Vương Phi Của Yêu Tinh Vương

Chương 32: Hoa tai kỳ lạ




- Trước tiên đem khách nhân thu xếp ổn thỏa đi, hỏi ý tứ của Vận Trúc một chút, lại làm ra quyết định cũng không muộn.

Bảo Quy đạo nhân mỉm cười nói:

- Thiên Lý Hà chúng ta cũng là môn phái có uy tín danh dự, còn không phải là nói mà không làm. Người tới là khách, để cho đệ tử đem hắn coi như là khách quý tới chiêu đãi, không thể chậm trễ!

Mặc dù có trưởng lão bất mãn nhưng mà chưởng môn quyết định như thế, mọi người cũng không tốt lại nói cái gì nữa.

Sau khi chư lão của Thiên Lý Hà đều có quyết định, lệnh cho môn hạ đệ tử đem Lý Thất Dạ nghênh đón vào.

Hà yêu kia vừa tiếp xúc với mệnh lệnh từ bên trên truyền xuống, ở trong lòng cũng không khỏi đánh một cái run run, thế nhưng thật là có chuyện như vậy, thế nhưng thật sự là vị hôn phu của công chúa, trong lòng Hà yêu này không khỏi âm thầm may mắn, may mắn cũng không làm chậm trễ với Lý Thất Dạ.

- Hai vị khách quý, mời theo tại hạ!

Thời điểm Hà yêu đến đón tiếp Lý Thất Dạ chính là hết sức khách khí, không dám chậm trễ chút nào.

Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu ngồi ở trên thuyền nhỏ của Hà yêu tiến vào trong Thiên Lý Hồ, Thiên Lý Hồ mênh mông, liền cảm giác là tiến vào biến lớn mênh mông.

Cuối cùng Hà yêu đem hai người Lý Thất Dạ đưa lên một hòn đảo ở trong hồ, đây là một hòn đảo nghênh đón khách quý, mà người ở trên đảo nghênh dón hai người Lý Thất Dạ nhưng là người quen cũ, người này chính là Tiêu hộ pháp lần trước tới gặp Lý Thất Dạ.

- Lý công tử đích thân tới Thiên Lý Hà ta, không thể từ xa đón tiếp, không thể từ xa đón tiếp!

Tiêu hộ pháp coi như là khuôn mặt tươi cười nghênh đón.

Khuôn mặt tươi cười nghênh đón như thế của Tiêu hộ pháp, đó đã là chuyện rất không dễ dàng rời, trên thực tế, trong lòng Tiêu hộ pháp vẫn là hết sức khó chịu đối với Lý Thất Dạ, dù sao Lý Thất Dạ quá kiêu ngạo rồi, không khiến cho Tiêu hộ pháp thích, càng huống chi Lý Thất Dạ với tư cách là có thân phận vị hôn phu của Lam Vận Trúc, ở Thiên Lý Hà mà nói chỉ sợ sẽ không có mấy người ôm lòng hảo cảm với hắn, cái này rõ ràng là tới đào góc tường nha, người nào sẽ vui lòng.

Bất quá chưởng môn Bảo Quy đạo nhân của Thiên Lý Hà có lệnh đem Lý Thất Dạ chiêu đãi như khách quý, đây mới khiến cho Tiêu hộ pháp phải nghe mệnh lệnh của chưởng môn.

Tiêu hộ pháp đem hai người Lý Thất Dạ dẫn lên trên đảo, ở trên chỗ cao nhất của hòn đảo liền là độc viện đặc biệt chiêu đãi khách quý, Tiêu hộ pháp đem Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu dàn xếp ở trong độc viện.

- Nếu như Lý công tử có cần gì thì có thể phân phó cho hạ nhân!

Sau khi dàn xếp tốt cho Lý Thất Dạ, Tiêu Hộ pháp nói với hắn:

- Lý công tử chính là khách quý của Thiên Lý Hà chúng ta, ở chỗ này trừ mấy nơi đặc biệt ra, Lý công tử đều có thể đi nhìn một chút.

Ở trong lòng Tiêu hộ pháp mặc dù khó chịu với Lý Thất Dạ, nhưng vẫn là nhịn xuống tính khí của mình, với tư cách là đệ tử của Đế thống tiên môn, với tư cách là hộ pháp, hắn cũng đích xác là có một chút lòng dạ.

- Vậy thì đa tạ chiêu đãi của quý môn!

Lý Thất Dạ cười một chút, sau đó hỏi:

- Không biết chuyện tình hôn ước, tông môn các ngươi là quyết định như thế nào?

Tiêu hộ pháp không nguyện ý nói đến chuyện này nhất, chuyện này ở nội bộ cao tầng Thiên Lý Hà cũng có ý kiến khác nhau, dĩ nhiên đa số trưởng lão là phản đối cái hôn ước này, chỉ có số ít trưởng lão ôm thái độ ngắm nhìn.

Về phần chưởng môn của Thiên Lý Hà đối với cái hôn ước này cũng là ôm thái độ ngắm nhìn, chính là bởi vì như thế khiến cho một chuyện này không có biện pháp lập tức quyết định xuống.

Dĩ nhiên Tiêu hộ pháp là một người phản đối cái hôn ước này rồi, Lam Vận Trúc là truyền nhân của Thiên Lý Hà, Thiên Lý Hà dĩ nhiên không hi vọng nàng gả cho người ngoài, huống chi một cái vô danh tiểu bối như Lý Thất Dạ làm sao có thế xứng đôi với truyền nhân của Thiên Lý Hà bọn họ chứ?

Đối với lời như vậy của Lý Thất Dạ, Tiêu hộ pháp không đáp mà hỏi ngược lại, nói:

- Vậy Lý công tử quyết định như thế nào? Nếu như Lý công tử có thể đoạn tuyệt cái hôn ước này, đó đối với song phương mà nói chính là chuyện mà tất cả đều vui vẻ.

- Cái này sao?

Lý Thất Dạ cười dài nói:

- Quyền quyết định này không ở chỗ ta, mà là ở chỗ các ngươi, chính xác mà nói, là ở chỗ nha đầu kia của các ngươi, nếu muốn ta làm ra quyết định, để cho bản thân nàng tới gặp ta đi.

- Ngươi!

Tiêu hộ pháp đối với thái độ như vậy của Lý Thất Dạ là hết sức khó chịu, rất ít người dám ở bên trong Thiên Lý Hà bọn hắn lớn lối như thế, nhưng mà hết lần này tới lần khác tên tiểu bối ở trước mắt chính là không đem Thiên Lý Hà bọn họ coi vào đâu, lớn lối vô cùng, nếu không phải chưởng môn có lệnh, hắn cũng muốn giáo huấn tên tiểu bối không biết trời cao đất rộng này một chút.

- Liền để cho bản thân nha đầu kia tới gặp ta đi, loại chuyện nữ nhi này một đám lão đầu tử các ngươi xen vào cái gì, về phần muốn giải quyết như thế nào là chuyện của hai người chúng ta, các ngươi có cái tâm gì chứ.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà khoát tay nói.

Tiêu hộ pháp không vui, hừ lạnh một tiếng, vung tay áo mà đi, trong lòng của hắn đúng là đặc biệt khó chịu đối với tên tiểu quỷ này, hắn thật sự là muốn giáo huấn tên tiểu quỷ này một chút, nhưng mà hắn cũng không dám nghịch lệnh của trưởng môn, không thể làm gì khác hơn là đem một bụng tức giận nhẫn nhịn xuống.

Sau khi Tiêu hộ pháp rời đi, Lục Bạch Thu cũng không khỏi thấp giọng nói:

- Công tử, nơi này chính là bên trong Thiên Lý Hà nha, ngươi không cho bọn hắn mặt mũi như vậy, vạn nhất bọn họ trở mặt thì làm như thế nào?

Trong lúc bất tri bất giác Lục Bạch Thu đối với cách gọi Lý Thất Dạ cũng thay đổi, hiện tại ngay cả Tĩnh Khê quốc chủ, Tiêu hộ pháp đều gọi Lý Thất Dạ là công tử, Lục Bạch Thu cũng theo đó thay đổi.

- Trở mặt?

Lý Thất Dạ híp mắt, cười nhẹ nhàng nói:

- Ta không phải là sợ bọn họ trở mặt, ngược lại ta là sợ bọn họ không trở mặt. Nếu như bọn họ trở mặt, ta vừa lúc hợp tính hợp lý mà mang đi một ít đồ vật, bọn họ không trở mặt mà nói, nhìn lên ở trên mặt mũi của Thiên Lý tiên đế, ta còn thật không có ý tứ cường ngạnh đoạt lấy.

Nghe được lời như vậy của Lý Thất Dạ, Lục Bạch Thu nhất thời im lặng, nàng biết Lý Thất Dạ là mạnh mẽ bá đạo, nhưng mà không nghĩ tới lại cuồng vọng đến tình trạng như vậy, lại vẫn muốn ở nhìn ở trên mặt mũi của Thiên Lý tiên đế, nói như thế cũng quá không hợp lẽ thường đi.

Thiên Lý tiên đế nha, đây nhưng là tồn tại vô địch không ai bì nổi, một cái tồn tại như vậy ở trong miệng Lý Thất Dạ nói ra dĩ nhiên là như gió nhẹ mây trôi, thật giống như là bọn họ có giao tình.

Dĩ nhiên ở trong mắt Lục Bạch Thu, đó là chuyện không có khả năng, niên kỷ như vậy của Lý Thất Dạ làm sao có thể có liên quan đến Thiên Lý tiên đế được chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.