn với ba người kia.

Ok-Đồng thanh và cả đám đi học trước.Một lúc Nhi bước xuống.

'Không có ai hết vậy.'-Nhi nghĩ.Lại tủ lạnh lấy nước uống thì thấy trên tủ dán tờ giấy 'đi học sau nha'.

Tại trường.

Đi trước không chờ là sao-Nhi quát.

Sao phải chờ-Thuỵ Anh hỏi rồi lơ Nhi.

Chỉ bị gì vậy-Nhi hỏi Khôi,nó bà hắn nhưng cũng bị lơ đẹp.

Mọi người bị gì vậy-Nhi hỏi mà giọng hơi run.

...-Tụi nó vẫn lơ.

"Mọi người bị gì vậy.Mà sao Hàn không đi học"-Nhi nghĩ và ngồi buồn vì tụi nó bơ mình và Hàn không đi học.

Ra về.

"Ra sau trường đi.Hàn đang bị bắt ở đây"-Tin nhắn gửi từ số lạ.

Hàn bị bắt?-Nhi đọc lại và chạy ra sau trường.Ở đây không thấy ai.Nhi đã khóc vì nghĩ Hàn gặp nguy hiểm.

Sao lại khóc-Hàn đứng đằng sau hỏi.

Hức...hức...-Nhi quay lại thấy Hàn thì chạy lại ôm.

Nín đi.-Hàn dỗ Nhi và quỳ như người ta hay cầu hôn.

Nhi đồng ý làm bạn gái Hàn nha-Hàn nói.

Có phải vì hôn ước-Nhi hỏi.

Hàn thích Nhi vì Nhi đáng yêu chứ không vì hôn ước.Hàn yêu Nhi là thật.Nhi đồng ý nha-Hàn nói.

Nhưng...-Nhi ngập ngừng.

Đồng ý đi.Tụi này bơ em cũng vì giúp tên này thôi-Khôi nói.

Vậy em đồng ý-Nhi nói với vẻ cảm động.Tụi nó đi hết để không gian riêng tư cho Hàn và Nhi.

Anh cúp học vì chuyện này hả-Nhi hỏi.

Ừ.-Hàn trả lời và lấy tay lau đi nước mắt của Nhi.Nhi ngượng đến đỏ mặt.

Đáng yêu quá-Hàn thốt lên.

Hở...um-Nhi được Hàn đặt lên môi nụ hôn.Cả hai nhắm mắt hôn đến khj hết hơi thở.Dưới ánh hoàng hôn sau trường.Tình yêu hai người nở hoa.





Sao mọi người dậy sớm vậy.-Thuỵ Anh hỏi.

11h trưa rồi thưa cô-Đồng thanh.

Ahihi,mà mọi người ăn trưa chưa vậy-Thuỵ Anh cười trừ.

Chưa.Vào ăn thôi-Khôi nói.

Nay ai nấu vậy-Thuỵ Anh hỏi.Trên bàn là gà xào xả ớt,canh nấm,cá kho,trứng chiên.

Em nấu-Nhi nói.

Ngon đó-Hàn,Khôi nói.

Vk cua ck mà-Nhi nói và cười với Hàn.

Vk vk ck ck.Nghe mắc nghẹn-Khôi và Thuỵ Anh đồng thanh

Hợp nhau giữ ha-Hắn nói.

Anh/cô ta bắt chước tôi-Đồng hai đợt hai.

Ai cho bắt chước-Đồng thanh đợt 3

Hai đứa 'sửu nhi'-Cả đám đồng thanh và cười.Nó cũng cười mỉm.

Nữ hoàng lạnh lùng cười kìa.-Hắn nói.

Đẹp thật-Khôi nói.

Mốt cười nhiều vào-Thuỵ Anh nói.

Chị cười đẹp lắm-Vk ck Hàn nói.

Ăn đi-Nó trở lại lạnh lùng.

Phòng khách.

Được nghỉ lễ ba ngày.Đi chơi đi-Hắn đề nghị.

Cũng được-Đồng thanh.

Mà đi đâu-Hàn hỏi.

Đà Nẵng-Khôi nói.

Được đó.Chụp hình biển Đà Nẵng và tắm biển luôn-Thuỵ Anh hào hứng.

Vậy khi nào đi-Nhi hỏi.

Thay đồ đi.1 tiếng sau đi-Nó nói.Mọi người trở về phòng soạn đồ đúng 1 tiếng.Cả đám đi ra sân bay để bay ra Đà Nẵng.

"Máy bay từ Ho Chi Minh city ra Da Nang city sắp cất cánh.Để nghị hành khách nhanh chân lên máy bay."-Giọng cô tiếp viên hàng không vang lên.Tụi nó và tụi hắn vẫn thong thả bước.Đến khi giọng cô tiếp viên vang lên lần nữa thì cả đám mới chạy lên máy bay.

Ngồi sao.-Hàn hỏi.

Ngồi theo cặp-Khôi nói.

Hai ghế trên tụi em ngồi-Nhi nói và kéo Hàn ngồi hàng đầu.

Hai ghế giữa tui với Thuỵ Anh-Khôi nói và kéo Thuỵ Anh ngồi trong khi Thuỵ Anh chưa kịp ú ớ gì.

Còn hai ghế cuối.Cô ngồi trong hay ngoài-Hắn hỏi.

Trong-Nó nói và vào trong ngồi nhìn mây.

"Máy bay sắp cất cánh.Đề nghị hành khách thắt dây an toàn"-Giọng cô tiếp viên hàng không vang lên.

'Cạch'-Tất cả đồng loạt kéo dây an toàn khoá lại.

Chỗ nó-hắn.

Cẩn thận chứ-Hắn nói nhỏ khj nó ngủ gật và mém đập đầu vào cửa kính.Sau đó lấy tay đỡ đầu nó đặt ngay trên vai mình.Hắn gục đầu bên nó bà cả hai ngủ.

Khôi-Thuỵ Anh.

Cô nhường tôi đi-Khôi nói và lâu lâu hơi nhăn mặt.

Nhường anh thì thà tui tự tử-Thuỵ Anh đáp lại.

Bắn cá thui mà đòi tự tử-Khôi nói và cốp đầu Thuỵ Anh cái nhẹ.

Nhưng đang cá cược mà-Thuỵ Anh nói và xoa xoa chỗ bị cốc.

'Nay chạm mạch hay sao mà hiền vậy"-Khôi nghĩ chứ chẳng dám nói ra.Nói ra bị đánh hư nhan sắc.@@

Chỗ Nhi-Hàn.

Vk nghe nhạc không-Hàn hỏi và đưa một bên tai nghe cho Nhi.

Nghe ck.-Nhi nói và đeo một bên.Rồi cả hai ôm nhau ngủ.

Khách sạn Song Thiên-Đà Nẵng.

Đối diện khách sạn là biển đó-Nhi nói.

Vào nhận phòng rồi chiều ra tắm-Khôi nói.

Ok-Đồng thanh và nó bước lại quầy lễ tân.

Dạ chào cô chủ.-Nhân viên đồng thanh.

Phòng-Nó lạnh lùng.

Dạ phòng 126,125,124 ạ.Chỉ còn ba phòng đôi thui-Nhân viên tiếp tân nói.

Chìa khoá-Nó nói.Nhân viên đưa cho nó và xách đồ của tụi nó lên trước.

Còn ba phòng đôi.-Nó nói.

Nhi Hàn phòng 124,anh với Kiệt 125,126 tui với Băng ở-Thuỵ Anh nói và kéo nó đi.

Chúng ta nghĩ ngơi tới 2h chiều tập trung tắm biển.-Nó nói.

Ok friend-Đồng thanh và như Thuỵ Anh chia.Khôi và hắn ở phòng giữa kế phòng Nhi-Hàn và nó-Thuỵ Anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.