Vương Gia Chạy Trốn

Quyển 1 - Chương 74: Cẩu nô tài




Một thớt ngựa hồng trên lưng chở một gã thiếu niên mặt mũi đen sì dừng lại trước cửa khách điếm Tứ Phương.

Gã thiếu niên mặt mũi đen sì vừa leo xuống lưng ngựa thì một tên tiểu nhị từ trong chạy ra.

Tên tiểu nhị nhìn gã thiếu niên mặt mũi đen sì cười hì hì :

- Xú công tử thuê phòng phải không? Khách điếm Tứ Phương có rất nhiều phòng sang trọng, xú công tử muốn thuê phòng ở dưới hay trên lầu?

Gã thiếu niên mặt mũi đen sì nở một nụ cười thần bí khi nghe tên tiểu nhị gọi mình là xú công tử.

Nhưng gã vẫn nhẹ nhàng :

- Hãy dắt con ngựa của ta vào chuồng, rồi dọn một căn phòng trên lầu cho ta nghỉ ngơi.

Gã móc lấy một nén vàng dúi vào tay tên tiểu nhị.

Nhìn nén vàng tên tiểu nhị nhảy cẫng lên rối rít nói :

- Xú công tử mặt mũi đen sì mà tấm lòng khá là hào hoa. Tiểu nhân vô cùng cảm kích, công tử chờ tiểu nhân dắt con ngựa vào tàu rồi sẽ đưa công tử lên phòng.

Tên tiểu nhị lăng xăng dắt con hồng mã vào trong chuồng rồi trở lại đưa gã thiếu niên mặt mũi đen sì lên lầu.

Tới một căn phòng thoáng mát, tên tiểu nhị mở cửa phòng nhìn gã thiếu niên mặt mũi đen sì cười hì hì :

- Đây là căn phòng sang nhất dành cho khách thượng lưu. Xú công tử hãy vào nghỉ ngơi.

Nói dứt tên tiểu nhị chạy xuống lầu.

Gã thiếu niên mặt mũi đen sì bước vào phòng, thay đổi y phục rồi trở ra ngoài đưa mắt quan sát tìm thực quán.

Trông thấy phía bên đường có một tửu quán lớn, gã thiếu niên mặt mũi đen sì lẩm bẩm :

- "Ta hãy tới tửu điếm đó ăn uống rồi sẽ trở lên phòng nghỉ qua đêm, sáng sớm sẽ lên đường."

Gã thiếu niên mặt mũi đen sì tới tửu quán bước vào, nhận ra có rất nhiều người vận võ phục đủ màu, đang ăn uống cười nói ồn ào náo nhiệt.

Gã chọn chiếc bàn nhỏ phía trong ngồi xuống vẫy tay sang tên tửu bảo đứng gần đó.

- Ngươi hãy đem ra đây cho ta hai cân thịt nướng và một vò mỹ tửu, nhanh lên.

Tên tửu bảo vâng dạ rồi chạy đi, chẳng bao lâu đã bưng ra cái mâm trong đó có hai cân thịt rừng nướng chín bay mùi thơm phức và một vò rượu.

Tên tửu bảo đặt thức ăn lên bàn rồi trở lui.

Gã thiếu niên mặt mũi đen sì ngồi ăn uống một mình, ánh mắt trầm tư hình như đang nghĩ ngợi một điều gì đó quan trọng.

Chợt nghe bàn bên cạnh tên đại hán áo xám nói với tên đại hán áo đen :

- Dương ca ca có nghe cái tin gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch vừa lọt lưới bao vây của thập đại môn phái hay chưa?

Tên áo đen đáp :

Đã nghe cái tin này từ mấy ngày qua. Hiện nay thì mười vị Chưởng môn nhân vẫn còn ráo riết truy lùng gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch và bọn cao thủ hắc, bạch đang bủa lưới thiên la địa võng, quyết bắt cho bằng được gã để chiếm đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.

Tên đại hán áo xám tắc lưỡi :

- Thật là khủng khiếp, chỉ vì pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục mà giang hồ đại loạn. Đệ còn nghe nói lão Xích Phát Đại Ma Tôn dốc hết cao thủ giáo đồ Thần Đạo giáo bủa lưới khắp mọi nơi tìm bắt gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch. Không hiểu rồi gã có thoát thân nổi hay không?

Tên đại hán áo đen lo ngại :

- Nếu thập đại môn phái và Thần Đạo giáo không bắt được gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch, đợi gã luyện thành hai chiêu vô địch trong pho Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục, chắc chắn giữa gã và quần hùng hắc, bạch còn diễn ra những trận đại lưu huyết, hơn cả lão đại kỳ nhân Cửu Trùng Thiên Tôn năm xưa đã đấu với mấy ngàn cao thủ. Có thể nói võ lâm sắp tới hồi mạt vận chứ chẳng không đâu.

Ánh mắt của gã thiếu niên mặt mũi đen sì lay chuyển, hình như gã rất xúc động khi nghe hai tên đại hán tiết lộ với nhau về chuyện thập đại môn phái và Xích Phát Đại Ma Tôn bủa lưới khắp mọi nơi để bao vây, lùng bắt gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch.

Lại nghe tên đại hán áo xám thở than :

- Chốn giang hồ ngày nay quá nhiễu nhương, chánh tà lẫn lộn, không biết đâu mà đo lường. Như thập đại môn phái là những kẻ xuất gia đầu Phật, không lo niệm kinh Phật cho chóng thành chánh quả lại còn vướng mắc chuyện hồng trần, năm xưa đã từng tham dự vào trận tàn sát Phùng Sơn bảo, vay nợ máu cùng gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch nên vì thù hận, gã giết Thiên Ấn đạo sư đó là luật nhân quả, rồi đây nếu gã luyện được hai chiêu trong Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục, có lẽ thất đại môn phái khó tránh khỏi nạn diệt vong. Tất cả cũng chỉ vì lòng tham lam dục vọng mà ra.

Tên đại hán thở dài :

- Gã Huyết Hận thư sinh báo thù cho Phùng đại hiệp là đúng, theo luật vay trả của võ lâm, nhưng gã đã lạm sát, giết sạch chúng môn đồ Thanh Vân bang, Bạch Kỳ bang, Long Hổ hội chỉ sợ gã đắc tội với trời đất, không khỏi gáng lấy cái hậu quả diệt vong.

Tới đây hai tên đại hán vội im đi vì trông thấy một vị đạo nhân và một ả mỹ nhân tuyệt sắc từ ngoài bước vào tửu điếm.

Vị đạo nhân và ả nữ nhân tuyệt sắc chọn một cái bàn ngồi xuống, gọi rượu thịt ra ăn uống với nhau.

Tên đại hán áo đen hỏi khẽ :

- Đương huynh, chẳng hiểu lão đạo nhân Thần Phong đạo trưởng đi chung với ả mỹ nhân nào mà dâm dật như vậy.

Ten đại hán áo xám đáp :

- Ả mỹ nhân tuyệt sắc chính là Thạch Cơ Cơ, nữ đồ đệ của yêu phụ Bạch Cốt Ma Cơ Tố Hàn Phi. Huynh chưa gặp ả một lần nào sao?

- Từ trước đến nay đệ chưa gặp ả một lần nào cả. Nhưng tại sao lão đạo nhân Thần Phong đạo trưởng đã tu hành lại còn ăn thịt uống rượu, chẳng lẽ lão đã ăn mặn hay sao?

Tên đại hán áo xám tỏ ra thành thạo :

- Đại huynh chưa hiểu ư? Chốn giang hồ ngày nay chuyện tu hành khoác áo cà sa là tấm bình phong che đậy bên ngoài để bọn đạo nhân hành động mờ ám bên trong cho dễ dàng. Lão đạo nhân Thần Phong đạo trưởng này cũng vậy. Đại huynh có thấy kẻ đã tu hành lại còn ăn thịt thì dục vọng vẫn còn, có lẽ lão với ả Thạch Cơ Cơ kia đã có ái ân với nhau rồi.

Đến đây gã thiếu niên mặt mũi đen sì trông thấy Thần Phong đạo trưởng và Thạch Cơ Cơ sát lại gần bên nhau thì thầm chuyện gì đó, gã bỏ chuyện hai tên đại hán vận thính lực tinh vi nghe ngóng về chiếc bàn kia.

Giọng nói của Thần Phong đạo trưởng khẽ như ruồi muỗi :

- Thạch muội, kể từ đêm phó hội Ngũ Lý bình không được gặp muội huynh nhớ muội vô cùng. Đêm nay bỗng gặp muội ở thị trấn này muội hãy cùng huynh thức trọn đêm nay cho phỉ chí bình sinh.

Thạch Cơ Cơ lả lơi :

- Lão huynh lúc nào cũng vậy, cứ gặp muội là nằng nặc đòi cho được ái ân. Được rồi, đêm nay muội sẽ cho huynh tận hưởng phút giây thần tiên cực lạc.

Ả hỏi :

- Thần Phong lão huynh đi đâu lại tới thị trấn này, có chuyện gì quan trọng hay không?

- Huynh được lệnh của lão Chưởng môn nhân đi tìm gã tiểu tử Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch. Còn Thạch muội tới đây có chuyện gì không?

- Muội được lệnh sư mẫu đi tìm tên Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch, dùng kế mỹ nhân bắt giải về Hồng Loan cung cho sư mẫu hưởng lạc với gã.

- Cung chủ Hồng Loan cung không nói gì với Thạch muội về chuyện pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục hay sao?

- Sư mẫu của muội không nhắc đến chuyện pho bí kíp, chỉ ra lệnh cho muội phải làm thế nào bắt cho được gã Phùng Phá Thạch mang về cho Cung chủ mà thôi...

Thần Phong đạo trưởng hỏi :

- Thạch muội, tại sao Cung chủ không có ý định chiếm lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục? Một bí kíp vô tiền khoáng hậu mà tất cả bọn cao thủ hắc, bạch giang hồ đều đang muốn chiếm đoạt.

Thạch Cơ Cơ đáp :

- Sư mẫu của muội sắp tựu thành một loại thần công vô cùng kỳ diệu nên sư mẫu bỏ qua chuyện chiếm đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục mà sư mẫu chỉ muốn bắt gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch vì bà đã say mê cái gương mặt đẹp mê hồn của gã.

- Cung chủ sắp tựu thành thần công tên gọi là gì?

- Muội nghe sư mẫu nói thần công đó tên là "Ma Ảnh Chiêu Hồn". Cung chủ luyện chiêu "Ma Ảnh Chiêu Hồn" có phải sử dụng tinh hoa của bọn thiếu niên cường tráng phải không?

Thạch Cơ Cơ gật đầu :

- Đúng rồi! Sư mẫu của muội luyện chiêu "Ma Ảnh Chiêu Hồn" tính đến nay đã gần hai năm rồi. Sư mẫu đã thu hút tinh hoa chân khí của chín mươi bốn gã thiếu niên cường tráng, chỉ còn sáu tên nữa là sư mẫu sẽ thành tựu chiêu thức đó.

Thần Phong đạo trưởng và Thạch Cơ Cơ nói chuyện tới đây chợt thấy một tăng nhân trung niên bước vào.

Tăng nhân trung niên trao cho Thần Phong đạo trưởng một mảnh giấy rồi quay đi liền.

Thần Phong đạo trưởng đọc mảnh giấy xong day qua Thạch Cơ Cơ nói mau :

- Thạch muội, huynh phải trở về phòng, muội có theo huynh hay không?

Thạch Cơ Cơ gật đầu :

- Muội vừa tới thị trấn này, chưa thuê phòng. Muội sẽ ở chung phòng với Thần Phong lão huynh đêm nay.

Thần Phong đạo trưởng gọi tên tửu bảo trả tiền rồi cùng Thạch Cơ Cơ rời khỏi bàn hấp tấp bước ra khỏi quán.

Chờ cho Thần Phong đạo trưởng và Thạch Cơ Cơ hút dạng bên ngoài, gã thiếu niên mặt mũi đen sì vẫy tay gọi tên tửu bảo trả tiền rượu thịt, ra khỏi quán nhanh lẹ bước theo sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.