Vụng Trộm Yêu Anh

Chương 4: Âm Dương Sư Đệ Nhất (3)




Người gia tộc Black tới là Roxanne, hiển nhiên tộc trưởng cũng không muốn lãng phí nhiều tâm tư bên Dyers, nhưng ngại với mặt mũi Salazar nên không thể không để Roxanne tới.

Mà thực hiển nhiên, Roxanne vừa tới đã thấy Ellis, cô ta mang theo người đi đến bên Ellis.

“Đại tiểu thư.” Ellis cúi đầu, giấu đi hận ý trong đáy mắt.

Nhưng cậu cúi đầu, trong mắt Roxanne là biểu hiện hoảng sợ.

“Hừ.” Roxanne khinh thường hừ lạnh một tiếng, lập tức cao ngạo hỏi, “Khi nào thì trở về.”

“Nửa tháng trước.” Ellis nhỏ giọng trả lời.

“Nửa tháng trước?” Roxanne nâng cao giọng, có chút không tin, “Nếu trở về, em còn lêu lổng bên ngoài làm gì?”

“Em…”

“Tiểu thư Black.” Gelanne nắm chặt tay Ellis, đứng cạnh cậu, “Tôi nghĩ, với đạo sư tôi có quyền để Ellis ở lại giúp tôi nghiên cứu độc dược, đúng không?”

Rất ngạc nhiên vì Gelanne lại giúp Ellis, đáy mắt Roxanne chợt lóe kinh ngạc rồi biến mất.

“Đương nhiên rồi.” Cô ta nở nụ cười hoàn mỹ, “Thật vui vì Ellis có thể giúp được cậu, thiếu gia Prince, nhưng cậu biết đó, Ellis rời gia tộc đã bốn năm, mẹ thằng bé rất nhớ thằng bé đó.”

Gelanne nắm chặt tay Ellis, không cho cậu làm mình bị thương.

Ả đàn bà này, lại còn dám nhắc tới mẹ Ellis trước mặt cậu!

“Đại tiểu thư.” Ellis ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Roxanne, “Mẹ mẹ tôi bà ấy… thực sự nhớ tôi sao?”

Roxanne bị cậu nhìn, trong lòng lại sinh ra chút kích động, nhưng đây chỉ trong nháy mắt lại bị khinh thường thay thế.

“Tất nhiên, mẹ em đã nhắc em rất nhiều lần, trong lúc em không có nhà, bà ấy vô cùng nhớ em, em đã trở lại, vậy tốt nhất nên bớt thời gian về nhà đừng để bà nghĩ em xảy ra sự cố nào bên ngoài.”

Tên nhóc này không thể nào biết mẹ mình đã chết, mấy năm nay họ đều có người phỏng theo chữ mẹ nó mà viết một bức mỗi tháng cho nó, chắc nó sẽ không biết chuyện mẹ nó chết đâu.

Nhưng tên nhóc này hỏi cái này rốt cuộc là thế nào?

“Một khi đã vậy, Ellis, mấy ngày nữa tôi cùng em đi tới gia tộc Black thăm thế nào? Tôi cũng rất ngạc nhiên, người mẹ như thế nào có thể làm em ghi nhớ được nhiều dược liệu và cách xử lý như thế khi mới mười tuổi, dù khi tôi bằng tuổi em cũng không thể đạt được thành tựu như vậy.” Gelanne cười nói, “Tôi rất ngạc nhiên về mẹ em đấy.”

“Mẹ sẽ rất vui vì gặp được ngài.” Ellis chờ mong nhìn Gelanne, “Mẹ nói với em, trước kia mẹ cũng rất thích độc dược, hơn nữa thích đủ loại dược liệu ở trong vạc dần dần biến thành chất lỏng sền sệt, khi chúng nó phát huy hiệu quả.”

Chết tiệt!

Roxanne nhìn vẻ mặt Gelanne chờ mong, thầm mắng một câu trong lòng.

Nếu tên nhóc này trở về, vậy họ không chỉ có thể tìm hiểu tin tức mấy năm nay của nó, càng có thể uy hiếp tên nhóc này tiếp tục làm việc cho gia tộc, nhưng nếu gia chủ gia tộc Prince đi cùng thì, rất nhiều kế hoạch của họ đều không thực hiện được.

Quan trọng nhất là, họ căn bản không thể cho nó nhìn thấy mẹ của tên nhóc kia.

Trước kia làm sao các cô biết phế vật kia lại có thành công trên độc dược chứ?

Đương nhiên họ không biết rồi, vì điều này căn bản chỉ là Ellis nói lung tung thôi.

Mẹ Ellis cũng là một người mẹ rất có năng lực, vì ở cạnh bên cha, bà thu lại tài năng của mình, nên dù là Cygnus, cũng không biết đến tột cùng mẹ Ellis là người thế nào, chỉ biết người phụ nữ này rất đẹp, pháp lực rất mạnh, nếu về gia tộc Black thì cô ta sẽ trở thành trợ lực cho gia tộc Black.

Nhưng lại chấm dứt khi mẹ Ellis trở thành Squib, cho đến khi mẹ Ellis tử vong, Cygnus cũng không biết đến tột cùng ông ta đã bỏ lỡ điều gì.

Thật ra mẹ Ellis cũng không am hiểu độc dược, dù cô có thể đọc thuộc lòng toàn bộ sách độc dược nhưng thao tác thực tiễn lại không làm tốt, nhưng người phụ nữ này có pháp lực rất mạnh, là một phù thủy hắc ám.

Nếu không phải là phù thủy hắc ám, không thể nào mà sau khi trở thành Squib nhưng vẫn có năng lực làm trung tâm pháp lực mình nổ được, nên không ai biết, dĩ vãng, Ellis kia lại học pháp thuật hắc ám rất giỏi.

Chính là xem nhẹ cuối cùng khiến gia tộc Black bị Ellis sau khi trưởng thành tiếp nhận.

“Tiểu thư Black, vậy thì, tôi và Ellis một tuần sau sẽ đến thăm được không? Thiếp thăm hỏi tôi sẽ bảo người đưa tới biệt thự Black.” Gelanne cười khẽ.

Sắc mặt Roxanne hơi khó coi nhưng vẫn duy trì lễ nghi nên có, “Vô cùng hoan nghênh cậu tới biệt thự làm khách, thiếu gia Prince.”

“Tiểu thư người cá này là người gia tộc Black?” Luôn luôn ở một bên bàng qua Harry lúc này rốt cuộc tìm được thời gian mở miệng, cậu kinh ngạc nhìn Roxanne.

Vì trước chỉ chú ý tới Ellis, mà vì Gelanne làm rối khiến Roxanne rối rắm, nên lúc này cô ta mới chú ý đến Harry.

Nhìn Harry, cô ta liền không tự chủ được muốn lui về sau.

Người kia…

“Nghịch ngợm.” Snape nhẹ nhàng vỗ vai Harry, “Đây là đại tiểu thư gia tộc Black, sao em có thể không lễ phép như vậy.”

“A… Tiểu thư Black…” Harry ngân dài, không có ý tốt nhìn Roxanne.

“Cậu…” Đối với Harry, Roxanne đã có bóng ma tâm lý, nhưng ngại hôm nay nhiều người như vậy, cô ta cũng không nên bùng nổ, “Sao vậy, cậu chủ nhỏ Slytherin?”

Vì thân phận Harry đến nay là con nuôi Salazar, nên dòng họ cậu quả thật vẫn luôn là Slytherin.

“Chỉ là rất ngạc nhiên tiểu thư Black lại tới đây, tôi còn nghĩ rằng ngài rất bận ấy chứ.” Harry thực vô tội nhìn Roxanne.

Roxanne ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Harry, “Cậu chủ nhỏ Slytherin, cậu nói đùa rồi, hôn lễ của anh trai ngài, dù bận thế nào tôi cũng phải bớt thời gian tới tham dự không phải sao?”

“A…” Harry chậm rãi trả lời, nếu để Draco thấy cậu bây giờ, tuyệt đối sẽ rút đũa phép ra chỉ vào.

Người kia đương nhiên đang học Draco, quan trọng nhất là học dáng vẻ ngạo mạn của Draco ấy.

Sắc mặt Roxanne đã thay đổi.

Chưa từng có ai dám bất kính với cô ta, huống chi người kia đã không chỉ một lần làm cô ta tức giận mà không thèm nể mặt cô ta.

Cô ta quyết định không hề để ý tới Harry, lúc này phát hiện Snape theo sau Harry.

Lập tức cô ta nở nụ cười hoàn mỹ, “Severus, đã lâu không gặp.”

Snape chỉ đơn giản gật gật đầu, xem như chào hỏi.

Roxanne đã từng ở cạnh Snape một ít ngày nên đương nhiên cô ta biết tính tình của Snape, cũng không thèm để ý vì Snape lạnh nhạt, chỉ hiền hòa cười, “Nghe nói trước đây anh đi ra ngoài du lịch? Không biết là anh có phát hiện ra dược liệu mới hay không? Có lẽ chúng ta có thể tìm thời gian để thảo luận một chút nhỉ? Anh biết đấy, đối với một người yêu thích độc dược thì luôn không muốn buông tha tin tức liên quan đến nó mà.”

“Chỉ sợ không được.” Snape còn chưa nói gì, Harry đã mở miệng, “Thời gian của Sev là của tôi.”

Snape nhẹ nhàng kéo kéo áo sau Harry, ý bảo cậu đừng quá kiêu ngạo.

Harry trả lời bằng một cú đạp chân anh.

Hừ!

Thực rõ ràng, tên nhóc kia lại giận!

Chờ Roxanne vì thái độ của Harry mà thay đổi sắc mặt mấy lần rốt cuộc cũng rời đi, Snape nhéo tai Harry, “Sao lại trẻ con vậy?”

“Em ghét cô ta.” Harry phẫn hận, “Nhất định cô ta còn chưa từ bỏ muốn kéo anh vào gia tộc Black, hừ, hay là cô ta còn chưa từ bỏ ý đồ cho anh trở thành “khách hàng thân thiết” của cô ta.”

“Em học những lời này ở đâu hả.” Snape gõ trán cậu.

“Malfoy!” Harry quyết đoán nói.

Dù sao Malfoy cũng không ở đây, đổ lên người cậu ta thì được rồi.

“Em nghe nó nói với Crabbe.”

“Tên nhóc kia…”

Vì thế, dưới một lần Harry chối bỏ, liền thành lập vận mệnh bi thảm của Draco sau này. Có thể nói, trong gia tộc Malfoy, ngoài Nelson lập ra tộc quy thì là Draco người đầu tiên có thể đọc làu làu gia quy Malfoy, hỏi câu nào cậu ta cũng có thể lập tức nói được.

“Chú à?” Nghe được từ “Malfoy” Harry nói, Nelson có chút nghi hoặc nhìn Harry.

“Không sao,” Harry mỉm cười với Nelson, dường như vừa nãy cậu không hề đổ oan cho Draco vậy.

Khi hôn lễ sắp bắt đầu, một gia tộc cuối cùng rốt cuộc đã tới.

“Kia là…” Harry nhìn gia tộc cuối cùng, có chút khó hiểu, cậu vẫn cảm thấy dường như đã gặp người phụ nữ kia ở đâu đó.

“Gia tộc Gaunts.” Gelanne ở một bên nhắc nhở, “Gia tộc này coi như là gia tộc phù thủy hắc ám, địa vị gần với Black, nhưng tác phong của họ ôn hòa hơn gia tộc Black nhiều.”

“Gaunts ư…”

Lúc này Harry còn không biết gia tộc Gaunts có nghĩa là gì.

Nhưng không có nghĩa là Snape cũng không biết.

Gia tộc Gaunts, gia tộc của Chúa tể Hắc ám, gia tộc này, là gia tộc cuối cùng có được huyết mạch của Salazar Slytherin.

Gia tộc nghèo túng kia, ở ngàn năm trước lại thuận lợi đủ đường.

“A? Sao ba lại tự đi chào hỏi vậy?” Harry chú ý tới Salazar đi ra ngoài đón người gia tộc Gaunts, có chút kinh ngạc.

Chỉ thấy Salazar không hề để ý tới người xa lạ lại tự mình đi ra ngoài, chào đón người gia tộc Gaunts.

“Em không biết sao?” Gelanne có chút giật mình nhìn Harry.

“Nhìn vẻ mặt của anh… dường như em không biết chuyện này là rất khó hiểu.” Harry có chút nghi hoặc nhìn anh, “Chẳng lẽ chuyện này rất quan trọng?”

Gelanne đỡ trán, “Phu nhân của tộc trưởng gia tộc Gaunts là em gái ruột của chủ nhiệm đó.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.