Vương Phi Thất Sủng

Chương 39: Thôn trang cấp ba




Trần Phong nhấp một ngụm rượu còn nói:

- Xây dựng kinh tế Quận Hạ Mã là công việc quan trọng nhất gần đây của thành phố, đồng chí Phồn Nhiên trước chọn đến quận Hạ Mã thị sát công tác, là chuyện tốt, chứng minh đối với nhiệm vụ của chính quyền có đề ra đường lối tìm tòi, tôi rất ủng hộ.

Vu Phồn Nhiên uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, mỉm cười một chút, lại theo thứ tự đi kính rượu Lý Đinh Sơn và Cao Hải.

Vu Phồn Nhiên nếu lựa chọn ở lại, còn có thể cùng mọi người chuyện trò vui vẻ, Hạ Tưởng có chút đánh giá cao về y, thắng không kiêu dễ dàng làm được, bại không giận sẽ rất khó, y ngược lại hồn nhiên làm như không có chuyện gì, dường như vừa rồi thất bại trong chuyện thăm dò ý tứ đối phương đối với y một chút cũng không có ảnh hưởng.

Sau khi yến tiệc kết thúc, Vu Phồn Nhiên cố ý tìm một cơ hội song hành với Hạ Tưởng, nhỏ giọng nói một câu:

- Tiểu Hạ, Chủ tịch tỉnh Ngô nhờ tôi thăm hỏi anh, ông nói, anh có thời gian gọi điện thoại cho ông.

Hạ Tưởng hiểu Vu Phồn Nhiên là nhắc nhở hắn sự tình hôm nay, hướng Ngô Tài Giang giải thích, hắn liền cười nói:

- Được, được, Thị trưởng Vu cứ yên tâm.

Từ đầu đến cuối, Hạ Tưởng đều vẫn khách sáo mang theo cảm giác xa cách, không tạo cho Vu Phồn Nhiên sự kỳ vọng khẩn thiết.

Tiệc đầy tháng cũng thành cuộc đấu sức, Hạ Tưởng là do bất đắc dĩ, người trong chốn quan trường, thật đúng là thân bất do kỷ. Đứa con mới đầy tháng, đã trở thành cái cớ cho mọi thế lực khắp nơi thăm dò và cạnh tranh, khiến hắn không biết làm sao. Nhưng nếu lựa chọn quan trường, phải chuẩn bị tâm lý chịu đựng áp lực mọi mặt.

Chỉ có điều khiến Hạ Tưởng trong lòng thiếu tự tin chính là, Vu Phồn Nhiên cuối cùng tại thành phố Yến sẽ đi con đường như thế nào?

Vả lại mỏi mắt mong chờ, vừa đi vừa nhìn.

Hạ Tưởng mượn lễ đầy tháng của con trai, cử hành một cuộc hội tụ nhỏ, buổi tối hôm đó, Phó Tiên Phong cùng một đám người cũng tổ chức một cuộc gặp gỡ đông đảo người, sở dĩ nói đông đảo người, là bởi vì chẳng những trong tỉnh có Thôi Hướng, Mã Tiêu, ở thành phố có Phó Tiên Phong, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Trần Ngọc Long, còn có Bí thư quận ủy quận Hạ Mã Bạch Chiến Mặc, Phó bí thư Khang Thiếu Diệp.

Tụ hội là do Phó Tiên Phong triệu tập mời dự họp.

Phó Tiên Phong triệu tập mọi người tụ cùng một chỗ mục đích là thảo luận tình hình trước mắt của tỉnh thành, bởi vì từ khi Tống Triêu Độ tiếp nhận chức vụ Phó chủ tịch thường trực tỉnh, Cao Tấn Chu tiến nhập vào hội nghị thường vụ, Phó gia đã chịu thiệt hại nghiêm trọng từ trước đến nay chưa hề có. Phó Tiên Phong sau vài ngày tinh thần sa sút, lại lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu, chuẩn bị một lần nữa bố trí bước kế hoạch tiếp theo.

Tuy rằng ở phương diện lớn có Phó chủ tịch thường trực tỉnh thất lợi và Đàm Long điều đi, ở phương diện nhỏ có Thời Trang Hàng Hiệu bị người nhìn chăm chú, khiến Phó Tiên Phong cảm thấy không hài lòng với mọi chuyện gần đây, y vô cùng buồn bực. Nhưng y được ông cụ cho phép, có được quyền lực lớn lao từ sự điều động của Phó gia, khiến y cảm thấy cầm quyền trong tay, nên hả lòng hả dạ.

Phó Tiên Phong trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, quyết định mô phỏng theo Ngô gia sử dụng đầy đủ các quyền lực trong tay, chuẩn bị lại lần nữa khiêu động tỉnh Yến và tình hình thành phố Yến.

Ý tưởng của Phó Tiên Phong, bước đầu tiên, ở trong tỉnh, lấy ích lợi lôi cuốn Diệp Thạch Sinh dựa vào Phó gia, thỏa hiệp với Thôi Hướng, bước thứ hai, Diệp Thạch Sinh và Thôi Hướng sau khi kết hợp nhất tề không chia rẽ, lại khiêu động ích lợi thành phố Yến, điều Phương Tiến Giang đi, người mà Phó gia phân công đảm nhiệm chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ, từ đó nắm quyền lực nhân sự thành phố Yến.

Phương Tiến Giang lý lịch kinh nghiệm được rồi, đưa gã lên bất kỳ một thành phố nào đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy, chắc chắc gã cũng sẽ không cự tuyệt.

Việc này còn vướng mắc ở chỗ Diệp Thạch Sinh, Diệp Thạch Sinh không gật đầu, Thôi Hướng một cây chẳng chống vững nhà, khó có thể chống lại sự liên kết của Diệp Thạch Sinh và Mai Thái Bình. Tuy nhiên chỉ cần Diệp Thạch Sinh thỏa hiệp, ông và Thôi Hướng lập trường thống nhất. Mai Thái Bình cho dù phản đối, cũng khó kháng cự lại.

Trừ phi đến lúc đó Phạm Duệ Hằng và Mai Thái Bình có chung tiếng nói, tuy nhiên giữa Phạm Duệ Hằng và Mai Thái Bình không có tình bằng hữu gì và ích lợi chung, bọn họ nếu liên kết chỉ có một khả năng —— Hạ Tưởng từ giữa dàn xếp.

Lúc này cần phải để cho Bạch Chiến Mặc ra mặt, nếu Bạch Chiến Mặc gây ra chuyện, khiến Hạ Tưởng ở quận Hạ Mã ốc còn không mang nổi mình ốc, hắn đến lúc đó không có cách nào nhúng tay vào tình hình của tỉnh, đại sự có thể thành.

Cho nên mấu chốt vấn đề giai đoạn đầu ở chỗ, như thế nào đả động Diệp Thạch Sinh.

Thời gian Diệp Thạch Sinh đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy không dài, nhưng ông tuổi tác không nhỏ, đã 62 tuổi, nếu làm hết một nhiệm kỳ, vừa lúc đến tuổi về hưu, rất có khả năng liền trực tiếp từ nhiệm, duy trì chức tỉnh bộ đợi dưỡng lão. Nhưng nếu triển khai hoạt động, do Phó gia ra mặt giúp ông an bài một chức vụ cấp phó quốc, cho dù là chức quan nhàn tản, cũng xem như cả đời cấp phó quốc, xem như công đức viên mãn, ông có thể cảm động hay không?

Khẳng định có.

Căn cứ theo sự quan sát của Phó Tiên Phong, Diệp Thạch Sinh còn có chí tiến thủ, ông sở dĩ mạnh mẽ đẩy mạnh điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, chính là nghĩ muốn nóng lòng làm ra chiến tích, muốn trước khi đến tuổi tiến thêm một bước nữa.

Người trong quan trường không đạt được mục đích cuối cùng, ai cũng không chịu vứt bỏ niềm ao ước và nổ lực lên cao.

Phó Tiên Phong cảm thấy có thể cùng Diệp Thạch Sinh đạt đến thỏa hiệp, y chuẩn bị đưa cho Diệp Thạch Sinh hai lựa chọn. Một là hiện tại từ nhiệm, đến Hội đồng nhân dân đảm nhiệm phó Chủ tịch Quốc hội, không có thực quyền, nhưng cam đoan có sự đãi ngộ của một người lãnh đạo quốc gia, là sẽ có con đường tương đối an toàn. Một là cho Phó gia thời gian hai năm triển khai hoạt động, hai năm sau, lạc quan một chút có thể lấy được vị trí Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc kiêm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, nếu b ảo thủ một chút, có thể cũng lấy được chức uỷ viên quốc hội.

Phó gia ở thủ đô thực lực tuy rằng không phải mạnh nhất, nhưng Diệp Thạch Sinh bản thân có chiến tích, kinh nghiệm lý lịch cũng đủ, đệ trình đi lên cũng dễ nói chuyện, nếu bắt đầu triển khai hoạt động, phí sức lực cũng sẽ không quá lớn.

Mấu chốt là Diệp Thạch Sinh hậu trường trung ương không đủ cứng rắn, mạnh mẽ, hai năm sau có thể sẽ lui xuống, Diệp Thạch Sinh đến lúc đó mất đi chỗ dựa vững chắc, cũng có thể trực tiếp mất sạch mọi thứ, ngay cả một chức phó quốc nhàn tản cũng mò không đến. Cho nên nếu Phó gia ra mặt chủ động đề xuất giúp Diệp Thạch Sinh triển khai hoạt động, không sợ Diệp Thạch Sinh không động lòng.

Hơn nữa theo Phó Tiên Phong biết, Ngô gia, Mai gia và Khâu gia đều không có ý định lôi kéo Diệp Thạch Sinh, khiến y cho rằng cơ hội có thừa. Mà hiện tại giữa Hạ Tưởng người đang ở quận Hạ Mã và Diệp Thạch Sinh ít có sự tương tác, lại bởi vì mâu thuẫn chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp trong tỉnh giảm đi, giữa Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng liên minh tạm thời có dấu hiệu buông lỏng. Lúc này ra tay, đúng là thời cơ.

Vì thế, Phó Tiên Phong còn đặc biệt cùng ông cụ thông qua mấy lần điện thoại, thỉnh giáo ông cụ như thế nào thực thi chiến lược từ trên xuống dưới, ông cụ cũng đưa ra không ít ý kiến xây dựng, trên cơ bản khẳng định suy nghĩ của y.

Phó Tiên Phong còn có một quyết tâm là nhất định phải đạt được.

Hơn nữa nói đến Thời Trang Hàng Hiệu đối diện Quốc tế Yến Xuân giáp mặt lộ ra, xấu hổ mà lộ ra thái độ dữ tợn, chính là kiếm chỉ Thời Trang Hàng Hiệu, hơn nữa y cũng làm cho người ta trải qua không ngừng âm thầm điều tra, rốt cục làm rõ người phía sau màn chính là Vệ Tân, khiến cho y trong lòng vô cùng không vui. Vệ Tân là người của Liên Nhược Hạm, Liên Nhược Hạm là người của Hạ Tưởng, đây có phải là chủ ý của Hạ Tưởng hay không, y còn chưa dám khẳng định, nhưng nếu Vệ Tân quen biết Hạ Tưởng, Phó Tiên Phong xem ra, Hạ Tưởng thoát không khỏi can hệ, bởi vì Quốc tế Yến Xuân rõ ràng là nhằm vào Thời Trang Hàng Hiệu, nhất định đối chọi với Thời Trang Hàng Hiệu.

Thậm chí sẽ tìm ra cách đưa Thời Trang Hàng Hiệu vào chỗ chết.

Lại có sự kiện lần trước Phó gia thất bại, Phó Tiên Phong liền hoài nghi Hạ Tưởng đóng vai trò nhân vật trung gian không vinh dự, tuy rằng không có chứng cứ xác thực chỉ hướng Hạ Tưởng, Phó Tiên Phong gần như đã có thể khẳng định Hạ Tưởng tuyệt đối sẽ dùng hết sức lực mà đứng đối lập với Phó gia, cho dù hắn và Ngô gia hiện tại quan hệ căng thẳng, nhưng hắn khẳng định vui vẻ giúp Mai gia và Khâu gia, hơn nữa Tống Triêu Độ lên chức, đối với Hạ Tưởng rõ ràng thật là tốt.

Phó Tiên Phong đơn phương tình nguyện cho rằng Hạ Tưởng chính là người trung gian, khiến y căm thù đến tận xương tuỷ.

Đương nhiên Hạ Tưởng thấy Phó Tiên Phong đơn phương tình nguyện chính là sự thật, tuy nhiên hắn có chết cũng không thừa nhận, coi như Phó Tiên Phong là đơn phương tình nguyện được rồi.

Phó Tiên Phong lại căm hận Hạ Tưởng, hiện tại muốn nắm lấy Hạ Tưởng không có cách nào. Y cũng hiểu được, ở quận Hạ Mã, trí tuệ chính trị của Bạch Chiến Mặc không thể so sánh với Hạ Tưởng, có lẽ dựa vào quyền uy của nhân vật bí thư giỏi giang, có thể tạm thời miễn cưỡng đè áp Hạ Tưởng, khiến hắn bó tay bó chân, nhưng cũng không biết làm sao với Hạ Tưởng. Ở thành phố cũng là như thế, y cũng không động được Hạ Tưởng, ở thành phố chẳng những có Trần Phong bảo vệ Hạ Tưởng, còn có Lý Đinh Sơn và Cao Hải, chủ yếu chính là có Phương Tiến Giang.

Phương Tiến Giang thân là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, nắm quyền trong tay, trở ngại lớn với kế hoạch của y. Nắm giữ không được quyền hành nhân sự, y không động được một sợi lông Hạ Tưởng, trừ phi Hạ Tưởng chủ động phạm sai lầm, hơn nữa sai lầm lớn mới động được hắn một chút, nhưng Hạ Tưởng từ trước đến nay lươn lẹo, hơn nữa đối nhân xử thế lại điềm đạm, chắc chắn, khiến chính hắn phạm sai lầm, gần như không có khả năng.

Nếu điều khỏi Phương Tiến Giang, Trưởng ban Tổ chức cán bộ sẽ thành người một nhà với nhau, với y mà nói tình hình thành phố Yến căn bản sẽ phát sinh tính nghịch chuyển. Trưởng ban Tổ chức cán bộ y và Phó bí thư quản lý nhân sự một lòng sẽ đưa ra những quy định lớn đối với Trần Phong và Hồ Tăng Chu, hơn nữa, y mới có thể điều chỉnh được bộ máy chính đảng của quận Hạ Mã, khiến thế cục có lợi với y về phương diện phát triển.

Đương nhiên quận Hạ Mã cũng không hoàn toàn là mục tiêu cuối cùng của Phó Tiên Phong, y muốn nắm trong tay chính là toàn bộ tình hình thành phố Yến, đương nhiên tiến thêm một bước nửa là có thể để Phó gia cuối cùng có được lực ảnh hưởng xung quanh tỉnh là mục tiêu chung cực lớn của y, cho dù nói ra khó khăn rất lớn, nhất định sẽ gặp sự cản trở của Ngô gia, Mai gia và Khâu gia, nhưng vừa mới nắm giữ quyền lực khổng lồ của Phó gia, Phó Tiên Phong đúng là có lòng tự tin bành trướng cực độ, tự cho quyền lớn nơi tay giang sơn ta có, chỉ cần vận dụng thích đáng, nhất định có thể lợi dụng quan hệ của Ngô gia, Khâu gia và Mai gia không tín nhiệm lẫn nhau lại mất lòng tin lẫn nhau, châm ngòi ly gián, sau đó bố cục thành công.

Vạn sự khởi đầu nan, một điểm khó nhất chính là như thế nào khiến Diệp Thạch Sinh chuyển hướng. Chỉ cần Diệp Thạch Sinh cảm động, chỉ cần Diệp Thạch Sinh gật đầu, trên cơ bản đại kế đã thành công một nửa.

Diệp Thạch Sinh một khi lần nữa đến gần Thôi Hướng, khôi phục lại trạng thái hợp tác chặt chẽ như trước kia, cho dù không phải Phó gia nói gì nghe nấy, chỉ cần Diệp Thạch Sinh như y mong muốn sắp đặt vài lần điều chỉnh nhân sự thành phố Yến, không, không cần vài lần, chỉ cần điều Phương Tiến Giang đi là được, là y có thể tiếp tục tiến hành bước tiếp theo.

Diệp Thạch Sinh có thể cùng Thôi Hướng liên kết, có thể đè ép Mai Thái Bình, tại ban Tổ chức cán bộ có thể lôi kéo vài Phó trưởng ban, có thể mất quyền lực Mai Thái Bình, như thế, đại cục có thể định.

Phó Tiên Phong sắp đặt địa điểm hội họp ở tại Tĩnh Tâm Sơn Trang, Hồng Tụ Thiêm Hương sẽ không đi, cho y một hồi ức không tốt đẹp lắm. Không muốn nghĩ, nghĩ đến là đau đầu, nghĩ đến là tức giận, nghĩ đến thái độ đắc ý vênh vang của Hạ Tưởng, y liền tức giận.

Tuy nhiên nghĩ đến Nguyên Minh Lượng đã bước đầu bắt đầu bố cục, y trong lòng liền lại hiện lên một tia đắc ý. Hạ Tưởng cho dù thông minh, tinh mắt cũng sẽ không biết ý đồ đích thực của Nguyên Minh Lượng. Chờ một ngày có lời giải chân tướng sự việc, xem Hạ Tưởng uể oải như thế nào, khóc nức nở như thế nào, thậm chí đau đớn đến mức muốn chết mà chết không được.

Đối với sự dè dặt của Nguyên Minh Lượng, Phó Tiên Phong cũng rất oán hận, cảm thấy gã quá mức thận trọng. Gần một tháng, mới bắt đầu sưu tập tin tức bất động sản, có phải hơi cẩn thận chặt chẽ hay không? Đừng nói Hạ Tưởng không có khả năng phát hiện dụng ý thương mại của Trường Cơ, cho dù hắn đối với sự đầu tư của Thương mại Trường Cơ có điều hoài nghi, hắn cũng không có khả năng đoán được thủ đoạn của Thương mại Trường Cơ, hắn cũng không phải là tay buôn bán thiên tài.

Hơn nữa, trên thế giới làm sao có cái gì thiên tài? Hạ Tưởng là Chủ tịch quận, bình thường công việc bận rộn, làm sao có thời gian chăm chú nhất cử nhất động của Thương mại Trường Cơ, hắn nếu đồng ý đề nghị Bạch Chiến Mặc, đối với tiền vốn Thương mại Trường Cơ buông tay mặc kệ, phỏng chừng sẽ không để ý tới hoạt động cụ thể của Thương mại Trường Cơ. Phó Tiên Phong cũng vì chuyện này mà đã đàm phán qua mấy lần với Nguyên Minh Lượng, Nguyên Minh Lượng vẫn duy trì ý định đi một bước xem ba bước, cẩn thận vẫn hơn.

Nguyên Minh Lượng tuy rằng cũng cho rằng Hạ Tưởng không có khả năng biết động cơ của gã, nhưng gã cảm thấy Hạ Tưởng đối nhân xử thế vô cùng khôn khéo, lần trước tiếp xúc tuy rằng gã chiếm được tin tức, nhưng trời sinh tính đa nghi gã vẫn là e sợ trong đó có trá, quyết định hoãn lại một chút nói sau, xem thử Hạ Tưởng có phải thật sự buông tay không để ý tới Thương mại Trường Cơ, gã nói quận Hạ Mã lấy nhà ở giá rẻ đưa ra phán đoán suy luận, có chính xác hay không.

Nhân dịp Quốc khánh, Nguyên Minh Lượng thăm viếng các nơi tiêu thụ của cao ốc, sau khi khảo sát qua thực địa cho ra kết luận, người thành phố Yến thu nhập thấp, chú trọng nhà ở với giá thấp vào khoảng 2000 nhân dân tệ trở xuống, cụ thể đến quận Hạ Mã, khu chung cư khoảng 2000 đến 3000 nhân dân tệ được hoan nghênh nhất. Bởi vì quận Hạ Mã có ưu thế sông Hạ Mã, mà vị trí tiểu khu dọc hai bên bờ sông có hạn, đây là địa điểm hoàn kim có tiềm lực lớn nhất sau này, cũng là mục tiêu chủ yếu của Thương mại Trường Cơ.

Ngày đầu tiên sau Quốc khánh, Nguyên Minh Lượng liền báo cáo Phó Tiên Phong, định bụng bắt tay vào đánh Thương mại Trường Cơ.

Phó Tiên Phong liền trong nháy mắt nhen nhóm ý chí chiến đấu.

Hơn nữa y trong suy nghĩ mới nhất lập kế hoạch lôi kéo Diệp Thạch Sinh, Phó Tiên Phong cho rằng, y cần phải triệu tập mọi người đàm phán kế hoạch quan trọng kế tiếp, làm một lần giao lưu thâm nhập.

Đương nhiên sự việc của Thương mại Trường Cơ, y sẽ không lộ ra quá nhiều, ngoại trừ Bạch Chiến Mặc có biết một hai phần ra, đối với những người khác là tạm thời giữ bí mật là tốt nhất, đợi sau khi diện kiến lần đầu hiệu quả, mới tung ra, khẳng định có thể khiến cho bọn họ chấn động, và đối với mưu tính sâu xa của y vô cùng khâm phục.

Phó Tiên Phong vô cùng để ý vị trí trung tâm của y, muốn cảm giác về sự ưu việt của các vì sao vây quanh mặt trăng.

Cho nên cuộc gặp mặt hôm nay đợi mọi người ngồi xuống xong, y nói câu đầu tiên với Thôi Hướng:

- Bí thư Thôi, tôi có một kế hoạch, cố ý để Bí thư Diệp và anh khôi phục lại quan hệ tình cảm như xưa, anh nghĩ như thế nào?

Thôi Hướng giật mình, lập tức vui vẻ:

- Tiên Phong có ý tưởng gì nói nghe một chút. Gần đây tình hình trong tỉnh ổn định, mối quan hệ của Bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm vẫn mật thiết giống như trước đây, nhân vật mấu chốt xung đột với bọn họ là Hạ Tưởng, hiện tại Hạ Tưởng không ở trong tỉnh, đây là lại là một thời cơ tốt.

Phó Tiên Phong gật đầu, Thôi Hướng phân tích xu thế rất xác thực, không hổ là nhiều năm lão luyện trong quan trường.

Phó Tiên Phong đã đem hai kế hoạch của y nói ra, người đang ngồi đều là y tuyệt đối tín nhiệm, ngoại trừ Khang Thiếu Diệp ra —— nhưng y cũng không sợ Khang Thiếu Diệp âm thầm mật báo cho Hồ Tăng Chu, Hồ Tăng Chu hiện tại vị trí ở thành phố vô cùng xấu hổ, vừa không có quyền nhân sự trong bộ máy chính phủ lại không có thân tín, gần như bị Trần Phong tước mất quyền lực. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Khang Thiếu Diệp vốn xưa kia quan hệ khá tốt với Hồ Tăng Chu, hiện tại tình hình Bạch Chiến Mặc càng chạy càng gần. Hôm nay Bạch Chiến Mặc cố ý kéo Khang Thiếu Diệp đến đây, nói là có việc quan trọng cần thương thảo, Phó Tiên Phong cũng không có cự tuyệt.

Thôi Hướng nghe Phó Tiên Phong vì Diệp Thạch Sinh lập ra hai con đường tháo lui, trầm ngâm một lúc lâu, liên tục gật đầu nói:

- Tiên Phong mồi nhử rất thơm ngọt, Diệp Thạch Sinh nhất định động lòng. Theo tôi phỏng đoán, ông ta hẳn là sẽ lựa chọn điểm thứ hai, chính là làm hai năm, sau đó tranh thủ lên làm chức phó quốc cấp —— cho dù sự lựa chọn này phiêu lưu quá lớn, cuối cùng có thể sẽ hai tay trống trơn, cái gì đều không chiếm được, nhưng Diệp Thạch Sinh hiện tại đi tới bước này, kinh tế tỉnh Yến nâng cao rất nhanh, cũng coi như rút ra được chiến tích, ông ta hiện tại nhàn rỗi dưỡng lão, nhất định không cam lòng.

Khi Thôi Hướng nói chuyện, vẻ mặt nghi ngờ nhìn Phó Tiên Phong.

Phó Tiên Phong biết Thôi Hướng và Phó gia hợp tác, cũng lo lắng cuối cùng không chiếm được ưu đãi, y rõ ràng thay Diệp Thạch Sinh nói chuyện, trên thực tế cũng là trá hình hỏi một cách công khai, vì lợi ích riêng của mình.

Phó Tiên Phong ha hả cười:

- Mặc kệ Bí thư Diệp lựa chọn loại nào, Phó gia đều đã nói được thì làm được. Bí thư Diệp nếu muốn hai năm sau lên làm chức phó quốc, Phó gia cũng sẽ ủng hộ tán thành, không dám nói trăm phần trăm cam đoan, ít nhất cũng có tám mươi phần trăm (80%) nắm chắc. Tuy rằng trong quan trường đâu đâu cũng lừa gạt người, nhưng muốn có phát triển lâu dài, muốn đoàn kết nhất trí, nhất định phải làm mới có kết quả, nhất là đối với thế lực gia tộc mà nói, càng cần phải làm gương cho khắp nơi.

Phó Tiên Phong trả lời coi như có thành ý, Thôi Hướng biết Phó Tiên Phong cũng là ám chỉ đến y, chỉ cần theo sát người Phó gia, và người biết song hành cùng lợi ích của Phó gia, Phó gia đều ghi tạc trong lòng, sẽ không có không hồi báo. Dù sao phải duy trì một gia tộc thế lực đoàn kết, nếu qua cầu rút ván, sẽ làm tổn thương mọi người, sẽ làm giảm đi sự gắn kết

Giảm đi sự gắn kết, thì sức mạnh cũng giảm đi. Trong lời nói của Phó Tiên Phong cho thấy y biết rõ quan hệ thiệt hơn trong đó.

Thôi Hướng đã nói:

- Được, nếu Phó gia đưa ra điều kiện, tôi sẽ gắn kết giữ mối quan hệ tốt với Bí thư Diệp.

Phó Tiên Phong cũng đang là ý này, gật đầu nói:

- Còn làm phiền Bí thư Thôi, tin tưởng trước đã từng có nền tảng hợp tác qua với Bí thư Diệp, nếu anh ra mặt, rất dễ dàng đả động Bí thư Diệp, có phải hay không?

Thôi Hướng cũng là thái độ lạc quan thận trọng:

- Tạm thời thử một lần, Bí thư Diệp cuộc sống gần đây tương đối bình ổn, đột nhiên nghe được tin tức này, phỏng chừng cần có thời gian để tiếp nhận.

Phó Tiên Phong cũng là tin tưởng mười phần:

- Tôi tin tưởng Bí thư Diệp sẽ đưa ra một sự lựa chọn sáng suốt.

Hôm nay nhiệm vụ chính là để Thôi Hướng ra mặt giao lưu với Diệp Thạch Sinh, các sự việc khác cũng không quan trọng, dù sao nếu cùng Diệp Thạch Sinh đàm phán không ổn, các việc khác cũng vô ích, Diệp Thạch Sinh là mở đầu, là cơ sở.

Theo sau, Phó Tiên Phong để cho mọi người lãnh hội một chút phong cảnh và vẻ đẹp của Sơn Trang, mọi người vui vẻ đứng trong đại sảnh, chỉ chốc lát sau liền nâng chén giao lưu với nhau, có hơi say ngà ngà.

Phó Tiên Phong cao hứng, bỗng nhiên nghĩ đến Bạch Chiến Mặc và Khang Thiếu Diệp cũng có chuyện quan trọng báo cáo nên nói với hai người:

- Chiến Mặc, Thiếu Diệp, dường như các anh có chuyện gì muốn nói?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.