Vương Gia Chạy Trốn

Quyển 6 - Chương 56: Chương cuối




“Ừ ừ, ngươi chỉ có chút căng thẳng.” Ericter chỉ có thể nói theo Phong Tình, vỗ vỗ hai má hắn. “Thả lỏng, ngươi chỉ cần hưởng thụ là được.”

Thân thể trơn bóng, hai tay lưu luyến da thịt bạch ngọc của người dưới thân như thi lễ.

Cái này hảo, ngươi lập tức liền phải thuộc về ta.

Trước, liếm liếm đầu nhũ trái người dưới thân, không ngờ nghe được hắn kêu nhẹ, lại đè xuống, ngậm lấy tiểu hồng quả đáng yêu, đầu lưỡi nhẹ cuốn, cảm thấy tiểu hồng quả mềm nộn nộn biến sưng biến cứng, cười khẽ, cắn, ở lúc người nọ muốn cắn môi kiềm chế, một ngón tay linh hoạt tiến vào trong miệng người nọ.

“Ân... Ngô... Ngươi....”

Muốn khống chế lại nhịn không được lộ ra rên rỉ vui sướng, hắn thích.

Ngô, đừng oa...

Phong Tình muốn cuộn thân thể tránh một cái, bất đắc dĩ lại bị kiềm chế, đành phải căng cứng thân thể, nhìn lom lom hai tay mình, bắt buộc mình cái gì cũng không nên nghĩ, nhưng càng bắt ép, đầu óc càng nghĩ ngợi lung tung, thế nào cũng không dừng được.

Đem hồng quả hai bên đều gặm đến sưng đỏ không chịu nổi, đầu lưỡi trơn ướt trượt loạn khắp nơi trên da thịt, liếm đến eo thon ướt đẫm, còn đang dừng trên cái rốn mẫn cảm, lại chậm rãi trượt xuống.

Tiểu gia hỏa trốn trong bụi cỏ cũng đáng yêu và ngượng ngùng y như chủ nhân nó, nửa đứng khỏi bụi cỏ tham dò phong thanh, đại chưởng Ericter nắm chặt, rõ ràng cảm thấy thân thể chủ nhân tiểu gia hỏa chấn động mãnh liệt.

“A, Eri....” Phong Tình hai tay che mắt mình thật chặt.

Tiểu gia hỏa đáng yêu không chịu nổi khiêu khích, chẳng qua mới vò nắn mấy cái liền nhanh chóng sung huyết đứng thẳng, không quá một hồi liền choáng váng buông khí giới đầu hàng.

Ericter trừng lớn mắt, nhìn bàn tay dính đầy bạch dịch, kinh ngạc, lại nở nụ cười xấu xa.

“Phong, ta bất quá chỉ sờ nó mấy cái, nó thế nào liền bắn?”

“Còn không phải tại ngươi à, đều tại ngươi!”

Phong Tình bịt chặt hai mắt, hai chân đá đạp lung tung.

“Sớm vào đề một chút không phải hảo sao, tiền diễn lâu như thế, ngươi cố tình làm ta tảo tiết để cười ta!”

Đáng ghét! Tiền diễn quá nhiều sẽ làm hắn cảm thấy mình như một khối thịt thơm ngào ngạt chờ người hưởng dụng, người ăn lại chậm chạp không hạ miệng, hại mình không ngừng muốn này muốn kia.

“Ta còn không phải sợ quá nhanh sẽ tổn thương ngươi sao.” Cười gượng, y cũng rất gấp.

“Ai cần ngươi sợ.”

Sợ làm gì, làm tình chính là phải kích thích.

“Ngươi có làm hay không, không làm để ta mặc quần áo lại.”

“Ta sai rồi!” Ericter áp lên, cắn cắn chóp mũi Phong Tình. “Ta vốn tưởng rằng ngươi là một con thỏ mắc cỡ, không ngờ kỳ thực là một bé mèo hoang cuộn trào!”

Một khi đã như vậy, y cẩn thận nữa chẳng phải có vẻ quái dị?

Một tay nắm lại vật nhỏ đã tiết một lần đang thoải mái úp sấp trong bụi cỏ, trượt cao trượt thấp, chà chà xát xát, bóp bóp, làm cho nó không được an bình, sung huyết cộng thêm sủi bọt, đáng thương tội nghiệp.

Một bàn tay khác dính đầy bạch dịch tiến đến sau mông Phong Tình, đem bạch dịch đầy tay bôi vào khe hở giữa mông, ngón tay ma sát cánh hoa cúc, huyệt khẩu hơi run rẩy, như đang khát vọng, lại như đang kháng cự, ngón trỏ tiến vào, huyệt nhục lập tức mẫn cảm kháng cự, đem ngón trỏ dồn vào huyệt khẩu.

“Thả lỏng.” Ericter nói, một tay thôi đùa bỡn tiểu đệ đệ của Phong Tình, ngược lại vỗ vỗ mông hắn.

“Ta không có căng thẳng!” Bướng bỉnh.

Không căng thẳng còn co chặt như thế? Ericter thở dài, hôn hôn cái miệng nhỏ nhắn bướng bỉnh của Phong Tình, tiếp tục cố gắng mở mang bờ cõi.

Ngón trỏ áp dụng chiến thuật vòng vèo, vào từng chút một rồi rời khỏi, quét chút bạch dịch xung quanh huyệt khẩu lại tiến vào, mang dịch trơn tự nhiên làm tràng bích thả lỏng từng chút, chậm rãi chui sâu, cảm thấy khó đi tới lại rời khỏi, lặp đi lặp lại....

“A... Ân... Hahh... Hô...”

Phong Tình run rẩy phát ra rên rỉ đứt quãng, hai tay không chỗ bám đành phải gắt gao tóm lấy quần áo dưới thân, đầu óc một mảnh hỗn độn.

Ngón trỏ thuận lợi vào hết, rút ra từng chút, để ngón giữa chậm rãi chui vào trong huyệt.

“A... Eri....”

Phong Tình khó nhịn hai chân đá đạp lung tung.

“Có thể... Tiến vào...”

Phong Tình không chịu nổi khiêu khích, ngón tay ra ra vào vào trong cơ thể cơ hồ đốt cháy toàn bộ lý trí hắn.

“Vẫn chưa được, có thể dung nạp ít nhất bốn ngón tay mới có thể.”

“Không cần, ta muốn!”

Phong Tình chờ không kịp, chống thân dậy, cưỡi lên giữa hông Ericter, hai tay vòng lấy cổ y, môi áp lên, hắn miệng khô lưỡi khát đã lâu, nóng lòng hấp thu cam lộ trong miệng Ericter giải khát.

“Đây chính là ngươi tự tìm.”

Ericter cắn cắn môi Phong Tình, qua loa khuếch trương một chút liền rút ngón tay ra, nâng mông Phong Tình lên, chậm rãi đặt xuống dục vọng của mình.

“AHHH... Đau.....” Phong Tình đau rớt nước mắt.

Vừa nghe Phong Tình kêu đau, Ericter lập tức đình chỉ động tác, oán hận lại cắn cắn vành tai hắn.

“Đã bảo ngươi đừng gấp mà!” Tiểu gia hỏa ma nhân.

Tiếp tục khuếch trương.

“Hu hu hu... Ai kêu ngươi tự nhiên lớn ra như thế!” Phong Tình vắt cằm trên vai trái y rưng rưng lên án. “Ngươi thu nhỏ một chút không phải không có chuyện gì sao!”

“Thu nhỏ? Ngoạn ý kia thế nào thu nhỏ được?” Vốn xui xẻo lớn như vậy.

“Ngươi không phải vong linh sao, thân thể này là ngươi biến ra, thứ phía dưới kia cũng có thể tùy ngươi biến lớn biến nhỏ mà!”

“Tùy ta biến lớn biến nhỏ?” Ericter đầu đầy hắc tuyến. “Ngươi lăn lộn ở thư viện lớn nhất đại lục Mar, thư viện đệ nhất học viện Phare lâu như vậy, ngay cả lầu ba cũng lên rồi, học ở đâu ra mấy thứ này? Vong linh muốn biến cũng chỉ có thể biến thành bộ dạng trước khi chết, năng lực càng cao thì thời gian duy trì biến hóa càng dài thôi, ai nói cho ngươi vong linh muốn thế nào thì biến thế đó?”

Á? Hoá ra là thế, hắn cho rằng có thể tùy ý biến hóa...

“Thật không hiểu ngươi cái đầu cả ngày suy nghĩ cái gì! Ở trường học mỗi ngày đều chạy đến thư viện, giờ học chưa bao giờ vắng, lại chỉ học y như một con gà mờ!”

Khục khục... Hắn trước kia đều muốn thú phiêu lượng uy vũ, bất quá bây giờ có Ericter, hắn sẽ hồi tâm.

“A... Ah...”

Huhu, cư nhiên thừa dịp hắn phân tâm liền tiến vào như thế.

Ericter thừa dịp nói chuyện khuếch trương một phen, cái này sẽ tiến vào rất thuận lợi, chậm rãi, đã đi vào hơn phân nửa.

“Ân hah... Eri... Thật lớn...”

Phong Tình vô lực nhuyễn người trước ngực Ericter, tùy ý Ericter nắm giữ mông mình, nhục động nho nhỏ phía dưới trắc trở lại tham lam cắn nuốt nhục trụ hỏa nhiệt.

“A... Quá lớn....”

“Phong, ngươi thật chặt.”

Ericter nhẹ thầm thì, nắm chặt vòng eo Phong Tình, hạ thân đột nhiên thúc lên, tính khí cực đại phốc một cái hoàn toàn tiến vào nhục động mềm mại, than nhẹ, tâm tình hồi phục nhảy nhót một cái, lập tức bắt đầu hưởng dụng, tư thế Phong Tình bám trên người mình thế này, hạ thể không ngừng va chạm.

“Phong, ngươi là của ta, ngươi cuối cùng cũng là người của ta!”

Niệm liên tục như ma chú.

“Ahhhhh... Nhẹ chút... Nhẹ chút.... Ta không chịu nổi như thế.....”

Nước mắt Phong Tình cơ hồ tràn ra ngay phút Ericter hoàn toàn tiến vào.

“Quá nhanh... Ô… Quá nhanh....”

Bất kể nói thế nào, bây giờ là cũng là dùng hình người làm cùng hắn, có thể đừng dùng sức nhanh như thế ngay từ đầu không, điên cuồng va chạm như dã thú, mông hắn không chịu nổi hu hu...

“Mạnh sao? Đã rất nhẹ.”

Ericter cười tà, cư nhiên nắm chặt vòng eo Phong Tình, khống chế hai mông đánh mạnh lên đỉnh tính khí của mình.

“Ahhhh.... Đừng như vậy... Sẽ hỏng mất...”

Phong Tình kêu khóc, lấy tư thế ngồi cưỡi mà chịu cũng đã rất vất vả lắm rồi, còn dã man như thế, hu hu, Eri ôn nhu đi đâu rồi.

“Phong, ta rất thích ngươi say sưa kêu khóc!” Ericter say mê nói.

Phẫn nộ!!!

“Đồ khốn nạn bại hoại tồi tệ..... hu hu... Ngươi không phải Eri, ngươi giấu Eri của ta ở đâu.... Trả Eri lại cho ta... Hu hu hu hu hu!”

' Eri của ta' làm Ericter long tâm vui sướng, nhịn không được đại phát từ bi, hơi hãm tốc độ hạ thể lại, hôn hôn hai má mang nước mắt của Phong Tình, an ủi đùa giỡn tính khí tiểu tình nhân.

“Ta chính là Eri của ngươi, ngoan, không khóc.”

“Ngươi không phải!” Rưng rưng trừng giận. “Eri của ta sẽ không dã man như ngươi! Hu hu hu... Ngươi là khốn nạn siêu cấp....”

Ngô.... Không chịu nổi!

Khuôn mặt nhỏ nhắn rưng rưng ủy khuất của Phong Tình làm nhục trụ chôn trong nhục huyệt mềm mại lại nở to một vòng, Ericter gầm nhẹ, rốt cuộc không thể khống chế đấu đá lung tung.

“Đừng lớn nữa.... Ahhh ahhh.... Nhẹ chút....”

Kêu thảm, tính khí hạ thể mình phun mạnh ra tinh dịch màu trắng, tràng bích cũng đột ngột co rút lại do cao trào, nhưng nhục trụ được xoắn quyện trong ruột không bắn ra như tâm nguyện Phong Tình, ngược lại sưng lớn hơn nữa, luật động càng sâu và nhanh hơn.

“Hu hu... Ngươi thế nào còn chưa tiết ra....” Hắn mệt mỏi quá...

“Còn sớm đấy, bảo bối.”

Ericter một tay an ủi tiểu đệ đệ mới tiết mềm mại úp sấp của Phong Tình, làm nó đứng thẳng một lần nữa.

“Lúc thoải mái thế này, ta thế nào cam tâm tảo tiết phá hư không khí?”

Ngô, nói như thế, vậy mình không phải là tảo tiết mà là tảo tảo tiết sao?

Nam nhân đều vô cùng oán hận bản thân bị nói thành tảo tiết, Phong Tình đương nhiên không ngoại lệ, hắn cảm thấy lời Ericter rất quá đáng, cư nhiên ngầm nói hắn tảo tảo tiết, không thể tha thứ!! Oán hận cào lưng Ericter một cái, lại không ngờ rước lấy va chạm càng nhanh và nặng hơn từ phía dưới.

“A.... Nhẹ chút.... Hu hu... Dùng sức nhiều vậy... Ngươi cố tình ăn hiếp ta...”

Mông mỏi quá nga....

**************************

“Ngươi, ngươi lúc nào thì được...”

Phong Tình vô lực rên rỉ, rất lâu rất lâu rất lâu, mình cũng tiết ba lượt, Ericter một lần cũng không tiết, lúc bắt đầu còn so đo chút, bây giờ hắn chỉ muốn Ericter mau mau tha cho mình, bị nói thành tảo tảo tảo tảo tiết hắn cũng chịu.

“Sắp, ân a... Sắp.”

Ericter thỏa mãn gầm nhẹ, lực co rút càng lúc càng nhanh, nhục huyệt ướt sũng mềm nhũn kiệt lực phối hợp phun ra nuốt vào nhục trụ nóng bỏng, cơ hồ cản không nổi tốc độ luật động của nhục côn.

“Ngô....”

Cuối cùng cũng tiết... Phong Tình cảm động cám ơn trời đất, đôi mắt nhắm lại, đem mọi thứ sau đó giao cho Ericter.

Hắn quá mệt quá mỏi, ai cũng không cần đánh thức hắn.

Rút ra tính khí vẫn tinh thần phấn chấn, qua loa chà lau liền mặc vào quần áo, ôm lấy Phong Tình mệt mỏi mê man, cẩn thận dùng quần áo bọc ái nhân lại thật chặt.

Mới một lúc như thế bảo bối liền mệt thành như vậy, thể năng quá kém. Sau này phải sửa chữa nhiều hơn, rèn luyện nhiều hơn.

Cởi bỏ kết giới, trước mặt bất ngờ xuất hiện một thân ảnh, thánh thú một sừng thuần bạch.

Cái này.... Từ lúc y cởi quần áo Phong Tình, thánh thú một sừng này liền đến, để tính phúc của mình không bị quấy rầy, liền lập một kết giới, bên trong không nhìn thấy vật sống bên ngoài, bên ngoài thấy được tất cả bên trong, nhưng không xông vào được.

Kết giới triệt tiêu, Shogula liền bắt đầu huy động ma pháp công kích ùn ùn kéo đến, con ngươi màu vàng óng ánh như kim cương lại trở thành màu đỏ do lửa giận.

Ericter thoải mái tránh, giữa né tránh, vô tình lại như cố ý lộng rớt quần áo đắp trên người Phong Tình, trong lúc ngủ mơ, Phong Tình cảm thấy hạ thể bỗng nhiên lạnh buốt một trận, vô thức cuộn thân lại, rút vào lồng ngực ấm áp, không chút biết được thân thể trần trụi phủ kín hôn ngân gây cho thánh thú một sừng chấn động lớn tới bao nhiêu, đặc biệt là khe mông chậm rãi chảy bạch dịch ra ngoài kia.

“Vương bát đản...” Điên cuồng.

Ericter điềm nhiên như không nhặt y phục lên bọc hảo Phong Tình, vân đạm phong khinh ngăn chặn thánh thú một sừng nổi điên kia.

“Thánh thú một sừng cao quý, thánh khiết, tao nhã cũng không thể giống như người điên, ta nghĩ ngươi nên hảo hảo bình tĩnh lại.”

Thu hồi đoạn đuôi long quy trên mặt đất, bỏ lại thánh thú một sừng bị kết giới cầm cố không thể nhúc nhích nằm trên tuyết địa băng lãnh nghiến răng nghiến lợi. Kết giới qua một ngày sẽ tự động biến mắt, nhưng y không muốn nói.

Shogula chính là thánh thú một sừng ngay cả vương vị còn chưa lên được, mà Ericter trước khi trở thành vong linh đã là vương giả long tộc.

“Ter Ter.... Đã về rồi! Có mang đồ ăn ngon trở về hay không, ta hảo đói! Gì, Tiểu Tình Tình.....”

Tiểu Tình Tình cư nhiên vẻ mặt mỏi mệt sau hoan ái, ngủ ở trong ngực Tiểu Ter Ter, chẳng lẽ họ....

“Phong đã là người của ta.” Ericter cười thần thanh khí sảng.

“Hu hu..... Người ta cũng muốn theo đuổi ngươi!” An Nhiên sụp mặt xuống.

“Không cần khổ sở, thiên hạ hảo nam nhân còn nhiều. Phong có con triệu hoán thú là thánh thú một sừng, ta nghĩ ngươi chắc chắn sẽ thích.” Ericter hảo tâm giới thiệu.

“Ta biết, ta có hỏi hắn mượn, đòi hắn triệu hồi ra cho ta thấy một cái hắn cũng không chịu! Keo kiệt!”

“Vậy ngươi nên ra sức lải nhải ca cẩm, Phong Tình kỳ thực rất dễ mềm lòng, chỉ cần ngươi đừng làm hắn cảm thấy ngươi có chủ ý xấu với triệu hoán thú của hắn...”

“Nga???” Cái này có thể thử một lần!

“Lén nói cho ngươi, thánh thú một sừng của Phong đã có thể hóa thành người!” Ericter mỉm cười, trong mắt lóe sáng mưu mô. “Cái này ngay cả bản thân Phong cũng không biết nga!”

“Nga??!!” Hóa thành người? Quá tuyệt vời! Tiểu Tình Tình ơi, ta sẽ không soi mói Ericter nhà ngươi nữa!

Hóa thành người, ma thú cấp cao có năng lực tới mức độ nhất định, biến ảo hình người. Hình người không thể muốn biến thành dạng gì liền biến thành dạng đó, mỗi ma thú đều có một hình người cố định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.