Vương Quốc Của Những Giấc Mơ

Chương 2




Trần Thiên thức dậy , vỗ nhẹ đầu mình, mí mắt muốn mở ra,theo bản năng, bàn tay Trần Thiên trực tiếp đặt trên vật gì đó

Rất nhanh, bên tai đã có tiếng người phụ nữ nỉ non, bất quá Trần Thiên không hề tưởng tượng

-" Đây là mơ sao " Người phụ nữ mở miệng nói nhưng vẫn khép thât chặt đôi mắt lại

Cảm xúc càng lúc càng chân thật, ngay lúc cô mở mắt ra cũng là lúc bàn tay nào đó đặt lên bộ ngực của cô

Người phụ nữ thoát khỏi tình trạng mơ hồ bắt đầu tỉnh dần, đi theo đó thân thể cô cũng ngày càng nhức mỏi cùng đau đớn cô cũng cảm thấy rõ ràng

Hai chân tựa như có ai đè lên, giật mình cô bừng tỉnh....

Trần nhà xa hoa treo đèn, xung quanh cũng tràn đầy ánh đèn lãng mạn, nhưng cô lại không có tâm tình thưởng thức tất cả, ánh mắt chuyển về lồng ngực của mình

-" Ahh...." Phát ra từ nội tâm cô hét thật lớn, lớn đến nỗi Trái Đất cũng muốn vỡ ra từng mảnh

Đồng thời người phụ nữ cũng vùng vẫn thóat khỏi sự chèn ép dưới chân, giật cái chăn che hết bản thân,đồng thời cũng dùng một sức lớn ra sức đạp

Bị tiếng hét chói tai làm Trần Thiên tỉnh giất trong mơ màng, nhưng thân thể còn chưa kịp phản ứng thì bị một lực lớn đánh vào thân

Trần Thiên trực tiếp ngã xuống giường, không đợi hắn có ý thức đã nằm bẹp dưới đất

Bành !

Nặng nề ngã trên sàn nhà, ánh mắt thuận theo nhìn lên trần nhà có treo đèn xa hoa, Trần Thiên thật sự đã tỉnh táo : " Vậy không phải là mơ sao?"

"Ngươi chuẩn bị đi ngồi tù đi!"

"Đây là tình huống gì?" Trần Thiên nói nhưng lại thầm quan sát căn phòng sang trọng

"Đây là nơi nào?"

Trần Thiên cố gắng ngồi dậy, vô số kí ức tràn về trong trí nhớ hắn

" Chẳng lẽ ngươi cố tình trầm mặc như ngươi không phải là người mắc lỗi, ngươi làm vậy cũng thoát tội" Người phụ nữ dùng chiếc chăn thật mỏng che chắc cho cơ thể mình thật kín

" Ngươi là người Châu Á sao?" Người phụ nữ có chút giật mình nhưng khi nhìn khuôn mặt khốn khổ của Trần Thiên liền khinh thường nói : " Ngươi đã dám phạm tội còn giả vờ thống khổ gì ,ngươi làm như vậy ngược lại để cho ta càng coi thường ngươi ,mau mặc quần áo nhanh lên ta đã báo cảnh sát ."

"Đợi một chút ! Phạm tội?" Trong đầu Trần Thiên xuất hiện một vài kí ức tối hôm qua

Nhìn những quần áo nào rãi rác khắp nơi, nào là váy, quần dài, áo ngực, áo sơ mi,....Trần Thiên nhặt trên sàn nhà bộ đồ nam mặc vào

"Như thế nào ngươi còn muốn phủ nhận , ngươi tốt nhất ngoan ngoãn nhận tội ."

Người phụ nữ, giờ đây cũng thấy rõ tướng mạo của Trần Thiên, vóc dáng cũng cao lắm, chắc khoảng 183m

Tướng mạo này cho thấy người châu Á thật cao nha, những cơ bắp và đường cong người châu Âu rất ít người có, nhưng nếu có cũng không rõ ràng như vậy như vậy lại có hương vị rất khác ( khụ, ta chỉ là edit thôi, nhưng ta chém đấy)

Nhắm mắt lại, đem những suy nghĩ vừa nảy quăng qua một bên, ngước mặt nhìn Trần Thiên bằng ánh mắt căm tức

"Ta cường bạo ngươi? Khát vọng của ngươi còn tạm được " Trần Thiên nhìn chằm chằm vào nữ nhân nói

Người phụ nữ trước mắt này có một chút quen thuộc, nhưng trong khỏng thời gian ngắn này, hắn hoàn toàn nghĩ không ra...

" Ngươi không biết cái gì gọi là chê cười sao? Nếu ta có khát vọng cũng không tìm tên ngươi cho dù Trái Đất không còn đàn ông đi nữa, cho dù họ có chết sạch cũng không tìm tên trứng thối ngươi"

" Không phải là ngươi khát vọng sao? Trần Thiên liếc nhìn người phụ nữ thốt lên một câu : " Ngực to mà không có não thật là..."

"Ngực to mà không có não?" Người phụ nữ tức giận chỉ vào mặt Trần Thiên nói : " "Ngươi biết ta là ai không? Ta là Scarlett Johansson , cho dù là ngực ta không não, cũng sẽ có hàng ngàn nam nhân nguyện ý cùng ta một đêm"

Trần Thiên cúi đầu nhặt cái áo sơ mi lên, tính mặt vào nhưng lại nghe mùi rượu rồi không nể tình quăng nó sang một bên : " Ta không muốn quản ngươi, phụ nữ cũng nên tỏ ra quá thông minh"

"Đợi một chút ." Trần Thiên đứng lên mang theo ánh mắt hoài nghi nhìn sang phía cô :"Scarlett . Johansson? Scarjo?" Là cái tên mà lão già ở nhà ưa thích sao

"Ngươi vậy là có ý gì?" Scarlett Johansson không nghĩ tới tên đàn ông ở trước mắt,vậ̣y mà mang theo ánh mắt hoài nghi nhìn xem nàng , tựa như đang nói cho cô biết là cô giả mạo Scarlett Johansson .

Trần Thiên có chút hỗn loạn , hắn nhớ rõ ràng Scarlett Johansson không phải trước mắt cái dạng này , xác thật thì hắn thấy cô thật quen mắt và vô cùng quen thuộc rất nhiều

Nhưng hiện tại, người phụ nữ nói mình là Scarlett Johansson làm cho Trần Thiên hắn nhìn cô nhưng vô tình nhìn thấy trong tầm mắt là chiếc điện thoại Sony Ericsson khiến cho Trần Thiên ngẩn ngơ

"Thời đại này còn có người quê mùa như vậy , lại xài điện thoại này?Hơn nữa Sony Ericsson đã ra đời mới được tách ra làm hai sao? Đây là cái tình huống gì đây?"

Trần Thiên thật sự rất hỗn loạn , vô số kí ức đảo lộn trong đầu hắn, đầu hắn như muốn nứt ra

Nhìn thấy biểu tình thống khổ Trần Thiên,Scarlett . Johansson không khỏi nhíu mày

Nhìn Trần Thiên rất đau đớn dường như không phải giả vờ, giờ cô chẳng muốn chuyện gì ngài ý muốn xảy ra

"Ngươi làm sao vậy? Có phải bị bệnh không?" Scarlett Johansson rất lo lắng hỏi .

"Ngươi...ngươi mới có bệnh ." Trần Thiên cố nén đau đầu thốt ra từng chữ

Trần Thiên hoàn toàn ngây ngẩn cả người , bởi vì trong trí nhớ hắn phát hiện ra điều kinh hoàng là hiện tại hắn đang ở năm 2003 chứ không phải là năm 2017, như vậy hắn thật sự xuyên việt sao?

Bây giờ cũng như hắn lúc trước, thân phận cũng không thay đổi gì mấy

Hắn hiện tại cũng là tốt nghiệp Đại Tứ University of Southern California , tựa như hắn đột nhiên xuất hiện tại cái này Thời Không đồng dạng( chắc là thế giới song song a) , chỉ có điều tất cả đều nói 14 năm về trước .

(ta đọc cái này cũng ngu luôn, ai hiểu thì hiểu nhá)

"Ta vậy mà quay về được 14 năm trước? Nhưng lại còn cùng lúc nữ thần trẻ Scarlett Johansson lên giường ." Trần Thiên hoàn toàn không thể tin được .

"Mặc kệ ngươi có lý do gì, cho dù có giả bộ thì ngươi cũng đừng mơ thoát tội, chờ vào tù đi, cũng đừng hòng chạy trốn"

Trần Thiên không để ý Scarlett Johansson , giờ phút này hắn thầm nghĩ đúng chính mình trí nhớ trong đầu có phải hay không

( bản covert : Trần Thiên không có để ý Scarlett . Johansson , giờ phút này hắn thầm nghĩ chứng minh là đúng chính mình trí nhớ trong đầu có phải hay không chính xác ...... ai hiểu thì hiểu nhá)

"Vì cái gì cầm điện thoại ta , ngươi không biết đây là xâm phạm riêng tư người khác sao?" Scarlett Johansson giận dữ nhào tới mắng mỏ một tiếng .

Đối với Trần Thiên mà nói hắn không có hứng thú với cái điện thoại đó....Hắn chỉ muốn xác định mình có thật xuyên không hay thôi

Vô tình lại nhìn thấy tấm lịch điện tử trong diện thoại ghi hôm nay là ngày 25 tháng 5 năm 2003 , hắn thốt ra : " ta thật sự đã xuyên qua"

Nghĩ tới đây Trần Thiên không khỏi mở cờ trong bụng, vì giấc mơ của hắn giờ có thể làm lại từ đầu . Sau đó ,mỗi một ngày chính mình phụ trách màn ảnh quay ,chụp điện ảnh thuộc về mình , cuối cùng mình cũng sẽ nhất định leo lên giải Oscar mà mình lâu nay mong muốn

Nếu như nói đời trước hắn còn cảm thấy mơ ước như vậy sẽ rất khó , nhưng hiện tại hắn chỉ muốn cố gắng hoàn thành thật tốt mơ ước của mình, nhưng vậy có thể có cơ hội thành công

Scarlett Johansson cứ nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại trong tay Trần Thiên , hắn cúi đầu nhặt chiếc áo mặc vào thì thấy một tờ giấy đỏ

Là tờ giấy có hình hắn và Scarlett Johansson chụp chung cùng dòng chữ tiếng Anh thật chói, rõ ràng là giấy kết hôn

"Shit !" Trần Thiên nhịn không được thầm chửi nhỏ một tiếng , "Ta lại bị ngươi gạt cưới rồi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.