Vương Gia Giá Lâm

Chương 6




“Xá, ngươi ở nơi nào?” Đang lúc cực độ triền miên, một giọng nữ vang lên, thu hồi lý trí của Phi Nhi cùng Diêm Vô Xá về. Con ngươi đen mở, Diêm Vô Xá phát hiện tay của mình đã muốn tiến vào áo lót Phi Nhi, vội vàng xấu hổ rút về, nhanh chóng tách ra.

Chết tiệt! Hắn làm sao có thể đối đãi với thê tử của huynh đệ như thế? Nếu như bị Đạt Y Đồ biết, Phi Nhi nhất định sẽ bị mắng! Như thế nào lại không nghĩ tới điểm này chứ?

Phi Nhi hờn giận nhăn lại mi, nhìn chăm chú vào hắn: “Ngươi……”

Diêm Vô Xá rũ mắt xuống, nhẹ giọng trả lời: “Vương phi, vừa rồi đắc tội.”

“Ta……”

“Nguyên Vương phi, xin hỏi, Xá đang ở đây sao?”

Diêm Vô Xá đang muốn trả lời, Phi Nhi một phen kéo lấy quần áo của hắn, lạnh lùng trả lời: “Hắn không có ở đây!”

Con ngươi đen nheo lại, khó hiểu nhìn nàng, hắn lại phối hợp nàng, không nói gì.

“Thật có lỗi, đã quấy rầy. Nếu Vương phi nhìn thấy Xá, nói cho hắn, ta có chàng bên cạnh mới ngủ được.”

“Hảo!”

Ngòai lều vải lại khôi phục im lặng, Phi Nhi hừ lạnh một câu, sửa sang lại quần áo chính mình.

Diêm Vô Xá đứng lên, cung kính nói: “Vương phi, thời điểm không còn sớm, bổn vương cáo từ trước.”

“Ngươi đã nói nàng không phải người ngươi muốn, liền như vậy khẩn cấp trở lại trong lòng nàng.”

“Vương phi, ngươi và ta đều là người đã có danh phận, ở chung một phòng nhất định sẽ rước lấy những lời ong tiếng ve, đối với danh dự của Vương phi không tốt.”

“Chết tiệt! Ta vốn chính là người của ngươi!” Phi Nhi nhịn không được đối hắn rống to, cảm thấy nam nhân này thật sự rất ngoan cố, hắn rốt cuộc ở sợ hãi cái gì!

“Ngươi nói cái gì?”

“Ta nói…… Ta, vốn, là, người, của, ngươi!!”

“……”

Diêm Vô Xá nhất thời nheo lại đôi mắt, khó hiểu ý tứ của nàng.

Phi Nhi điên rồi, một tay kéo ống tay áo của hắn, từ trong túi tiền xuất ra Thủy Tinh giáp, đưa tới hắn trước mắt: “Ngươi có biết đây là cái gì sao?”

Diêm Vô Xá liếc mắt một cái, tiếp tục nhìn nàng: “Thủy Tinh giáp.”

“Ngươi còn nhớ rõ Thủy Tinh giáp.” Phi Nhi mỉm cười gật đầu.

“Đương nhiên, nó là……” Diêm Vô Xá sửng sốt, nói đến bên miệng, lại đột nhiên mất đi, hắn muốn nói cái gì?

“Nó là bùa hộ mệnh của ta, là bùa hộ mệnh của Thủy Tinh Linh.”

“Ngươi? Thủy Tinh Linh.”

Phi Nhi bắt lấy tay hắn, đặt ở ngực mình, cùng hắn thâm tình đối diện: “Ngươi làm sao có thể đã quên ta, đã quên người mà ngươi âu yếm nhất, quên người thân mật nhất là Phi Nhi. Ngươi làm sao có thể đã quên ta!”

“Phi Nhi, ta…… A!! Đau quá!”

Diêm Vô Xá bỗng dưng nhăn mi lại, huyệt thái dương như là bị trăm ngàn, trăm ngàn ngân châm đâm vào, trong đầu có vô số con kiến loạn đi loạn cắn, làm hắn vừa ngứa vừa đau.

“Đa Duy? Đa Duy…… Làm sao vậy?”

“Đau, đầu đau quá! Ách…… Đau!”

“Trời ạ!” Phi Nhi khó có thể tin nhìn chăm chú vào Diêm Vô Xá, chỉ thấy ánh mắt của hắn, cái mũi, miệng dần dần chảy ra máu đỏ tươi, sợ tới mức hai tay nàng dừng trên không trung, không dám tiếp xúc, không dám lộn xộn, không biết nên làm như thế nào cho phải.

“Hoắc!”

Lều vải đột nhiên bị nhấc lên, thân ảnh mảnh khảnh xông tới,“Ba ba” Điểm hai đại huyệt trên đầu Diêm Vô Xá, máu tươi ngừng chảy ra.

Đinh Ny từ ống tay áo xuất ra một cái cái chai, đổ ra một viên thuốc màu đỏ, cường ngạnh nhét vào miệng Diêm Vô Xá, dùng sức xoa bóp yết hầu của hắn, làm cho hắn ngoan ngoãn nuốt vào.

Thân ảnh cao lớn sửng sốt, hai chân mềm nhũn, bỗng dưng té xỉu ở trong lòng Đinh Ny.

Đinh Ny tiếp được Diêm Vô Xá, đôi mắt đẹp phẫn nộ trừng mắt Phi Nhi: “Ngươi muốn hại hắn bảy lỗ chảy máu mà chết sao?”

Phi Nhi ngẩng đầu, khủng hoảng nhìn Đinh Ny, nàng chỉ là muốn cho Đa Duy nhớ lại chính mình, cũng không biết sẽ có thương tổn lớn như thế. Nếu là như vậy, nàng tuyệt đối sẽ không xằng bậy.

Đinh Ny thấy nàng bộ dáng ủy khuất, đắc ý ngẩng cao đầu, bàn tay mềm vỗ về hai má anh tuấn của Diêm Vô Xá, mỉm cười nói:

“Xem ra, ngươi thực thương hắn.”

Phi Nhi rũ mắt xuống, gật gật đầu, đồng thời hối hận, nàng đã quá nóng vội.

“Chờ ta tra tấn xong, sẽ đem hắn trả lại cho ngươi.”

“Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào!”

“Ha ha……” Đinh Ny lộ ra tà ác tươi cười,“Ngươi nói ta có thể lên làm Minh Vương phi sao?”

“Hắn đối với ngươi không có hứng thú!”

“Nhưng là đối với ngươi có hứng thú a……”

Đinh Ny đột nhiên điểm điểm chóp mũi Phi Nhi,

“Nếu ta biến thành ngươi……”

“Không! Ngươi không thể như vậy!” Phi Nhi kích động lắc lắc đầu, nghiến răng nghiến lợi trả lời,“Đừng mơ tưởng cướp đi hắn!”

Đinh Ny khẽ ôm lấy Diêm Vô Xá, nghiêng đầu, kiêu ngạo nói: “Mị thuật có thể chinh phục bất cứ nam nhân nào, nếu ngươi ngoan ngoãn, ta còn có thể cho ngươi ở lại bên người hắn, tiếp tục làm nữ nhi của hắn, hầu hạ hắn. Nếu ngươi muốn phá hư kế hoạch của ta, ta khiến cho hắn sống không bằng chết!”

“Nói ra mục đích của ngươi!”

“Rất đơn giản,” Đinh Ny mỉm cười khơi mào,“Ta chỉ muốn làm Minh Vương phi, ra lệnh thiên hạ đệ nhất môn, để cho tỷ tỷ trở thành môn chủ.”

“Ngươi có thể để Minh Môn giúp ngươi, làm gì phải làm Đa Duy thống khổ như thế?”

Phi Nhi hoàn toàn không biết chuyện tình của thiên hạ đệ nhất môn, chỉ biết là Đinh Ny không nên thương tổn thân thể Đa Duy.

“Đứa nhỏ, ta đang làm chuyện xấu, Minh Môn sẽ giúp ta sao? Minh Vương sẽ giúp ta sao?”

“Biết rõ là chuyện xấu, tại sao còn muốn làm?”

Đinh Ny kiềm trụ Phi Nhi, nheo lại đôi mắt, trầm thấp nói:

“Nếu ngươi là ta, ngươi nhất định sẽ làm như vậy!”

“……”

Phi Nhi sửng sốt, cùng nàng nhìn nhau.

“Ta cùng tỷ tỷ từ nhỏ đã mất đi song thân, tỷ tỷ vẫn luôn bảo hộ ta, thay thế ta bị dưỡng phụ cường bạo, thay thế ta trở thành nữ nô, thậm chí thay thế ta gả cho môn chủ ngu ngốc! Tỷ tỷ đã nói với ta, cả đời này, tiếc nuối duy nhất chính là không chiếm được một cái quay đầu nhìn lại của Diêm Vô Xá.”

Tử mâu trở nên ảm đạm, nàng không biết, thì ra phía sau Đinh Ny lại có một câu chuyện như vậy.

Đinh Ny cúi hạ tầm mắt, ánh mắt trở nên thâm u, nhìn chăm chú vào Diêm Vô Xá, nhẹ giọng nói:

“Cho nên, ta muốn thay thế tỷ tỷ ở lại bên người hắn, làm cho tỷ tỷ trở thành môn chủ, sau đó…… Minh Vương chính là của tỷ tỷ.”

Phi Nhi đứng bật dậy, phẫn nộ quát: “Đủ rồi! Ta không muốn nghe.”

Đinh Ny kinh ngạc nâng mi mắt, khó hiểu vì sao nàng đột nhiên thay đổi thái độ.

“Đi! Đi thực hiện suy nghĩ của ngươi, làm cho hắn rời khỏi tầm mắt của ta, đừng ép ta nhịn không được giết ngươi! Nhưng mà ta muốn nói cho ngươi biết, một ngày nào đó, một ngày nào đó, ta sẽ đoạt lại hắn!”

“……”

“Không từ thủ đoạn, tìm đoạt lại hắn!!”

Nói xong, Phi Nhi lao ra lều vải, không muốn đứng ở địa phương làm cho nàng hít thở không thông.

Nàng nhất định phải nghĩ biện pháp đoạt lại Đa Duy, nhất định như vậy!–

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.