Vương Triều Kim Ngọc Quyển 7: Thối Kính

Chương 42: Che giấu




Sa Vẫn Đặc tử vong, hai lão già tu vi độ kiếp kì cũng bị Hoàng Ánh một chiêu giết chết không có chút khó khăn. Hơn vạn tính mạng huyết ma tộc ngày hôm nay toàn bộ bị Hoàng Ánh giải quyết không còn một mảnh giáp.

- Bản tiểu thư một khi ra tay liền thiên địa huỷ diệt a!

Hoàng Ánh phất phất tay vào nhau vang lên mấy tiếng bẹp bẹp, vet mặt vô cùng khoái chí nói. Một bụng tức khí lúc này cũng giảm đi rất nhiều. Đối với một đám ma tộc này, một chút thương hại Hoàng Ánh cũng không có. Một nữ hài hung hãn như vậy, rốt cuộc ai sẽ là người xấu số rước về đây.

Hoàng Minh cũng không để ý tình trạng bên này nữa, thần thức của hắn trải rộng Bất Mã sâm lâm thăm dò sào huyệt của Huyết ma tộc. Trong nháy mắt hắn nhanh chóng tìm ra. Nơi ở của đám huyết ma tộc này không ngờ sâu tận hơn hai ngàn mét dưới chân một đỉnh núi. Nếu không có thần thức mạnh mẽ quái thai như Hoàng Minh thì việc tìm kiếm quả thực không dễ chút nào.

- Hoàng Vân, Hoàng Hùng, mang toàn bộ người tấn công tiêu diệt toàn bộ dư nghiệt ma tộc!

Lệnh vừa ra, từ tay Hoàng Minh bắn ra hai tia sáng nhanh chóng tiến nhập thức hải của Hoàng Vân cùng Hoàng Hùng. Hoàng Vân cùng Hoàng Hùng chỉ thấy một đoạn hình ảnh xâm nhập trong thần trí của bọn hắn. Đây chính là nơi toạ lạc của huyết ma tộc. Bọn hắn lập tức phấn chấn không thôi, lập tức lại thi lễ một lần nhanh chóng mang theo toàn bộ Chiến Sĩ thiên sát tiến vào Bất Mã sâm lâm đi tới sào huyệt của Huyết ma tộc một lần thanh tẩy hoang toàn dư nghiệt.

Hoàng Minh cũng không có lo lắng bọn hắn gặp nguy hiểm vì thần thức hắn đã đảo qua toàn bộ căn cơ dưới lòng đất này. Hiện tại ở đó không còn một cao thủ nào, chỉ e lần này đánh cùng Thiên Sát Điện đám huyết ma tộc này đã mang toàn bộ tinh nhuệ đi ra rồi.

- Tốt rồi, chúng ta trở về trước thôi!

Hoàng Minh mỉm cười, thân ảnh nhanh chóng lăng không bay đi.

Phú Quốc đảo hôm nay vẫn ồn ào rèn luyện chiến đấu như bình thường. Nhất là khu chiến đấu trước kia vẫn một mực duy trì. Ngày trước Hoàng Minh đặt da trò chơi sinh tử để tuyển chọn tinh anh đệ tử đến nay vẫn hoạt động như thường. Chỉ là hiện tại không phải là thu mua nam hài nữ hài nô lện nữa mà là hoàn toàn xét duyệt thiếu niên nam nữ tự mình đi tới. Thiên Sát Điện hiện tại cũng không phải là Thiên Sát đội trước kia, mặc dù biết được là tham hia tuyển chọn sẽ cửu tử nhất sinh nhưng mỗi tháng số lượng nam hài nữ hài tìm tới vẫn là quá đông đúc như tấp nập ngoài chợ. Một khi có thiếu niên nào có thể thành công sống sót cuối cùng chính là tinh anh đệ tử trọng điểm bồi dưỡng. Gia tộc của hắn, người thân của hắn chính là được Thiên Sát Điện chiếu cố, gia tộc đó liền nhất phi trùng thiên, trở thành thế lực  bá chủ một phương thế lực. Thậm chí không ít thanh niên còn dậm chân tức tối vì tuổi tác quá lớn không thể tham gia loại sinh tử tuyển chọn này. Bởi vì muốn từ ngoại môn đệ tử trở thành nội môn đệ tử rồi sau đó thành tinh anh đệ tử không biết cần bao nhiêu năm.

Lúc này tại phía sau một ngọn núi khu vực chỉ huy. Nơi đây có một hồ sen thật lớn. Nước hồ trong vắt, có thể thấy được không ít loài cá màu sắc sặc sỡ đang bơi lội đẹp mắt. Nhưng lúc này mấy tiếng quát lớn trong trẻo của một đám thiếu nữ vang quanh hồ nước:

- Đứng lại, đừng có chạy!

Sau tiếng quát này lại là nhiều tiếng quát hơn nữa:

- Hoàng Chấn Khang, ngươi còn dám chạy ta sẽ cắn chết ngươi!

- Nhị đệ, ngươi đứng lại cho tỷ tỷ!

Mấy tiếng quát này vang lên càng làm cho hai thân ảnh phía trước càng chạy nhanh hơn. Chạy phía trước lại chính là hai thiếu niên chừng bảy tám tuổi. Hai thiếu niên này một béo một gầy, trên thân mặc trang phục hết sức đẹp đẽ chỉ là đã hơi nhàu cùng vấy bẩn. Phía sau hai thiếu niên này chính là bảy tám thiếu nữ đang nhanh chóng đuổi theo.

Tại hồ nước có ba bốn đình viện nhỏ thường dùng để nghỉ ngơi uống trà ngắm hồ nước. Lối đi trên hồ vừa dại vừa vặn vẹo làm cho hai thiếu niên cật lực gần như sắp bỏ qua được đám thiếu nữ hài kia.

- Chấn Khang ca, ta sắp không được nữa rồi!

Nam hài mập mạp vừa chạy vừa nói, mồ hôi đã thấm đẫm khuôn mặt béo tròn của hắn.

- Ngươi nếu nằm lại hẳn là bị các nàng đánh cho đến mẫu thân của ngươi cũng không nhận ra đâu, mau chạy!

Thiếu niên gầy được gọi là Khang ca chạy ở phía trước hắc hắc cười, vẻ mặt có chút tiện lên tiếng nói. Cước bộ của hắn cực kì ảo diệu. Hai mắt của hắn bất ngờ lúc này từ màu đen chuyển sang màu đỏ. Con mắt lúc này biến hoá quỷ dị, một dấu phẩy cấp tốc quay tròn. Trong đầu của hắn mô hình đường lối trên mặt hồ vốn hỗn loạn bất giác thu lại nhiều lần tạo thành một đường chạy ngắn nhất.

- Mau!

Nắm lấy tay của tên thiếu nam mập mạp, nam hài Khang Ca kia càng tăng tốc chạy thật nhanh. Không nghĩ tới khí lực của hắn mạnh như vậy, kéo theo một người lại chạy càng nhanh hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.