Vương Gia Chạy Trốn

Quyển 1 - Chương 46: Mạn La các




Song phương giao tranh trên ba mươi hiệp, thừa cơ hội có kẽ hở, Vô Lượng thiền sư lắc mình ra ngoài, lao tới toan vỗ một chưởng vào đầu Phùng Phá Thạch.

Tạ Ánh Đào ngó thấy thét :

- Lão ác đạo ti tiện.

Miệng thét sẵn trong tay đã nắm sẵn ám khí Phi kim châm, Tạ Ánh Đào bắn tới chận ngay trước mắt Vô Lượng thiền sư.

Ám khí xé gió bay vèo vèo nghe ghê rợn.

Vô Lượng thiền sư phát giác kịp lạng người sang phía trái nửa trượng tránh thoát.

Từ Tôn Công hét :

- Tạ tiểu thư hãy bảo vệ Phùng hiền đệ, lũ ác đạo đã có tại hạ và Lâm tiểu thư rồi.

Đấu trường chia làm ba cặp.

Một mình Từ Tôn Công với thanh trường kiếm xanh rờn đấu Thần Phong đạo trưởng và Pháp Thiền đạo trưởng.

Lâm Phùng Chân với thanh trường kiếm đấu với cây phất trần của Diệu Tịnh sư thái.

Tạ Ánh Đào hữu chưởng cầm thanh Kim Ảnh kiếm, tả chưởng nắm ám khí Phi kim châm đối phó cùng Vô Lượng thiền sư với cây Cổ ma trượng nặng trên hai trăm cân.

Trận thứ nhất Lâm Phùng Chân rung thanh trường kiếm túa ra hàng ngàn kiếm ảnh kiếm khí vèo vèo, trực diện cùng hàng ngàn tia sáng kèm hàng ngàn tiểu kình bén nhọn của cây phất trần trong tay của Diệu Tịnh sư thái.

Hai bên trong thế quân bình.

Trận thứ nhì thanh trường kiếm xanh rờn mỏng mảnh của Từ Tôn Công đối đầu thanh trường kiếm của Thần Phong đạo trưởng và cặp búa đồng của Pháp Thiền đạo trưởng. Nhờ thân pháp nhanh như chớp và kiếm pháp kỳ diệu Từ Tôn Công lẩn tránh cặp chùy đồng nhưng luôn tiếp cận cùng Thần Phong đạo trưởng.

Trận thứ ba phía sau lưng, Tạ Ánh Đào cũng sử dụng thân pháp phiêu diêu luôn né tránh cây Cổ ma trượng nặng nề của Vô Lượng thiền sư trong khi tả chưởng luôn bắn ám khí vèo vèo khiến cho lão đạo nhân liên miên né tránh.

Ngoài vòng phòng thủ trận giao đấu giữa quần tăng và quần hùng hắc, bạch càng lúc càng thêm khốc liệt, tiếng võ khí chạm nhau, tiếng quát tháo, tiếng rú kinh hoàng, thây người ngã xuống, kẻ xông lên, người hỗn loạn giữa bãi sa trường thiên binh vạn mã.

Về phần Tạ Ánh Đào vừa đánh vừa bảo vệ cho Phùng Phá Thạch sử dụng thân pháp phiêu diêu tránh cây Cổ ma trượng, luôn tay ném ám khí vào người Vô Lượng thiền sư, mỗi lần năm sáu mũi bất tận khiến cho Vô Lượng thiền sư không tài nào xuất được tuyệt chiêu đánh ngã nàng và cũng không có thân pháp nào lao tới giết chết Phùng Phá Thạch.

Tạ Ánh Đào cố duy trì thời gian chờ cơ hội, bất thần cặp lấy Phùng Phá Thạch vượt khỏi hàng rào phòng thủ dù hy vọng rất mong manh.

Một thời gian trôi qua, song phương đã xuất trên một trăm chiêu. Từ Tôn Công và Lâm Phùng Chân đã rơi vào cái thế hạ phong, chẳng bao lâu nữa sẽ thúc thủ.

Dù biết sắp phải thúc thủ, nhưng Từ Tôn Công và Lâm Phùng Chân nhất quyết đánh tới giọt máu cuối cùng nên không lùi một bước nào nhượng bộ đối phương.

Phía ngoài quần hùng và quần tăng chém giết nhau càng dữ dội hơn trước lại có thêm gần một trăm tử thi hai bên nằm rải rác trên đấu trường.

Quần hùng nhất quyết phá vỡ phòng thủ, phóng vào trong tranh đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cùng bốn vị đạo nhân vì vậy chết bao nhiêu bọn họ càng xông tới bấy nhiêu.

Soảng...

Thanh trường kiếm xanh rờn của Từ Tôn Công vừa chạm phải trái chùy đồng của Pháp Thiền đạo trưởng bật lên văng trở lại, cánh tay rụng rời, suýt buông rơi võ khí.

Phách...

Trường kiếm của Lâm Phùng Chân va nhằm chiếc phất trần của Diệu Tịnh sư thái khiến nàng lảo đảo thối lui hai bước.

Thần Phong đạo trưởng quát to :

- Buông kiếm!

Đạo nhân phóng sang Lâm Phùng Chân một nhát kiếm nhanh như sét giật.

Lâm Phùng Chân hốt hoảng cử dịch thân mình sang phải hai thước, tránh khỏi nhát kiếm khiếp người.

Diệu Tịnh sư thái toan xuất một chiêu phất trần đánh hạ Lâm Phùng Chân.

Thình lình có tiếng quát tợ sấm :

- Ngưng tay.

Vèo vèo... vèo vèo...

Từ phía ngoài bốn chiếc bóng vọt ngang qua đầu quần tăng lao vào đấu trường chính.

Tiếng quát xé toạt không gian, khiến cho bốn vị đạo nhân Vô Lượng thiền sư, Thần Phong đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái và Pháp Thiền đạo trưởng thảy đều giật mình ngừng thân thủ.

Bốn chiếc bóng to lớn hạ xuống mặt đất.

Nhìn kỹ lại đó là bọn lão quái nhân thân hình gầy đét như những khô lâu, mình vận trường y đen, hình thù như cương thi, mắt trắng dã như tử thi, nhưng chớp tinh quang cực kỳ quái đản.

Hình thù bốn lão quái nhân vừa giống ma quái vừa như thây ma chết lâu ngày, khiến cho bất cứ ai nhìn qua cũng phải kinh tâm, đấu trường tức thì ngưng lại.

Bốn vị đạo nhân Vô Lượng thiền sư, Thần Phong đạo trưởng, Pháp Thiền đạo trưởng, Diệu Tịnh sư thái luôn cả Từ Tôn Công, Lâm Phùng Chân và Tạ Ánh Đào đều dồn ánh mắt về phía bốn lão quái nhân cổ quái.

Vô Lượng thiền sư bước tới đứng trước mắt bốn vị quái nhân như cương thi.

Lão đại hòa thượng niệm Phật hiệu :

- A di đà Phật! Chư vị thí chủ là cao nhân phương nào, đến đây có chuyện gì chỉ giáo?

Lão quái nhân cao nhất cất giọng trầm gàn như loài quỷ mụi :

- Bọn lão phu là Lao Sơn tứ quái. Lão phu là Lao Sơn nhất quái, ba vị hiền đệ kia là Lao Sơn nhị quái, Lao Sơn tam quái, Lao Sơn tứ quái đến đây vì chuyện gã tiểu tử Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch.

Cặp lông mày bạc của Vô Lượng thiền sư cau hẳn lại :

- Chư vị thí chủ có chuyện gì với thí chủ Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch?

Lao Sơn nhất quái vẫn với giọng trầm khàn :

- Bọn lão phu đến đây gặp tiểu tử Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.

Vô Lượng thiền sư biến sắc :

- A di đà Phật! Đây là chuyện của liên minh diệt trừ Tiểu Huyết Thần do bần tăng chủ trì. Đêm nay bần tăng khuyên chư vị chớ nên can dự vào chuyện này.

Lao Sơn nhất quái chớp cặp mắt trắng dã như thây ma chết lâu ngày :

- Bọn lão phu từ ngàn dặm tới đây biết bao lao tâm khổ lực, việc chủ đích thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục, lẽ nào lại không can dự vào chuyện tiểu tử Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch.

Lão hỏi Vô Lượng thiền sư :

- Lão đại hòa thượng đã chiếm lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục rồi phải không?

Vô Lượng thiền sư nổi giận :

- Thí chủ chớ nên hồ đồ, bần tăng chưa thu nạp pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Nhưng pho bí kíp đó từ giờ phút này kể như thuộc quyền sở hữu của Minh chủ võ lâm. Thí chủ đừng có thâm vọng, sẽ có chuyện không hay đâu.

Lao Sơn nhất quái trợn trừng cặp mắt trắng dã :

- Không hay thì sao?

Lão nói tiếp :

- Bọn lão phu đã nhất quyết rồi. Đêm nay chưa thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục, bọn lão phu không rời khỏi nơi này. Lão đại hòa thượng không nên ngăn cản.

Vừa dứt câu, Lao Sơn nhất quái đã phóng tới chỗ Phùng Phá Thạch vẫn còn nằm hôn mê.

Vô Lượng thiền sư quát to :

- Đứng lại!

Mồm quát, lão đại hòa thượng vừa vung cây Cổ ma trượng lên kình khí nặng ngàn cân đánh vút trước mặt Lao Sơn nhất quái không cho phóng tới.

Lao Sơn nhất quái kêu lên một tiếng quái gở thu hồi thân thủ.

Lão rút lấy cây Tang ma trượng bên lưng trắng như xương khô xuất chiêu chống đỡ.

Bộp!

Cây Cổ ma trượng bật ra ngoài, Vô Lượng thiền sư tháo lui về phía sau một bước.

Bên kia, cây Tang ma trượng cũng dội ra, lão Lao Sơn nhất quái lui một bước.

Chiêu đầu hai bên ngang bằng nhau, chẳng ai hơn ai kém.

Vô Lượng thiền sư quát to, vung cây Cổ ma trượng xuất luôn tám chiêu liên hoàn.

Lao Sơn nhất quái gầm lên huy động cây ma trượng xuất chiêu chống đỡ.

Bên này Lao Sơn nhị quái, Lao Sơn tam quái, Lao Sơn tứ quái cũng vừa đấu với Thần Phong đạo trưởng, Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái một chiêu bất phân thắng bại.

Trận ác chiến lại bùng nổ giữa bốn lão quái nhân Lao Sơn tứ quái và bốn vị đạo nhân Vô Lượng thiền sư, Thần Phong đạo trưởng, Pháp Thiền đạo trưởng và Diệu Tịnh sư thái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.