Vương Phải Tình Em

Chương 20




Ray nhìn qua cửa kính xe quan sát trước sau, nói: “Nhưng hiện tại trên quốc lộ chỉ có xe của tôi là BMW.”

Ray ngạc nhiên nói: “Nhưng tôi không thấy gì cả?”

Alex chăm chú quan sát màn hình tín hiệu, kêu lên: “Ray, anh vừa vượt qua tín hiệu của Ray kinh ngạc nhìn ra cửa sổ xe, nói: “Tôi chỉ vừa vượt qua một chiếc xe tải lớn thôi.”

Alex trên không trung cũng nhìn thấy Ray vừa lướt qua chiếc xe vận tải kia, anh chăm chú quan sát thùng xe phía sau được đóng kín, bên môi không khỏi dắt ra một nụ cười lạnh, lẩm bẩm nói: “Lăng, em quả thật rất thông minh.” Lập tức nói: “Ray, ngăn chiếc xe tải lại, kiểm tra thùng xe.”

Ray lập tức ra lệnh quay đầu xe chặn giữa quốc lộ, cầm súng nhảy xuống, hướng về phía chiếc xe tải đang tiến đến lớn tiếng kêu: “Dừng xe.” Hai tên vệ sĩ trên xe cũng đồng loạt nhảy xuống rút súng ra.

Tài xế xe tải đột nhiên nhìn thấy một chiếc BMW đen đậu giữa quốc lộ, có ba người đàn ông giơ súng lớn tiếng ra lệnh cho ông phải dừng lại, nhất thời sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng dùng sức giẫm lên phanh xe, chiếc xe tải khổng lồ lao tới trước cách Lôi chưa đầy hai mét mới dừng lại, đúng lúc đó có một chiếc phi cơ chiến đấu lướt qua gào rít trên đỉnh đầu chiếc xe.

Ray bước tới mở cửa xe, ra lệnh: “Xuống xe, mở thùng xe ra.”

Hai gã lái xe bị họng súng chỉa vào đầu đe dọa sợ hãi đến chảy mồ hôi lạnh, một bên cầm chìa khóa bước xuống xe một bên run rẩy nói: “Các người muốn làm gì? Tôi…chúng tôi không làm gì hết….”

Ray không kiên nhẫn vung súng lên: “Mau mở ra.”

Hai tên tài xế bị áp giải đi dọc theo chiều dài chiếc xe tiến về phía sau, đám người vừa tiến tới đuôi xe, “oanh” một tiếng, cửa thùng xe đột ngột bị phá thủng, một chiếc BMW màu đen lao ra khỏi thùng xe đáp xuống mặt đường, tiếp theo là một tiếng phanh xe chói tai, chiếc xe trượt ra vài mét sau cú bay quá đà.

Ray vừa mừng vừa sợ kêu lên: “Là Jason.” Lập tức bước tới, đồng thời cầm lấy bộ đàm: “Alex, mau lại đây, chúng ta tìm thấy cậu ta rồi.”

Hai tên vệ sĩ cầm súng chỉa vào đầu hai tên tài xế, hai gã tài xế thì trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt, không dám tin nói: “Thượng đế, đây là chuyện gì?”

Bọn họ không biết từ lúc nào trong xe mình lại có một chiếc BMW, mà trên xe lại đúng là người những người cầm súng này muốn tìm, bọn họ căn bản không biết nên giải thích như thế nào.

Sở Lăng nắm chặt tay lái, lạnh lùng nhìn Ray đang tiến tới gần.

Ray đi tới trước mặt Sở Lăng, nói: “Jason, xuống xe đi.”

Sở Lăng nhấn nút cho cửa sổ xe hạ xuống, lạnh lùng nói: “Anh tránh ra.”

Ray đi tới bên cửa kính xe, thở dài khuyên nhủ: “Jason, mau cùng tôi trở về, cậu cũng hiểu được là trốn không thoát mà.”

Sở Lăng vừa nhìn thấy Ray không còn chắn trước xe, lập tức nhấn ga, chiếc xe bất ngờ vọt lên, Ray kinh hãi đuổi theo phía sau hét lớn: “Jason, mau dừng xe.”

Hai tên vệ sĩ nhìn thấy chiếc xe vọt lại, nhưng cũng không dám nổ súng, chỉ có thể nhảy sang bên cạnh né tránh, Sở Lăng nhanh chóng lướt qua hai người, tông thẳng vào chiếc BMW đang đậu giữa đường, nghênh ngang lướt đi.

Ray đã chạy tới kêu lên: “Mau lên xe đuổi theo.” Ba người vội vàng leo lên chiếc xe đã bị va chạm hư hỏng, đuổi sát phía sau.

Bộ đàm trên tay Ray truyền ra tiếng rống giận của Alex: “Ray, sao lại thế này? Sao để cho em ấy chạy thoát?”

Ray giơ bộ đàm lên cười khổ: “Alex, chúng ta không được nổ súng, cũng không được bắn nổ chiếc xe, cũng không được dùng phương thức gì làm cậu ta bị thương, xin anh nói cho tôi biết phải làm gì để chặn cậu ta lại đây?”

Alex thấp giọng nguyền rủa: “Đáng chết.”

Anh đã điều khiển phi cơ quay lại, theo sát phía trên xe Sở Lăng, trầm giọng kêu: “Lăng, em nghe thấy không? Tôi bảo em lập tức dừng xe lại!”

Ray cũng dùng bộ đàm kêu lên: “Jason, mau dừng xe, Alex đang lái máy bay trên đầu cậu, cậu cho rằng mình có cơ hội thoát được sao?”

Sở Lăng không thèm để ý tới lời nói đang phát ra từ bộ đàm, nhưng không khỏi kinh ngạc liếc mắt nhìn một chiếc phi cơ chiến đấu xẹt lướt qua trên không trung, âm thầm khiếp sợ, Alex lại điều khiển máy bay truy đuổi cậu, điều này đáng giá sao?

Alex kêu lên: “Ray, nhanh chóng thông báo cho các xe cảnh sát phía trước chặn lại.”

Ray nhìn chằm chằm chiếc xe BMW cách đó không xa, nói: “Tôi đã thông báo cho cục trưởng Aino. Bất quá…Alex, anh cảm thấy Jason sẽ nghe lời cảnh sát sao?”

Vừa dứt lời cũng nghe thấy tiếng còi cảnh sát réo vang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.