Vương Gia Bản Phi Muốn Độc Sủng

Chương 4: Em nói đủ thì chính là đủ




- Mộ Cổ Kiếm tôn?

Ánh mắt Kiếm Minh Bồ Nguyệt rơi vào trên bia mộ cực lớn, trong mắt có tinh quang lóng lánh.

- Ta từng nghe nói rất lâu trước đây từng có một cường giả dị tộc tới đây, khiêu chiến tất cả cường giả Thiên Hà tộc và Minh Hà toojco chúng ta. Một đường tiến lên, liên thục đánh bại hai chí cường giả Tổ Vương cấp.

- Người ngươi nói chính là người dị tộc tự xưng là kiếm tu Nhân tộc hay sao?

Cường giả Minh hà tộc gọi là Ám Cổ Song Tuyệt dường như cũng biết đoạn lịch sử kia, nghe Kiếm Minh Bồ Nguyệt nói vậy, tinh mang trong mắt lập lòe không ngớt.

Hai người bọn họ đối thoại rất rõ ràng, tất cả mọi người đều nghe thấy rõ, làm cho vẻ mặt tất cả mọi người hoảng sợ.

Vậy mà có thể liên tục đánh bại chí cường giả Vương cấp của Thiên hà tộc và Minh hà tộc, đây lại là một người dị tộc a?

Về phần hai người Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh nghe được, trong mắt lóe lên thần thái khác thường.

Bên trong mộ Cổ Kiếm tôn này không ngờ lại là một tiền bối kiếm tu Nhân tộc, hơn nữa lại là kiếm tu đạt tới cấp độ Bán thần.

- Cổ Kiếm tôn? Đây là vị tiền bối nào vậy?

Sở Mộ suy tư, tìm kiếm trí nhớ trong đầu, nhưng mà dường như không có tìm được cái tên nào liên quan.

Nếu như cố gắng tìm chút quan hệ, dường như cũng chỉ có bốn chữ Thái Cổ Kiếm Tôn này.

- Cổ Kiếm tôn... Thái Cổ Kiếm Tôn... Chỉ kém một chữ, sẽ là cùng một người sao?

Sở Mộ thầm nghĩ.

- Tam Thánh công mà ta tu luyện là thứ trước kia được Thái Cổ Kiếm Tôn lấy được từ sâu trong vũ trụ, chẳng lẽ là chỉ vùng Thiên Hà, Minh Hà này?

- Đồn rằng Thái CỔ Kiếm Tôn cũng từng đi qua Minh Hà, cũng đi qua Thiên hà. Dường như còn không chỉ một lần, một lần cuối rời đi là muốn thăm dò vũ trụ, từ đó không có trở lại, chẳng lẽ đã vẫn lạc rồi?

- Nếu như bên trong Cổ Kiếm tôn mộ này mai táng Thái Cổ Kiếm Tôn, như vậy rốt cuộc là loại cường giả hoặc là loại nguy hiểm nào mới có thể khiến cho hắn vẫn lạ được chứ?

Sở Mộ suy đoán không thôi, nhưng mà sự thực rốt cuộc như thế nào hắn cũng không rõ ràng cho lắm.

Người mai táng trong mộ Cổ Kiếm Tôn có phải là Thái Cổ Kiếm Tôn ngày trước hay không?

Có thể là đúng cũng có thể là không. Dù sao từ xưa tới nay trải qua vô số năm, cường giả Bán Thần Chí Tôn sinh ra trong Nhân tộc tuy rằng rất ít, nhưng mà cũng có một bộ phận. Đại đa số trong đó lựa chọn du lịch vũ trụ. Có thể sẽ có một bộ phận không được ghi chép lại như vậy.

Bất kể là loại nào, nói ngắn gọn, Sở Mộ đều muốn đi vào trong cổ mộ này, có lẽ sẽ khiến cho hắn có thu hoạch không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ là hiện tại không biết phải làm thế nào mới có thể mở ra được.

- Ta cũng muốn nhìn xem di tích mà cường giả dị tộc lưu lại có vật gì tốt.

Ám Cổ Song Tuyệt lạnh lùng cười nói, một tay dựng thẳng lên, sắc bén như đao, lập tức chém xuống. Trong lúc vô thanh vô tức, lực lượng bên ngoài Cổ Kiếm Tôn mộ bị công kích, tạo thành từng tầng gợn sóng rung động.

- Công kích thật quỷ dị.

Sở Mộ âm thầm kinh ngạc không thôi.

Ám Cổ Song Tuyệt ra tay, khó có thể cảm nhận được khí tức chấn động, cũng không cảm nhận được quang mang gì, vô hình vô sắc, khó mà phòng bị, quả nhiên là hảo thủ ám sát.

- Không ngờ lại có thể chống lại được.

Ám Cổ Song Tuyệt có chút kinh ngạc, phải biết rằng một kích kia tuy rằng chỉ là một chưởng tiện tay, nhưng lại đủ để chém cường giả ngoài top một trăm trên Minh Hà bạch ngân bảng. Một kích này lại bị chống lại quả thực vượt quá ý định của hắn. Chợt, chỉ thấy Ám Cổ Song Tuyệt rút một trong song đao trên lưng ra, không lấy hắn làm bộ dáng gì, cứ như vậy hời hợt chém xuống một đao.

Tốc độ loan đao cực nhanh, vô thanh vô tức, xé rách hư không, vô hình vô sắc chém vào trên vòng lực lượng phòng hộ bên ngoài Cổ Kiếm Tôn mộ. Dưới một đao này, gợn sóng lập tức nổ tung, trùng kích ra bốn phương tám hướng, hết sức kinh người.

Nhưng mà vòng lực lượng còn chưa bị phá, sắc mặt Ám Cổ Song Tuyệt ngưng trọng. Kiếm Minh Bồ Nguyệt cũng như vậy. Thực lực của Ám Cổ Song Tuyệt không kém hắn, không ngờ dưới tình huống xuất đao lại không có cách nào phá vỡ lực lượng phòng hộ kia, đủ để thấy được lực lượng kia kinh người tới cỡ nào.

- Kiếm Minh Bồ Nguyệt, ngươi có muốn ra tay thử xem hay không?

Ám Cổ Song Tuyệt thu đao rồi nói.

Kiếm Minh Bồ Nguyệt không nói gì, bất quá lại rút một kiếm sau lưng ra, kiếm sáng lóng lánh như là mặt nước, tiện tay đâm ra một kiếm làm cho đồng tử Sở Mộ lập tức co rút lại.

Một kiếm kia của Kiếm Minh Bồ Nguyệt nhìn như hời hợt, kỳ thực lại ẩn chứa lực lượng rất mạnh, đó là cảnh giới kiếm pháp sau khi đạt tới độ cao nhất định mới có thể làm được. Là đại biểu cho vận dụng lực lượng tới một cực hạn nào đó.

Kiếm nhìn như chậm chạp, kỳ thực lại nhanh tới mức tận cùng. Ánh mắt mọi người còn đang dừng lại thì kiếm của Kiếm Minh Bồ Nguyệt đã đâm trúng lực lượng phòng hộ bên ngoài Cổ Kiếm Tôn mộ. Nơi mũi kiếm đâm vào có gợn sóng lan tràn ra, chỉ là cũng không thể nào đánh nát nó.

- Rất cứng cỏi, nhưng mà có thể đánh bại, cần thời gian.

Kiếm Minh Bồ Nguyệt thu kiếm rồi nói.

- Đã như vậy thì mọi người đồng loạt ra tay công kích cùng một điểm, mãi tới lúc đánh bại nó mới thôi.

Ám Cổ Song Tuyệt nói.

Kiếm Minh Bồ Nguyệt gật đầu đồng ý với cách nói của Ám Cổ Song Tuyệt. Những người khác đương nhiên cũng không phản đối, cũng không có tư cách phản đối. Về phần Sở Mộ, hắn cũng không có ý tứ phản đối. Bởi vì mở Cổ Kiếm Tôn mộ ra cũng là mục đích của hắn.

Mọi người đứng ở các vị trí khác nhau, bắt đầu tích súc một thân lực lượng.

- Ta xuất thủ trước.

Ám Cổ Song Tuyệt nói, song đao được rút ra, vô thanh vô tức đánh xuống. Hai đao đồng thời đánh vào một điểm đồng nhất trên lực lượng phòng hộ bên ngoài Cổ Kiếm Tôn mộ. Sau đó kiếm của Kiếm Minh Bồ Nguyệt cũng được rút ra khỏi vỏ, đồng thời đâm ra, đánh trúng vị trí trước đó bị song đao công kích.

Ngay sau đó là cường giả Thiên Hà tộc, Minh Hà tộc lần lượt ra tay, không ngừng công kích. Công kích của bọn hắn cũng không phải là công kích phạm vi lớn, mà là cố gắng ngưng tụ lực lượng bản thân công kích vào một điểm duy nhất.

Chỉ cần đánh nát, tạo thành một lỗ hổng trên lực lượng phòng hộ bên ngoài là có thể phá vỡ được nó. Từ đó có thể mở ra Cổ Kiếm Tôn mộ.

Sau đó Sở Mộ cũng rút kiếm, lúc song kiếm trong tay, Kiếm Minh Bồ Nguyệt nhìn vào người hắn, liếc nhìn thật sâu, giống như muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.