Vương Phải Tình Em

Chương 4




Andy tức giận đấm đá lung tung lên song sắt đáng thương, kêu lên: “Mau buông cậu ấy ra! Tên khốn này! Khốn khiếp! Tao muốn giết mày!” vươn nắm tay ra ngoài song chắn muốn tấn công Alex, nhưng lúc nào cũng hụt một chút.

Sở Lăng bất đắc dĩ đành phải cắn lên môi Alex, mới có thể nhân cơ hội thoát ra, lảo đảo liên tục thối lui về phía sau, mãi tới đi đụng vách tường mới dừng lại thở dốc không ngừng.

Alex cũng không bắt hắn lại, tùy ý cậu trốn thoát, ánh mắt tập trung khiêu khích Andy, vươn đầu lưỡi khẽ liếm vết máu trên môi, chậm rãi bước hai bước tới gần Andy: “Bây giờ, mày đã biết tao làm gì với em ấy chưa? Hay còn muốn tao kể chi tiết hơn nữa?”

Hai tròng mắt Andy bị lửa giận bùng cháy đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày là tên khốn!” Liều lĩnh vung tay đấm Alex.

Alex nhanh nhẹn nghiêng thân mình thoái khỏi phạm vi nắm đấm của Andy, nhanh chóng đánh trả một cú vào bụng anh ta. Thân thể Andy lui về phía sau ba bước, suýt chút nữa ngã ngồi xuống, may mắn có Harry bên cạnh đỡ lấy.

Andy đẩy Harry ra, lại nỗi trận lôi đình bổ nhào về phía chấn song hét lớn: “Tên khốn, có bản lĩnh thì một mình đấu với tao!”

Đôi mắt Alex cũng bừng cháy lửa giận, bỗng nhiên nâng cao âm lượng gọi lớn: “Ray.”

Ray đang canh giữ bên ngoài dắt theo vài tên vệ sĩ đi vào, Alex trầm giọng nói: “Mở cửa ra.”

Ray ngơ ngác một chút, nhưng vẫn gọi một thuộc hạ đưa chìa khóa tiến lên mở cửa phòng giam.

Alex lạnh lùng nói: “Mày không phải muốn khiêu chiến với tao sao? Ra đây.”

Andy thấy hành động của Alex cũng có chút giật mình, nhưng lập tức nỗi giận vọt ra ngoài, không nói hai lời liền tấn công Alex, Alex cũng không khách khí nhanh chóng mạnh mẽ đánh trả lại.

Mọi người trong tầng hầm kinh ngạc nhìn tỉnh cảnh ly kì trước mắt, tất cả đều bối rối.

Sở Lăng và đám người Kay cũng không biểu được Andy bình thường luôn cơ trí linh hoạt sao hôm nay lại đột nhiên nóng nãy liều lĩnh như vậy? Mà Ray cũng khó hiểu vì sao Alex luôn lãnh khốc điềm tĩnh sao lại trở nên quyết liệt, Alex rõ ràng nắm trong tay quyền sinh sát những người này, có cần thiết phải tự mình đánh nhau vậy không? Alex trước nay luôn coi thường những hành động lãng phí sức lực, hôm nay rốt cuộc có chuyện gì a?

Sau vài vòng kịch liệt, Andy bất ngờ bị Alex đấm một quyền ngã xuống, đám người Tony kinh hãi, không hẹn mà cùng nhau vọt tới, “răng rắc” , “răng rắc” vài tiếng, bọn vệ sĩ nhanh chóng mở chốt an toàn, cầm súng nhắm thẳng vào ba người trong phòng giam, ép buộc ba người phải dừng lại.

Sở Lăng bước lại kêu lên: “Andy.” Vươn tay muốn dìu anh dậy.

Andy nâng tay lau vết máu trên khóe miệng, đẩy Sở Lăng ra, nhảy bật dậy lại hướng Alex đánh tới, hai người lại kịch liệt đánh nhau.

Sở Lăng và những người khác đều nhìn ra được Andy không phải đối thủ của Alex, nhìn thấy Alex đang tiến công ác liệt cực kỳ nguy hiểm, lo lắng kêu lên: “Andy, đừng đánh nữa.”

Alex nghe thấy âm thanh Sở Lăng đối với Andy vô cùng lo lắng, nhất thời lửa giận càng bốc cao, một cú móc tay trái liền đấm thẳng vào cằm Andy, không chút nương tay đánh bay anh ta dội vào chấn song.

Đám người Kay động loạt hét lên: “Andy.”

Sở Lăng vội vã chạy tới bên cạnh Andy nửa quỳ xuống, lo lắng nâng anh dậy: “Andy, anh sao rồi?”

Alex nhìn thấy Sở Lăng nâng Andy lên, trong mắt tràn ngập quan tâm và kích động, đôi lam mâu càng thêm phẫn nộ đến mức sắp phun ra lửa, khuôn mặt tuấn tú lạnh băng, nước tới xách Andy dậy, không cho Sở Lăng kịp ngăn cản quăng vào trong phòng giam, ba người lập túc vây quanh: “Andy, Andy.”

Alex nhanh tay bắt lấy Sở Lăng đang muốn chạy vào bên trong, không quan tâm tới sự vùng vẫy nắm chặt cổ tay kéo cậu lui về phía sau vài bước, một tên vệ sĩ nhanh chóng chạy lên khóa cửa phòng giam lại.

Một lúc sau Andy mới giãy dụa ngồi dậy, ngẩng đầu không chút nào e sợ trợn mắt nhìn Alex, Alex cũng lạnh lùng nhìn lại, ánh mắt hai người giao nhau dường như tóe ra lửa, mà chỉ có hai người bọn họ biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

Alex chậm rãi thu hồi ánh mắt, ôm chặt Sở Lăng còn đang cố gắng vùng vẫy, nhìn thấy ánh mắt cậu vẫn lo lắng nhìn về phía Andy trong phòng giam, nghe thấy tiếng cậu lo lắng gọi tên của gã ta: “Andy!”

Alex vô cùng tức giận đột ngột bùng lên sát khí, cắn răng lạnh lùng ra lệnh: “Giết toàn bộ!”

Nói xong kéo Sở Lăng đang sửng sốt ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.