Vương Gia Độc Sủng Ám Vệ

Chương 27




"Phượng ngâm cửu, bản thái tử hứa cho ngươi vị trí trắc phi có được không?" Long thiên tuyệt nói xong câu này liền thở phào nhẹ nhõm.

Phượng ngâm cửu không kìm được liếc long thiên tuyệt một cái, theo nàng nghĩ, vị thái tử này giống như đang thương hại nàng, tùy tiện bố thí cho nàng một nơi ở, ý của hắn là nàng quá tuổi rồi mà lại từ hôn, bản thái tử không cưới ngươi  thì ngươi chắc chắn không thể gả ra ngoài, không bằng ta cưới ngươi, cho ngươi ở một viện nào đó rồi để ngươi tự sinh tự diệt, hóa ra hắn đem hậu viện để hấp dẫn hoa tàn, thật xin lỗi nàng không phải hoa tàn, mà là đóa hoa đang nở rộ, tất nhiên càng không có chuyện tiến vào viện của ngươi. 

Phượng ngâm cửu không muốn dây dưa cùng hắn vì thế liền nói ︰"điện hạ,  hậu viện của ngài cả một vườn hoa nở rộ, thêm ta thì không thay đổi mà thiếu ta thì cũng không ảnh hưởng gì, hơn nữa tương lai sau này hậu viện của ngài chứa đầy ba ngàn giai nhân, đến lúc đó ta càng không có chỗ dung thân, huống gì ta cũng không muốn vũ nhi khó xử, điện hạ không cần để ý ta, vẫn nên nhanh chóng đưa lại tín vật, hủy bỏ hôn ước là được." 

Phất tay một cái, Thanh Ảnh liền đem ra một khối ngọc bội có khắc chữ đưa cho  phượng ngâm cửu, phượng ngâm cửu nhận lấy ngọc rồi nói tiếp ︰"điện hạ, ngọc bội này hôm nay ta trả lại cho ngài, còn của ta ngày sau ngài phái người mang tới là được." Nói xong liền đem khối ngọc đặt vào trong tay long thiên tuyệt, ngọc bội kia giống như một củ khoai nóng bỏng tay người.

Thái tử bị phượng ngâm cửu làm cho sửng sốt, chưa kịp phản ứng, hắn cảm thấy trong lời nói của phượng ngâm cửu xác thật đều vì vũ nhi mà suy xét, trong lòng hắn nghĩ, mặc dù dung mạo phượng ngâm cửu rất dọa người, nhưng tâm địa lại thiện lương. Không biết ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại đưa tay tiếp nhận ngọc bội, cất vào trong ngực rồi nói︰"bản thái tử đồng ý từ hôn, phượng đại tiểu thư tương lai thật sự sẽ không hối hận?" 

Phượng ngâm cửu hiểu ý long thiên tuyệt, nhấp môi nói ︰"Đã quyết định tất nhiên ta sẽ không hối hận." 

"Hảo, ngày mai ta phái người đem tín vật trả lại cho nàng, sau này có chuyện gì cần bản thái tử giúp đỡ thì nói với ta, xem như ta là ca ca của nàng, ta nhất định sẽ không để muội muội chịu ủy khuất, dừng bước đi, cáo từ." Nói xong long thiên tuyệt thở dài, không đợi phượng ngâm cửu trả lời đã tức tốc rời khỏi hoa viên, chính hắn cũng không hiểu vì lý do gì lại muốn phượng ngâm cửu gọi hắn là ca ca, có lẽ không đến được với nhau nên tâm hắn sinh ra áy này, muốn bù đắp cho nàng. Long thiên tuyệt nghĩ nghĩ như vậy thì mới an tâm, vội vàng hướng hoàng cung đi đến. 

"Cuối cùng cũng chịu đi, người cổ đại sao lại lắm lời như vậy, cái gì mà ca ca, ta đồng ý gọi hắn như vậy sao, không phải ta đã có một ca ca rồi còn gì?" 

Sau khi phượng ngâm cửu thấy long thiên tuyệt đã thực sự rời đi, trong mắt nàng hiện lên một tia giảo hoạt, hé miệng cười nói ︰"Thanh Ảnh, bích ảnh, tâm tình bản tiểu thư đang tốt, hảo hảo đi dạo hoa viên một chút rồi quay về thanh hà viên mở tiệc chúc mừng." 

Khóe miệng Thanh Ảnh, bích ảnh giật giật, tiểu thư, người đúng là gạt người, thái tử một câu cũng không trả lời được, bất quá xem như đã thành công một nửa, tốt xấu thì ngọc bội tiến cung lúc trước cũng sắp trở về. 

Đi dạo một lúc thì đã về tới thanh hà viên, phượng ngâm cửu dặn dò thanh ảnh cùng bích ảnh một vài chuyện, xong xuôi liền bắt đầu tắm rửa, lúc sau thì ôm ngân nhi tiến vào mộng đẹp. 

Hoàng cung, trường nhạc cung 

Sau bữa tối, hoàng thái hậu lười nhác nằm trên ghế quý phi, trên người một thân hoa phục màu vàng, ung dung hoa quý, bộ dạng hơn sáu mươi nhưng thoạt nhìn trẻ hơn tuổi khá nhiều, có thể nhìn ra lúc còn trẻ thì cũng là một nữ nhân xinh đẹp. Lúc này bà đang nhấp một ngụm trà, kể từ khi lam thị không còn, thái hậu liền đổ bệnh, hơn nữa tiểu nhi tử của nàng, cảnh vương chân tàn, còn mang bệnh trong người, thân thể đã không bằng trước đây. 

Một lát sau, lâm ma ma bên người thái hậu tiến vào nói ︰"Thái hậu, thái tử ở ngoài cung chờ, muốn gặp người." 

Thái hậu vừa nghe thái tử tới liền đặt chén trà trong tay xuống rồi nói ︰"Mau truyền, để ai gia nhìn thấy cháu ngoan." Vừa nghe trưởng tôn của mình đến, tinh thần bà lập tức tỉnh táo.

Thái tử tiến vào liền đi tới bên người thái hậu ︰"Hoàng nãi nãi." 

Thái hậu nghe xong thì trong lòng cao hứng, cười nói ︰"Tuyệt nhi, ngươi nói xem bao lâu rồi ngươi chưa đến thăm bà nội, buồn chết ai gia." 

"Hoàng nãi nãi, ngài oan uổng tôn nhi." 

"Uh, biết ngươi gần đây bộn bề nhiều việc, đang cùng Thừa tướng chuẩn bị hôn sự cho nhị tiểu thư, nếu người ngươi cưới là phượng nha đầu thì tốt rồi, ai gia có chết cũng mãn nguyện." Thái hậu vốn dĩ không muốn để long thiên tuyệt cưới phượng thường vũ, nhưng không có biện pháp, phượng ngâm cửu mất tích chín năm, thái hậu vẫn mong nàng có thể trở về để không hủy bỏ hôn ước, kết quả trước đó không lâu, phượng Thừa tướng cùng hoàng thượng thương lượng nói a Cửu mất tích chín năm, không bằng để phượng thường vũ thay thế, xem như hoàn thành tâm nguyện của lam thị. Hoàng thượng năm ấy cũng thích lam thị, nghe phượng Thừa tướng nói vậy cũng không tiện cự tuyệt nên đành đáp ứng, cho nên thái hậu ước gì hôn lễ không thành. 

Long thiên tuyệt vừa nghe liền nói ︰"Hoàng nãi nãi, người nói gì đó, người nhất định sống lâu trăm tuổi." 

"Ha ha, cũng chỉ có cái miệng của ngươi mới có thể khiến lão thái thái ta nở nụ cười." 

Long thiên tuyệt suy nghĩ về lời nói của thái hậu, lại suy nghĩ về những gì phượng ngâm cửu nói hôm nay, hắn hạ quyết tâm rồi nói︰"Hoàng nãi nãi, người không biết đâu, hôm nay ta đi phủ Thừa Tướng, nhìn thấy đại tiểu thư phượng gia đã trở về." 

Thái hậu nghe xong, mặt đầy khiếp sợ, không kìm được suýt chút nữa ngất đi, đương nhiên cũng là cao hứng, long thiên tuyệt vội đỡ thái hậu, thái hậu nhất thời nghẹn ngào nói ︰"Trở về, thật sự trở về, có thật là như vậy không, ngươi không có lừa ai gia chứ, mau mau nói cho ai gia nghe mọi chuyện." 

Vì thế long thiên tuyệt liền đem chuyện hôm nay gặp phượng ngâm cửu còn có chuyện phượng ngâm cửu muốn trao đổi  tín vật để từ hôn kể một cách tỉ mỉ, đương nhiên hắn không dám nói chuyện hắn còn giữ tín vật của nàng, long thiên tuyệt sợ thái hậu nghe xong thì buộc hắn đưa ra quyết định, hắn cũng không muốn cưới nữ nhân xấu xí làm Thái Tử Phi. 

Thái hậu tức giận nhìn long thiên tuyệt ︰"Ngươi nói sao, là phượng Thừa tướng nói phượng nha đầu muốn từ hôn, do nàng trở nên xấu xí nên cảm thấy không xứng với ngươi? Tuyệt nhi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ta không tin một tiểu nha đầu nhưng lại muốn từ hôn, chuyện này bên trong chắc chắn có nội tình, không được, ta muốn mau mau gặp nha đầu này.”

Thái hậu dừng một chút, tiếp tục nói ︰"Tuyệt nhi, ngươi nói cho ai gia nghe, có phải ngươi thấy cô nương người ta dung mạo xấu xí, không như nhị tiểu thư phượng gia duyên dáng yêu kiều, cho nên mới...... Ai, phụ hoàng dạy ngươi như thế nào, cưới vợ phái cưới vợ hiền, bề ngoài có giúp ích được gì không, sao ngươi lại nông cạn như vậy? Ngươi thế nào lại khiến phượng nha đầu thất vọng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.