Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 19




Editor: Toujifuu

Nghe thấy ý đồ đến của ta, Thư lão đầu kích động đến mức râu vểnh vểnh, liên tục nói ta đạo tâm kiên định, biết suy nghĩ vì đại cục. Sau khi ca ngợi trắng trợn, đương nhiên liền tới thời điểm để cho ta xuất lực.

“Du Nhiên đạo hữu a, (Nghe đi, ngay cả xưng hô cũng thay đổi rồi.) muốn mở ra thông đạo thăng tiên quan trọng nhất vẫn là thanh chìa khoá kia. Lần trước cậu mang về chỉ có nửa thanh chìa khoá, còn có phân nửa không biết nơi đâu, như vậy là không có khả năng mở được cửa. Ta thông qua sự nghiên cứu trong đoạn thời gian này, phát hiện giữa hai nửa chìa khoá có liên hệ nào đó, căn cứ nó chế ra thứ này, cậu đến xem.”

Tiểu lão đầu thận trọng lấy ra một khay đồng hình vuông, bên trên đặt một cái thìa nhỏ lập lòe ánh bạc. Ta vừa thấy mặt liền đen, mấy nhân viên thiết kế trò chơi cũng quá lười đi, đây không phải là một la bàn sao? Ngay cả thay đổi cũng không thay đổi một chút.

“Trưởng lão a, ông cầm la bàn này là có thể tìm được nửa thanh chìa khoá còn lại?”

Lão đầu trừng mắt:

“Cái gì la bàn la bắc, đây là linh khí ta mới luyện chế, chuyên vì tìm nửa thanh chìa khoá kia mà chế. Ta kêu nó là Tầm Tiên Nghi (thiết bị tìm tiên).”

Tên này thật đúng là nhân phẩm a, bát tự còn chưa biết đâu, đã muốn thành tiên.

“Được rồi, ngươi đi theo nó đi, phương hướng nó chỉ chính là chỗ chìa khoá.”

“Bắt đầu đi từ nơi nào?”

“Nơi nào cũng được. Ngươi muốn bắt đầu tìm từ nhà ngươi cũng được.”

Nói xong, Thư lão đầu vội vã một cước đá ta ra cửa, còn giao phó chưa tìm được đồ thì đừng trở về.

Kéo Lăng Thiên, chúng ta bắt đầu hành trình từng ngày từng đêm tìm bảo. Theo “Tầm Tiên Nghi” chỉ thị, chúng ta một đường hướng tây lại hướng tây, lướt qua núi cao, chuyển qua sông lớn, xuyên qua thành trấn ^^... Khi đi tới Gia Dụ Quan Lăng Thiên rốt cục nhịn không được bạo phát:

“Cái la bàn rách nát này của cậu vẫn luôn chỉ đến phía tây, sẽ không phải là muốn để cho chúng ta đến tây đại lục mà tìm đấy chứ?”

Lườm anh ta một cái:

“Điều này tôi nào biết, dù sao đi theo là được.”

“Không đi, trực tiếp truyền tống qua, tôi không tin nó thật sự để cho chúng ta đến tây đại lục.”

Lăng Thiên phát cáu, kéo ta lên truyền tống trận.

Khi bước ra từ truyền tống trận Iro mới phát hiện Lăng Thiên đúng thật là cái miệng quạ đen.

“Nó còn chỉ tây. Làm sao giờ? Đi xông doanh địa của người phương Tây?”

Ta tức giận nói, Lăng Thiên cau mày nói:

“Cũng không phải là không thể được, bất quá hình như hiện tại bọn họ canh rất nghiêm, tính khả năng có thể đi qua không lớn.”

“Mặc kệ thế nào, chúng ta đi xem trước rồi nói.”

Cửa thành Tây đương nhiên là không thể đi nữa, nơi đó đối diện đại doanh của người chơi phương tây, bất cứ lúc nào cũng bị đối phương nhìn chăm chú chết chặt. Ta cùng Lăng Thiên đi ra ngoài từ cửa thành bắc. Cuộn một vòng hướng tây, bất đắc dĩ phát hiện đối phương bố trí quá chặt chẽ, gần như mỗi một địa phương đều có người sử dụng thuật Trinh Trắc kiểm tra bất định kỳ, ta cùng Lăng Thiên muốn đi qua trong một chốc có thể còn được, nhưng nếu như muốn hoàn toàn xuyên qua phòng tuyến của đối phương, hơn phân nửa sẽ bị phát hiện.

Bất đắc dĩ lui trở về. Ta tàn bạo nhìn chằm chằm những người chơi tuần tra đối diện kia, nhỏ tiếng mắng:

“Mấy tên đó tìm được nhiều người như vậy từ chỗ nào, bọn họ đều không cần đi làm việc khác sao?”

Lăng Thiên nhỏ giọng cười:

“Bởi vì lão đại đối phương có tiền a. Còn nhớ rõ cái tên tóc vàng lần trước kia chứ? Chính là cái tên đánh một trận với chúng ta ở Iro. Tiểu tử đó là con thứ hai của nhà đại phú hào xếp hạng top mười nước M (Mỹ), tiền của gã có thể cho gã nằm tiêu xài ba đời cũng dùng không hết, lấy ra một chút thuê những người đó cùng gã chơi trò chơi còn không phải một việc nhỏ sao. Nói đến cùng. Những lão đại xuất đầu trong trò chơi này có mấy ai là không có tiền? Thật muốn nói tiếp, trong nhà tiểu tử Đông Long kia cũng không kém hơn so với gã, bất quá tiểu tử đó muốn không phải là xài tiền như thế nào. Mà là kiếm tiền ở chỗ này thế nào mà thôi.”

“Anh thế nào biết rõ như thế?”

Ta thập phần nghi hoặc tin tức của Lăng Thiên có được từ chỗ nào, linh thông như thế, ngay cả bối cảnh người thật của người ta cũng điều tra được rõ rõ ràng ràng. Lăng Thiên cười mà không nói, xoa tóc ta chuyển hướng chủ đề:

“Hiện tại đi qua thế nào?”

“Tôi cũng không có biện pháp. Nếu không về Iro trước, thực sự không được thì đi tìm Ám Dạ, để cho hắn xuất chút người nghĩ biện pháp dẫn dắt rời đi tuần tra của đối phương rồi chúng ta lại đi. Bất quá như vậy dễ dẫn người chú ý, xem như là hạ sách. Nếu như có biện pháp có thể trà trộn qua thì hay rồi. Đúng rồi, không phải chúng ta thấy ở Iro có người chơi thương nhân thông thương hai bên sao? Có lẽ có thể giả dạng làm thương nhân đi qua.”

“Trà trộn qua?”

Lăng Thiên xì cười. Vỗ vỗ mặt ta nói:

“Đừng nằm mơ, những người phương Tây đó mỗi người khôn khéo vô cùng, mỗi thương nhân đi qua đều phải kiểm tra ID với tên. Giống như hai chúng ta, có lẽ sớm đã lên bảng thập đại ác nhân, sổ đen trong sổ đen của người ta rồi. Cậu cảm thấy bọn họ sẽ thả phần tử cực độ nguy hiểm như hai chúng ta tiến vào địa bàn của bản thân?”

“Vậy anh nói làm sao giờ?”

“Về thành trước rồi nói đi.”

Không bao lâu sau, chúng ta trở lại Iro. Ngồi xổm trên thành lâu cửa thành tây, xa xa nhìn doanh địa Tây đại lục đối diện suy sâu nghĩ sa.

“Hửm?”

Ta đột nhiên phát hiện doanh địa đối diện có chút hiện tượng kỳ quái, duỗi dài cái cổ thận trọng quan sát một chút, xác định không nhìn lầm. Vội vàng vỗ vỗ Lăng Thiên, chỉ vào một đội nhân mã đối diện:

“Anh xem những người đó, cũng là thương nhân, thế nhưng người chơi phương tây tuyệt không có tra tỉ mỉ từng người.”

Lăng Thiên nhìn nhìn, nói:

“Những người đó không phải người chơi của nước Z (Trung), hình như là từ đảo Bình An tới, nếu không thì là từ những nơi khác nhau tới. Bởi vì người chơi của bọn họ so ra khá ít, không phải chủ lực của Đông đại lục, vì vậy người phương Tây tra lỏng một chút. Kỳ thực nếu như có thể trà trộn vào trong thương đội của bọn họ ngược lại cũng có thể không kinh động người khác thông qua doanh địa phương tây. Thế nhưng thương đội của người ta thế nào có thể tùy tiện để cho chúng ta đi vào.”

Ta giật mình, cười nói:

“Không nhất định nga, không có thương đội chúng ta có thể tự mình tạo một nhánh ra a, chỉ cần có người đồng ý hỗ trợ.”

Quay đầu truyền âm cho Chi Ảnh:

“Chi Ảnh, cậu có biện pháp nào tìm được Yamaga không?”

“Yamaga?” Chi Ảnh bên kia có lẽ đang đánh quái, sau khi binh lách cách bang một trận vang loạn mới tiếp lời của ta:

“Du Nhiên cậu tìm anh ta làm gì? Người nọ rất cô tịch, bình thường không giao tiếp nhiều với người ta.”

“Tôi có chút việc muốn nhờ anh ta hỗ trợ. Anh ta rất cô tịch sao? Lần trước không nhìn ra a. Là có chút không thích nói chuyện mà thôi.”

“Tôi nói với anh ta một tiếng, tự cậu truyền âm cho anh ta nói chuyện đi.”

“Được.”

Động tác Chi Ảnh rất nhanh, không bao lâu sau ta đã thấy tên của Yamaga phát sáng trong kênh người xa lạ:

“Chào cậu, Du Nhiên tiên sinh.”

Vẫn là loại tiếng nói trầm thấp thanh lãnh đặc biệt đó, thẳng thắn chính trực như đao pháp của hắn vậy.

“Chào anh, Yamaga tiên sinh, đã lâu không gặp. Ngày hôm nay mạo muội quấy rầy là có chút việc muốn nhờ anh hỗ trợ.”

Ta suy nghĩ một chút, quyết định giao tiếp với người như thế vẫn nên gọn gàng dứt khoát so ra tốt hơn. Lập tức nói đơn giản một chút chuyện chúng ta muốn mượn dùng thương đội của đảo Bình An thông qua doanh địa phương tây, không ngờ tới Yamaga sảng khoái bất ngờ:

“Gia tộc của tôi có một nhánh thương đội vừa lúc ở nơi đó. Các cậu có thể đi cùng bọn họ.”

“Thật tốt quá, thập phần cảm tạ anh, Yamaga tiên sinh.”

“Không cần khách khí. Tôi luôn luôn rất kính phục đối với cường giả, hy vọng lần sau chúng ta còn có cơ hội hợp tác.”

Gác truyền âm, ta cười miệng đầy răng trắng với Lăng Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.