Vương Phi Thất Sủng

Chương 45: Vọng Thiên thôn thủ vệ chiến (hạ)




Hoàng Kiến Quân để ý nhìn Lý Ứng Dũng, sắc mặt Lý Ứng Dũng không tốt lắm, tuy nhiên vẫn miễn cưỡng hướng về phía ông ta gật gật đầu.

Cục trưởng Công an không đồng lòng với Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, Lý Ứng Dũng biết, cái chức Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật này của ông ta về sau làm được khả năng sẽ có chút ngột ngạt khó chịu.

Bạch Chiến Mặc trong lòng rất ngạc nhiên, Hoàng Kiến Quân khi nào lại kiên định mà cùng đứng chung với Hạ Tưởng? Ông ta còn tưởng rằng Hoàng Kiến Quân và Hạ Tưởng chỉ có quan hệ bình thường, không ngờ, thản nhiên như không, Hạ Tưởng đã đạt được sự ủng hộ của hơn nửa Ủy viên thường vụ! Trong lòng ông ta liên tục xuất hiện sự hoảng loạn.

Hạ Tưởng thấy từ đầu tới cuối Bạch Chiến Mặc vẫn không nói nguyên nhân thực sự, mà lấy Quảng trường Nhân dân là trung tâm Quận làm lý do, treo biển " nhân tâm", và cuối cùng lên tiếng tổng kết:

- Các đồng chí thảo luận rất sôi nổi, mỗi bên đều có điểm thiết nhập, đều phù hợp tình hình thực tế, ví dụ như Bí thư Lý lo lắng dẫn phát hỗn loạn về an ninh trật tự, hay Bí thư Khang cho rằng địa điểm thôn Phương Bắc cũng không tồi,..vv, tuy nhiên vấn đề Bí thư Lý và Bí thư Khang đề cập, đồng chí Thiên Vũ và Kiến Quân, đều đã giải đáp cặn kẽ, tôi sẽ không nói lại nữa, Bí thư Bạch đưa ra vấn đề khu đất trung tâm Quận và lòng dân nên tôi xin đưa ra một chút ý kiến cá nhân.

Hạ Tưởng vừa mở miệng, tất cả mọi người đều không dời mắt mà theo dõi hắn, xem hắn phá giải sắp xếp của Bạch Chiến Mặc như thế nào. Có thể nói vừa rồi bên Bạch Chiến Mặc đưa ra vài vấn đề khác, phía Hạ Tưởng đều đã giải đáp thỏa mãn, cái gọi là vấn đề trị an, vấn đề thôn Phương Bắc, đã không thành vấn đề, chỉ còn hai vấn đề là lòng dân và khu trung tâm Quận, Hạ Tưởng cần đưa ra lý do then chốt làm người ta tin phục.

Hạ Tưởng trong nháy mắt thành tiêu điểm, giây phút này, vầng hào quang của hắn ở hội nghị thường vụ đã hoàn toàn úp trọn Bạch Chiến Mặc, thành trung tâm theo dõi của mọi người.

Bạch Chiến Mặc trong lòng vô cùng ghen tị.

Hạ Tưởng lại hướng về phía Phó Hiểu Bân khẽ gật đầu:

- Chủ nhiệm Phó, làm phiền đồng chí đưa đồ án quy hoạch quận Hạ Mã ra đây.

Phó Hiểu Bân giống như sớm đã có chuẩn bị, lấy ra một tấm bản đồ Quy hoạch thành phố được làm trước khi thành lập quận Hạ Mã và đặt giữa bàn.

Hạ Tưởng cũng không xem, mà trực tiếp dùng tay chỉ và nói:

- Những quy hoạch mà Cục quy hoạch thành phố đã làm, địa điểm quảng trường Nhân dân hiện tại, chính xác là trung tâm quận. Nhưng quy hoạch không kịp thay đổi, bởi vì theo sự can dự vào của các nhà đầu tư ngày càng nhiều, diện tích quy hoạch của quận Hạ Mã so với diện tích định ra từ trước đã mở rộng hơn một phần ba có dư, hơn nữa trọng tâm của khu nội thành đang chuyển dời về phía Đông...

Hạ Tưởng vừa nói, vài vị Ủy viên thường vụ đều tò mò mà cầm lấy bản đồ quy hoạch, chăm chú nhìn.

Hạ Tưởng lại khẽ gật đầu với Trần Thiên Vũ, Trần Thiên Vũ cũng sớm đã có chuẩn bị, lại lấy ra một tấm bản đồ quy hoạch. Hạ Tưởng vẫn như trước, đến xem cũng không xem, lấy tay chỉ vào bản đồ quy hoạch của Trần Thiên Vũ nói:

- Tôi muốn các đồng chí của Cục Quy hoạch quận để thích ứng với nhu cầu phát triển mới của quận Hạ Mã dưới tình thế trước mắt, làm lại bản đồ quy hoạch. Mọi người có thể tổng hợp so sánh một chút, xem bản đồ quy hoạch nào phù hợp với sự phát triển trước mắt của quận Hạ Mã.

Hạ Tưởng không cần xem hai tấm bản đồ quy hoạch đã có thể thẳng thắn mà nói, hiển nhiên trong lòng đã sớm có đầy đủ chi tiết, toàn bộ phương hướng phát triển trong tương lai và quy hoạch của quận Hạ Mã, đều có ở trong lòng.

Đại bộ phận Ủy viên thường vụ đều tò mò mà đem hai bản quy hoạch đặt song song cùng một chỗ và nhìn kỹ. Bản đồ quy hoạch cũng không phức tạp, đơn giản mà ghi rõ địa điểm nhà đầu tư thích nhất, cùng với nơi cư trú của dòng người đông đúc. Chỉ cần so sánh một chút là có thể nhìn ra manh mối, cái gọi là Quảng trường Nhân dân là cách nói về trung tâm Quận, cũng chỉ là một ý tưởng tình nguyện, bởi vì tình thế toàn bộ quận Hạ Mã là phía Đông phát triển quá nhanh, phía Tây quá chậm, phía Nam bởi vì có sông Hạ Mã và nội thành, không có không gian, mà hướng bắc chính là huyện Thường Sơn, không phù hợp với triển vọng lâu dài của quận Hạ Mã.

Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận ở phía tây quận Hạ Mã, so sánh với sự đông đúc dân cư và nhà cao tầng san sát ở, phía tây dân cư rất thưa thớt, khu chung cư được khai phá và cơ cấu thương nghiệp không nhiều, làm cho người ta cảm giác bản đồ quy hoạch quận Hạ Mã như một cây búa, phía Đông là đầu cây búa, to lớn mà cồng kềnh, phía tây là cán gỗ, gầy trơ xương đến mức rất đáng thương.

- Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận là cơ cấu quản lý và phục vụ, liệu có phải nằm ở trung tâm quận hay không, không quan trọng, Quảng trường Nhân dân nếu phục vụ cho quần chúng nhân dân, nhất định phải quy hoạch lâu dài, tận khả năng kiến tạo ở nơi dân cư đông đúc, nếu không sẽ mất đi ý nghĩa tạo sự thuận lợi cho quần chúng, tập trung lòng dân. Đề nghị của tôi là, đem Quảng trường Nhân dân quy hoạch lại về phía Đông của quận, gần với địa điểm đoạn phía Đông của sông Hạ Mã, tân quảng trường và sông Hạ Mã liên kết thành một, càng có thể thể hiện ra được niềm vui thư nhàn, buông lơi và ngắm cảnh.

Hạ Tưởng vốn xuất thân từ ngành xây dựng, về thiết tưởng ở phương diện quy hoạch, so với Bạch Chiến Mặc thì lành nghề hơn.

Hắn chậm rãi mà nói, hiển nhiên đã có chuẩn bị vô cùng đầy đủ.

- Kết hợp với ý kiến của chuyên gia cục quy hoạch, rồi liên hệ đến thực tế quận Hạ Mã, lại trưng cầu ý kiến chuyên gia cục Quy hoạch thành phố, tôi cho rằng, phía Đông quận Hạ Mã lấy phát triển nhà ở và sản nghiệp loại hình tập trung làm chủ, phía tây, xây dựng khu bán buôn lớn và công nghiệp kỹ thuật cao làm chủ. Địa điểm thôn Phương Bắc quá xa xôi, nhưng nếu có xí nghiệp hiện đại đến quận Hạ Mã, có thể đến thôn Phương Bắc xây dựng nhà xưởng, nơi đó yên tĩnh mà không khí ít ô nhiễm, thích hợp xây nhà máy —— nhưng không thích hợp với thị trường bán buôn, tất cả thị trường bán buôn nếu lấy dân cư mà nói, dân cư càng đông đúc kinh doanh mới càng thịnh vượng. Cho nên đề nghị của tôi là, một lần nữa quy hoạch lại Quảng trường Nhân dân đến gần đoạn phía Đông sông Hạ Mã. Quy hoạch Quảng trường Nhân dân cũ phân chia lại cho Tập đoàn Đạt Tài, thôn Phương Bắc và địa điểm chệch về hướng Tây khác, tạm gác lại về sau khai phá, chờ xí nghiệp hiện đại đến.

Sau khi Hạ Tưởng nói xong, hội nghị thường vụ trở nên lặng như tờ, rất lâu sau cũng chưa có ai chủ động lên tiếng.

Còn có cái gì tốt hơn để nói đâu? Hiện tại mặc kệ là phía Bạch Chiến Mặc, hay là phái trung gian, hoặc là phía Hạ Tưởng, đều hiểu được chỗ đáng sợ của Hạ Tưởng là ở chỗ này, đã không làm việc thì thôi, nhưng khi đã ra tay, nhất định có kế sách vẹn toàn!

Hạ Tưởng trong lòng đã có đầy đủ chi tiết và hình như nghĩ tới mọi khả năng, người khác sẽ phản bác như thế nào, sẽ đưa ra những ý kiến bất đồng ra sao? Mấu chốt vẫn là, cái hắn nói rất có lý, chưa kể nói và làm đều đâu ra đấy, mọi người nghe xong những giảng giải của Hạ Tưởng, và kết hợp so sánh với hai bản quy hoạch khác nhau, liên tưởng đến thế cục trước mắt của quận Hạ Mã, có thể nói những phương án mà Hạ Tưởng đã nói là phương án tốt nhất cũng là duy nhất, chẳng những lý do Bạch Chiến Mặc đưa ra đứng không vững chân, mà vấn đề Khang Thiếu Diệp và Lý Ứng Dũng đưa ra,toàn bộ đều được giải quyết dễ dàng.

Bạch Chiến Mặc không nghĩ tới Hạ Tưởng chẳng những chuẩn bị vô cùng đầy đủ, còn quy hoạch lại phương hướng phát triển sau này của quận Hạ Mã, không khỏi vô cùng tức giận nói:

- Chủ tịch quận Hạ, những quy hoạch mới mà anh đã làm, tôi thân là Bí thư, mà sao không biết gì là sao?

Hạ Tưởng đối với sự nghi ngờ của Bạch Chiến Mặc không hề căng thẳng, ngược lại như là không có việc gì mà nói:

- Chỉ là bước đầu quy hoạch, là một ý kiến mang tính xây dựng, đang định đệ trình để Bí thư Bạch xem qua, vừa lúc Bí thư Bạch nhắc tới vấn đề thuộc về đia điểm Quảng trường Nhân dân, tôi liền mượn cơ hội này đưa ra, đơn giản thừa dịp để tất cả mọi người đều có hứng thú, hôm nay sẽ thảo luận cả đề tài quy hoạch, cũng cùng đề xuất, thảo luận để có một kết quả.

Bạch Chiến Mặc còn có một loại phẫn nộ vì bị Hạ Tưởng lường gạt, rõ ràng là ông ta đề nghị mời họp hội nghị thường vụ, thảo luận vấn đề đất xây dựng khu bán buôn của Tập đoàn Đạt Tài, kết quả thì ngược lại, Hạ Tưởng theo đà phát triển, chẳng những thành công phản bác ông ta, còn muốn thừa cơ thảo luận thông qua quy hoạch hoàn toàn mới của quận Hạ Mã, quả thực là coi thường quyền uy của nhân vật số một là ông ta.

Bạch Chiến Mặc đã nghĩ lập tức biểu thị phản đối, không ngờ ông ta còn chưa kịp mở miệng, Mộ Duẫn Sơn liền giành trước nói:

- Tôi tán thành đề nghị của Chủ tịch quận Hạ, trên cơ bản Quảng trường Nhân dân giao cho Tập đoàn Đạt Tài không có dị nghị gì, cách nhìn của Chủ tịch quận Hạ càng nhìn sâu xa một chút, trên phương diện quy hoạch và xây dựng kinh tế, đều có cách nhìn nhận hơn chúng tôi. Trên thực tế việc cấp đất xây dựng cho Tập đoàn Đạt Tài và quy hoạch lại quận Hạ Mã, xem như nhất thể, là một việc, nếu hiện tại đề xuất, thì vừa khéo thảo luận thông qua là được rồi,, đỡ phải đệ trình lần nữa lên Ủy viên thường vụ thảo luận, cũng là lãng phí nhân lực và thời gian.

Mộ Duẫn Sơn vừa dứt lời, Đằng Phi lập tức tán thành:

- Đồng ý. Nghe Chủ tịch quận Hạ giải thích, tôi mới bừng tỉnh ngộ, vẫn cảm thấy Chủ tịch quận Hạ suy nghĩ tương đối trọn vẹn.

- Đồng ý!

Tạ Nguyên Thanh khẽ cười một tiếng, tuy rằng hắn biểu hiện coi như bình thường, tuy nhiên Bạch Chiến Mặc nhìn thấy như là giống châm chọc gã.

- Đồng ý!

Trần Thiên Vũ cũng lập tức tỏ thái độ.

- Đồng ý!

Hoàng Kiến Quân nói rất hùng hồn.

- Đồng ý!

Biện Tú Linh mỉm cười, trong toàn bộ hội nghị thường vụ cô là người thoải mái vui vẻ nhất.

- Đồng ý!

Phó Hiểu Bân không chịu thua kém, cũng đúng lúc tỏ thái độ.

Liên tiếp tiếng đồng ý vang lên, sắc mặt của Bạch Chiến Mặc kém tới cực điểm, ông ta biết, hội nghị thường vụ đã hoàn toàn nằm trong tay Hạ Tưởng, bất ngờ nhất chính là, Hạ Tưởng không ngờ trong khoảng thời gian ngắn, đã có sức ảnh hưởng lớn như thế!

Ngay cả Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi đều đổ về phía Hạ Tưởng, nhớ rõ lúc trước khi nhậm chức, Phó Tiên Phong đã nói Hạ Tưởng là một Chủ tịch quận tay không, chưa từng nghĩ bây giờ ông ta lại trở thành Bí thư tay không, thật sự là tình thế mạnh hơn người.

Bạch Chiến Mặc thân là Bí thư bị người chèn ép đến mức không còn bậc thềm để xuống, không khỏi thẹn quá thành giận, liền vận dụng cách quyền phủ quyết, lại thấy Khang Thiếu Diệp hướng về phía ông ta lén lút ra hiệu, khẽ lắc đầu, ý tứ là không thể khinh suất, phải thuận theo thuỷ triều.

Bạch Chiến Mặc nén lửa giận trong lòng, bình tĩnh lại liền biết Khang Thiếu Diệp nhắc nhở vô cùng đúng lúc. Bởi vì hôm nay đề tài thảo luận không phải là bổ nhiệm nhân sự quan trọng, cũng không phải phân phát tài chính mấu chốt, mà chỉ có vấn đề quy hoạch, hơn nữa Hạ Tưởng đề xuất bản quy hoạch mới hoàn toàn hợp tình hợp lý, rất khoa học, lại có Tập đoàn Đạt Tài thêm vào 4 tỷ đầu tư, nếu ông ta sau khi đưa ra phiếu phủ quyết, sẽ để người khác có ấn tượng chỉ biết tranh giành hơn thua mà không biết lấy đại cục làm trọng.

Về sau nói không chừng vốn là những đồng minh kiên định mà đứng cùng nhau, cũng sẽ bởi vì sự không bình tĩnh của ông ta cùng với những khiếm khuyết trí tuệ chính trị, cũng từ đó mà rời khỏi ông ta.

Bạch Chiến Mặc đã hiểu rõ lý do, biết hiện tại thuận theo thuỷ triều mới là hành động sáng suốt, liền cố gắng tươi cười, làm bộ rộng lượng nói:

- Nếu các đồng chí đều tán thành đề nghị của Chủ tịch quận Hạ, tôi cũng chỉ biết nghe lời phải, thay đổi lập trường ban đầu mà ủng hộ ý tưởng của Chủ tịch quận Hạ!

Bạch Chiến Mặc cuối cùng giải quyết dứt khoát, đưa ra thái độ, khiến Hạ Tưởng âm thầm tán thưởng, cảm giác Bạch Chiến Mặc biết tiến thoái, ở thời khắc mấu chốt có độ lượng, người có thể nhẫn nhục, sẽ có cử chỉ không tầm thường.

Hạ Tưởng liền hiểu rõ, Bạch Chiến Mặc cũng không phải là tài trí bình thường, có chỗ hơn người, chả trách Phó Tiên Phong lựa chọn ông ta, cũng không phải hoàn toàn đem Bạch Chiến Mặc xem thành con rối.

Ai cũng không ngờ rằng là do Bí thư Bạch đề nghị hội nghị thường vụ, kết quả cuối cùng là Bí thư Bạch bị đánh tan toàn diện, còn Chủ tịch quận Hạ giành được toàn thắng. Tương đương với Chủ tịch quận Hạ đã mượn lực đẩy lực, trực tiếp giẫm lên vai Bí thư Bạch hái quả ngọt, rất nhiều người đều đang nghĩ, Bí thư Bạch và Chủ tịch quận Hạ đặt cùng một chỗ, như thế nào mà càng xem Chủ tịch quận Hạ càng giống nhân vật số một?

Sau đó, Hạ Tưởng để Trần Thiên Vũ phụ trách cụ thể vấn đề làm cho chắc chắn quyết nghị được hình thành trong hội nghị, rồi để cho Ngô Cảng Đắc gần đây phải chú ý một chút hướng đi của Thương mại Trường Cơ, bởi vì những cử động gần đây của Nguyên Minh Lượng có chút dị thường, dường như có dấu hiệu cho thấy, Nguyên Minh Lượng có ý tưởng ra tay.

Vừa mới đuổi Ngô Cảng Đắc đi, điện thoại của Lý Thấm lại gọi tới, báo cáo với Hạ Tưởng một tình huống —— người của Thương mại Trường Cơ sau lễ Quốc khánh, bắt đầu thường xuyên mà xuất hiện tại các khu chung cư đang xây dựng, sưu tập tư liệu các khu chung cư loại kém của quận Hạ Mã, như muốn gom lại hết.

Hạ Tưởng hơi sửng sốt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Nghĩ lại lời Phó Hiểu Bân nhắc nhở, hôm nay trong hội nghị thường vụ Bạch Chiến Mặc đưa đề tài dùng chiêu bài lòng dân, mà trên thực tế cũng là chủ ý của Nguyên Minh Lượng, là Thương mại Trường Cơ không muốn khu bán buôn ảnh hưởng đến việc xây dựng sân golf, lúc ấy ở hội nghị thường vụ Hạ Tưởng còn buồn bực Thương mại Trường Cơ rõ ràng không có ý định chân chính mà khởi công, sao phải làm điều thừa vậy?

Hiện tại kết hợp với điện thoại của Lý Thấm, nghĩ lại mới tỉnh ngộ, Nguyên Minh Lượng thật xảo quyệt, hóa ra là kế ngấm ngầm lừa bịp, gã cũng hiểu rõ bản thân khẳng định có thể biết tình hình thực tế, liền cố ý cổ động Bạch Chiến Mặc ra mặt rõ ràng là ngăn cản Tập đoàn Đạt Tài, thực tế là thay đổi tầm mắt, để mình cho rằng Thương mại Trường Cơ thực sự là có ý định khởi công, sau đó âm thầm thong dong đặt bố cục, bắt đầu tìm hiểu thị trường bất động sản quận Hạ Mã.

Chỉ tiếc, bản thân đã sớm có chuẩn bị, có Lý Thấm ở quận Hạ Mã trấn thủ, bất cứ biến động dị thường gì trên thị trường bất động sản đều không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.

Nhớ tới khả năng nhạy bén của Lý Thấm, Hạ Tưởng cũng âm thầm tán thưởng cách nhìn của Tiếu Giai không tồi, phát hiện một trợ thủ đắc lực như Lý Thấm. Nghĩ tới Tiếu Giai, Hạ Tưởng lại nghĩ tới Tiếu Giai lúc trước ẩn ý mà nhắc tới vấn đề sinh một đứa con, hắn lúc ấy không trả lời trước mặt, hiện tại trong lòng không tránh khỏi có ý động, bởi vì Tiếu Giai là một người quả thật không đơn giản. Chỗ dựa cả đời của người phụ nữ có hai người, một là chồng, hai là con, Tiếu Giai nếu không có một người chồng danh chính ngôn thuận để dựa vào, nên để cô có một đứa con xem như sự an ủi.

Đang suy nghĩ, Triều Vĩ Cương báo Thi Trường Nhạc đến.

Thi Trường Nhạc cũng có ý tứ, gần đây số lượng công tác rõ ràng nhiều hơn, rất có ý thể hiện sự trung thành. Hạ Tưởng liền bảo ông ta vào, để xem Thi Trường Nhạc lại có trò hay gì.

Thi Trường Nhạc hôm nay không có diễn trò, vừa không nói ra các khó khăn cũng không đưa ra điều kiện, mà vô cùng dứt khoát mà nói:

- Lãnh đạo, mấy khoản tiền mà cục tài chính thành phố đáp ứng đã đến đúng vị trí, rất thuận lợi, đặc biệt xin báo cáo với lãnh đạo một chút, mặt khác còn muốn xin chỉ thị của lãnh đạo, có mối liên lạc với ngân hàng quen biết hay không? Bởi vì phải thiết lập một tài khoản gửi ngân hàng, nhưng chưa quyết định chọn ngân hàng nào để gửi, mời lãnh đạo định đoạt.

Hạ Tưởng hiểu ý mà mỉm cười, lời nói của Thi Trường Nhạc biểu lộ rõ lập trường, ông ta đã có lòng biểu quyết thực sự rồi.

Tài khoản tài chính của Cục Tài chính có tài khoản kết toán được mở ở ngân hàng, hiện trạng là, mở tài khoản, ở ngân hàng nào là do ban tài chính nơi đó quyết định, đã cho lãnh đạo thực quyền một không gian làm việc rất lớn. Tuy hiện tại thu nhập tài chính của quận Hạ Mã còn chưa nhiều, nhưng về sau khẳng định cũng không ít, gởi ngân hàng tuy rằng không thể nói động một tí là lên hàng chục tỷ, nhưng vài trăm triệu thậm chí vài tỷ cũng sẽ có, ngân hàng nào không muốn tranh thủ? Không nói vài tỷ, chỉ cần hơn trăm triệu gởi ngân hàng, tiền hoa hồng thu về so với cái ngân hàng bỏ ra cũng nhiều đến kinh người, với người thường mà nói, tuyệt đối là một con số trên trời.

Thi Trường Nhạc để mình chỉ định tài khoản tài chính mở ở ngân hàng nào, hiển nhiên là muốn mượn cớ này để cho thấy, ông ta trung thành và tận tâm với mình, ngay cả tiền hoa hồng cũng không cần, cũng muốn phân cho lãnh đạo.

Thi Trường Nhạc là một người thông minh, tuy thái độ lúc đầu có chút lắc lư, nhưng sau khi thu phục ông ta, biểu hiện của ông ta vẫn khiến Hạ Tưởng khá là vừa lòng, bởi vì ông ta có con mắt nhìn, biết làm việc, mặc dù láu cá, nhưng lại có dũng khí đem nhược điểm giao cho người khác.

Hạ Tưởng không thể không phân biệt đối xử với Thi Trường Nhạc.

- Công việc nội bộ của Cục Tài chính, tôi không can thiệp, một số quy định được hình thành giữa các ngân hàng, tôi cũng không nói nhiều, Có một điểm phải nhấn mạnh một chút, một số món tiền nhỏ lấy ra tiêu cũng không phương hại đến đại thể, nhưng nếu quen tiêu tiền như nước rồi... Ông cũng biết, bí thư Biện rất khát vọng làm ra chiến tích ở quận Hạ Mã, bắt vài tham quan làm tấm thảm lót đường để thăng quan, tôi không hy vọng người của tôi bị Bí thư Biện mời đi uống trà đâu.

Hạ Tưởng điểm đến đấy thì dừng, hắn tin tưởng với sự thông minh của Thi Trường Nhạc, có thể lĩnh ngộ được ý trong lời nói của hắn.

Thi Trường Nhạc lập tức với vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Xin lãnh đạo yên tâm, tôi tốt xấu cũng trong quan trường lăn lộn mười mấy năm, bất cứ việc gì đều biết nặng nhẹ, anh yên tâm, tôi sẽ không để anh mất mặt đâu.

Hạ Tưởng vừa lòng mà gật gật đầu:

- Tốt, thái độ không tồi, trong lòng tôi đã biết rồi, cũng sẽ ghi nhớ lời ông nói.

Thi Trường Nhạc cung kính nói:

- Vậy tôi đi trước, lãnh đạo, có việc xin anh cứ chỉ bảo bất cứ lúc nào.

Thi Trường Nhạc đi tới cửa, Hạ Tưởng bỗng nhiên lại nói một câu:

- Ngày mốt là con tôi đầy tháng, ông Thi, có rảnh thì đến chút, phỏng chừng sẽ có không ít người đến, khá náo nhiệt...

Thi Trường Nhạc trong lòng mừng như điên, ý của Hạ Tưởng rõ ràng là muốn tiếp nhận ông ta vào, ông ta đương nhiên cầu còn không được. Đến lúc đó không ít người, quan lớn cũng nhiều, là cơ hội kết giao tốt của ông ta. Đi theo Chủ tịch quận Hạ là đúng rồi, vừa lên đã cho một cơ hội lớn, Chủ tịch quận Hạ đối nhân xử thế thật sự là không tồi, đối xử với mọi người thật chân thành.

Tuy nhiên Thi Trường Nhạc đồng thời lại hồi tưởng quá trình quen biết giữa ông ta và Hạ Tưởng, lại càng khâm phục thủ đoạn thu thả tự nhiên của Hạ Tưởng. Cao thủ, cao thủ tuyệt đối. Nhất là lần trước hắn đến báo cáo công tác, khi đưa ra khó khăn, Chủ tịch quận Hạ nói khẳng định sẽ giải quyết vấn đề cấp kinh phí tài chính, không nghĩ rằng hiện tại thật sự đã được giải quyết rồi, hơn nữa còn không có bất kỳ di chứng về sau, khiến cho ông ta khâm phục sát đất đối với khả năng và cách làm của Hạ Tưởng.

Kỳ thật Thi Trường Nhạc không biết, vấn đề cấp kinh tế tài chính, cũng không phải là sự bao tay của Hạ Tưởng, chỉ có điều Hạ Tưởng nhìn ra thế cục hiện tại, ngồi chờ nước chảy thành sông mà thôi. Cũng là Hồ Tăng Chu muốn dốc sức cho Hạ Tưởng một ân tình, để tránh sau khi Vu Phồn Nhiên nhậm chức, nếu qua tay của Vu Phồn Nhiên mà cấp kinh phí đi, khiến cho Hạ Tưởng nhận cái tình của Vu Phồn Nhiên, không phải được như mong muốn của Hồ Tăng Chu rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.