Vũ Vương

Chương 7: Chiến Đấu Thảm Liệt(2)




Quý khách đang đấu giá có thể nắm giữ một phòng khách kín, còn có thể được hưởng quyền mua ưu tiên khi ra giá ngang nhau. Còn có một vài điều khác nữa, nhưng Mạnh Hàn chỉ biết hai điểm này. Hơn nữa còn là do Khải Văn tiên sinh nói cho hắn biết.

- Được!

Mạnh Hàn rất hài lòng kêu lên. Tiếp theo đó hắn ung dung thong thả mở miệng:

- Ta cần một ít sách ma pháp và công pháp đấu khi cao cấp.

- Cái này?

Trên mặt Derek vô cùng khó xử. Bất kể là sách ma pháp hay công pháp đấu khi cao cấp, đều không phải là thứ hắn có thể làm chủ. Mạnh Hàn làm điều này hiển nhiên là có chút khiến người khác khó chịu.

- Ngươi chỉ cần truyền tin tức kia ra là được. Nói không chừng những gia hỏa thiếu tiền kia sẽ cầm những thứ này tới để đổi kim tệ.

Mạnh Hàn sớm có hậu chiêu, doạ dẫm không được, lập tức liền đổi thành dự định mình mua. Chẳng qua chỉ nhờ phòng đấu giá phát ra tin tức mà thôi.

- Đương nhiên. Đại nhân, sau khi ta trở lại sẽ lập tức làm ngày.

Derek vừa nghe được điều này, vội vàng đáp ứng. Nếu chỉ là như vậy, hắn hoàn toàn có thể làm được.

- Như vậy, trước khi món đồ của ta được đưa ra bán đấu giá, có phải cũng có một vài thứ khác được bán đấu giá hay khong?

Mạnh Hàn lại hỏi một câu. Ngay sau đó hắn lại bổ sung một chút về thái độ của mình:

- Ta cảm thấy rất hứng thú đối với một vài trân phẩm bên trong số đó.

- Đương nhiên, đại nhân!

Derek cung kính trả lời:

- Cứ cách một ngày sẽ cử hành bán đấu giá một lần. Về danh sách những vật phẩm sẽ được bán đấu giá trong đợt sắp tới, ta sẽ lập tức chuẩn bị một phần giao cho đại nhân. Sau này khi có buổi đấu giá quy mô lớn, nhất định sẽ sớm giao danh sách tất cả vật phẩm đến lãnh địa cho đại nhân.

- Nhiều kim tệ như vậy, chuyển đến chuyển đi cũng phiền phức. Có thể để ta tham gia bán đấu giá mấy lần trước, tạm thời không kết toán. Đợi đến cuối cùng lại kết toán một lần luôn thể?

Rốt cuộc Mạnh Hàn đã nói ra mục đích chủ yếu nhất của mình. Đây cũng chính là chuyện Mạnh Hàn dự định đi tới phòng đấu giá Tôn Vinh để thương lượng.

- Chuyện này...

Vừa nghe Mạnh Hàn nói vậy, Derek cũng có chút lúng túng.

Nếu hắn đáp ứng đi, có nghĩa là phòng đấu giá phải sớm thanh toán rất nhiều kim tệ. Không nói đến phòng đấu giá có nhiều kim tệ như vậy hay không, nếu như một khi mở ra tiền lệ như vậy, sau này có người biết được sợ là có vài đại quý tộc sẽ dựa theo đó mà làm hay không. Lại còn một điều nữa, một khi Mạnh Hàn bán đấu giá cuối cùng không đạt được giá tiền dự đoán, như vậy Mạnh Hàn có thể thanh toán những kim tệ này hay không, Derek cũng không dám bảo đảm.

- Thế nào? Bên phòng đấu giá của ngài thậm chí không thể phục vụ được chuyện dự chi một khoản tiền nhất định cho khách quý hay sao?

Mạnh Hàn ở bên cạnh mở miệng than thở, dường như không thể tin được phòng đấu giá Tôn Vinh lại chỉ có thực lực như vậy:

- Thật không phải là kém tầm thường!

- Không đâu. Đại nhân, dự chi một ít kim tệ thì không có vấn đề. Chỉ có điều không biết đại nhân dự định dự chi bao nhiêu?

Derek cười nịnh nọt, không dám đắc tội với Mạnh Hàn. Trước tiên hắn muốn hỏi con số cho rõ ràng mới nói tiếp.

- Sản nghiệp tơ lụa và pháp trượng sinh mạng của ta, các ngươi ra giá ban đầu là bao nhiêu?

Mạnh Hàn hỏi ngược lại.

- Bước đầu định ra giá là bốn mươi vạn kim tệ.

Derek nhanh chóng trả lời.

- Vậy lấy cái giá này làm hạn định, không vượt quá bốn mươi vạn kim tệ.

Mạnh Hàn vung tay lên, quyết định ra con số.

- Điều này ta có thể làm chủ, đại nhân.

Trong lòng Derek cũng thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, vẻ mặt hắn lo lắng:

- Chỉ có điều đại nhân, người xem...

- Có phải muốn đặt cọc hay không?

Mạnh Hàn đưa tay cầm pháp trượng sinh mệnh ở bên cạnh lên, trực tiếp ném cho Derek đang ở phía đối diện:

- Trước tiên cầm lấy cái này, đặt ở chỗ của ngài.

Cầm một cái pháp trượng sinh mệnh cầm truyền thuyết trong tay, cho dù là tổng quản Derek phòng đấu giá Tôn Vinh đã quen nhìn thấy các loại bảo vật quý hiếm, tim cũng không khỏi tăng tốc đập thình thịch.

Nhưng pháp trượng sinh mệnh này có cùng nguyền gốc với thần khí quyền trượng sinh mạng. Mạnh Hàn lại cứ tùy tiện giao cho mình như vậy sao? Trong nháy mắt, Derek thậm chí có chút nghi ngờ, không rõ rốt cuộc pháp trượng sinh mệnh này có phải là giả hay không.

Tuy nhiên, cho dù không tin Mạnh Hàn, Derek vẫn tin tưởng lão giám định sư của phòng đấu giá mình. Sau khi giám định sư tỉ mỉ kiểm tra phân biệt, cái được gọi là ma pháp trượng này vẫn phát ra màu xanh biết này đúng là được chế tạo từ cành cây của cây sinh mệnh.

Cầm pháp trượng sinh mệnh trong tay, Derek một mặt kích động vì mình có thể tự tay cầm lấy thứ đồ trong truyền thuyết này, mặt khác, lại bị thái độ tùy ý như vậy của Mạnh Hàn làm khiếp sợ.

Biểu hiện Mạnh Hàn của càng tùy tiện, Derek càng không dám chậm trễ. Mạnh Hàn có thể tùy ý như vậy, ngoại trừ nói rõ sau lưng hắn còn có lá bài tẩy lớn hơn ra, không còn khả năng nào khác.

Còn nói Mạnh Hàn phô trương thanh thế? Nói đùa, một người lập tức có thể sở hữu mấy trăm ngàn kim tệ, còn là một vị Tử tước đại nhân tôn quý còn cần phải phô trương thanh thế nữa sao? Có vẻ như lúc trước thời điểm người ta không xu dính túi đi tới Hoàng Sa Trấn, còn tự tin gấp trăm lần như vậy. Trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi, lập tức trở thành phú ông với hàng ngàn hàng tỉ kim tệ. Người như vậy, còn cần phô trương thanh thế sao?

- Thật ra, lấy thân phận quý khách của ngài cũng không cần phải làm như vậy.

Derek nói thật dễ nghe, nhưng trong tay lại nắm chặt pháp trượng sinh mệnh, cũng không chịu thả ra.

- Yên tâm. Bây giờ nên làm gì thì làm như thế. Sẽ không làm khó ngươi.

Mạnh Hàn vung tay lên, sự tình xem như đã được quyết định như vậy.

Sau khi tiễn Derek vô cùng kích động ra ngoài, Mạnh Hàn quay trở lại, nhìn mấy người đang ngạc nhiên nhìn mình, hắn thoả mãn tổng kết nói:

- Xem ra, chuyện làm ăn này, vẫn phải để người khác vội vàng tới cầu mới dễ làm hơn. Sau này chúng ta làm ăn, cứ làm như vậy đi!

Có Derek hứa hẹn thân phận quý khách, vào đêm tiến hành buổi bán đấu giá, Mạnh Hàn đã có được một phòng khách bí mật. Tuy nhiên, đối với những đại thế gia của thành bảo cự thạch mà nói, Mạnh Hàn này có phòng khách hay không thật ra không có quan hệ gì lớn. Bởi vì gần như mọi người đều biết, Mạnh Hàn đã tiến vào phòng khách kia.

Đối với Mạnh Hàn mà nói, điều hắn muốn không phải là phòng khách bí mật, mà là sự thoải mái trong phòng. Về điểm này, Mạnh Hàn đặc biệt coi trọng. Dù sao đi nữa sau khi xem qua nơi được gọi là sàn đấu giá tốt nhất của thành bảo cự thạch, Mạnh Hàn chỉ oán trách một câu, sau đó đã lưu cho mọi người một sự kỳ vọng. Chờ sau khi hắn trở lại Hoàng Sa Thành, sẽ xây dựng cho mọi người thấy một sàn đấu giá sa hoa nhất.

Ngồi ở trong phòng khách, nghe người bán đấu giá ở phía dưới hưng phấn đọc tên và giá của từng món hàng đấu giá, Mạnh Hàn rất bi ai phát hiện, trong số đó không hề có thứ hắn muốn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.