Vương Gia Bản Phi Muốn Độc Sủng

Chương 30: Chật vật đến mức này




Người xuất chiến bên Xích Phong quân tự nhiên là tam đại quân chủ, Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh cùng với Đông Huyết.

Trận đấu đầu tiên, người ra tay trong Ma Vương đệ nhị quân là Ma Dương Sinh.

- Nhận thua.

Đông Huyết nói thẳng. Đây là yêu cầu của Sở Mộ, dù sao thực lực của Huyết Kiếm Chủ Đông Huyết tuy rằng còn hơn tu vi bản thân rất nhiều. Nhưng dù sao cũng chỉ có tu vi Tiểu chúa tể cảnh viên mãn mà thôi. Nhiều nhất có thể tranh phong với Tiểu chúa tể cảnh cực hạn tầm thường, căn bản không có cách nào chiến đấu với cường giả Tiểu chúa tể cảnh cực hạn như Ma Dương Sinh. Nếu như không cẩn thận còn bị một chiêu của đối phương giết chết.

Đông Huyết rất không cam lòng, nhưng mà hắn cũng biết thực lực giữa song phương cách biệt quá lớn, cho dù chiến một trận cũng chỉ có thể chết vô ích, không có giá trị.

- Nhận thua?

Ma Dương Chiến Quân và đám người Ma Dương Sinh kinh ngạc không thôi, vốn bọn hắn còn định trực tiếp tiêu diệt Đông Huyết, chấn nhiếp Xích Phong quân một chút, không ngờ đối phương lại trực tiếp nhận thua, khiến cho kế hoạch của bọn hắn thất bại.

- Nhận thua cũng tốt, tránh bị một chiêu của ta giết chết.

Ma Dương Sinh nhếch miệng cười, vẻ mặt tràn ngập khinh thường.

Đông Huyết nắm chặt tay, vẻ mặt vô cùng giận dữ. Chợt hắn lại bình tĩnh lại, đã nhận thua vậy thì không còn gì để nói, chỉ có thể cố gắng tăng tu vi thực lực lên mới là chính đạo.

- Trận thứ hai không phải các ngươi cũng muốn nhận thua đó chứ?

Ma Dương Chiến Quân cười nhạo, nói.

- Các ngươi phải nhớ kỹ, ba chiến hai thắng, các ngươi đã thua một trận rồi, nếu như trận thứ hai còn thua, như vậy các ngươi phải nghe theo chúng ta xử trí, không được vi phạm. Nếu không lực lượng Vũ Trụ thiên đạo sẽ đánh xuống, khiến cho các ngươi hóa thành tro tàn.

- Trận chiến thứ hai chúng ta sẽ không thua.

- Ai trong các ngươi tới?

- Ta.

Ma Dương Chiến Đào sải bước ra, hóa thành lưu quang, thân ảnh lóe lên đã xuất hiện ở vị trí giữa hai quân, đối đầu trực diện với Xích Phong quân rồi rống lớn

- Hai người các ngươi, ai tới chiến với ta một trận?

- Ta.

Thanh âm lạnh lẽo từ trong miệng Tuyết Ngân Linh vang lên, đồng thời nàng cũng sải bước ra. Dưới chân phảng phất có băng tuyết lan tràn, cảm giác lạnh lẽo tràn ngập, hư không đóng băng lại, khiến cho người ta không tự chủ được toàn thân phát run.

- Ngươi không phải là đối thủ của ta.

Ma Dương Chiến Đào khẽ giật mình, chợt lại cười to.

- Để cho đệ nhất quân chủ các ngươi ra tay đi.

- Đối phó với ngươi chỉ cần ta là đủ.

Thanh âm của Tuyết Ngân Linh vẫn lạnh như băng, có cảm giác hàn ý rét lạnh thấu xương.

- Được, bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi.

Ma Dương Chiến Đào có lòng tin tất thắng với mình, phải biết rằng, thực lực của hắn rất là cường đại, trong Ma Vương quân có thể xếp vào top năm. Đây chính là chỗ dựa khiến cho hắn có lòng tin tất thắng.

Hai tay Ma Dương Chiến Đào nắm chặt trong hư không, hỏa diễm màu đen thiêu đốt, lan tràn. Một thanh chiến phủ cực lớn được ngưng tụ ra, tản mát ra ma uy kinh người, cuồn cuộn trùng kích ra bốn phương tám hướng, hết sức kinh người.

Đây là một thanh ma khí đạt tới cấp độ Đại chúa tể.

Ma khí cự phủ trong tay, khí tức của Ma Dương Chiến Đào lại càng trở nên kinh khủng.

- Chém.

Không có thi triển chiêu tuyệt sát gì, chỉ là hai tay nắm vào cự phủ, chém thẳng về phía Tuyết Ngân Linh. Ma diễm màu đen dưới cự phủ hóa thành một đạo trăng khuyết màu đen, xé rách hư không bắn về phía Tuyết Ngân Linh, giống như có thể chém nát hết thảy, cuồng bạo tuyệt luân.

Vẻ mặt Tuyết Ngân Linh không thay đổi, thủy chung vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng. Trường kiếm màu trắng như tuyết xuất hiện trong tay, hư không chém xuống. Đạo kiếm quang màu trắng như tuyết xé rách khongo trung, bắn thẳng về phía cự phủ kia. Chợt, kiếm quang màu trắng không có va chạm với cự phủ mà dùng một loại phương thức rất kỳ lạ, trong nháy mắt tiếp xúc lại hóa thành hư vô, xuyên qua đạo cự phủ màu đen kia, sau đó lại ngưng tụ ra, tiếp tục chém về phía Ma Dương Chiến Đào làm cho hắn vô cùng kinh ngạc.

- Thủ đoạn không tệ.

Ma Dương Chiến Đào nao nao, bổ ra một phủ, lực lượng đáng sợ ngưng tụ, đánh nát kiếm kia. Cùng lúc đó, đạo cự phủ như trăng khuyết kia cũng bị Tuyết Ngân Linh dùng kiếm đánh nát.

Thân thể lóe lên, thân thể Tuyết Ngân Linh như ẩn như hiện, giống như xuyên qua kẽ hở của hư không, tay cầm kiếm bắn thẳng về phía Ma Dương Chiến Đào.

- Chẳng lẽ các ngươi không biết, cận thân chiến đấu là sở trường của Ma tộc chúng ta hay sao?

Nói một câu, Ma Dương Chiến Đào cười lớn, cự phủ trực tiếp chém ra. Lập tức có mấy ngàn đạo hoành hành bốn phương tá hướng, hóa thành một cơn lốc, có thể xé nát tất cả.

Thân ảnh của Tuyết Ngân Linh lại phiêu hốt bất định, phảng phất như hư ảo, tùy ý để cho vô số Cự Phủ oanh kích nhưng thủy chung vẫn không bị ảnh hưởng mà tới gần Ma Dương Chiến Đào. Trường kiếm màu trắng như tuyết chém ra.

Tiểu Hư Vô kiếm.

Tuyết Ngân Linh là Thánh nữ Tuyết tộc, bản thân tinh thông Băng tuyết chi lực, mà đời trước của nàng là Hư Không kiếm linh, cũng tinh thông Hư Không đại đạo. Loại thủ đoạn công kích như ẩn như hiện, có thể tránh thoát tất cả này chính là vận dụng Hư Không đại đạo đạt tới cảnh giới rất cao.

Thực lực của Tuyết Ngân Linh vượt quá ý định của Ma Dương Chiến Đào, cũng vượt quá ý định của Ma Dương Chiến Quân.

Tu vi Tiểu chúa tể cảnh cực hạn, nhưng một thân thực lực lại mạnh hơn không ít. Hoàn toàn có thể vượt cấp khiêu chiến. Hơn nữa chuyến đi Vũ Trụ Thiên Hà Hà giới nàng lại được tăng lên không ít tiềm lực và giới hạn lực lượng, khiến cho nàng càng thêm mạnh mẽ.

Chiến, chiến, chiến.

Vô cùng kịch liệt.

Tiểu Hư Vô kiếm.

Đại Hư Vô kiếm.

Hư Vô Vô Tướng kiếm.

Càng đánh tiếp Ma Dương Chiến Đào càng cảm thấy thực lực của Tuyết Ngân Linh vô cùng cường đại, khiến cho hắn không thể không bộc phát ra lực lượng cường đại hơn, cho tới cuối cùng không thể không thi triển mười thành thực lực.

Ma Dương Chiến Đào thi triển ra Tuyệt Học Ma Cực Lục Thiên Phủ.

Uy lực mỗi một phủ cường đại vô cùng, ma khí um tùm, ma diễm cuồn cuộn, ma uy lẫm liệt.

- Tuyết tộc kia, ta khuyên ngươi nên nhận thua, nếu không tiếp tục đánh nữ, ta không có cách nào khống chế được lực lượng của mình. Đến lúc đó ngươi chỉ có một con đường chết mà thôi.

Ma Dương Chiến Đào quát lớn.

Thứ trả lời hắn là kiếm của Tuyết Ngân Linh.

Chỉ thấy mi tâm của Tuyết Ngân Linh có kiếm quang lập lòe, Thái Cổ kiếm ấn được thi triển ra, phong mang lập tức tăng lên gấp đôi, trở nên càng thêm đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.