Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 14




Editor: Toujifuu

Năm đường ánh đỏ chợt lóe qua không trung, biến thành năm ngôi sao đỏ trên trời cao. Ta nhìn lên chúng nó, lộ ra nụ cười. Kiếm phong phía sau tới người, hết thảy đường lui đều đã bị phong kín. Bất quá hiện tại ta cũng không cần lui, ngay khi trên lưng ta đau xót, trên đỉnh đầu dâng lên chữ số máu tổn hại đỏ tươi, năm ngôi sao nổ tung trên không trung, biến thành một tảng lớn điểm sáng màu đỏ, tuôn rơi xuống.

Điểm sáng càng rớt càng nhanh, càng ngày càng nhiều, phạm vi trăm mét bầu trời lấy đàn tế làm trung tâm đều đầy điểm đỏ rậm rạp, hình thành một hình tròn quy tắc.

Hiện tượng có thể nói là quỷ dị hấp dẫn đường nhìn của mọi người. Liền thừa dịp cơ hội đối phương hoảng hốt này, ta lách mình ra khỏi phạm vi công kích của bọn họ. Nói giỡn, khi còn chưa thấy kết quả của bố cục mà ta cùng Lăng Thiên liên thủ bày ra thế nào có thể đã trở về thành được chứ? Ban nãy cố chống đối phương chỉ bởi vì không có đường lui, hiện tại là cơ hội người khác cho, ta đương nhiên phải nỗ lực nắm chắc.

Trái ngược với cái tên “Thiên Nữ Tán Hoa” quê mùa đến cực điểm, là uy lực của chiêu này cường hãn đến mức khiến người ta thất thần. Cung tiễn thủ cuối cùng cũng không phải pháp sư, công kích diện tích không phải mặt mạnh của chúng ta. Thế nhưng một chiêu ta mới học này lại là tiễn kỹ công kích diện tích lớn chân chính, hơn nữa còn bảo trì lực công kích cường đại của tiễn thuật, đương nhiên hiệu quả tạo thành không thể đem ra so sánh chung với tiễn thuật khác. Ánh đỏ từ bầu trời hạ xuống tới phụ cận trước mắt là có thể thấy rõ, đó là từng nhánh tiễn màu đỏ, như châu chấu đập xuống, đâm thẳng tắp vào trong đoàn người.

Uy lực của Hỏa Diễm Tiễn nhân gấp một nghìn là bao nhiêu? Đương nhiên, không có khả năng khoa trương như vậy, hệ thống đại thần sẽ không để cho kỹ năng phá vỡ cân đối trò chơi như thế xuất hiện. Bất quá cho dù uy lực của mỗi nhánh tiễn đều bị suy yếu một tầng, thế nhưng cũng chịu không nổi số lượng nhiều a! Đó chính là tròn năm nghìn nhánh Hỏa Diễm Tiễn cao cấp, lại chỉ bao trùm khu vực phạm vi trăm mét, đủ cho chúng nó đâm cho mỗi một tấc của khu vực trăm mét này đầy lỗ tiễn lại thêm nổ banh một tầng đất. Về phần người chơi đứng ở trong phạm vi đó, ha ha, có thể sống sót sợ chỉ là lông phượng sừng lân thôi.

Tiếng nổ vang cực đại, trong nháy mắt xua đi hết thảy âm sắc khác, đầu óc ta lập tức thoáng mê mang. Trước mắt mờ mịt như tuyết. Chuyện sau đó ta đều không biết nữa, chỉ cảm thấy bản thân lộn đến ngã đi trong gió bão mạnh đến mức khiến cho người ta không thể chống cự, không cần nói đi khống chế linh lực gió, căn bản ngay cả nửa điểm sức gió cũng rút ra không được, ngay trong bất tri bất giác về tới điểm sống lại thiết lập.

Khi bạch quang trước mắt tiêu tán, hiện ra cành lá sinh cơ bừng bừng của cự mộc, ta rốt cục phục hồi tinh thần lại. Lắc lắc đầu. Lần này có phải gọi là tự mình đào hầm chôn mình hay không đây? Vậy mà không phải bị kẻ địch chém chết mà là bởi vì gió áp dẫn ra của chiêu thức của mình mà hóa ánh sáng, để người ta biết còn không bị cười chết.

Lăng Thiên sớm đã trở lại, đang ngồi dưới tàng cây nhàn nhã uống rượu. Thấy ta, anh ta lật tay nhấc lên ấm trà trên bàn rót chén trà nóng cho ta, ta đặt mông ngồi xuống ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

“Anh nhàn nhã quá ha. Bỏ tôi ở bên đó liều chết liều sống.”

“Ha ha, thế nào, uy lực của chiêu thức mới không nhỏ chứ?”

Ta nhớ lại hình ảnh mới nhìn thấy liền hưng phấn, cười nói: “Đó là đương nhiên. Chỉ tiếc tôi không xem được đến sau cùng, cụ thể tạo thành bao nhiêu tổn thất cho đối phương cũng không rõ. Bất quá không sao. Dù sao rất nhanh sẽ có người đến báo cáo cho chúng ta.”

Như là đáp lại lời của ta, truyền âm đột nhiên vang lên.

“Ám Dạ.”

Ta mới chào hỏi, Ám Dạ đối diện gấp không thể chờ đã kêu la lên:

“Các cậu đã làm gì? Thế nào có thanh âm lớn như vậy?”

Ta ngoáy ngoáy lỗ tai. Cái tên bình thường không ấm không nóng này khi quýnh lên hóa ra cũng không có kiên nhẫn như thế.

“Các anh cũng nghe thấy a?”

“Nói thừa, thanh âm lớn như vậy, chúng tôi cũng không phải người điếc. Nói đi, xảy ra chuyện gì, tôi nghe ra hình như là thanh âm nổ, có phải hai người các cậu nổ vật gì của người ta hay không?”

Tâm tình của Ám Dạ bình phục một chút, truy hỏi. Ta chép chép miệng, nói:

“Đích thật là nổ chút đồ. Chính là cái đàn tế mà các anh vẫn luôn không có biện pháp tra kia. Bất quá không phải tôi muốn nổ nó. Chỉ là dự định hao mòn thực lực của đối phương một chút mà thôi. Cụ thể chiến quả như thế nào tôi cũng không biết, bởi vì chính tôi cũng bị nổ trở về.”

Ám Dạ ở đầu kia truyền âm cứng họng, sau cùng bất đắc dĩ thở dài:

“Cậu nói xem kêu tôi nên nói gì với cậu thì tốt đây? Thực sự là người điên. Được rồi, chiến quả của cậu tôi sẽ đi xem giúp cậu. Tôi đang trên đường, chờ lát nữa gửi tin cho cậu.”

Ngươi xem. Ta đã nói có người sẽ tự động báo cáo công việc sau chiến cho ta nghe mà. Đợi không bao lâu sau, Ám Dạ truyền âm tới. Há mồm liền nói:

“Hai tin tức. Một tốt một xấu. Cậu muốn nghe cái nào?”

“Tùy tiện đi.”

“Vậy vẫn là nói tin tức tốt trước đi. Tôi nói Du Nhiên, cậu cùng Lăng Thiên lúc này đã đắc tội người phương Tây rất lớn rồi có biết không? Đồ mà người ta đã phí tâm cố sức tốn nhiều tháng tạo ra bị hai người các cậu náo loạn, hoàn toàn làm hỏng rồi, chỉ để lại đá vụn đầy đất. Chỉ sợ địa vị của các cậu ở trong mắt người phương Tây sắp sánh vai với ác ma rồi.”

Ám Dạ cười trên nỗi đau của người khác nói, ta càng nghe càng không rõ, hỏi:

“Cái gì kêu chỉ để lại đá vụn? Uy lực tiễn của bản thân tôi bao nhiêu tôi rõ nhất, thanh thế của chiêu kia đúng thực không nhỏ, chẳng qua ở trong tính toán của tôi sau khi đả kích qua người chơi thành đàn thì tác dụng trực tiếp đối với đàn tế cũng không còn nhiều, nhiều nhất có thể cạo xuống một tầng da của đàn tế đó, nhưng chưa tới mức phá hư chỉnh thể đi.”

“Đây chính là tôi tận mắt nhìn thấy. Bất quá cậu nói đúng, công kích của cậu chỉ là một kíp nổ, chân chính hủy đàn tế chính là bản thân nó. Cũng không biết có phải vận khí của tiểu tử cậu quá tốt hay không, có thể là tiễn của cậu vào lúc nổ tung phá hủy nền móng của một mặt đàn tế, tạo thành đàn tế ở trong gió bão khi nổ tung diện tích lớn bởi vì nền bất ổn mà nghiêng, tự mình đổ xuống. Tuy rằng đây là suy đoán sau khi tôi thấy hiện trường, bất quá tôi cảm thấy cũng chỉ có nguyên nhân này mới có thể giải thích vì sao cái món đồ lớn đó đột nhiên sụp.”

Nghe xong miêu tả của Ám Dạ, ta không khỏi nhớ tới vài nhánh Trầm Nê Tiễn cùng vành đai cát rộng hơn mười mét kia. Sẽ không thực sự khéo như vậy chứ? Ha, chẳng lẽ gần đây ta đang được nữ thần may mắn chiếu cố?

“Vậy tin tức xấu thì sao?”

Ám Dạ thở dài, nói:

“Tin tức xấu a. Du Nhiên, chúng tôi rốt cục đã biết rõ đàn tế kia dùng để làm gì.”

Ám Dạ dừng một chút, còn nói:

“Thiên sứ phương tây nghe nói qua rồi chứ? Thứ kia chính là vật phẩm khiến người chơi có huyết mạch thiên sứ chuyển hóa thành thiên sứ chân chính. Căn cứ tình báo chúng tôi thu thập được cho thấy, lựa chọn chủng tộc của đại lục phương tây là tiến hành dựa theo phương thức thức tỉnh huyết mạch. Trong đó cái gọi là sau khi thức tỉnh huyết mạch thiên sứ thì có thể trở thành bán thiên sứ, tương đương với Kết Đan Kỳ bên này của chúng ta. Bất quá điều này tuyệt chưa hết, sau khi huyết mạch của bọn họ hoàn toàn thức tỉnh, có thể trở thành thiên sứ chân chính, có được sức chiến đấu cường đại, hẳn là tương đương với Nguyên Anh Kỳ của chúng ta. Thứ mà cậu hủy diệt kia chính là vật phẩm có thể hoàn toàn kích hoạt huyết mạch bán thiên sứ, hơn nữa bọn họ thật đúng là đã thành công chuyển hóa ra được một thiên sứ chân chính. Nghe nói thực lực của nữ pháp sư đó vốn không yếu, hiện tại có thân phận thiên sứ, khẳng định thực lực sẽ cao hơn một tầng. Đặc biệt là cô ta còn là một pháp sư, ở trên chiến trường đó căn bản là một đầu đạn hạt nhân! May mắn các cậu đã hủy thứ đó, nếu không thực để cho bọn họ kích hoạt ra một nhóm lớn thiên sứ, chúng ta liền không cần đánh trực tiếp đầu hàng cho xong, hiện tại đại lục phương đông căn bản không có người chơi có thể khống chế cô ta tồn tại. Kẻ địch nắm giữ lợi khí cường đại như thế, tuy rằng chỉ có một, lực uy hiếp cũng đủ rồi. Nếu như chúng ta không thể nhanh chóng tìm được biện pháp đột phá thực lực, sẽ vẫn luôn bị bọn họ kiềm chế.”

Ta đầu tiên nhớ tới biến thân thiên sứ của Lucy khi bị Quạ Hàn vây khốn, một chút thời gian ngắn thực lực của cô mạnh mẽ rõ như ban ngày, hiện tại huyết mạch của cô đã được kích hoạt liền đại biểu tùy thời cô có thể dùng ra loại thực lực đó, trên đầu ta bốc lên một trận mồ hôi lạnh. Đầu đạn hạt nhân, hình dung này thật đúng là sâu sắc.

Ám Dạ vẫn còn oán giận:

“Vì vậy cậu nói a, thật vất vả chúng ta đạt được một chút ưu thế, lần này đều bị đối phương bẻ lại, lại phải tiến vào đánh giằng co, trận này thực không dễ đánh.”

Đánh giằng co? Sợ còn không chỉ như vậy đâu. Đối phương đã có thể làm ra tòa đàn tế thứ nhất, đã nói rõ bọn họ cũng có thể làm ra tòa thứ hai, tòa thứ ba, cho dù thời gian mà mỗi tòa đàn tế tiêu tốn rất dài, nhưng Đông Long thực muốn thoát khỏi loại cục diện bị động này, thì thời gian có vẻ rất eo hẹp. Chẳng lẽ chúng ta thực sự không có biện pháp đề thăng thực lực lên thêm một bước sao? Sau Kết Đan chính là Nguyên Anh, Nguyên Anh này đến tột cùng phải như thế nào mới có thể hình thành đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.