Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc

Chương 265: Kinh diễm




Hạ Tưởng ngầm hiểu mà mỉm cười:

- Lãnh đạo là con người tao nhã tôi khẳng định sẽ không tặng quà tục. Nhưng quà tặng nho nhỏ không thành lòng kính trọng, tôi chỉ phụ trách đưa, đưa hay không là thái độ của tôi, lãnh đạo nhận hay không, là việc của lãnh đạo...

- Cậu thật là...

Hồ Tăng Chu cười ha ha, tiếng cười trong đêm yên tĩnh, rất vang dội, chuyền lại tin tức vui mừng và chờ mong.

Hạ Tưởng buông điện thoại, nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Ban đêm tối như mực, xa xa vẫn có không ít đèn nhà khác sáng, hiển nhiên còn có người chưa đi vào giấc ngủ. Thành phố Yến vào đêm đêm, giống như một con thú lớn đang ngủ say, cũng không ai biết trong đêm tối, sẽ phát sinh bao nhiêu thăng trầm, nhân thế biến ảo.

Hồ Tăng Chu cũng rất thú vị, Tạ Tưởng lấy lại tâm tư, đóng cửa sổ, lắc đầu cười. Hồ Tăng Chu cũng giống không ít các lãnh đạo khác, đều phải có hai sinh nhật, một là âm lịch, một là dương lịch. Dương lịch bởi vì nguyên nhân lý lịch, đều có tư liệu để tra, xem như sinh nhật công khai, lãnh đạo muốn nhận tiền đều gióng trống khua chiêng mà làm, lãnh đạo khiêm tốn thì đều lặng lẽ mà làm. Trên thực tế, còn có không ít lãnh đạo làm sinh nhật theo dương lịch, còn làm tiếp một lần sinh nhật theo âm lịch, sinh nhật theo âm lịch không công khai với người ngoài, chỉ có ít người biết, trên cơ bản người có thể tham gia, đều là người được mình ủng hộ..

Có thể ở lúc trước khi Hồ Tăng Chu tiếp nhận chức vụ Bí thư mà tham gia tiệc sinh nhật của gã, Hạ Tưởng coi như cảm thấy mỹ mãn, ít nhất nói rõ ở trong lòng Hồ Tăng Chu, hắn vẫn không có cách xa, luôn có một vị trí nhỏ trong lòng của Hồ Tăng Chu.

Hạ Tưởng lên lầu, yên ả mà đi vào giấc ngủ.

Ngược lại với sự yên ả đi vào giấc ngủ của Hạ Tưởng đó là, Hồ Tăng Chu sau khi nói chuyện điện thoại với Hạ Tưởng xong, đầu óc vô cùng tỉnh táo, trong đầu có chút hưng phấn khiến gã hoàn toàn hết buồn ngủ, nhất thời không thể ngủ được.

Đối với Hạ Tưởng, gã vẫn có một loại cảm xúc phức tạp khó tả.

Tiếp xúc với Hạ Tưởng sớm nhất là ở thành phố Chương Trình, không hiểu sao Hồ Tăng Chu rất có thiện cảm với Hạ Tưởng, thậm chí trong lòng âm thầm coi như tri kỷ.

Về sau khi gã tới thành phố Yến nhậm chức, ở lúc đầu chưa thích ứng và lưỡng lự, thì Hạ Tưởng lợi dụng mạng lưới quan hệ thâm hậu của hắn đúng lúc giúp đỡ gã một phen, khiến gã đứng vững vàng, cũng dần dần ở thành phố Yến mở ra cục diện, có thể nói, Hạ Tưởng giúp gã rất lớn, tuy rằng về công mà nói thì hắn là cấp dưới, về tư thì là vãn bối, nhưng vẫn khiến trong lòng Hồ Tăng Chu âm thầm cảm kích.

Nếu không xảy ra sự kiện Ngô gia ra tay chèn ép Hạ Tưởng, quan hệ giữa gã và Hạ Tưởng, có lẽ vẫn sẽ thuận lợi bình thường. Nhưng một loạt sự việc xảy ra phá vỡ thế cân bằng của thành phố Yến, xuất phát từ tiền đồ của bản thân và tính toán lâu dài, gã đúng lúc cùng Trần Phong phân chia giới hạn, đồng thời quan hệ với Hạ Tưởng cũng xuất hiện vết nứt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Hạ Tưởng và Trần Phong quan hệ quá thân cận, không gì phá nổi, gã cách xa Trần Phong, nhất định sẽ cùng Hạ Tưởng có xa cách. Còn có chuyện là vào thời điểm mấu chốt gã đã không kiên định ủng hộ Hạ Tưởng, làm cho Hạ Tưởng không được như ý lên làm Bí thư Quận ủy, cũng khiến gã trong lòng xấu hổ.

Đúng vậy, lãnh đạo cấp trên xấu hổ với cấp dưới, bởi vì Hồ Tăng Chu hiểu rõ trong lòng, cho tới nay, Hạ Tưởng đều là trợ giúp gã rất nhiều, mà thực tế thì gã chẳng giúp gì cho Hạ Tưởng. Trên thực tế, gã muốn ở thành phố Yến vùng vẫy tay chân, muốn triệt tiêu áp lực đến từ phía Phó Tiên Phong, bởi vì nguyên cớ Hạ Tưởng có mạng lưới quan hệ, chỗ cần Hạ Tưởng giúp đỡ còn có rất nhiều.

Tình thế mạnh hơn người, Trần Phong sắp rời chức, hậu trường kiên định nhất của Hạ Tưởng một khi rời khỏi thành phố Yến, thế lực thành phố Yến chắc chắn thay đổi một lần nữa, đồng thời, ngăn cách lớn nhất giữa gã và Hạ Tưởng sẽ không tồn tại, lại bởi vì Phó Tiên Phong có hi vọng ngồi trên vị trí ngai vàng Chủ tịch thành phố, đột nhiên Hồ Tăng Chu trong lúc đó có cảm giác thấy bức bách, nên tầm quan trọng của Hạ Tưởng lại lần nữa tăng lên tới mức không ai thay thế được.

Đúng vậy, quả thật là không ai thay thế được, ai có thể có quen biết nhiều nhân vật quan trọng của Thành ủy như Hạ Tưởng? Ai ai có thể có mạng lưới quan hệ sâu xa với Thành ủy như Hạ Tưởng? Lý Đinh Sơn và Cao Hải thì không cần phải nói, một là Trưởng ban thư ký, một là Phó chủ tịch Ủy viên thường vụ, còn có tân nhậm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Khâu Tự Phong cũng là bạn bè cũ của Hạ Tưởng, quan hệ với Hạ Tưởng nghe nói cũng rất thân thiết, ngay cả Phó chủ tịch thường trực Vu Phồn Nhiên, lúc mới đến nhận chức, ở bữa tiệc đầy tháng con trai của Hạ Tưởng, chủ động đến chúc mừng, tỏ ý tiếp cận.

Trên cơ bản các nhân vật trọng yếu có liên quan của Thành ủy, đều nhiều ít có quan hệ mật thiết với Hạ Tưởng, bình thường thì không sao, nhưng chỉ cần đề cập đến vấn đề quan trọng của Hạ Tưởng, ai cũng không dám đảm bảo sẽ có vài vị ủy viên thường vụ có trọng lượng sẽ không liên kết cùng nhau có tiếng nói chung.

Hồ Tăng Chu không nghĩ thì thôi, vừa nghĩ đến, liền có một cảm giác kinh tâm động phách. Các chức vụ mấu chốt của Thành ủy Thành phố Yến, người đến người đi, vài năm nay cũng thay đổi không ít, khiến Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố đều có một thời gian không biết theo ai, lại càng không cần nói tới các ủy viên thường vụ khác trong Thành ủy, chỉ duy nhất có Hạ Tưởng, đưa mắt nhìn lại toàn bộ thành phố Yến chỉ có một mình Hạ Tưởng, bất động như tùng, mạng lưới quan hệ vẫn như cũ kín không kẽ hở, dường như chưa chịu bất cứ ảnh hưởng gì.

Khiến cho trái tim Hồ Tăng Chu loạn nhịp, cẩn thận suy nghĩ, mới phát hiện chỗ mấu chốt trong đó, đấy là Hạ Tưởng từ trước đến nay nhìn xa tới tương lai, thản nhiên như không, đã hoàn thành bố cục lâu dài vượt quá so với người bình thường. Dùng sự nhìn xa trông rộng để hình dung Hạ Tưởng hoặc là có chút nâng cao hắn, nhưng dùng mưu tính sâu xa để miêu tả trí tuệ chính trị của hắn, tuyệt không quá mức.

Lý Đinh Sơn thì không cần phải nói, quan hệ cùng Hạ Tưởng luôn kiên định. Thời gian Cao Hải thăng nhậm Ủy viên thường vụ không dài, là tiếp nhận vị trí của Hà Giang Hoa. Ở mặt ngoài thấy là Hà Giang Hoa chủ động từ chức, nhưng trong lòng Hồ Tăng Chu cũng biết rõ thực ra là Hạ Tưởng phối hợp với Trần Phong diễn trò. Cao Hải là người của Trần Phong không sai, nhưng tình cảm giữa Cao Hải và Hạ Tưởng cũng rất sâu đậm. Trần Phong vừa đi, tầm quan trọng của Cao Hải càng hiện rõ.

Còn có vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ của Khâu Tự Phong cũng là như vẽ, Hồ Tăng Chu đối với quá trình Khâu Tự Phong đoạt vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy cũng có nghe thấy mà kinh tâm động phách, cũng có nghe được một ít về tác dụng của Hạ Tưởng ở trong đó. Lúc ấy còn không biết là cách làm của Hạ Tưởng cao minh thế nào, còn tưởng rằng hắn chỉ là cố ý làm khó Phó gia. Hiện tại xem ra cũng không chắc tất cả đều là như thế, bởi vì cho dù Phó gia không muốn đoạt vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy, chỉ sợ Hạ Tưởng cũng sẽ khuyên Khâu gia ra tay.

Chức Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy, dù là Phó gia đảm nhiệm cũng vậy, hoặc là bất cứ ai đảm nhiệm, cũng không như Khâu Tự Phong đảm nhiệm để Hạ Tưởng càng có lợi. Hiện tại Hồ Tăng Chu mới hiểu một chút, hoá ra lúc ấy Hạ Tưởng cũng đã bắt đầu bố cục cho việc Trần Phong rời đi.

Về phần Vu Phồn Nhiên và Hạ Tưởng đến gần, Hồ Tăng Chu đoán không ra nội tình, nhưng cũng có thể biết đại khái, vẫn là vì Vu Phồn Nhiên muốn ở hội nghị thường vụ có tiếng nói, nếu Hạ Tưởng thành tâm giúp ông ta, Vu Phồn Nhiên có thể lôi kéo Lý Đinh Sơn và Cao Hải, thậm chí còn có Khâu Tự Phong, một Phó chủ tịch thường trực, một Phó chủ tịch Ủy viên thường vụ, lại thêm một Trưởng ban tổ chức cán bộ và Trưởng ban thư ký, trong hội nghị thường vụ kết thành một đoàn, đừng nói gã hiện tại là Chủ tịch thành phố, dù là Bí thư Thành ủy, cũng sẽ rất đau đầu.

Hơn nữa, Cục trưởng cục Công an Tôn Định Quốc có quan hệ với Hạ Tưởng không phải bình thường!

Huống chi một khi Phó Tiên Phong đảm nhiệm chức Chủ tịch thành phố, với sự cường thế và tính tình của Phó Tiên Phong, tất nhiên sẽ có nhiều xung đột ích lợi với gã, mà gã ở hội nghị thường vụ thế đơn lực yếu, cho dù là Bí thư Thành ủy, chỉ sợ cũng khó đè được một Phó Tiên Phong có bối cảnh gia tộc.

Bí thư Thành ủy nếu bị Chủ tịch thành phố áp chế, đừng nói chính gã sẽ buồn bực đến cực điểm, chính là lãnh đạo cấp trên và cấp dưới cũng sẽ xem thường gã, đối với tiền đồ của gã sẽ không xem trọng. Bởi vậy, việc cấp bách là trước khi Phó Tiên Phong chưa lên làm Chủ tịch thành phố, lôi kéo và đoàn kết một số lực lượng trung gian lớn, thành lập và củng cố đồng minh.

Hạ Tưởng, lại một lần nữa trở thành nhân vật tiêu điểm.

Chỉ cần lôi kéo Hạ Tưởng, tương đương với trực tiếp lôi kéo Lý Đinh Sơn, Cao Hải và Khâu Tự Phong, đồng thời, lại gián tiếp cùng Vu Phồn Nhiên, Tôn Định Quốc có cơ sở hợp tác. Tầm quan trọng của Hạ Tưởng, không cần nói ở toàn thành phố Yến, đưa mắt nhìn ở toàn tỉnh Yến, cũng là người độc nhất vô nhị.

Hồ Tăng Chu để Trang Thanh Vân nhẹ nhàng đưa thiện ý về phía Hạ Tưởng, gã còn lo lắng, Hạ Tưởng sẽ không chịu nhận thiện ý của gã, tuy rằng gã cũng biết Hạ Tưởng không có khả năng cùng Phó Tiên Phong liên kết, nhưng Hạ Tưởng nếu ghi hận ông năm đó ở thời điểm mấu chốt không ủng hộ hắn, sẽ trong tranh đấu của các phe phái của Thành ủy đứng ở giữa, thì cũng phiền toái lớn.

Hạ Tưởng trung lập, Vu Phồn Nhiên và Tôn Định Quốc sẽ trong vấn đề lớn ủng hộ gã hay Phó Tiên Phong, còn khó mà nói, nhưng Lý Đinh Sơn, Cao Hải và Khâu Tự Phong, khẳng định sẽ quan tâm đến ý của Hạ Tưởng. Nếu Hạ Tưởng có lập trường ở một số vấn đề lớn, lập trường của bọn họ hơn một nửa sẽ cùng Hạ Tưởng nhất trí. Mà Hạ Tưởng nếu cùng gã đối nghịch, thật đúng là có khả năng theo đà phát triển mà dẫn dắt, ở lúc gã và Phó Tiên Phong giằng co, lấy được lợi ích!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.