Vương Gia Đã Bị Ta Thu Phục

Chương 17




Người hầu

Ngày hôm sau, buổi học đầu tiên của Harry là nghiên cứu cổ đại ma văn. Môn học này khi chọn môn học, Harry không thấy có hứng thú có với cổ đại ma văn nhưng bởi vì Hermione muốn tới cho nên cậu và Ron đều theo. Có Hermione học tương đối thoải mái.

Chỉ là bọn họ mới ngồi vào chỗ của mình không bao lâu, cửa sau của phòng học liền truyền tới tiếng ong ong. Harry vừa quay đầu thì phát hiện là Snape mang Malfoy xuất hiện.

Malfoy toàn thân đều bị một cái áo đen có mũ bao trùm, không phải bọn họ chọn, chỉ lộ ra cái cằm nhỏ dùng để che đậy những tầm mắt điều tra. Trên tay Snape là một túi sách, ở vị trí cuối cùng lợi dụng biến hình thuật hỗ trợ Draco điều chỉnh chỗ ngồi thích hợp.

Mà biểu tình nghiêm túc trên mặt Snape khiến một ít học sinh Slytherin cũng không dám tới gần Malfoy, chỉ là dùng tầm mắt hiếu kì ngắm, bất quá những người này cũng không bao gồm Harry. Harry không chút suy nghĩ đứng lên bước qua, xem nhẹ Ron ở sau lưng nghi hoặc gọi.

“Giáo sư, Malfoy cũng lên lớp sao?” Harry đến bên cạnh, cúi đầu nhìn Draco được đặt ở trên ghế, “Hi, Malfoy.”

Draco ngẩng đầu lên rồi khẽ gật đầu.

Snape âm trầm nói, “Nơi này không có chuyện của ngươi, Potter, đi về.”

“Giáo sư muốn cậu ta một mình như vậy?” Harry cũng không sợ, “Em biết giáo sư sắp có một lớp, em có thể ở cùng cậu ta.”

“Để ngươi tiếp tục ngược đãi Malfoy?” Snape cười lạnh, “Không nhọc ngươi, ta sẽ tìm người có thể tín nhiệm. Slytherin có thể bảo đảm bọn họ trung thành, hơn nữa không phải giả dối.”

Những lời này minh xác lên án Harry bằng mặt không bằng lòng, chính là mượn danh nghĩa chiếu cố ngược đãi, mặc dù có lời thề bát khả bội tồn tại khiến Harry kỳ thật làm không được này. Mà Harry bất mãn, lại là vì liên tưởng một người khác ôm Malfoy.

Quả nhiên Snape cũng có thể giúp cậu đồng điệu cảm xúc, lại càng lập tức hữu hiệu, Harry tự giễu nghĩ.

Harry cố gắng cân bằng ma lực trong cơ thể, cúi mắt để tránh ánh đỏ ở đáy mắt bị phát hiện, “Em không thể phủ nhận những chuyện đã xảy ra, em xin lỗi nhưng em không thấy một học sinh không được chuẩn bị sẽ làm tốt hơn em.” Harry lấy ra những hạng mục chú ý phu nhân Pomfrey đưa cho mình đưa cho Snape, “Những cái này em đã đọc thuộc. Là phu nhân Pomfrey đưa cho em.”

Snape hiển nhiên hoài nghi Harry kính cẩn nghe theo, hắn cầm tấm da dê thô bạo mở ra, vài giây sau, lại thu vào túi mình, “Rất tốt, ta sẽ giao cái này cho người chăm sóc, ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ, có thể lăn càng xa càng tốt.”

“Thầy!” Harry nhịn không được giương mắt, may mắn hai tay cậu đã sớm cắm vào túi, bằng không quyền đầu nắm chặt sẽ khiến cậu giống như khiêu khích.

Lúc này Draco lên tiếng.

Draco kéo kéo áo Snape, yêu cầu Snape chú ý. “Se–v, không.”

Snape cúi đầu nhíu mày, “Không? Trò muốn tên đó lưu lại?”

Malfoy ngửa đầu nhìn hai người, cuối cùng mắt to nhìn Snape.

Snape nheo mắt, “Nhưng Potter có thể làm hỏng mọi chuyện, thiên phú vĩ đại a.”

Draco gật đầu đồng ý Snape nói, lại nói, “Cậu ta ngốc, vui.”

Harry nhướng mày.

Cảm xúc của Harry khi Malfoy mở miệng đã tốt hơn rất nhiều.

“Vì không để chính ngươi thoạt nhìn quá mức ngu xuẩn? Rất sáng suốt.” Snape hừ một tiếng.

Mặt Draco nóng nóng, tối hôm qua Snape đồng dạng trách cứ Draco sơ ý, rồi lại thêm lý do.

“Ta nói, cậu ta biết.”

“Đương nhiên, chúng ta có thể câu thông rất khá.” Lúc này Harry tiến lên trước một bước, đồng dạng tranh thủ, “Em còn biết Malfoy không thích bị quan sát, em có thể làm được.”

Câu này quả thật đạp vào trọng điểm của Snape.

Hắn nguyên bản không định tìm học sinh Slytherin hỗ trợ, Draco cũng bài xích chủ ý này nhưng nếu muốn chính mình mỗi khi có lớp còn phải tiếp đưa, quá lãng phí thời gian, hắn còn cần thời gian giải quyết độc dược trên người Draco.

Vì thế không bao lâu sau, Snape đồng ý. Buổi sáng, lần thứ hai hắn giao Draco cho Harry. Cũng ước định Harry cần theo hành trình Draco yêu cầu, mặc kệ lớp đó có phải Gryffindor nên học không, bằng không Harry cần lập tức đưa Draco về chỗ hắn. Sau đó khi tiết 8 kết thúc, Harry cần mang Draco về hầm của Snape. Khi đó Snape sẽ kiểm tra toàn thân Draco, nếu có cái gì không đúng, Harry sẽ không gặp chuyện tốt.

Sau khi Snape rời đi, mặc kệ việc Ron phản đối và ánh mắt hoài nghi của Hermione, Harry lập tức thu dọn đồ dùng chuyển đến cạnh Malfoy. Mà Harry cũng không để Draco ngồi ở chỗ Snape chuẩn bị, cậu ôm Draco lên đùi mình.

Chóp mũi ngửi thấy mùi cam quýt trên người Draco,Harry bất mãn hỏi, “Cậu nói tôi ngốc sao?”

“Ngốc. Chuyện ngu xuẩn, một đống.” Draco không chút do dự gật đầu.

Nhưng khóe mắt cong cong, hẳn là không có địch ý.

Harry chớp mắt, “Rất vui?”

“Chổi, Sevv, rất giống.” Draco cũng chớp mắt mấy cái.

Harry nhớ tới lúc mình bay đến chỗ Draco, xoa nhẹ đầu Malfoy, “Cậu cũng không có tư cách nói tôi, là cậu nên nói sao đến lớp? Tôi tưởng rằng Snape đồng ý cậu có thể nghỉ ngơi.”

Draco vặn vẹo làm cho mình càng thoải mái tựa vào người Harry, “Tham dự, thành tích.”

Sáng nay Snape đột nhiên nói cho cậu tuy rằng giáo sư rất thông cảm chuyện phát sinh trên người cậu nhưng hôm qua ở hội nghị, các giáo sư vẫn cho rằng nếu trí thức của Draco bình thường, cho phép cậu trường kỳ không đến lớp thì có chút quá mức. Vì thế kết quả đầu phiếu biểu quyết, Draco vẫn cần bình thường tham dự, về phần thể lực có thể làm vậy không thì tạm gác lại cụ thể quan sát. Đương nhiên, quyết nghị này có chút mâu thuẫn, cũng hà khắc hơn những gì cậu tưởng tượng nhưng thấy Snape đồng dạng bất mãn, lại nghĩ tới lá thư của cha, Draco mặc dù không nghĩ dùng bộ dáng này gặp người, phải ngoan ngoãn vâng theo.

“Nhưng tôi hoài nghi cậu có thể thanh tỉnh bao lâu, nhiệm vụ của cậu là nên ăn xong rồi ngủ, ngủ rồi dậy lại ăn.” Harry nhớ lại bí kíp của phu nhân Pomfrey. Một đứa bé, giữa hai bữa ăn nhất định sẽ có một thời gian ngủ.

Draco không bằng lòng hừ một tiếng nhưng không thể phủ nhận gần nhất chính mình thật sự rất buồn ngủ.

“Bài học, viết, cho ta.”

“Rồi tôi sẽ giúp cậu lấy vở của Mione, cả năm. Đầy đủ.” Harry lập tức bán bạn tốt, sờ sờ tóc vàng mềm mềm của Draco, “Cậu có thể ngủ. Ác, cậu hẳn là còn có thể đói rất nhanh, Snape có giúp cậu mang đồ ăn không?” Nói xong Harry bắt đầu lục túi Snape để lại, Harry không tự giác khoe khoang tri thức bảo mẫu gần nhất học được.

Draco cũng quay đầu lại thấy Harry lấy ra một lọ nước táo. Ánh mắt hơi tỏa sáng, đó là đồ ngọt.

Ngày hôm qua uống cả ngày sữa không có hương vị gì khiến Draco rất uể oải những ở trước mặt Snape, cậu không dám nói gì. Vì thế mặc dù hiện tại là 9h sáng, cậu vừa mới uống sữa, vẫn nói, “Đói.”

Harry thực vừa lòng phản ứng của Malfoy bởi vì lập tức liền có chỗ cậu dùng được.

Harry kích động đặt nước táo lên bàn, lại tìm được một cái thìa bạc nhỏ. Không thể không nói,Snape chuẩn bị rất cẩn thận,Harry còn phát hiện một cái chăn nhỏ và một cái gối đầu nhỏ, một cái yếm và một bình nhỏ cùng mấy cái khăn tay sạch sẽ.

Harry không để ý đến yếm, cậu nghĩ Malfoy hẳn là sẽ không ở trường hợp này dùng tới nó nhưng cậu cầm khăn tay. Tiếp theo cậu đang muốn mở ra bình nước táo, lơ đãng nhấc mắt đã phát hiện tất cả tầm mắt trong phòng học đều tập trung ở trên người bọn họ. Chỉ là bởi vì chuông vào lớp đã vang, giáo sư tùy thời sẽ vào phòng học cho nên tạm thời không có học sinh rời khỏi chỗ ngồi đến gần góc xa xôi này gia nhập bọn họ.

Harry nheo mắt lại, rút ra một quyển sách giáo khoa cồng kềnh, phanh một tiếng để ở trên bàn, cách trở mọi tầm mắt. Tiếp theo cậu đút Malfoy mấy thìa nước táo [lần này cậu không dám tham nhiều], nhìn Malfoy ăn, ánh mắt cong cong, Harry cảm giác rất vui hừ một giai điệu.

Hiệu quả gấp 2? Kỳ thật không xấu.

Thế cho nên giáo sư giảng bài, quyển sách làm cho bọn họ không nhìn được bảng, không sao, dù sao còn có vở của Mione a.

Bất quá khi lên lớp Draco còn có thể tránh ở phía sau nhưng tan học thì không có biện pháp.

Slytherin lần đầu tiên thấy Draco sau sự cố, lúc này đương nhiên tìm đến đây.

Khả đầu tiên tới lại là Theodore Nott, cũng không phải học sinh Draco giao tình tốt nhất ở Slytherin. Mà phía sao Nott còn có Vincent Crabbe và Gregory Goyle to con, theo Nott đi đầu hành động, tựa hồ Draco vắng hai ba ngày, Nott ở một trình độ thay thế địa vị của Draco ở Slytherin.

Mà chuyện này cũng không phải ngoài ý muốn, gia tộc Nott là gia tộc thuần huyết đứng thứ hai phát triển mạnh sau Malfoy gia.

Chẳng qua Malfoy gia trải qua lần trước đại chiến bị thương nặng, gần mười mấy năm qua chuyên chú tích lũy tài phú. Từ bảo thạch long huyết cao cấp đến độc dược thông dụng cũng đọc lướt qua, lấy tài lực hùng hậu ngạo nghễ đứng trong thế giới Phù thủy. Phương hướng bất đồng với gia tộc Nott chú trọng nhân mạch chính trị. Nhưng phương hướng nào mới là chính xác? Có lẽ ở mặt ngoài thoạt nhìn chính trị càng có quyền lực chủ đạo hết thảy, bất quá sau lưng chính trị, chân chính cầm giữ vẫn là hai chữ ích lợi.

Cũng bởi vậy tại Slytherin bình thường đều có tính cách xem xét thời thế, sau nhập học Draco mặc dù không đặc biệt tranh thủ địa vị lãnh đạo [lý do chủ yếu vẫn là bởi vì cha cũng không để ý, Draco bình thường chỉ quan tâm những gì cha quan tâm ], nhưng Draco ăn mặc tinh xảo xa hoa, thêm cậu còn ham thích bắt chước cha lãnh đạm, cũng tự cố gắng cùng với bối cảnh thuần huyết, tự nhiên mà vậy, Draco vẫn là trở thành chỉ tiêu nào đó.

Mà Draco tự nhiên không nghĩ chính mình hiện tại bộ dáng mềm nhũn, phá hư ‘hình tượng’ mình đã hiển lộ 5 năm, rất tiếp cận cha, cho nên khi ăn xong nước táo, buồn ngủ cậu nghiêm chỉnh dặn dò Harry, cần phải đánh thức cậu 10 phút trước khi tan học.

Harry làm theo.

Vì thế hiện tại, Draco thẳng lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn chờ đợi Nott tiếp cận.

“Hi,Malfoy, cuối tuần cũng chưa nhìn thấy cậu.” Nott hai tay cắm ở túi quần, chậm quá gật đầu tiếp đón, “Chúng tôi đều thật đáng tiếc sự cố phát sinh, chúng tôi cũng rất muốn biết cậu hiện tại đã tốt hay chưa?” Nott dùng từ chúng tôi, tựa hồ tại cách li Malfoy, cũng đang cường điệu chính mình đại biểu.

Draco nâng cằm nhưng Harry đột nhiên đứng lên. Thoạt nhìn giống như là Draco chỉ huy Harry.

Lúc này Harry còn ôm Draco. Vừa rồi tan học Draco kiên trì ngồi xuống chỗ bên cạnh nhưng Harry không muốn. Draco thực mất hứng nói mình cần ứng phó bạn học, hiện tại Harry rốt cục có chút lý giải. Harry quyết định khiến Draco có thể nhìn thẳng bạn học.

Quả nhiên Draco không phản đối, tự nhiên nâng cằm nói ngắn gọn, “Cám ơn, quan tâm.”

“Cậu như vậy…” Nott lại mở miệng nhìn Harry, “Nhiều lúc khẳng định không tiện, giáo sư Snape hẳn là để chúng tôi giúp cậu mà không phải ngoại nhân, huống chi cậu ta vẫn là một trong những hung thủ gây ra sự cố đó. Chẳng lẽ cậu đã tha thứ?”

Mà quá dễ dàng tha thứ địch nhân sẽ bị Slytherin giải thích thành yếu đuối.

Draco lập tức lý giải cạm bẫy này, lãnh đạm nói, “Potter, là người hầu, của ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.