Vương Phải Tình Em

Chương 16




Ray giật mình nói: “Alex…” Quy mô của tổ chức Hắc Diễm cực kỳ khổng lồ, không tính tổng bộ và số chi nhánh ở bên ngoài, vỏn vẹn ở Paris số người ở các phân bộ đã lên tới con số hàng vạn, nếu toàn bộ hành động, kia quả thực…. quả thực vô cùng kinh khủng, chỉ sợ toàn bộ Paris sẽ bị chấn động.

Alex giận dữ hét: “Lập tức hạ lệnh! Tất cả mọi người dốc sức tìm em ấy cho tôi! Nếu tìm không ra, các người cứ sẵn sàng chờ mua mộ cho mình đi!”

“Vâng.” Ray không dám trì hoãn thêm nữa, một bên phân phó lái xe tăng tốc, một bên nâng máy tính lên nhanh chóng truyền mệnh lệnh xuống thủ lĩnh các phân nhánh.

Alex cố gắng áp chế ngọn lửa giận điên cuồng, ra lệnh: “Arthur, anh lập tức dẫn người tới phối hợp với Ray.” Sau đó lập tức xoay người tiến đến chiếc máy bay chiến đấu gần cửa lớn nhất.

Arthur kêu lên: “Boss, tôi phải theo ngài.”

Alex lập tức đi nhanh tới phi cơ, lãnh giận nói: “Không có chỗ cho anh.”

Arthur ngây người một chút, không có biện pháp đánh phải phân phó thuộc hạ nhanh chóng thu dọn đồ đạc rời khỏi.

Kurt Bahan ngơ ngác, thấy Alex chuẩn bị leo lên phi cơ, vội vàng la lên: “Ông Savannah, chúng tôi đã trả tiền, những chiếc phi cơ này hẳn đã là của chúng tôi.”

Alex cũng không quay đầu lại nói: “Tôi sẽ đưa tiền thuê cho ông.”

Anh thuần thục ngồi vào khoang điều khiển bắt đầu mở một loạt thiết bị khởi động phi cơ, đồng thời nhanh chóng thắt dây an toàn, đeo ống nghe điện thoại, cửa kính thủy tinh từ từ hạ xuống, phi cơ bắt đầu ngoặt sang hướng đại môn.

Kurt Bahan đến bây giờ cũng không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thấy phi cơ đã bắt đầu tăng tốc bay ra khỏi đại môn, cánh máy bay xẹt qua cửa chính, cát đá xi măng vỡ vụn rơi xuống, vội vàng đuổi theo kêu lên: “Này, uy, cẩn thận phi cơ của tôi…”

Alex điều khiển phi cơ bay về phía trang viên tổng bộ, điều chỉnh tầng số nói: “Ray, Ray, nghe thấy tôi không?”

Ray trả lời: “Nghe được. Alex, anh đang ở đâu?”

Alex nói: “Tôi trên trời, Phát hiện tung tích Lăng chưa?”

“Vẫn chưa tìm được… cái gì? Anh… anh trên trời?”

Vừa dứt lời đã nghe thấy tiếng máy bay gầm rú, Ray ló đầu ra khỏi chiếc xe đang chạy như bay, chỉ thấy một chiếc máy bay chiến đấu đang gầm thét trong độ cao thấp, liếc mắt một cái liền nhận ra đó đúng là loại máy bay chiến đấu kiểu mới mà bọn họ vừa bán cho quân đội Iraq.

“Thượng đế ơi….” Ray nắm micro trên xe hét lớn: “Alex, sao anh lại lái máy bay chiến đấu trên bầu trời Paris? Không quân sẽ lập tức phái người tới chặn anh lại, anh rốt cuộc muốn làm gì?”

Alex không để ý tới lời của Ray, hỏi: “Lăng đi hướng nào?”

Ray thở hổn hển nói: “Chúng ta đuổi theo nãy giờ ngay cả bóng người cũng không thấy, căn bản không biết cậu ta đi hướng nào. Tôi đã dựa theo mệnh lệnh của anh phân phó mọi người tiến hành tập trung truy lùng ở các khu vực đường cao tốc và quốc lộ, sân bay và bến cảng cũng đã phái người thăm dò.”

Alex nói: “Đọc số xe của Lăng cho tôi.”

“4721. Alex, anh đừng gây thêm phiền phức nữa được không? Mau đáp xuống…”

Alex cắt ngang lời nói của Ray: “Nhiệm vụ của anh là nhanh chóng tìm ra Lăng cho tôi, về phần tôi ở trên trời hay mặt đất đừng quản.”

Ray không khỏi đánh một đấm lên cửa xe, thấp giọng nguyền rủa: “Chết tiệt!” Ngẩng đầu quát tên lái xe: “Chạy nhanh lên!”

Alex điều khiển phi cơ bay thấp dọc theo ngoại ô thành phố tới các đường cao tốc, chỉ thấy BMW đen tràn lan khắp các quốc lộ, kia đúng là dấu hiệu của Hắc Diễm, dễ dàng nhận ra các phân nhánh đã nhận được mệnh lệnh bắt đầu hành động.

Ống nghe bỗng nhiên truyền tới một giọng nói xa lạ: “Máy bay chiến đấu không rõ thân phận, chúng tôi là không quân của căn cứ Paris, anh đã xâm phạm vùng trời của Pháp quốc, sau khi nhận được mệnh lệnh lập tức đáp xuống, nếu không chúng tôi sẽ bắn rơi máy bay anh.”

Cùng lúc đó Alex phát hiện trên rada có ba chiếc phi cơ đang tiếp cận, anh quay đầu nhìn xuyên qua lớp cửa sổ nhìn về phía sau, rất xa có ba chiếc phi cơ chiến đấu đang bay về hướng hắn, hơn nữa còn tạo thành đội hình tấn công.

Alex bình tĩnh nói: “Vui lòng cho gặp tướng Francois.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.