Vũ Vương

Chương 48: Rời Đi




Mọi chuyện vẫn duy trì như vậy thêm mười ngày. Thời điểm Mạnh Hàn đang chuyên tâm cảm nhận khả năng nhận biết nguyên tố càng ngày càng rõ ràng của mình, đột nhiên có một chuyện bất ngờ đã phát sinh.

Nguyên tố ma pháp vốn đang yên tĩnh, dường như trong chớp mắt đã biến thành thuốc nổ bị nổ tung. Nguyên tố ma pháp bắt đầu điên cuồng tàn phá bừa bãi. Cho dù mật độ nguyên tố ma pháp thấp một cách đáng thương, nhưng chúng đột nhiên cuồng bạo như vậy, lại khiến Mạnh Hàn đang toàn tâm toàn ý nhận biết thể nghiệm bị tổn thương trực tiếp nhất.

Ầm.

Không đợi Mạnh Hàn kịp phản ứng, Mạnh Hàn vẫn hết sức chăm chú thể nghiệm nguyên tố ma pháp cảm giác mình giống như đồng thời bị loại nguyên tố ma pháp này tàn phá bừa bãi. Trong đầu hắn dường như nổ tung.

Nổ tung không phải là thân thể của Mạnh Hàn, mà là tinh thần lực vẫn không ngừng được triệu tập. Tại tai nạn đột nhiên phát sinh trước mặt này, Mạnh Hàn tự nhận hắn căn bản không có chút phòng ngự trước tinh thần lực biến thái đó. Bởi vậy, dưới biến cố kịch liệt đó ma lực trong cơ thể Mạnh Hàn cũng ầm ầm nổ tung, gia nhập vào sự cuồng bạo của những nguyên tố ma pháp bên ngoài.

Đau. Trong đầu quả thực giống như bị một quả bom trực tiếp nổ tung. Hiện tại Mạnh Hàn hận không thể trực tiếp dùng nắm đấm của mình đập mạnh vào đầu của mình, để ngăn cản cơn đau tới tận xương tủy này thâm nhập vào. Nhưng mặc kệ Mạnh Hàn dùng phương pháp thế nào, cũng không thể ngăn cản đau đớn do tinh thần lực phát nổ từ trong thân thể của bản thân mình gây ra.

Những đau đớn kịch liệt tập kích từng trận vào trong đầu của Mạnh Hàn. Cảm giác đau đớn không có cách nào biến mất không ngừng cuồn cuộn kéo tới. Điều này đã khiến Mạnh Hàn cảm giác hôn mê trở thành mong mỏi quá lớn đối với hắn lúc này. Đáng tiếc, giờ này phút này tinh thần lực vẫn khiến Mạnh Hàn đắc chí lại biến thành rào cản lớn nhất ngăn cản Mạnh Hàn hôn mê giải thoát nỗi đau.

Tinh thần lực biến thái bảo đảm Mạnh Hàn ở trong tình trạng tỉnh táo nhất, đồng thời thời điểm hắn tập trung lực chú ý nhận biết nguyên tố ma pháp, rõ ràng cũng nhận biết tốt nhất đối với cảm giác đau khổ kịch liệt này.

Cuối cùng Mạnh Hàn đã hiểu rõ, tại sao trong sa mạc không có sinh vật có thể xưng tụng ma thú như Benson đã nói tới. Dưới tình hình nguyên tố ma pháp hỗn loạn như vậy, chắc hẳn chúng đã sớm đau khổ không thể tả thậm chí đã chết hết rồi! Lẽ nào kết cục của chính mình cũng không thoát được một chữ “chết”?

Không! Trong lòng Mạnh Hàn hò hét không thốt ra được lời. Mình tuyệt không thể chết. Nếu như mình chết, không cần nói tới vinh hoa phú quý gì nữa, ngay cả Hoàng Sa Thành vừa phát triển, những cặp sinh đôi vừa nhìn thấy được một chút hi vọng, nữ nhân của mình, trong nháy mắt sẽ trở lại nguyên hình, trở thành tồn tại thê thảm nhất trên thế giới này. Chỉ vì điểm này, Mạnh Hàn không thể chết.

Nguồn gốc của sự đau khổ chính là do nguyên tố hỗn loạn, hơn nữa còn là hỗn loạn cuồng bạo. Đây là do sự hỗn loạn ma lực trong cơ thể gây ra. Muốn kết thúc loại thống khổ này, điều đầu tiên phải làm, chính là khống chế được hoàn toàn ma lực trong cơ thể mình. Nếu làm được như vậy, chúng sẽ không đến nỗi hỗn loạn theo các nguyên tố ma pháp bên ngoài.

Cố nén đau khổ, Mạnh Hàn bắt đầu tập trung tinh thần, khống chế từng chút một những ma lực đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể mình.

Đương nhiên, Mạnh Hàn không thể nào vừa bắt đầu đã hy vọng xa vời rằng mình có thể khống chế được ma lực đang cuồng bạo trong toàn thân. Hắn lựa chọn tay phải của mình trước. Cái tay này thường thường vung vẩy ma pháp trượng phóng thích ma pháp, hẳn là nơi có thể khống chế nguyên tố ma pháp tốt nhất.

Dưới sự thống khổ, hắn muốn làm được như vậy cũng không phải là chuyện đơn giản. Mạnh Hàn gần như đã hao tốn sức của chín trâu hai hổ, lúc này mới miễn cưỡng trấn áp được nguyên tố ma pháp trong tay phải. Để trấn áp được như vậy, Mạnh Hàn đã phải vận dụng tất cả tinh thần lực, không chút thỏa hiệp không lùi bước sau khoảng thời gian nửa tiếng Mạnh Hàn mới miễn cưỡng hoàn thành được sự trấn áp này.

Sau khi hoàn toàn trấn áp được bàn tay phải, toàn thân Mạnh Hàn đã bị một tầng mồ hôi lạnh thấm ướt. Sau đó chỉ thoáng chốc mồ hôi lạnh đã bị bốc hơi. Bên ngoài áo bào của Mạnh Hàn lưu lại những vết mồ hôi.

Không thể không nói, cảm giác này gấp mười vạn lần so với lúc Mạnh Hàn mới bắt đầu luyện tập ma pháp Mặc dù trong tình trạng toàn thân đang đau nhức căn bản không có cách nào tập trung tinh thần, Mạnh Hàn vẫn thành công trấn áp được nguyên tố ma pháp trong bàn tay phải. Tiếp đó, chính là tiến công mở rộng dần từng chút một.

Cổ tay, cẳng tay, khuỷu tay, cánh tay, vai, ngực, cổ, đầu, mãi cho đến một cánh tay khác, sau đó là ngực bụng xuống dưới chân. Mạnh Hàn làm từng bước công thành đoạt đất. Mỗi lần hắn đều lựa chọn tiếp sát với bộ phận trước đó, sau đó lựa chọn tiến hành khống chế những phạm vi không lớn lắm.

Trên cơ sở từng bước xâm chiếm, Mạnh Hàn rốt cuộc đã giải quyết được vấn đề đau nhức trong đầu. Đầu không còn đau nữa, chuyện kế tiếp liền trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Đợi tới khi ma lực khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều bị hoàn toàn trấn áp, đã là nửa ngày sau. Trong nửa ngày này, Mạnh Hàn vẫn nằm trên mặt cát, hoàn toàn không động đậy.

Gavin và George đã sớm thấy được động tác của Mạnh Hàn, nhưng bọn họ không nhìn thấy có bất kỳ cái gì tập kích đại nhân. Bọn họ chỉ nhìn thấy đột nhiên trong chớp mắt đại nhân nằm vật xuống trên đất, dáng vẻ dường như đang nghỉ ngơi. Hai Ám Dạ Tinh Linh không có một ai dám đến quấy rầy hắn. Bọn họ báo cho đám người phía sau. Tất cả mọi người lẳng lặng chờ đợi tại một nơi cách đó không xa. Bọn họ đều không phải là ma pháp sư. Tinh thần lực của bọn họ cũng không biến thái như Mạnh Hàn, bởi vậy bọn họ hoàn toàn không chịu một chút ảnh hưởng nào của nguyên tố ma pháp, vẫn bình yên vô sự.

Cũng may mà bọn họ không tùy tiện tiến lên. Bởi vậy Mạnh Hàn mới có thể hoàn thành những công việc này mà không bị quấy rầy. Khi Mạnh Hàn thành công ngồi được dậy, Gavin và George đứng ở phía xa quan sát mới thở phào nhẹ nhõm. Mạnh Hàn cũng không dám có chút bất cẩn.

Nguyên tố ma pháp vẫn còn đang tiếp tục tàn phá bừa bãi. Tuy nhiên Mạnh Hàn đã thành công trấn áp được ma lực trong cơ thể mình. Cho dù nguyên tố ma pháp trong cơ thể vẫn còn chịu ảnh hưởng của sự hỗn loạn nguyên tố, rục rà rục rịch, nhưng Mạnh Hàn đã có thể hoàn toàn khống chế được cục diện.

Cố kìm chế nguyên tố hỗn loạn khiến Mạnh Hàn cảm thấy mệt mỏi mất sức. Mạnh Hàn bổ sung chút nước và thức ăn. Sau đó hắn liền phát hiện, dường như nguyên tố hỗn loạn đang càng ngày càng mạnh hơn. Mình nhất định phải tổn hao nhiều tinh thần lực hơn nữa để trấn áp ma lực trong cơ thể.

Theo thời gian trôi đi, tinh thần lực trong cơ thể Mạnh Hàn dường như đã kéo căng đến cực hạn, bộ dạng lập tức muốn đứt lìa. Nguyên tố bên ngoài hỗn loạn vẫn tiếp tục tăng cường. Rốt cuộc, tinh thần lực của Mạnh Hàn đã không còn cách nào chống đỡ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.