Vương Phi Thất Sủng

Chương 49: Thái Huyện lệnh uy phong




Thôi Hướng tuy nhất thời không rõ. Tuy nhiên gã nghĩ chỉ sợ bàn tay khổng lồ điều động Đàm Long đến từ thủ đô, bởi vì trong hội nghị thường vụ lại lập tức thông qua đề danh của Vu Phồn Nhiên. Vu Phồn Nhiên vốn là cán bộ Trung ương Đoàn, từ Trung ương Đoàn trực tiếp đến thành phố Yến đảm nhiệm ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó thị trưởng thường trực, nếu nói sau lưng không có chỗ dựa lớn, ai mà tin được.

Liên tưởng đến Ngô Tài Giang vừa mới từ nhậm bí thư đầu tiên của Trung ương Đoàn, Vu Phồn Nhiên có lai lịch gì liền sẵn sàng đi ra

Sau khi hội nghị thường vụ Tỉnh ủy nhanh chóng thông qua vấn đề nhân sự quan trọng, trong khoảng thời gian ngắn có nhiều kiểu nói, nhiều loại tin đồn. Có người nói là Trần Phong cho dọn dẹp Đàm Long, có người nói là tỉnh lý cố ý rèn luyện Đàm Long, mới an bài gã đi hồi sinh kinh tế thành phố Bột Hải, có một đống các loại lí do, mà ở quận Hạ Mã, thậm chí còn có người tự xưng biết nội tình, nói là bởi vì Đàm Long cố ý làm khó Chủ tịch quận Hạ, Chủ tịch quận Hạ giận dữ, mới khiến Đàm Long trực tiếp cút đi, biến khỏi thành phố Yến.

Tin đồn rơi vào tai Bạch Chiến Mặc, Bạch Chiến Mặc vẻ mặt xanh mét, liên tục gọi điện thoại, cuối cùng thậm chí còn ném điện thoại đi.

Sau khi Khang Thiếu Diệp nghe được, ngồi yên một lúc lâu không hề động đậy. Mặt không chút thay đổi, con mắt lại di chuyển không ngừng, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Còn Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi lại là đóng cửa thảo luận nửa ngày, cũng không thảo luận ra kết quả gì, cuối cùng hai người đều bất đắc dĩ mà rời văn phòng.

Chỉ có Hạ Tưởng nghe được đủ loại ý kiến về hắn, thì cười bỏ qua, khi nhận được điện thoại của Mai Thái Bình, sau khi nghe được lai lịch Vu Phồn Nhiên, càng hiểu ý mà cười, hắn biết, lần trước ông cụ ra tay làm rối lọan, hắn lại một lần nữa đoán đúng. Ông cụ cũng là thủ đoạn hay, Phó gia đưa Phó Tiên Phong đến thành phố Yến đảm nhiệm Phó bí thư, Ngô gia liền thừa dịp khi sự chú ý của Phó gia đang đặt ở trên tỉnh, đột nhiên ra tay, đưa Vu Phồn Nhiên đến thành phố Yến đảm nhiệm Phó thị trưởng thường trực, có thể nói là thần lai chi bút (quá đặc sắc, trên cả tuyệt vời).

Hạ Tưởng lúc này mới hoàn toàn hiểu rõ kế sách vẹn toàn của ông cụ.

Mai Thái Bình không lộ ra quá nhiều tin tức, chỉ có hơi hưng phấn nói:

- Có một số tin tức cậu không biết cũng tốt, biết nhiều, ngược lại trở thành bất lợi đối với cậu, dù sao hiện tại cấp bậc cậu còn thấp, làm tốt công việc trước mắt là được. Sau khi Vu Phồn Nhiên tới thành phố Yến, tổng thể mà nói đối với câu có lợi hay không là do cậu nắm bắt như thế nào. Dù sao chuyện này, đều là ông cụ Ngô làm, Phó gia bị ông ta đùa giỡn. Khâu gia và Mai gia thì bị lợi dụng, vẫn là thông qua tay cậu, cậu phải nghĩ biện pháp bồi thường tôi mới được.

Hạ Tưởng liền cười:

- Tôi chỉ là một Chủ tịch quận nhỏ nhoi, có khả năng gì khiến đường đường Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy coi trọng? Trưởng ban Mai không cần giễu cợt tôi.

- Như thế nào không có?

Mai Thái Bình bày ra một thái bộ bắt buộc Hạ Tưởng.

- Lần trước Hiểu Lâm hẳn là đã nói với cậu, Hiểu Mộc muốn tới quận Hạ Mã tìm kiếm đầu tư, nó đã tới thành phố Yến rồi, tôi sẽ bảo nó tìm lúc thích hợp đi gặp cậu...

Hạ Tưởng nghĩ Mai Hiểu Mộc sẽ không đến đây, không nghĩ tới, không ngờ thật đúng là đến đây, liền cảm thấy bất đắc dĩ nói:

- Mai Hiểu Mộc muốn làm cái gì? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

- Nó còn chưa có nghĩ ra, tôi cũng không quản chuyện của nó, dù sao giao cho cậu là được.

Mai Thái Bình thái độ rất thân thiết nói:

- Mặc kệ, cậu thế nào cũng phải quản, bởi vì cậu nợ ân tình của tôi.

Đường đường Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nói như vậy, dù ai cũng sẽ không tin, nhưng Mai Thái Bình chính là Mai Thái Bình, đặc biệt đơn độc không ai có thể sánh bằng, Hạ Tưởng đành phải phục tùng:

- Được, được, tôi nghĩ biện pháp giúp là được chứ gì.

- Đừng có thái độ như bị thiệt thòi vậy. Nói cho cậu biết Hạ Tưởng, cậu khiến Khâu Tự Phong ra mặt, cũng nói đụng đến tôi ra mặt, sau đó Ngô gia ngồi yên ngư ông thu lợi, vừa được chỗ tốt của Phó gia, lại có đủ lý do thu tay lại, hiện tại Phó Tiên Phong hẳn là trở về thủ đô, phỏng chừng đang cùng ông già Phó gia ngồi cùng một chỗ mắng ông già Ngô.

Mai Thái Bình mới tuyệt không nhận ân tình của Hạ Tưởng, tiếp tục dùng giọng điệu bất mãn mà nói Hạ Tưởng.

- Sự tình Vi Chí Trung phải thất bại, Tống Triêu Độ muốn lên chức, đương nhiên, Cao Tấn Chu cũng thơm lây. Nói không khoa trương, Phó gia trong sự kiện lần này, thất bại thảm hại, không thu hoạch được cái gì. Ngô gia vừa đứng vững vàng tại tỉnh Yến, lại xếp được người vào thành phố Yến, một công đôi việc. Ngô lão đầu quả nhiên lợi hại, vừa ra tay vẫn rất sắc bén giống như năm xưa, khiến Mai gia và Khâu gia đều làm quần chúng.

Hạ Tưởng từ khẩu khí của Mai Thái Bình cũng nghe ra, Mai Thái Bình bất mãn thì bất mãn, cũng coi như giữ thái độ thận trọng lạc quan đối với thế cục trước mắt. Phỏng chừng cũng là sự kiện lần trước Phó Tiên Phong mượn tay Ngô gia ảnh hưởng rất ác liệt, thu hoạch chính trị không tính, còn muốn thu hoạch kinh tế, khiến ba nhà khác đều rất mất mặt, cũng là có chút rất khó coi.

Ngô gia lần này ra tay, dĩ nhiên có mượn dùng Khâu gia và Mai gia, nhưng trên thực tế cho dù Ngô gia không tính phần của Khâu gia và Mai gia, căn cứ vào điểm xuất phát không muốn Phó gia một nhà độc chiếm, Khâu gia và Mai gia cũng sẽ chủ động ra tay, cho nên có phải là do Hạ Tưởng từ giữa chu toàn hay không cũng không phải là nhân tố mấu chốt, đương nhiên, bởi vì có Hạ Tưởng ra mặt, Ngô gia càng có thể tránh ở phía sau tự đắc vui vẻ, ngay cả một chút áp lực của Khâu gia và Mai gia cũng không cần phải chịu đựng.

Phải nói, lần này Ngô gia ra tay có thể vô cùng thuận lợi và có thể trốn ở phía sau bình tĩnh mà bố cục, cũng được hưởng lợi từ sự kiện Hạ Tưởng nghe lén ở Hồng Tụ Thiêm Hương lần trước.

Hạ Tưởng, cũng là ngôi sao may mắn của Ngô gia.

Ngô gia so với Khâu gia và Mai gia vốn hùng mạnh không ít, thật sự có ý đồ nhúng tay vào việc của tỉnh Yến, cũng sẽ từng bước thành công. Mà bản thân Phó gia không bằng Khâu gia và Mai gia, lại có lòng tham không đáy rắn nuốt voi, khiến cho Khâu gia và Mai gia rất là bất mãn. Mọi người có cùng bản chất là bắt nạt kẻ yếu, Ngô gia nếu đã hùng mạnh, thì hùng mạnh thêm một chút cũng không có gì, cho nên đồng thời đắc thủ tại tỉnh Yến và thành phố Yến, Mai Thái Bình cũng không cảm thấy là có gì không ổn. Nhưng nếu Phó gia vốn thực lực yếu nhất lại phát triển thế lực tại tỉnh Yến, trong lòng ông sẽ không phục, Khâu gia cũng là cảm giác tương tự, nói trắng ra là, chính là không muốn để thế lực một phương vốn kém hơn mình lại vượt hơn mình.

Hạ Tưởng trên cơ bản đã rõ ràng mọi việc, cũng biết ở trong đó hắn có tác dụng mấu chốt, trong lòng cũng vô cùng cao hứng. Mặc kệ ông cụ Ngô gia có nhận ân tình của hắn hay không. Tóm lại hắn gián tiếp giúp Ngô gia, phỏng chừng ông cụ cũng sẽ có chút thiện cảm với hắn hơn.

Phải nói, Đàm Long dời đi là bước đầu tiên khiến thực lực Phó Tiên Phong bị tổn hại lớn, kế tiếp đau đớn mất đi vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh mới là tạo thành đả kích kịch liệt đau đớn nhất đối với Phó gia, lúc này Phó Tiên Phong hẳn là khóc không ra nước mắt...

Thủ đô, Phó gia.

Phó Tiên Phong lo lắng ở trong phòng đi tới đi lui, chờ ông cụ từ trên lầu xuống. Ông cụ lên lầu gọi điện thoại, vừa đi là đã nửa giờ mà còn chưa xuống lầu, có thể thấy được cuộc điện thoại rất là khốn đốn, cũng vô cùng vất vả, thời gian càng dài, chứng minh khả năng chuyển biến sự tình càng ít, tâm tình của gã lại càng bực bội.

Khi biết được Đàm Long dời đi, Phó Tiên Phong liền biết trúng kế, trúng kế "minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương" (ngoài sáng giả bộ làm thế này để che dấu việc chính làm trong ẩn mật bóng tối, chọn cách tấn công không ai nghĩ tới) của Ngô gia, gã liền trực tiếp lái xe quay trở về thủ đô, dọc đường đi gọi liền mấy cuộc điện thoại, còn chưa tới thủ đô, đã nghe được tin tức hội nghị thường vụ Tỉnh ủy được xác định, khiến gã nhất thời tinh thần hoảng hốt, thiếu chút nữa gây ra tai nạn xe cộ!

Bất cẩn, quá sơ suất, không ngờ bị Ngô gia đùa giỡn, ông cụ Ngô gia quả thực rất đáng hận, cơ mưu sâu không lường được.

Vốn tưởng rằng thỏa thuận điều kiện với Ngô gia, Phó gia tự nhận đưa ra cũng đủ thành ý, và cũng trả cái giá cực lớn, cho rằng hoàn toàn có thể đổi lấy sự ủng hộ và tín nhiệm của Ngô gia, có Ngô gia trợ giúp lấy vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh Yến. Trên thực tế, Ngô gia từ đầu cũng rất phối hợp với hoạt động của Phó gia, trước sau gắt gao giấu diếm Khâu gia và Mai gia, hơn nữa công tác giai đoạn đâu cũng làm vô cùng thích hợp, gần như sẽ thành công.

Đúng vậy, gần như sẽ thành công, mắt thấy sẽ tới tay, nhưng ngay tại khoảng cách khi mà thành công chỉ có một bước, bất ngờ đã xảy ra. Vì sao luôn luôn phát sinh cái bất ngờ chết tiệt? Phó Tiên Phong càng nghĩ càng giận, giơ tay cầm lấy cái gạt tàn trên bàn, hung dữ quăng xuống đất —— gạt tàn thuốc bằng pha lê đăt tiền bị đập tan nát.

Phó Tiên Phong chưa hết giận, lại nhìn đến trong góc phòng đặt một chiếc bình sứ cao nửa người, dưới cơn thịnh nộ, một cước đá ra, đã đem bình sứ thời Càn Long đá cho tan nát —— nghe nói một chiếc bình thời Càn Long cùng loại phấn màu chạm trổ không bằng chiếc này ở đời sau, bán đấu giá ra với giá rất cao 5 trăm 50 triệu nhân dân tệ, nếu Phó Tiên Phong biết gã một cước đá nát mấy trăm triệu tệ, gã phỏng chừng lại càng đau thêm.

May mắn gã không biết, chỉ biết là lửa giận không thể giải hết, bởi vì lần này, Phó gia thất bại rất thảm, chẳng những bị Ngô gia đùa giỡn một lần, còn có khổ không nói nên lời, ngay cả lý do để oán giận Ngô gia cũng không có.

Bởi vì Ngô gia lần này thủ đoạn vô cùng cao minh, có thể nói là kít mít không chút kẽ hở, thể hiện rõ ràng là ức hiếp Phó gia, khiến Phó gia cho dù biết lọt vào cái bẫy của Ngô gia, cũng không có lý do gì để tìm Ngô gia gây phiền toái.

Chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Chỗ cao minh của Ngô gia là vẫn vô cùng ăn ý mà phối hợp Phó gia, để Phó gia không nghi ngờ, hơn nữa thái độ cũng rất tích cực, từ đầu đến cuối không có một chút dị thường, thậm chí ở thời điểm đề danh Vi Chí Trung báo lên Ban Tổ chức Trung ương, Ngô gia còn ra mặt nói lời hay, cũng ngầm chịu Ban Tổ chức Trung ương đề danh, nhưng ngay lúc Ban Tổ chức Trung ương sắp thông qua đề danh chuẩn bị đệ trình thì đột nhiên gây rắc rối!

Rắc rối chính là —— Khâu gia cùng Mai gia vốn không hay biết gì lại đồng thời ra tay, liên hợp tạo áp lực, phát động lực lượng khắp nơi cưỡng ép ngăn cản đề danh của Ban Tổ chức Trung ương.

Khâu gia và Mai gia liên hợp ra lực, uy lực không phải là nhỏ, nhưng nếu Ngô gia kiên trì, lại có Phó gia, Khâu gia và Mai gia cũng không thể đắc thủ. Nhưng đúng vào lúc này, Ngô Tài Giang lại rời thủ đô còn ông cụ Ngô gia bệnh cũ tái phát, phải vào bệnh viện, xin miễn không tiếp khách tới thăm, mà lúc trước mọi chuyện Phó gia là cùng ông cụ Ngô gia thương định, ông cụ Ngô gia bị bệnh, Ngô gia không người chủ trì đại cục, thái độ Ngô Tài Dương lại là không đếm xỉa đến, chẳng khác gì Phó gia một mình đối mặt với sức ép của Khâu gia và Mai gia, liền cảm thấy áp lực quá lớn, chống đỡ không nổi.

Phó gia không chịu nhận thua, công làm giai đoạn đầu chuẩn bị rất đầy đủ, cho rằng là thế cục tất thắng, sao cam tâm chịu thất bại? Nhưng ông cụ Ngô gia bệnh nặng không thể ra mặt, không thể cưỡng ép lôi người ta từ bệnh viện ra, tuy rằng Phó gia trong lòng cũng hiểu, ông cụ Ngô gia là mượn cớ ốm không ra, là cố ý ở thời khắc mấu chốt buông tay mặc kệ, nhưng quả thật thời gian trước ông cụ Ngô gia mới qua phẫu thuật, hiện tại có bệnh cũng là chuyện có thể, Phó gia dù hoài nghi cũng không dám lấy bệnh tình của ông lão mà nói!

Khiến cho Phó gia hổn hển nhất chính là, bởi vì Khâu gia và Mai gia liên hợp tạo áp lực, Ban Tổ chức Trung ương lập tức liền áp chế đề danh Vi Chí Trung, đưa ra câu trả lời là, phải nghe thêm một số ý kiến của Tỉnh ủy tỉnh Yến. Phó gia liền hiểu được kỳ thật từ đầu đến cuối Ngô gia căn bản không hề tính để Vi Chí Trung nhảy dù thành công, ông cụ Ngô gia bị bệnh, Khâu gia và Mai gia liên hợp ra tay, Ban Tổ chức Trung ương phản ứng nhanh chóng, tất cả đều nói rõ ràng một vấn đề —— sự tình hoàn toàn ở trong lòng bàn tay Ngô gia, hoàn toàn dựa theo tiết tấu của Ngô gia mà tiến hành.

Ngược với sự thất bại của vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh, việc Đàm Long bị dời thành phố Yến ở trong lòng Phó Tiên Phong gần như không nổi gợn sóng quá lớn, gã thậm chí không kịp thay Đàm Long tiếc hận một chút, hoàn toàn đắm chìm trong phẫn nộ vì bị Ngô gia trêu đùa, còn Khâu gia và Mai gia liên hợp ra tay, căm thù đến tận xương tuỷ.

May thay, Phó Tiên Phong vẫn không nhận thấy được tác dụng của Hạ Tưởng ở bên trong sự kiện, gã cũng không biết, nếu không có Hạ Tưởng ở giữa, kế sách của Ngô gia cũng sẽ không thể đạt tới toàn vẹn như thế, có thể còn phải có một số khúc mắc. Nhưng bởi vì Hạ Tưởng trong lúc vô ý biết được chuyện gã nói, trước tiên thay Ngô gia thông báo Khâu gia và Mai gia, Ngô gia liền gạt bỏ phiền toái phải âm thầm liên lạc với Khâu gia, Mai gia, liền hoàn toàn tự nhiên mà không đếm xỉa đến.

Trách cũng chỉ trách Phó Tiên Phong đam mê sắc đẹp của Sở Đồng, cũng là Đàm Long cố tình gây sự, mới khiến Sở Đồng biết mấy người bọn họ là ai, cũng mới cố ý nghe lén bọn họ, nếu không Sở Đồng làm sao có lòng dạ đi nghe trộm bọn họ nói cái gì.

Phó Tiên Phong ở trong phòng cũng không biết vòng vo hết bao nhiêu vòng, chờ ông cụ ra mặt kết nối quan hệ, xem sự tình còn có đường sống quay về hay không, trong hết sức lo lắng, lần đầu tiên được nếm thử mùi vị kiến bò trên chảo nóng.

Cuối cùng, ông cụ từ trên lầu đi xuống, vẻ mặt trắng xám, dường như một chút mà đã già đi rất nhiều tuổi.

Khoảnh khắc Phó Tiên Phong nhìn thấy ông cụ, tâm liền trầm tới đáy cốc. Gã vội vàng hướng về phía trước đỡ lấy ông cụ, vẫn cẩn thận hỏi một câu:

- Ông nội, thế nào?

Ông cụ Phó gia không nói gì, ngồi vào sô pha ở phòng khách, rồi nhìn nhìn mảnh vỡ trên mặt đất, vừa thấy cặp bình sứ còn lại có một, lấy tay chỉ chiếc bình sứ may mắn còn tồn tại kia, thanh âm ảm đạm nói:

- Để lại có ích lợi gì? Đập nốt đi.

Phó Tiên Phong tâm lại càng trầm càng sâu, lửa giận trong lòng càng đốt càng cháy lớn, tiến lên vài bước, một cước lại đá vỡ bình sứ, mắng:

- Ngô gia thực không đơn giản, khẳng định là bọn họ âm thầm ra tay.

Ông cụ Phó gia lại uể oải mà khoát tay áo:

- Căn cứ tin tức tin cậy, Ngô gia cũng không có âm thầm thông báo Khâu gia và Mai gia, Khâu gia và Mai gia là thông qua con đường khác mà biết được...

Phó Tiên Phong lửa giận đột nhiên không có đối tượng giải phóng, suy sụp ngồi trên sô pha, vẻ mặt ngạc nhiên:

- Còn có ai có thể biết hoạt động bí mật như vậy, hơn nữa còn có thể đồng thời quen biết Khâu gia và Mai gia, trừ phi là.. Hạ Tưởng?

Lại tưởng tượng, lắc đầu nói:

- Cũng không có khả năng, với quan hệ căng thẳng hiện tại của Hạ Tưởng và Ngô gia, hắn không nên biết nội tình, ông lão Ngô cũng không có thể diện mà khiến Hạ Tưởng ra mặt, dù sao ông ta vừa mới ra tay chèn ép Hạ Tưởng... Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra chứ?

Ông cụ Phó gia nặng nề mà ho khan một tiếng, mắng:

- Hiện tại là lúc nào còn quan tâm chuyện vô dụng đó! Dù là ai âm thầm mật báo, vấn đề mấu chốt hiện tại là làm thế nào bù lại tổn thất!

Ông cụ Phó gia lời này vừa nói ra, Phó Tiên Phong biết ông nội cũng mơ hồ, việc đã đến nước này, chỉ sợ đã không có đường sống quay về, muốn bù lại tổn thất, đi tìm ai? Đi tìm Khâu gia và Mai gia? Không có khả năng, Phó gia cũng không phải không có làm việc rút củi dưới đáy nồi với Khâu gia và Mai gia! Đi tìm Ngô gia tính toán sổ? Ngô gia có thể đúng tình hợp lý mà nói với Phó gia, bọn họ không có làm gì sai cả!

Ông cụ Phó gia vừa chuyển suy nghĩ cũng nghĩ thông mắc xích trong này, thở dài một tiếng nói:

- Sự việc đã thành kết cục đã định, không có cách nào sửa đổi. Vừa rồi ông ở trên lầu trò chuyện, lý do Ban Tổ chức Trung ương cũng rất đầy đủ, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến và Chủ tịch tỉnh đều phản đối đối với sự điều xuống của Vi Chí Trung... Trước khi sự tình chưa ổn định, đã kinh động đến thế lực khắp nơi, đúng là hiệu quả mà Ngô gia muốn, cũng cho bọn họ đầy đủ lý do, không phải bọn họ chống đỡ hết nổi, mà là Khâu gia và Mai gia phản đối rất kịch liệt, là phương diện tỉnh Yến cũng không tán thành...

Ông cụ Phó gia vẻ mặt ảm đạm mà nhìn ra ngoài, ngoài cửa sổ hoàng hôn buông xuống, ánh chiều tà chiếu rọi, đột nhiên liền tâm sinh cảm giác tiêu điều hoang vắng.

- Ông đã già, thật sự già rồi, không còn là ủy viên thường vụ chỉ huy năm xưa! Thua rồi, thất bại rồi, Tiên Phong, buông tay đi!

Phó Tiên Phong rốt cuộc không kìm nổi đau buồn và phẫn nộ, bị sự thê lương của ông cụ cuốn hút, khóc lên:

- Ông nội người yên tâm, chúng ta còn có thể bắt đầu lại từ đầu, còn có thể đứng vững ở thủ đô, đưa mắt nhìn ra cả nước, một tỉnh Yến nhỏ nhoi, không đáng kể gì.

- Tỉnh Yến cũng không phải là tỉnh Yến nhỏ nhoi, tỉnh Yến bảo vây xung quanh thủ đô, đừng nhìn kinh tế chưa nổi bật, nhưng vị trí chiến lược vô cùng trọng yếu, nhất là bộ máy lãnh đạo nhiệm kỳ mới đưa ra khái niệm xây dựng phát triển thành phố lớn Bắc Kinh, phải kết hợp ưu thế tỉnh Yến và thủ đô, thành lập một vùng kinh tế. Ngô gia cũng đang nhìn trúng điểm này, mới tỉ mỉ lập ra kế sách, xếp lực lượng vào tỉnh Yến và thành phố Yến. Cùng ông lão Ngô so sánh ông còn kém một bậc. Phó gia về sau hy vọng ở trên người cháu, làm cho tốt, Tiên Phong, ba và chú của cháu đều không có không gian lớn phát triển, chỉ có cháu, có lẽ sẽ có một ngày trở nên nổi bật.

Phó Tiên Phong nặng nề mà gật gật đầu:

- Ông yên tâm, ông nội, quận Hạ Mã còn có tài chính của cháu, cháu nhất định có thể lợi dụng 20 tỷ tài chính làm một lần lớn. Đừng lo sự thất bại nhất thời trên chính trị, cháu sẽ vì Phó gia kiếm về ít nhất năm trăm triệu lợi nhuận, có 5 trăm triệu này, chúng ta có thể làm rất nhiều việc, có thể bù lại sự thất bại trên chính trị, có lẽ còn có thể có thêm một số đồng minh chính trị.

Ông cụ Phó gia nhắm hai mắt, khoát tay nói:

- Ông cũng mệt, phải nghỉ ngơi, về sau tiến hành như thế nào, từ cháu đi vận hành là được rồi.

Phó Tiên Phong hiểu được hành động này của ông cụ là biểu hiện tín nhiệm tuyệt đối đối với gã, ý là chỉ cần sự tình gã định ra, ông cụ sẽ tận hết sức lực hỗ trợ. Có lẽ sự kiện lần này đả kích ông cụ quá lớn, thế cho nên khiến ông nản lòng thoái chí, đem hơn phân nửa quyền chủ đạo Phó gia giao vào trong tay Phó Tiên Phong.

Đối với cá nhân Phó Tiên Phong mà nói, coi như bên trong sự kiện thật bại quá lớn lần này của Phó gia, gã có thu hoạch ngoài ý muốn lớn nhất.

Trong lòng Phó Tiên Phong vẫn còn lửa giận thiêu đốt, hiện tại gã muốn biết cuối cùng là ai ở sau lưng thay Ngô gia làm nhân vật người trung gian, gã hoài nghi nhất là Hạ Tưởng, chỉ cần cho gã tìm được chứng cớ là Hạ Tưởng gây nên, gã sẽ nghĩ mọi biện pháp thu thập Hạ Tưởng!

Cho dù là vận dụng một số thủ đoạn xấu xa nhất cũng sẽ không từ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.