Vương Gia Đã Bị Ta Thu Phục

Chương 40




Hôn lễ

Harry chớp mắt, nhìn bạn tốt chạy lại chất vấn.

“Nụ hôn đầu tiên!? Cậu đang yêu!?” “Sao cậu không nói với mình!?”

“Gặp quỷ! Đó là ai!?” “Tên là gì!?”

Cho run run, mắt hạnh trừng trừng chờ Harry trả lời.

Ngay cả Draco cũng kinh ngạc trong nháy mắt. Cậu không nghĩ tới Harry mở miệng chính là nụ hôn đầu tiên, này, này… Này không phải liền nói cho người khác biết bọn họ đã hôn nhau sao? Mặt Draco nóng lên, có chút tức giận trừng Harry, đương nhiên bên trong vẫn là có một chút chút vui vẻ. Biểu tình này cũng phối hợp người xem, là một lớp ngụy trang hoàn mỹ.

“Không phải mình vừa nói sao?” Harry nhún nhún vai, khóe mắt vụng trộm quan sát phản ứng của Draco.

Mặt Draco ửng đỏ, rất xinh đẹp, nhưng hình như cũng hơi giận, Harry nghĩ mình đoán được lý do. Mà con hươu đang ở phía sau cắn tóc Draco, Draco còn chưa phát hiện, thật khả ái…

“Là ai!?” “Tên!?” Ron hung tợn hỏi, một tay đã nắm cổ áo Harry.

“Vì sao lại giấu diếm chúng mình Harry?” Hermione nhíu mày kháng nghị, “Chuyện của chúng mình đều nói cho cậu nha.”

“Lúc trước chúng mình còn chưa yêu nhau, đương nhiên mình không thể nói. Hiện tại chúng mình hẹn qua vài ngày công bố, đây là mình vụng trộm nói trước cho mấy cậu, không thể nhiều hơn, cho nên không có tên!” Harry tuyên bố.

Hermione tức giận trừng Harry rồi con mắt chuyển động, “Không nói thì mình không đoán được chắc? Trò chơi trinh thám này là sở trường của mình.”

“Đúng vậy!” Ron kích động bắt đầu điểm danh, “Là học viện nào? Gryffindor? Hufflepuff? Để mình đoán, Patil? Bones? Hay là Ravenclaw Brockle Hurst? A, sẽ không là Luna đi!? Mình nói đúng thì phải gật đầu.”

Harry chỉ nhếch miệng, “Mình đã đáp ứng không nói.”

Lúc này Cho lại ném câu hỏi, “Như vậy, đó là nữ… hay là nam?”

Giọng Cho vang lên, hai Gryffindor hiếu kì lập tức yên tĩnh lại. Ron và Hermione lúc này mới nhớ tới bọn họ còn cần an ủi Cho. Cho bị bọn họ kéo đến cũng là Ron chạy tới nói với Cho có lẽ Harry còn thích cô. Hiện tại xác định là hiểu lầm, bọn họ là đồng lõa khiến Cho thương tâm.

Ron và Hermione bất an, quên kinh ngạc vì câu hỏi của Cho. Nhưng Cho lại cố chấp hỏi lại, “Là nữ hay là nam?” Mắt hạnh nhìn thẳng vào Harry, sau đó lại kỳ diệu bay tới trên người Draco.

Lúc này con hươu vẫn thân mật cọ cọ mái tóc vàng của Draco, Draco cảm nhận được tầm mắt hoài nghi của Cho, đột nhiên có chút lý giải dụng ý của Harry.

Harry nói nụ hôn đầu tiên, hẳn là muốn tránh lộ ra đó là nam hay nữ. Trừ phi Harry nói dối, bằng không một khi nói nam, nam sinh gần nhất thân mật với Harry cũng chỉ có mình mà thôi, không cần đoán…

Nghĩ như vậy, Draco cũng cảnh giác. Cậu khiến mình thoạt nhìn không cho là đúng, “Mặc kệ đó là nam hay là nữ, ta rất bội phục dũng khí của người kia, làm tình nhân của Harry Potter khẳng định sẽ giống động vật bị vây xem, thật sự là vất vả cho cậu ta.” Trên thực tế, cậu có loại cảm giác này.

“Sẽ không, tôi sẽ bảo hộ cậu ta!” Harry kiên định.

“A, như vậy thật là nam?” Draco cố ý mở to mắt, thay ba người kia hỏi. Ron và Hermione kinh hô, “Thật sao!?”, Cho còn hoài nghi không xác định.

“Tôi sẽ không mắc mưu Draco, tôi chỉ phối hợp cậu mà thôi. Cậu vừa mới nói cậu ta, tôi chú ý,” Harry nâng cằm. Gặp quỷ, cậu rất muốn xoa đầu Draco…

Draco sách một tiếng, hơi bất mãn nói, “Được rồi, nếu cậu kiên trì tuân thủ hứa hẹn, tự nhiên không thể miễn cưỡng. Nhưng ít nhất cậu có thể lộ ra một chút tin khiến nhiều người đoán, công bố sau, chúng ta so đáp án?”

Harry nháy mắt mấy cái, biết ý đồ của Draco dẫn đề tài tới phương hướng không quá nguy hiểm, vì thế Harry nhún nhún vai, càng giảo hoạt lấy lùi làm tiến, “Có gì vui đâu, vài ngày sau sẽ biết, người đó chính là một…học sinh bình thường.”

“Ai, đoán cũng rất thú vị mà, mình rất muốn biết!” Ron lập tức nhận miếng mồi này, không kiềm chế được hỏi, “Nói xem, là tóc vàng, tóc xám hay là tóc đen?”

“Mình không thể nói, rất dễ đoán.” Harry nghĩ nghĩ, “Chỉ có thể nói… Người đó rất thông minh.”

“Điểm rất tốt? Có từng được thưởng chưa? Mắt Hermione sáng lên, cô cũng bị trò chơi này hấp dẫn. Tuy rằng có chút ngượng ngùng nhưng cũng là Cho hỏi trước.

“Học giỏi, phạm vi của phần thưởng quá nhỏ, không thể nói.” Harry nhướn mày.

“Có thể nói tính cách không? Nhiệt tình vẫn là dịu dàng?”

Lúc này Cho giống như tự nhiên hỏi.

Harry sờ sờ cằm, thoáng nhìn Draco cũng hiếu kì nghe, cậu nhếch miệng, “Không nói được, mình cảm giác… người ấy rất khả ái.”

Mặt Draco lập tức đỏ. Harry thấy thế lại bổ một câu, “Còn rất thẹn thùng!”

“Khả ái, thẹn thùng, khẳng định là nữ!” Ron kết luận.

“Khả ái thẹn thùng, học giỏi, vậy sẽ không phải Gryffindor?” Hermione co lại phạm vi.

“.. Chúc mừng Harry.” Cho u buồn chúc phúc.

……

Náo loạn nửa giờ sau, Harry hào phóng tuyên bố mình phải đi.

Trong tiếng căm giận bất bình và kháng nghị của Ron, Hermione [Cho sau đó không lâu đã đi trước], Harry vui vẻ dùng áo khoác tàng hình biến mất trước mắt mọi người.

15’ sau, Harry ôm người yêu khả ái thẹn thùng của mình, dấn thân vào nhiệt tình ôm hôn.

Đây chính là phần thưởng hôm nay của cậu.

Hai ngày sau, hôn lễ của Lucius và Snape.

Draco biết đây là tiệc cưới thứ bảy được cử hành tại vườn hoa hồng của Malfoy gia. Từ 10h sáng ký kết nghi thức, đến 4h chiều chấm dứt vũ hội. Kỳ thật, dựa theo thông lệ tiệc cưới của Malfoy gia phải liên tục đến đêm khuya, cũng do trang viên Malfoy có nơi cho khách nhưng Lucius tuyên bố đây là mình kết hôn lần thứ hai nên hôn lễ ngắn hơn.

Nhưng dù thời gian ngắn lại, chỗ nên phô trương vẫn không thiếu.

Hoa hồng trắng và hoa hồng xanh biếc trang sức mỗi một góc của trang viên Malfoy, mặc dù hiện tại vẫn là mùa đông. Màu xanh bạc phối hợp giá nến bạc, quý phái thanh lịch, là một hôn lễ đậm chất Slytherin.

Draco đang đi học nên trong lúc chuẩn bị không giúp được gì, hai vị ba ba cũng không cần hỗ trợ, nhiều lắm trước đó tham dự thảo luận một chút, cũng thử phù rể mặc lễ phục nào hợp mà thôi. Dù sao thân phận của cậu là con, thuộc về chủ nhân hôn lễ, thứ bảy chiêu đãi cậu không thể không giúp. Ít nhất một khách cha cho rằng quan trọng, sau khi được Lucius và Snape ngắn gọn tiếp đón, có cậu một người thừa kế nói mấy câu sẽ khiến bọn họ có cảm giác được chủ nhân coi trọng.

Mà Draco cũng biết Malfoy gia sắp chuyển trận doanh, nhân mạch không thể khinh thường, cậu cần hoàn thành nhiệm vụ của mình. Vì vậy, trước một hai tuần, buổi tối Draco cẩn thận đọc Nhật Báo Tiên Tri và những báo quan trọng, sắp xếp lại những đề tài dự bị làm tài liệu nói chuyện. Draco còn mất chút thời gian phân biệt trọng yếu ảnh của khách quan trọng để tránh gọi sai tên nhưng cũng rất khó khăn, bọn họ hơn phân nửa đều có râu trắng bóng, rất giống nhau.

Về phần khách nào không thể xen lẫn khách nào vì đảng phái hoặc chức nghiệp hai người xung đột, loại an bài này là Lucius xử lý.

Tuy rằng lần này Harry được Draco mời tham gia hôn lễ nhưng không phải lấy thân phận bạn nhảy của Draco, sẽ làm quan hệ của Draco và Harry quá thân mật nên Harry chỉ có thể theo Dumbledore và vài vị giáo sư Hogwarts, ngồi ở chỗ đồng sự bạn tốt.

Nhìn mặt ngoài giống như Dumbledore mang Harry đi mở rộng tầm mắt. Về phần lý do của Dumbledore? Rất đơn giản, nếu ông tuyên bố mang cứu thế chủ đến mở rộng quan hệ, đó là đương nhiên.

Cho nên ở hôn lễ Draco và Harry không có cơ hội nói chuyện với nhau, nhiều nhất Harry thăm hỏi đơn giản mà thôi. Thậm chí sau khi kết thúc hôn lễ, Draco vẫn ở bên cạnh Lucius và Snape hỗ trợ, bận rộn đến mức ngay cả thời gian cho một điệu nhảy cũng không có mặc dù có, bọn họ cũng vô pháp cùng nhảy.

Harry có chút tiếc nuối nhưng biết không thể làm gì.

Harry chỉ có thể đứng ở xa xa nhìn Draco và cha mình đứng đó, đó là một gia đình rất đẹp, mặc dù ngẫu nhiên khiến Harry khó chịu vì giống như cậu bị bài trừ phải ở ngoài thế giới của Draco. Nhưng hôm nay Draco sẽ lơ đãng dịch tầm mắt nhìn Harry mỉm cười.

Điều đó an ủi Harry. Mà thời gian không quan sát Draco, Harry lại tưởng tượng. Cũng chính đổi hai vị ở hôn lễ thành Draco và mình.

Hơn nữa khi nghe tuyên thệ,Harry nhìn chằm chằm Draco, đồng thời cũng thề ở đáy lòng…

『Tôi HarryPotter, lựa chọn Draco Malfoy, là bạn lữ trong sinh mệnh của mình, tình yêu duy nhất của tôi. Tôi hứa hẹn sẽ bảo vệ tình yêu của chúng ta, vô luận là hiện tại, tương lai, vẫn là vĩnh viễn….』

『 bất luận nghịch cảnh, bất luận khó khăn gian khổ hay giàu có, tôi luôn trung thành yêu em…. Giống như tay của tôi cho em nắm chặt, tôi giao sinh mệnh của mình cho em. Em đến nơi nào tôi sẽ ở nơi đó, nếu em dừng lại, tôi cũng sẽ dừng lại… Mà tử vong của em sẽ là lúc tôi dừng lại kiếp sống của mình, tôi hứa hẹn sẽ luôn đi cùng em.』

Sau khi thề xong, Draco nhìn Harry mỉm cười khiến Harry muốn lập tức chạy đến bên người cậu.

Cuối cùng Harry vẫn không nhịn được.

Nhìn hôn lễ sắp chấm dứt, Dumbledore mang Harry đi nói tạm biệt cùng các giáo sư về Hogwarts, Harry lấy ra áo khoác tàng hình, quyết định không lấy được một cái hôn của Draco mình sẽ không về. Giống như là sự mê tín nào đó hoặc có lẽ là hứa nguyện, ở hôn lễ hôn người yêu, như vậy người kết hôn tiếp theo khẳng định sẽ là mình.

Ý tưởng vừa nát lại lãng mạn này chạy đến, Harry lập tức thuyết phục Dumbledore để mình tự độn thổ mà không cần giáo sư mang mình, tiếp theo Harry mặc áo khoác tàng hình biến mất trước mắt Dumbledore. Dumbledore tự nhiên biết nhưng phát hiện sau cũng rất khó bắt người trở lại, khách rất nhiều, Dumbledore phẫn nộ.

Nhưng Harry vẫn rất ngoan hô nhỏ, “Em và Draco trò chuyện một chút rồi về! Chỉ một chút!” Lúc này Harry đã ẩn hình, cũng không sợ bị nhìn ra quan hệ với Draco.

Dumbledore khoát tay, tức giận nói, “Đi nhanh về nhanh! Không thể quá bữa tối!”

Harry lên tiếng đáp rồi chui vào đám đông đến gần Draco. Nhưng thời gian dùng tới hơn nhiều những gì cậu tưởng tượng, trải qua hơn một giờ, Draco và hai cha mới tiễn khách xong.

Ước chừng 5h30’, Draco cũng bị cha đưa về Hogwarts. Draco tự nhiên không có dị nghị, dù sao hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ, ngay cả khi cậu ở lại trang viên, khẳng định cậu sẽ miên man suy nghĩ …

Nghĩ như vậy mặt Draco hơi đỏ đi ra ngoài, mới đi ra thư phòng [vừa rồi bọn họ ở trong này cùng dùng chút đồ nhét vào bụng], mới được vài bước đã bị cái gì trong không khí kéo. Mắt Draco sáng lên, cậu biết là Harry nhưng không hiểu sao Harry lại ẩn mình, vì thế cậu tùy tiện chọn chọn phòng trống để Harry xuất hiện.

“Sao cậu…” Draco còn không chưa hỏi hết đã bị một nụ hôn nhiệt tình dồn dập tập kích.

Draco không thể không nhiệt liệt đáp lại. Cả ngày hôm nay cậu đều cảm thụ được tầm mắt nhiệt liệt của Harry, cũng thực xin lỗi không thể để Harry đứng ở bên cạnh mình, nhưng không sao, qua hôm nay hết thảy sẽ tốt hơn. Nghĩ vậy, Draco thở dài hé miệng, hai tay ôm cổ Harry, đáp lại Harry đoạt lấy.

Vài phút sau, bọn họ thở hồng hộc tách ra. Giọng Harry khàn khàn, “Tôi nhớ em.”

“Buồn nôn.” Draco thở dốc cười cười, hôn cằm Harry, “Rõ ràng một giờ trước chúng ta còn chào nhau.”

“Không, hôm nay tôi nhất định phải hôn em, kỳ thật tôi càng muốn hôn ở chỗ làm lễ.”Harry lại hôn tiếp, “Tiếp theo chính là chúng ta.”

Hai má Draco sớm vì hôn nhau mà đỏ hồng, có càng hồng hay không cũng không thể biết được. Chỉ thấy mắt Draco nhẹ nhàng cụp xuống, “.. Nơi đó, ngày mai mới dỡ đi.”

Harry nóng lên, cậu rất muốn ôm sát Draco, làm cho Draco dung nhập vào trong cơ thể mình, “Chúng ta đi?”

Đầu Draco mới chuyển động thì cậu đã bị Harry kéo tứi nơi cử hành hôn lễ.

Kế tiếp, đôi yêu nhau ngốc nghếch này lại làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn.

Tỷ như lấy cỏ làm thành nhẫn đeo cho nhay, lại nhỏ giọng thề, sau đó là rất nhiều nụ hôn… Mà chỉ có thể tránh ở dưới áo choàng tàng hình. Lý do trốn là nếu bọn họ bị gia tinh phát hiện nói cho cha, Draco sẽ bị giễu cợt rất nhiều năm.

Cho nên khi bọn họ chơi đủ tính toán về Hogwarts thì lại gặp Thần Sáng biểu tình nghiêm túc đi đến.

Hạnh phúc vui sướng biến thành hoài nghi và lo lắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.