Vương Triều Kim Ngọc Quyển 7: Thối Kính

Chương 19: Cầu hôn




Người quản lý thở phào một cái cười

nói:

"Dạ... Đêm qua anh bỏ quên áo.. đã có một nhân viên nữ mang vào.."

"Nhân viên nữ của quán này sao.." Hắn ngạc nhiên hỏi

"Dạ.. Là Hàm Nhi... Có việc gì sao anh.. Nhân viên chúng tôi đã làm sai gì ạ... Anh cứ nói"

Hắn lắc đầu...

"Không... Không có gì... Bây giờ tôi có thể gặp người có tên là Hàm Nhi được không" Hắn có vẽ gấp

Người quản lý lại nở nụ cười nhẹ

"Xin lỗi... Nhưng cô ấy không còn làm ở đây nữa..."

"Có chuyện gì sao.." Hắn hỏi

"Sáng nay cô ấy vừa gọi đến nói cô ấy không thích hợp làm công việc này... Vì đó là lý do cá nhân nên chỗ tôi không có quyền can thiệp"

Hắn cũng không hỏi nhiều chỉ gật đầu...

"Tôi biết rồi... Cảm ơn cậu..."

"Dạ... Vậy ko còn gì tôi xin phép"

"Được rồi..."

_,_,_,____________________________

Hắn đi ra cửa quán bar... Hắn rút điện thoại ra gọi cho một người... Giọng nghiêm

"Tôi muốn cậu điều tra cho tôi một truyện..."

"Anh cứ nói..." giọng nhẹ bên kia chuyền tới

"Cậu hãy điều tra một người con gái có tên là Hàm Nhi.. Từng làm trong quán bar S&O cho tôi... Và tiện thể điều tra cho tôi, tối hôm tôi nhận chức chủ tịch ai là người có dấu hiệu khả nghi nhất..." Hắn nói một lèo..

"Dạ..." bên kia kính trọng đáp trả

Hắn nghe xong cúp máy luôn đi thẳng lại xe chờ trước..

Người lái xe vội xuống mở cửa...

"Về công ty..." Hắn nói rồi lên xe ngồi

Người tài xế cuối đầu... Đi nhanh lại ghế lái...

Chiếc xe lao thẳng đến đường...

[•••]

Tại một trường đại học khá lớn...

"Hàm Nhi... Hàm Nhi...." một người còn trai đi nhanh lại chỗ cô...

Cô quay lại cười...

"Học trưởng... Anh có chuyện gì sao..."

Anh cười cười nói...

"Không... Anh chỉ muốn đưa quyển sách này cho em thôi..."

"Sách sao..." cô hỏi lại

Anh gật gật đầu.. "Ùm... Vừa nãy anh thấy em không được tập trung trong buổi học... Sợ em không hiểu nên anh chép lại cho em..."

"Cảm ơn anh.... Em sẽ xem cẩn thận"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.