Vương Phi Của Yêu Tinh Vương

Chương 42: Có phải anh hay không?




"Nhưng mà..." Mặc dù Tống Lục Châu không tin tưởng lắm, nhưng cũng không tìm được điểm gì chứng minh Lục Tiểu Dạ đang lừa gạt mình, bản thân mang theo kỳ vọng của ca ca mà đến, không thể làm hắn thất vọng được.

"Tống Lục Châu, ca ca của ngươi căn bản không có khả năng được Tần Sương để mắt, kể cả khi nàng không quen biết Bộ Tranh!" Lục Tiểu Dạ nói, vào lúc này, nàng thấy mình có chút lạc đề, nàng có thể nhìn ra, Bộ Tranh và Tần Sương còn chưa tới mức nảy sinh tình yêu, ít nhất bây giờ là thế.

Trước mắt hai người này vẫn chỉ là bằng hữu, mà Tần Sương đối với Bộ Tranh cũng chỉ có chút cảm giác đặc thù, nhưng tựa hồ loại cảm tình này cũng không phải tình yêu nam nữ, chỉ là một loại tình cảm không rõ ràng mà thôi.

Lúc này, Lục Tiểu Dạ cũng không cho Tống Lục Châu cơ hội nói tiếp, lập tức nói: "Kỳ thật ngươi nên quý trọng tình cảm giữa ngươi và Tần Sương, ngươi cho rằng Tần Sương không biết ngươi nghĩ gì sao, điều này ai cũng có thể nhìn ra được, sở dĩ nàng đuổi ngươi đi, chính là muốn giữ tình bạn với ngươi, nếu ngươi vẫn cứ tiếp tục, nàng chỉ thấy ngươi là một nỗi phiền toái."

"Đứng ở trên lập trường của nàng mà nói, nếu đổi lại là nàng muốn làm mối ngươi cho ta, ngươi sẽ cảm thấy như thế nào hả?" Lục Tiểu Dạ hỏi.

"Sao có thể so sánh một cách kỳ quặc như thế, ta há lại thích ngươi , đời này kiếp này cũng không có khả năng, ta không biến thái giống như ngươi ." Tống Lục Châu lập tức nói.

"Sao không được? Ca ca của ngươi và Tần Sương còn có thể, thì sá gì giữa ta và ngươi." Lục Tiểu Dạ lại nói.

"..." Tống Lục Châu trầm mặc, nếu suy nghĩ cẩn thận, cũng cảm thấy có đạo lý, nếu đổi thành mình thì mình đã sớm trở mặt, mà ít ra hiện tại thì Tần Sương cũng chưa đến mức độ đó với mình.

Có phải cái từ bằng hữu này đã khiến mình u mê rồi hay không, xâm phạm vào đời tư của nàng, sau đó nàng lui một thước, chính mình lại tiến thêm một thước, cho đến khi nàng không còn chỗ lui, mới phát hiện ra mình lấn ép nàng thật quá đáng.

Tống Lục Châu trầm mặc thật lâu sau, tựa hồ nghĩ thông suốt , phá lệ nói một tiếng với Lục Tiểu Dạ : "Cám ơn!"

"Tiếng cảm ơn ta nhận." Lục Tiểu Dạ gật đầu nói, "Hiện tại Tần Sương đang tu luyện. Ngươi bồi ta nói chuyện chút được không, nói gì thì nói ngươi cũng là một mỹ nhân nha."

"Cút!" Tống Lục Châu lạnh lùng nói, tuy rằng nàng cám ơn Lục Tiểu Dạ, nhưng không có nghĩa là nàng chào đón Lục Tiểu Dạ, nhất là ba chuyện linh tinh này nàng không ham.

"Ngươi làm cho người ta thật thương tâm, người ta vừa mới rã họng khuyên bảo ngươi, kết quả thì sao, ngươi thông suốt mọi chuyện lại kêu ta cút đi ngay..." Lục Tiểu Dạ bắt đầu khóc lóc om sòm , quấn quít lấy Tống Lục Châu

Cũng như nàng vừa nói, Tống Lục Châu cũng là một mỹ nhân, hơn nữa không phải là một mỹ nhân bình thường, mà đây là một đại mỹ nhân có khí chất không tầm thường.

Hai người cứ thế nói đi nói lại thì đột nhiên…

"Oanh!"

"Trời đất, Cái gì thế? Cái gì thế?" Lục Tiểu Dạ nhảy dựng lên hét to.

"Vì sao ngươi lại hò hét lên như thế?" Tống Lục Châu có chút kỳ quái hỏi, tuy rằng nàng cũng tò mò có chuyện gì xảy ra, nhưng càng hiếu kỳ hành động của Lục Tiểu Dạ đang ở bên cạnh, còn có, vì sao ngươi lại hô lên tận hai lần như thế?

Tuy nhiên, Lục Tiểu Dạ không trả lời nàng, mà là lao về tường bao, sau đó trèo tường nhảy qua.

Lúc này, Tống Lục Châu cũng không hỏi lại , bởi vì khi nàng chứng kiến hành động trèo tường của Lục Tiểu Dạ thì nàng liền chắc chắn là bên kia xảy ra chuyện gì đó, hơn nữa còn không phải là lần đầu tiên.

Nhưng mà, bên đó không phải là tiểu viện tử của tên tiểu tử Bộ Tranh kia hay sao?

Hôm qua Tống Lục Châu cũng chính là từ bên kia trèo tường mà qua, hiện tại lại trèo nữa thì quả có điểm mất hình tượng đại tiểu thư của nàng.

Đương nhiên dù rằng Tống Lục Châu nghĩ lại còn cảm thấy xẩu hổ, nhưng người cũng đã sớm trèo theo qua rồi, dù sao không phải chỉ có mình nàng, với lại cũng không phải là lần đầu tiên cho nên kệ con mẹ nó.

Lúc trèo tường nhìn sang, Tống Lục Châu nhìn thấy Tần Sương cùng Lục Tiểu Dạ đứng sau lưng một thiếu niên, mà thiếu niên này nàng rất đỗi quen thuộc, chính là Bộ Tranh.

Lúc này cả ba người đều đang ngẩn người, mà nàng cũng rất nhanh hiểu được tại sao ba người lại ngẩn người, bởi vì nàng thấy rõ ràng tiểu lâu phía trước mặt của Bộ Tranh đã bị hủy diệt, triệt để thành một đống đổ nát.

Lúc này, nàng còn thấy trong tay Bộ Tranh đang cầm một thanh kiếm, thanh kiếm này còn có điểm lưu quang ở lưỡi kiếm, hình như là một trận binh, mà trận binh này vừa mới phát động. 

Chẳng lẽ…

"Bộ Tranh, ngươi vừa làm cái gì vậy?!" Sau khi Lục Tiểu Dạ ngây người một hồi liền hô với Bộ Tranh.

"Không có gì, chỉ là kiểm tra thử trận binh trong tay một chút, không nghĩ tới lại thành ra thế này." Bộ Tranh cười khổ, ánh mắt nhìn về phía trước, có chút đăm chiêu.

Đang suy nghĩ gì đấy?

Giờ này khắc này, ba người Tần Sương đều hiểu rằng nguyên nhân chính là do trận binh trong tay Bộ Tranh, nhất là Tần Sương và Lục Tiểu Dạ, các nàng biết được một điều rằng Bộ Tranh biết luyện chế trận binh,trận binh trong tay hắn do chính hắn tự luyện chế.

"Thanh kiếm này ngươi luyện nó thành cái gì vậy, ta cảm giác ngoại hình của kiếm đã thay đổi rồi, ngươi xác định đây là thanh ta đưa cho ngươi sao?" Tần Sương nói.

"Đương nhiên, tuy ngoại hình có chút biến hóa, nguyên nhân là do gia nhập thêm trận pháp, nhưng tổng thể không vấn đề gì, thanh kiếm này cũng không tệ lắm, uy lực cũng khá, hiện tại giao cho cô, đặt tên cho nó được không?" Bộ Tranh vừa nói, vừa giao kiếm cho Tần Sương.

Tần Sương tiếp nhận thanh kiếm kia, nhìn kỹ, nói: " Tên thì không vội, cái này cũng không quá trọng yếu, nhưng mà phẩm chất trận binh trên thanh kiếm này như thế nào?"

"Ta thấy hẳn là bảo khí trung phẩm trở xuống, nhưng cụ thể ra sao thì ta cũng không biết, ta đối với phân cấp cũng không có nghiên cứu gì." Bộ Tranh thuận miệng nói.

" Bảo khí trung phẩm trở xuống? Không sao cả, chỉ cần là bảo khí trung phẩm, cũng đã rất không tồi rồi ." Tần Sương ngẩn ngơ, "Ngươi tốn thời gian luyện chế như vậy, bây giờ ngươi hẳn là nên đi nghỉ ngơi chứ hả?"

"Đả tọa một chút là ổn thôi, đại khái tầm một canh giờ là đủ rồi! Luyện cái trận binh này cũng chỉ mất hai canh giờ." Bộ Tranh nói, "Luyện trận binh này so với luyện đan lô đơn giản hơn rất nhiều."

Riêng lấy trận pháp mà nói, lò luyện đan phức tạp hơn rất nhiều, tự nhiên thời gian cần đến cũng nhiều hơn một chút, ngoài ra, lò luyện đan cuối cùng trở thành bảo khí thượng phẩm, so ra phẩm chất hơn hẳn. 

"Thanh kiếm này có gì đặc biệt?" Tần Sương cũng không hỏi nhiều, muốn biết công dụng của thanh kiếm này, chính là tác dụng đặc thù của trận pháp .

"Ta gia cố khiến kiếm trở nên cứng cỏi, không dễ dàng bị phá hỏng, còn có, độ sắc bén của thanh kiếm này cũng được tăng cường, có thể chém sắt như chém bùn, hơn nữa còn có thể kéo dài mũi kiếm giết người trong vô hình..." Bộ Tranh liền giải thích rõ ràng rành mạch.

"Cũng nên cẩn thận một chút, nó có thể phối với tuyệt chiêu của ta, vừa rồi ta chính là xuất ra một chiêu đó, kết quả thì cứ nhìn tiểu lâu này thì biết, chuyện này thật sự không liên quan đến ta, tỷ đừng bắt ta bồi thường, ta đây không có tiền đâu , đang chuẩn bị chạy trốn đó." Bộ Tranh có chút lo lắng hỏi 

Hắn sực nghĩ đến một vấn đề, tiểu lâu này bị phá hủy mà bắt mình bồi thường thì sao, mình nhất định tổn thất không ít, có thể không chịu nổi đả kích này.

"Không vấn đề gì, có ta ở đây, cùng lắm là nói ta làm, dù sao kiếm pháp kia ngươi sử ra, người khác ắt hẳn không tin ngươi, nhưng sẽ nghĩ là ta phát ra, dù sao ta đây cũng không phải lần đầu tiên chịu tội thay cho ngươi ." Tần Sương tức giận nói.

"Chuyện này thật sự không liên quan đến ta, ta chỉ muốn thử uy lực mà thôi, không nghĩ tới lại thành ra như vậy." Bộ Tranh nói tiếp, tiếp tục phân trần bản thân cùng chuyện này không quan hệ.

"Không sao, ít đi một cái tiểu lâu cũng không phải quá to tát, ta có thêm một cái trận binh, lại còn là bảo khí trung phẩm, đây rõ ràng là chuyện tốt, tổ chức ăn mừng nên mời ai đây nhỉ." Tần Sương cười nói.

"Đừng mời ta nhé, hiện tại ta bề bộn nhiều việc, phải làm rất nhiều việc." Bộ Tranh lập tức cự tuyệt, bởi vì hắn còn có việc phải giải quyết, hơn nữa rất nhiều.

Bây giờ Bộ Tranh muốn luyện chế trận binh, hoặc là trận khí cường đại cho mình, để lần sau nếu gặp phải địch nhân mạnh mẽ thì còn có thể tự mình giải quyết , hoặc là ngăn trở truy kích, tạo cơ hội cho mình có thể thuận lợi chạy thoát.

Luyện chế trận binh xong rồi còn phải luyện tập thêm luyện khí, sau đó tiếp tục luyện đan, bao nhiêu việc như thế, cho dù là giai nhân ước hẹn thì sao chứ, cũng không quan trọng bằng mấy việc này.

"Vậy thì chờ ngươi có thời gian rảnh thì nói tiếp." Tần Sương cười nói.

"Có muốn thử thanh kiếm này một chút hay không, nếu có điều kiện hạn chế, ta sẽ luyện lại trận binh tốt hơn ." Bộ Tranh vô tình nói.

"Điều kiện hạn chế?" Tần Sương có chút nghi hoặc hỏi lại.

"Ừ, tuy rằng thanh kiếm nầy được luyện chế không tệ, nhưng cảm thấy trận lộ (đường trận pháp) có quá nhiều chỗ lãng phí, nếu để cho ta thiết kế lại, tuyệt đối sẽ ngon lành cành đào." Bộ Tranh nói.

"Nếu để cho ngươi thiết kế, ngươi có thể làm ra trận binh có phẩm chất như thế nào?" Tần Sương nói.

"Cái này còn khó mà nói, ta không biết đúc kiếm rốt cuộc là như thế nào, thiết kế ra sao, không biết có bí quyết gì không , đến lúc đó chỉ sợ lãng phí tài nguyên, cho nên, tốt nhất hãy để cho ta tham quan qua đúc kiếm phường, biết rõ nó hoạt động như thế nào đã." Bộ Tranh nói.

"Nói nhiều như vậy hóa ra mục đích của ngươi là muốn nhìn thấy quá trình đúc kiếm đúng không, ta dẫn ngươi đi đúc kiếm phường quan sát là được." Tần Sương nói.

"Ừ!" Bộ Tranh gật đầu nói, hắn nhận thấy rằng hiện tại rất cần kinh nghiệm của quá trình đúc kiếm, bằng không há có thể thiết kế ra trận binh phù hợp với hắn.

Trận bnh Tần Sương cần thì đã có, nhưng hắn thì chưa, hiện tại hắn chỉ có một thanh hắc kiếm, tuy rằng hắc kiếm dùng trong đơn đấu không tồi, nhưng quần công lại không phù hợp, hắn muốn thiết kế ra một trận binh quần công, bù lại chỗ thiếu hụt này.

Hơn nữa, tuy rằng thanh hắc kiếm này dùng trong đơn đấu không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ lắm mà thôi, nếu như có thể hoán đổi qua lại với trận binh thì hiệu quả sẽ tăng lên rất nhiều.

"Tần Sương, có chuyện gì xảy ra nữa vậy, đừng có nói với ta lại có thần tiên nào đó đi ngang qua đây phóng thí!"

Vào lúc này, Tần Thông lại xuất hiện, đây là lần thứ hai hắn đến đây, lý do giống như lần đầu tiên, động tĩnh mà Bộ Tranh gây ra bên này quá lớn, tiếng nổ lần này to dã man hơn lần đầu nhiều, với lại còn không thấy được kiểu khí tràng nổ mạnh.

"Phụ thân, làm sao cha có thể nói như vậy được chứ, thật sự quá mất mặt ." Tần Sương sẵng giọng, đối với cái từ thần tiên phóng thí này, nàng có chút mẫn cảm .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.