"Gâu Gâu! " Một con chó ghẻ
lẻ loi trơ trọi ngồi xổm trên đường dài, lộ ra thập phần không có tinh
thần, ánh nắng nơi chân trời chiếu khiến cái bóng của nó kéo ra rất dài.
Trời thu sắp đến rồi, gió thổi qua, cây ngô đồng ở đầu trấn cũng bắt đầu rơi xuống từng mảnh lá vàng.
- Đi!
Phong Phi Vân quay người lại bay đến trên lưng đại trùng lân, đứng trên cái đầu lâu cực lớn như lão hổ của nó.
Quý gia tỷ muội tựa hồ cũng cảm nhận được hào khí áp lực, thật sự quá
quỷ dị, mà ngay cả Quý Tiểu Nô gần đây thích đối nghịch với Phong Phi
Vân giờ phút này cũng trầm mặc không nói gì.
Đại trùng lân tiếp tục bay về trước, lại gặp vài toà thị trấn nhỏ, cũng
là mọi người đều đã rời đi, tĩnh mịch đến đáng sợ, mà ngay cả thanh âm
của động vật và chim chóc cũng không có.
Trời, càng ngày càng tối đi.
Oanh!
Ngay khi Phong Phi Vân định quay về thì chợt trong một tòa Ô Sơn ở phía
dưới có một đạo thi vụ màu đen xông lên, như một mảnh kinh đào sóng cồn
oanh kích đến.
Phong Phi Vân hừ lạnh một tiếng, trên ngón tay cũng ngưng tụ ra một đạo
hắc quang, Hắc Thủy Thuật lập tức bay ra, phá vỡ thi vụ, phản kích về.
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra, giống như tiếng quỷ đang gào rú vậy.
Phong Phi Vân nhảy khỏi lưng đại trùng lân, Quý gia tỷ muội cũng theo
sát phía sau, đây chính "Vật còn sống" duy nhất gặp được trên đường, tự
nhiên không thể dễ dàng bỏ qua nó rồi.
XÍU... UU!!
Một đạo bóng đen hiện lên trước mắt Phong Phi Vân, bước ra một bước liền
cách xa mấy trượng, trên người khói đen bốc lên, khắp người mọc lên thi
mao màu đen.
Phong Phi Vân tốc độ nhanh hơn, một cước đá gãy một cái cây bên cạnh, đá
cho nó bay ra ngoài, tựa như một mũi tên cách tuyến cực lớn đánh vào
trên lưng bóng đen kia.
Oanh!
Bóng đen bị đánh bay, lại lần bị thương ngã xuống trên mặt đất.
Bá!
Thân thể Phong Phi Vân tựa như thay hình đổi vị, lập tức đã xuất hiện ở
trước người bóng đen, một cước đạp nó dưới chân, nó vẫn còn giãy dụa,
trong miệng phát ra tiếng kêu như người lại không phải người, như quỷ
lại không phải quỷ.
- Thi Tà thi biến lần đầu tiên!
Trên ngón tay Phong Phi Vân ngưng tụ ra một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm nhàn
nhạt, từng đạo vầng sáng màu đỏ hội tụ tới đầu ngón tay hắn.
- Xích Hỏa Thuật!
Xích Hỏa Thuật của Phong Phi Vân tuy rằng chỉ mới học được da lông,
nhưng dùng để phá tà khí của Thi Tà thi biến lần đầu tiên vẫn không có
vấn đề gì.
Lông đen của Thi Tà trên mặt đất đều ị thiêu đốt lên, biến thành trò tàn
màu đen trên đất, lộ ra thi thể con người bên dưới lớp lông kia.
Thi mao bị đốt sạch, một thân tinh khí của Thi Tà cũng trôi mất hơn phân
nửa, thời gian dần trôi qua, vô lực nằm co quắp trên mặt đất.
- Làn da nguyên vẹn, ngũ tạng cũng chưa bắt đầu hư thối, xem ra là tân
thi chỉ mới lần đầu thi biến trong ba ngày gần đây, huyết khí thôn phệ
và tinh hôn hấp thu cũng còn ít, khó trách lại yếu như vậy!
Sau khi Phong Phi Vân tu luyện "Bát Thuật Quyển", đối với Dương Giới tam dị và Âm Giới tam tà đều đã có được hiểu rõ nhất định.
Hí!
Đột nhiên, hai mắt Thi Tà trên mặt đất nổ bắn ra hai đạo ô mang, bay
thẳng trời cao, phá vỡ tầng mây, nổ tung ra tựa như hai đóa pháo hoa
vậy.
Đó là hai tròng mắt của Thi Tà.
Đầu Thi Tà nằm trên mặt đất cũng ầm ầm bạo liệt, biến thành máu tươi và
nước mủ, may mắn Phong Phi Vân lui ra nhanh, bằng không khẳng định đã bị
máu tươi bắn tung tóe đầy người rồi.
- Thi Tà chi nhãn nổ tung, đó là đang thông tri cho thi quần chung
quanh, chúng ta mau chóng rời khỏi đây, không lâu sau, nơi này nhất định
sẽ có Thi Tà vô cùng cường đại chạy đến, nói không chừng sẽ có lão thi
ngàn năm cũng nên.
Quý Tâm Nô và Quý Tiểu Nô đuổi theo.
Phong Phi Vân ánh mắt nhìn lại trong màn đêm đen kịt, đã nghe được vài
tiếng xé gió lợi hại, nương theo lấy một mảng lớn thi minh khủng bố chói
tai, lá cây bị chấn khiến rung rung, mặt đất cũng bắt đầu có chút lay
động.
- Thi khí thật cường đại!
Phong Phi Vân biết rõ đã không đi được nữa liền lướt ngang một bước, bảo hộ Quý gia tỷ muội hộ ở sau lưng.
Hô! Hô! Hô!
Tiếng gió gào thét càng ngày càng gấp, tất cả cổ mộc cũng bắt đầu lay
động và chấn động lên, trên mặt đất, một tầng sường mù nhàn nhạt lặng lẽ
lướt tới..
- Hí!
Không có bất kỳ dấu hiệu nào cả, một đầu Thi Tà toàn thân đều dài khắp
thi mao đi ra, đôi mắt màu đỏ thẫm tựa như một đầu đại tinh tinh phủ lên
lớp da màu đen vậy!
Một cỗ Nhân thi, chỉ là vì thi thể biến lớn lên, trong làn da mọc ra rất
nhiều lông đen nhìn quả thật có chút không giống với nhân loại!
Quý Tiểu Nô giương lấy mũi tên, tốc độ phản ứng thập phần nhanh nhẹn,
trên đầu mũi tên nổ bắn ra linh quang, XÍU... UU!, hóa thành một đạo
linh xà màu xanh da trời bay ra ngoài.
Thiết cung này có cấp bậc Bảo Khí, mũi tên cũng là do tinh thiết cao cấp
nhất chế tạo thành, ngưng tụ inh khí bắn ra, có thể phá vỡ phòng ngự
thân thể của tu sĩ Thần Cơ sơ kỳ, nhưng một tên này lại không tổn thương
được đầu Thi Tà kia một chút nào cả.
Lông đen thật dài quả thực còn cứng cỏi hơn cả thiết giáp, Thi Tà tựa
như phủ lên một tầng áo giáp màu đen vậy, mũi tên ma sát trên thi mao
khiến hỏa hoa bắn ra, nó bị ngăn cản lại phải bay ra ngòa, mũi tên đâm
thủng thân cây phong, "Bành" một tiếng, cây Phong nổ tung, biến thành
mảnh gỗ vụn trên mặt đất.
Thi Tà nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt như máu, nhào tới trước mặt Quý Tiểu Nô.
Quý Tiểu Nô tuy rằng tu vị không thấp, nhưng kinh nghiệm thực chiến lại
kém đến rối tinh rối mù, nhìn đầu Thi Tà khủng bố dữ tớn kia, trong lúc
nhất thời không biết phải làm sao, chỉ có thể liên tục lui về phía sau,
thiếu chút nữa đã ngã nhào trên mặt đất.
Bành!
Trên nắm tay Phong Phi Vân kim mang như thiêu đốt, một quyền đánh bay cỗ
Thi Tà kia khiến nó rơi vào trong rừng cách đó hơn mười trượng, chợt
thân thể nó lại cứng ngắt bò lên, hiển nhiên một quyền này của Phong Phi
Vân cũng không thể đánh trọng thương nó được.
Trên nắm tay Phong Phi Vân còn mang theo vài phần đau đớn, trong lòng
cảm thán lực phòng ngự của Thi Tà thật sự kinh người, chỉ là Thi Tà lần
đầu thi biến nhưng lực phòng ngự của thi mao đã có thể so với lực phòng
ngự của tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong rồi.
Cũng chỉ có bí thuật của Tầm Bảo Sư mới có thể khắc chế những tà vật
này, ví dụ như Xích Hỏa Thuật trong "Bát Thuật Quyển" chính là thuật
pháp chuyên môn dùng để khắc chế Thi Tà.
Tầm Bảo Sư khác tự nhiên cũng có những truyền thừa bí thuật khác!
Bá, bá, bá, bá!
Chỉ thoáng qua, bên trong rừng cây đã có bảy đầu Thi Tà phủ đầy lông mao
đen, tăng thêm đầu lúc trước nữa là đã có đến tám đầu rồi.
Tám đôi mắt huyết hồng nhìn chằm chằm vào ba người Phong Phi Vân, ánh mắt kia quả thật còn đáng sợ hơn cả dã thú.