Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 12: Thế thân nghịch tập nữ minh tinh nổi tiếng (11)




Tần Mạc hung hăng hạ mi mắt, đáy mắt thâm thúy lạnh băng: “Còn không câm mồm? Cậu muốn tôi cắt ngắn móng vuốt của cậu sao?”

Haizz, đại thần lại ngạo kiều*... Phó Cửu lười biếng duỗi vai, vẫn là không cần đùa giỡn quá phận, như thế hiệu quả sẽ bị đảo ngược.

*Mặt ngoài thì làm bộ lạnh lùng, cường ngạnh nhưng bên trong lại ngại ngùng, xấu hổ, rất ôn nhu. 

Phó Cửu nghĩ như vậy, ngậm kẹo que vươn tay qua, nhấn con chuột một cái nhanh chóng mời vị ra giá cao nhất vào phó bản, người chơi “Tôi chính là người đại diện của đại thần”.

“Tôi chính là người đại diện của đại thần? Nick name rất kỳ quái.” Phó Cửu một bên trò chuyện riêng cùng Tần Mạc, một bên bắt đầu định vị.

Tần Mạc liếc mắt quét qua người chơi kia một cái, đôi mắt đen nhánh thâm thúy xẹt qua một tia sáng lạnh lẽo.

Người đại diện còn đang ở bên kia khoe khoang, hỏi trợ lý bên cạnh: “Yêu cầu tổng giám đốc làm động tác nên nói như thế nào?”

Trợ lý rụt cổ một chút: “Gõ, gõ chữ...”

Chỉ cần gõ chữ là được? Trong lòng người đại diện gợn sóng, có ai có thể nghĩ đến hắn cũng có một ngày xoay người làm địa chủ. Vừa mới muốn đặt tay lên trên bàn phím, trong trò chơi liền xuất hiện một câu: “Hiện tại cậu muốn tự offline hay đợi tôi gọi điện thoại bức cậu hạ tuyến**? Người đại diện Phong.”

** Giống như offline.

Phong Dật không nghĩ tới hắn bị vạch trần thân phận nhanh như vậy, cả người tức khắc chấn động.

Lại nghe tổng giám đốc nhà hắn ở bên kia nói: “Xem ra gần đây nhiệm vụ của cậu ở công ty quá ít, làm cậu có thời gian rảnh để chơi game? Ngày mai bắt đầu tăng ca.”

Phong Dật: “...”

Chờ một chút!

Hắn bỏ ra năm mươi nghìn để tổng giám đốc tới làm nô dịch chứ không phải hắn vì tương lai làm nô dịch càng tốt cho tổng giám đốc!

Cái gì mà đánh ải, vốn dĩ là cái bẫy!

Vừa rồi đầu óc của hắn nhất định có vấn đề mới nghĩ đến chuyện nhân cơ hội để tổng giám đốc tới làm nô dịch cho hắn.

Nói rằng chỉ cần đưa tiền là có thể vào?

Gạt người!

Quả thật Phong Dật rất muốn khóc.

Với năm mươi nghìn nhân dân tệ, hắn chỉ hưởng thụ được cảm giác bị ngược!

Quả nhiên, hắn không nên tới trêu chọc tổng giám đốc.

Nhưng mà...

Thao tác của tên Hắc Đào Z kia sao lại tàn nhẫn ảo diệu như vậy?

Một chiêu toàn diệt?!

Còn có thể nhắn tin cùng tổng giám đốc?

Chờ một chút!

Thế nhưng hắn có thể phối hợp hoàn mỹ cùng với tổng giám đốc?

Phải biết rằng chưa có ai có thể đuổi kịp tốc độ chơi game của tổng giám đốc!

Này... Người này tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ!

Phong Dật xem đến nhiệt huyết sôi trài, nhanh chóng bật dậy từ trên sô pha, một tay nắm áo trợ lý chỉ vào màn hình nói: “Người gọi Hắc Đào Z này, tôi mặc kệ cậu dùng biện pháp gì, nhất định phải tra ra toàn bộ tư liệu của hắn cho tôi. Là nam hay là nữ, có bạn trai hoặc bạn gái hay không, hiện tại bao nhiêu tuổi, người ở nơi nào, nghề nghiệp là gì, ngày mai tôi phải thấy được ảnh chụp người thật của hắn trên bàn công tác của tôi!”

“A, phó tổng giám đốc, anh muốn ảnh chụp của hắn làm cái gì?” Trợ lý mê mang, không phải phó tổng giám đốc vì mất năm mươi nghìn nhân dân tệ mà trở nên ngu ngốc đâu nhỉ?

Đáy mắt Phong Dật lóe lên ánh sáng: “Tôi muốn bồi dưỡng hắn thành chức nghiệp đại thần chỉ sau tổng giám đốc, đương nhiên trước tiên muốn xem bộ dáng của hắn ra sao! Đi tra!”

Này quả thật chính là thu hoạch ngoài ý muốn.

Thao tác quá xinh đẹp!

Loại hình ảnh trò chơi như này thích hợp làm phát sóng trực tiếp nhất!

Chiến đội vẫn luôn yêu cầu một người có thể phối hợp đánh cùng tổng giám đốc như vậy.

Nhưng cố tình ngay cả bọn COCO cũng không làm được.

Hiện giờ rốt cuộc có thể giải quyết được chuyện này, quả thật là thần đang trợ giúp hắn!

Chờ một chút, trước tiên hắn nên thêm bạn lại nói sau.

Phong Dật vốn tưởng rằng nhờ thân phận là người đại diện của tổng giám đốc, hắn sẽ rất nhanh được đối phương chấp nhận.

Không nghĩ tới...

Cự tuyệt?!

Hắn là người đại diện của đại thần Điện Cạnh, các game thủ đều muốn tranh nhau mà nịnh bợ hắn, thế nhưng sẽ bị người khác cự tuyệt?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.